Hệ Thống Thiên Ngoại Chi Ma
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 178: Truyền thuyết Mao Dân
Thái Nhật Dương Mãng nhất thời quên mất nguy hiểm, tò mò hỏi
Bóng người mở miệng, giọng nói thô lỗ, cũng không được liền mạch.
Thần Du cổ thở dài.
- Mặc dù mao dân các ngươi có thể luyện cổ, nhưng ta thấy cũng không tính là cái gì. Các ngươi cho dù đều có thể vĩnh sinh, vậy thì như thế nào? Bộ dạng các người xấu như vậy, cả người đều là lông, thật sự xấu muốn c·hết.
- Mau nói cho ta biết, mau nói cho ta biết đi.
Vừa nhìn thấy Thái Nhật Dương Mãng, Hư Vinh cổ không khỏi mừng rỡ.
Phương Chính biết, đây là dị nhân.
Phương Chính cười như không cười, xoay người đi về phía cột sáng màu lam.
Hư Vinh cổ vội vàng nói.
- Còn tam sinh hữu hạnh, chúng ta lặp tức đều phải c·hết.
Phương Chính biết về mao dân, không chỉ thông qua nguyên tác, còn biết từ Nhân Tổ truyện.
Thái Nhật Dương Mãng lần này say, liền say bảy ngày bảy đêm.
Nước trong nồi lập tức biến đỏ, thậm chí nhuộm đỏ thân hình Thái Nhật Dương Mãng.
- Ngươi xem tình cảnh hiện tại, ngươi còn không nhìn ra sao?
Rượu mật ngọt mà không ngấy, hương vị ngon miệng, uống cực kì tốt, tuyệt đối là hàng cao cấp trong thiên địa.
- So đấu, so đấu một trận. Thua, c·hết!
Đám mao dân nghe xong lời này, trong lòng đều run sợ.
Đám ong mật ban hổ đều bật cười, vô cùng cao hứng.
Dù bọn họ biết như vậy, nhưng vẫn không chịu d·ập l·ửa, ba hoa chích chòe, khoe khoang vẻ đẹp của bản thân.
- Thái Nhật Dương Mãng, ta nghe nói ngươi thích uống rượu ngon, đều nói rượu của thiên địa tứ hầu là uống tốt nhất. Nhưng chúng nó sản xuất làm sao so được rượu mật của chúng ta? Hôm nay chúng ta cố ý mang rượu mật đến, mời ngươi nhấm nháp.
Con cổ này hình dáng kì quái, giống như một con cua màu xanh, nhưng lại không giống cua thường, bên trong vỏ cua là ánh sáng.
Phương Chính cũng không có để ý đến mấy người này, hoàn toàn đi vào cột sáng màu lam, thân ảnh cũng lập tức biến mất trong tầm mắt của người khác
- Lạc Hành thế mà lại vào Tín Vương truyền thừa!
- Ta là Thần Du cổ. Bất kể là ai, chỉ cần uống qua bốn loại rượu ngon cực phẩm, trong lòng sẽ thai nghén ra ta. Ta có thể dịch chuyển ngươi qua bất cứ địa phương nào ngươi muốn.
Hư Vinh cổ cũng không xem hoàn cảnh, một lòng muốn thỉnh giáo.
Người này cùng nhân loại bình thường rất tương tự, hai tay hai chân. Chỉ là thân hình vạm vỡ, vô cùng tráng kiện, toàn thân lại mọc đầy lông. Lòng ngực, thân hình, tứ chi, thậm chí là gương mặt cùng cái mông đều mọc đầy lông dài màu vàng nâu.
Đám mao dân chịu không nổi kích tướng, rốt cuộc có thành viên xao động.
- Ngon, ngon, thật sự ngon. Uống rượu mật này, có thể khiến người ta cảm thấy thế gian này mình là người hạnh phúc nhất.
- Chẳng trách lần trước ta bị vây ở đảo hoang, suýt c·hết đói, may mà có Thanh Danh cổ, mới có thể thoát khỏi vực sâu Bình Phàm. Thì ra là ngươi hại ta.
Hôm qua hắn nhận được nhiệm vụ cưỡng chế, bận rộn cả một đêm, đem ý tưởng tự mình dọa mình kia chảy vuốt xuống. Còn chưa kịp ngủ một chút, truyền thừa này lại lần nữa mở ra. Nhưng mà không vào thì sẽ tiếc c·hết, cho nên hắn vẫn là vác cái mặt đi ra.
Thái Nhật Dương Mãng nhớ đến chuyện ong mật ban hổ, cũng không trách Thần Du cổ.
- Vậy ngươi hãy mau ra tay đi. Mang ta rời khỏi chỗ này!
Thái Nhật Dương Mãng tiếp tục kiêu khích. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đám ong mật ban hổ giận dữ. Rượu bản thân nhưỡng ra lại cùng rượu của đám khỉ c·hết tiệt kia như nhau? Thái Nhật Dương Mãng này thật đáng c·hết, phải hảo hảo dạy cho hắn một bài học!
Phương Chính cũng không vội, hắn lấy ra hạc giấy cổ, thúc giục con cổ trùng này.
- Thêm bích lạc hồ yên anh!
Đám mao dân đều ngây ngẩn cả người.
Phương Chính nhìn ba cột sáng, lại quét mắt nhìn xuống, phía dưới có không ít người, gần nhất là bốn người Khổng Nhật Thiên, Long Thanh Thiên, Võ Thần Thông, Dực Xung. Bốn người này sắc mặt lạnh nhạt, đều đang nhìn Phương Chính.
Người bên dưới nhìn theo, trong lòng tràn ngập nghi hoặc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phương Chính tiếp tục đi tới, rất nhanh đi ra khỏi sương mù, cũng nhìn thấy rõ ràng người kia.
Thái Nhật Dương Mãng leo ra khỏi nồi, thành công sống sót. Hắn cười lạnh đáp.
Hắn trợn to đôi mắt, nhìn chằm chằm Phương Chính.
Tam Xoa sơn truyền đến một tiếng chấn động, ba cột sáng trên đỉnh núi lại lần nữa tỏa ánh sáng rực rỡ, phóng thẳng trời cao.
Bộ lông toàn thân hắn bị thiêu đốt, trở thành một người lửa.
Thái Nhật Dương Mãng thích uống rượu ngon. Một lần uống đã xảy ra sự cố, bị nhốt ở vực sâu Bình Phàm. Cuối cùng nhân họa đắc phúc, đạt được Thanh Danh cổ hình dạng hoa cúc, chạy ra một đường sống.
- Người là vạn vật chi linh, Nhân tổ chính là Linh tổ. Thái Nhật Dương Mãng là do mắt trái của hắn biến thành, linh khí mười phần. Theo ta thấy, lần này luyện cổ sẽ thành công.
Chúng nó đang muốn động thủ, Thái Nhật Dương Mãng bỗng nhiên biến mất không thấy.
Thái Nhật Dương Mãng mừng rỡ.
Giọng nói kia đáp lại.
Bọn dã nhân lẳng lặng ngồi, nhỏ giọng nói.
- Cho dù các ngươi có vĩnh sinh, cũng sẽ không có sự xinh đẹp này của ta. Các ngươi xem tóc của ta đi, cùng lửa giống nhau như vậy, rất động lòng người. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn từng uống qua liệt rượu của kim cương hầu, tóc đều biến thành màu đỏ, giống như ngọn lửa đang cháy hừng hực.
- Ta không quan tâm có c·hết hay không, ra chỉ muốn thỉnh giáo ngươi một điều, ngươi là làm thế nào trở nên nổi danh như thế? Ta đều sắp hâm mộ muốn c·hết! Ta rất sùng bái người như ngươi a.
Hắn gầm nhẹ, hai mắt đỏ bừng, nhìn vô cùng dữ tợn.
Vào một ngày, một đám ong mật ban hổ đem theo tổ ong, chủ động tìm đến Thái Nhật Dương Mãng.
- Ngươi, ngươi chính là Thái Nhật Dương Mãng sao? Ta nghe nói qua ngươi, không thể tưởng được có thể gặp ngươi ở đây, đúng là tam sinh hữu hạnh. Ta thật cao hứng, thật sự cao hứng a.
Truyền rằng, Nhân Tổ móc hai mắt, hóa thành một trai một gái. Con trai là Thái Nhật Dương Mãng, con gái là Cổ Nguyệt Âm Hoang.
Mao dân cả người mọc đầy lông, ngay cả mí mắt cũng có rất nhiều lông tơ. Loại dị nhân này trí tuệ không cao, nhưng trời sinh có năng khiếu luyện cổ.
Chương 178: Truyền thuyết Mao Dân
- Vô dụng. Chỉ khi ngươi uống say, mới có thể thúc giục ta. Hiện tại thần trí của ngươi thanh tỉnh như vậy, là làm không được a.
Lửa lớn dưới đáy nồi không ngừng thiêu đốt, nhiệt độ càng lúc càng dâng cao.
Nhưng đám dã nhân vẫn không động đậy.
Ngọn lửa đẹp. Mỗi thời mỗi khắc đều lượn lờ thay đổi. Bọn họ không thể không thừa nhận, tóc của Thái Nhật Dương Mãng quả thật rất đẹp.
- Lông các ngươi có đẹp, liệu có đẹp bằng tóc của ta?
Thái Nhật Dương Mãng nghe xong, không khỏi sợ hãi, vội vàng kêu to, ra sức giãy dụa.
- Ngươi có tóc như vậy, ta cũng có. Xem ta!
Thần Du cổ đáp.
Trong Tín Vương truyền thừa, hạc giấy cổ là chìa khóa dẫn đường, cũng là con cổ trùng được phép dùng khi vào nơi này.
Hư Vinh cổ trừng mắt, nhìn chằm chằm Thái Nhật Dương Mãng, bỗng nhiên cười rạng rỡ.
Nhưng hiện tại, độc hư vinh đã tràn ngập nội tâm họ, che mờ lí trí của bọn họ.
Mới uống xong một ngụm, hai mắt của hắn lặp tức tỏa sáng.
Nói xong, Hư Vinh cổ phịch một tiếng p·hát n·ổ.
- Là Tín Vương truyền thừa!
Bởi vì Thanh Danh cổ, danh tiếng của Thái Nhật Dương Mãng dần dần lớn. Rất nhanh, trên thế giới đã truyền lưu tin tức Thái Nhật Dương Mãng là một đại tửu quỷ.
- Mỗi người một vẻ, khó mà đánh giá được. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Nói bậy. Mao dân chúng ta đẹp nhất. Bộ lông trên người đẹp không sao tả xiết!
Hắn lúc này bị đám mao dân ném vào trong nồi.
Thái Nhật Dương Mãng giật mình.
Thái Nhật Dương Mãng đành cố gắng làm, nếm thử rượu bên trong tổ ong.
Một lúc sau, từ trong sương mù xuất hiện một bóng người.
Rất nhanh đã có thành viên khác tranh nhau làm theo.
- Ha ha, ngươi chỉ có tóc đẹp, còn ta toàn thân đều đẹp.
Nồi nước càng lúc càng nóng, Thái Nhật Dương Mãng càng thêm tuyệt vọng, cảm thấy lần này chạy trời không khỏi nắng.
Hạc giấy cổ được Phương Chính quán trú chân nguyên, lập tức vỗ cánh bay đi, Phương Chính đi theo phía sau hạc giấy cổ, xuyên qua sương mù.
Vụ nổ không mạnh, vô cùng nhẹ nhàng, chỉ phát ra một vang nhỏ. Sau đó, Hư Vinh cổ biến thành một làn gió độc, lan khắp nội tâm của tất cả mao dân.
Thái Nhật Dương Mãng bừng tỉnh.
Trong đàn thú có dị thú, như trong đàn hổ có bưu, trong đàn sói có bái, trong đàn c·h·ó có ngao. Thì trong con người, còn có dị nhân. Có nhiều loại dị nhân, Phương Chính hiện tại gặp là một loại trong đó, mao dân.
- Chúng ta muốn luyện Vinh Sinh cổ, cần một người làm thuốc dẫn. Kết quả ông trời lại đưa Thái Nhật Dương Mãng đến, thật sự là đáng mừng.
- Không phải ta thông minh, mà là người theo đuổi hư vinh đều trở nên ngu xuẩn. Bọn họ thường vì cái đẹp hư vô, yên lặng chịu đựng đau đớn, lại bỏ qua thứ bản thân chân chính muốn theo đuổi.
Nếu là trước đây, bọn họ sẽ không thèm để ý Thái Nhật Dương Mãng.
Này đó ong mật đều lớn như báo hoa con, trên người có hoa văn như hổ vằn, vàng kim làm nền, điểm đen lấm tấm. Nói chuyện rất khách khí, nhưng ẩn chứa ý uy h·iếp cùng bắt buộc.
Phương Chính đi ra khỏi hang động, ngước mắt nhìn lên.
Một mao dân đem mã não hồng tiêu có ánh sáng hồng ngọc thả vào nồi.
- Thêm Hư Vinh cổ!
Thần Du cổ vui mừng quá đổi, ở trong lòng Thái Nhật Dương Mãng, không ngừng khen ngợi hắn.
Trong mông lung, hắn nghe được trong bóng tối có tiếng gọi.
Nói xong, hắn dùng đuốc châm toàn thân.
Hắn phát hiện mình bị trói gô, bị một đám dã nhân nâng.
Mà trong tầm mắt của Phương Chính lúc này là một mảnh sương mù màu xám. Đây đúng là bên trong truyền thừa, nhưng không giống như trong Khuyển Vương truyền thừa vừa vào liền tầm nhìn quang đãng.
- Vậy ngươi nói, rượu mật của chúng ta cùng rượu của thiên địa tứ hầu, của ai uống ngon hơn?
- Người, bên ngoài đến, so đấu, so đấu một trận.
- Ngươi là ai?
Thái Nhật Dương Mãng linh cơ khẽ động.
- Ai, vô dụng. Đám dã nhân này, đều là mao dân, được thiên địa ưu ái, sinh ra đã có tài hoa, chính là có thể luyện chế cổ trùng.
Một mao dân đem một con cổ thả vào trong nồi.
- Thêm mã não hồng tiêu!
Hắn hét lớn.
Một mao dân cầm lấy một con hồ ly nhỏ, cũng ném vào nồi
Toàn thân đám dã nhân mọc đầy lông, hai mắt màu u lam. Đám dã nhân đã đốt sẵn một đống lửa, trên đống lửa còn gác một cái nồi lớn
Phương Chính bình thản nhìn, không có một điểm ngoài ý muốn.
Thái Nhật Dương Mãng ở trong nồi giãy giụa, muốn leo ra ngoài, nhưng lập tức bị mao dân đang trông coi bên cạnh nhấn mạnh lại trong nồi.
Bọn họ một đám trở thành người lửa. Ngọn lửa thiêu đốt, đau đớn kịch liệt khiến họ phát ra tiếng kêu rên.
- Ta đã hiểu, ta đã hiểu. Nếu muốn đỏ, phải chịu nóng. Đa tạ chỉ giáo, đa tạ chỉ giáo. Thái Nhật Dương Mãng, để cảm ơn ngươi, ta sẽ làm cho ngươi một việc.
Con hồ ly nhỏ toàn thân lông xù, hai mắt như kim cương đen, vô cùng đáng yêu. Nhưng khi chạm phải nước, nó liền biến thành một làn khói màu xanh, hòa vào trong nước. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thái Nhật Dương Mãng uống đến say khướt, quên mất sự đáng sợ của đám ong mật ban hổ, trực tiếp nói thẳng.
Nghe Thái Nhật Dương Mãng hét to, lập tức có mao dân lớn giọng phản bác.
- Mau đưa hắn vào nối, chúng ta luyện được Vĩnh Sinh cổ, nhất định sẽ được vĩnh sinh.
Thủ lĩnh liền hỏi Thái Nhật Dương Mãng.
Lúc này, trong lòng Thái Nhật Dương Mãng lại vang lên giọng nói trước đó.
Thái Nhật Dương Mãng nổi giận.
- Người a, ngươi thật sự quá thông minh, có thể nghĩ ra phương pháp này.
Thái Nhật Dương Mãng dở khóc dở cười.
Mao dân lục tục tăng thêm rất nhiều phụ liệu, còn có cổ trùng
Thái Nhật Dương Mãng uống một ngụm lớn, lại khen không dứt miệng.
Thái Nhật Dương Mãng trong lòng kêu khổ, cái này chính là người ở trong nhà, họa trên trời xuống. Thực lực ong mật ban hổ vô cùng cường đại, chỉ một con hắn đã đối phó không được, nói chi đây còn là một đám.
Hai mắt mao dân vốn màu u lam, bổng trở nên đỏ bừng.
- Ai, người a, ta cũng không phải cố ý hại ngươi. Đều là ngươi sau khi uống say, vận dụng sức mạnh của ta. Ngươi cũng đừng có trách ta a, lần trước ngươi suýt bị ong mật ban hổ bắt, là nhờ có ta ngươi mới thoát hiểm. Một hại một cứu, chúng ta xem như hòa.
Buổi sáng trong lành mát mẻ.
- Ta hiện tại không có tâm trạng nói cái này, ta muốn chạy trốn.
Thái Nhật Dương Mãng ngẩn ra một lúc, sau đó bừng tỉnh. Hắn không kịp cảm khái sự hy sinh của Hư Vinh cổ, vội vàng kêu to.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.