Hệ Thống Thiên Ngoại Chi Ma
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 179: Nhẹ nhàng thông qua
Tiếp theo, Phương Chính đem số tại liệu mình lấy được ra, bắt đầu tại chỗ phân loại.
Mặc kệ cái nào, đều có thể ăn đứt điểm quý hiếm, có một không hai.
Hiện tại có thể sẽ không phát hiện, nhưng để đến sau này, việc Tín Vương truyền thừa vẫn chưa có người đạt được sẽ trở thành một lợi thế trong thế cục hỗn loạn.
Nếu là cổ trùng đại trà ai cũng có thể luyện ra, ai cũng biết cổ phương, vậy thì điểm đánh giá đương nhiên không cao.
Cái này vốn cũng không cần Phương Chính nói, Dược Hồng cũng chẳng có ý định mò vào Khuyển Vương truyền thừa. Nàng vẫn thích xông pha Bạo Vương truyền thừa hơn.
Rất nhanh, Phương Chính đi một lèo hết hai mươi chín cửa, hắn thế này mới làm ra tổng kết.
Tính toán thời gian, lần này Phương Chính vào truyền thừa cùng lần trước tương đương nhau, nhưng đạt được lại nhiều hơn rất nhiều so với lần trước.
- Vậy còn Tần Phong?
Phương Chính mỉm cười, nhanh chân chạy lại c·ướp thêm mấy phần tài liều còn dư lại của mao dân, cùng với tài liệu trong tay đồng thời đem nhét vào cái bao đã chuẩn bị sẵn.
- Có tiểu thu thảo cùng trư lung thảo. Nếu tiếp theo có thể lấy thêm trư hoa thảo, ta có thể luyện ra một con trư lung vương thảo khác. Vừa hay có thể gôm được một phần tài liệu đem trư lung vương thảo trong tay ta thăng lên tứ chuyển.
Quả nhiên trước đó bản thân hắn nhớ lầm. Trong Tín Vương truyền thừa, mao dân có thể nói là rất ngốc. Hai mươi chín cửa đầu hoàn toàn có thể dùng miệng lưỡi để qua cửa. Bất quá cửa càng cao, vậy thì tốn càng nhiều lời hơn một chút.
Phương Chính trong lòng nghĩ, ánh mắt lại nhìn tới mao dân, liền nhìn thấy hắn ta đang ngồi trên mặt đất, tập trung tinh thần luyện cổ.
Cái này cũng là do Tín Vương cố ý bố trí để lại lối tắt. Chỉ là tạm thời không bị phát hiện mà thôi, nếu có người mò mẫn ra, cũng sẽ giấu cho riêng mình. Giống như Phương Chính biết, nhưng chỉ nói với ba người Thanh Thư, Dược Hồng, Tần Phong vậy.
Quá trình thăng luyện rất khúc chiết, Dược Hồng trong lúc không cẩn thận đã thêm dư một con hỏa đản cổ. Vốn tưởng sẽ thất bại, ai ngờ vậy mà lại thành công.
Phương Chính một đường đi tới, từ cửa thứ ba mươi, mỗi cửa hắn đều luyện một con cổ trùng. Nhờ vào tài liệu tích lũy được trong hai mươi chín cửa đầu, cho nên đối với hắn cũng không quá khó khăn.
Phương Chính cũng không có cổ trùng luyện đạo, cũng không có đi mua từ hệ thống, cho nên liền không có dùng cổ trùng tự thân.
Sau đó, Phương Chính thúc giục hạc giấy cổ, theo con cổ trùng này đi vào trong sương mù, rất nhanh tới cửa thứ hai.
Không lâu sau, đã nhìn thấy Dược Hồng mừng rỡ chạy tới.
Phương Chính vừa đi trở về chỗ ở, trong đầu tính toán lại thu hoạch của mình.
- Lệnh bài Tín Vương trong tay ta bây giờ có đến năm cái, xem ra phải tìm cơ hội bán đi. Giữ lại quả thật cũng rất vô dụng.
Đến cửa thứ bốn mươi, truyền thừa cho phép cổ sư được dùng một con cổ trùng của bản thân, nhưng bắt buộc phải là cổ trùng dùng cho luyện đạo.
Mao dân ở cửa thứ ba mươi trở nên thông minh hơn, đương nhiên là chỉ so với trước đó thông minh hơn một chút. Nhưng dù vậy thì khen ngợi cũng không có tác dụng. Cho nên Phương Chính đành ra tay luyện chế.
Riêng về lệnh bài, trước cứ giấu lại, chờ đến khi việc này được truyền bá rộng rãi, Phương Chính lại đem ra bán cũng chưa có muộn.
Phương Chính vừa đi trong sương mù tới cửa tiếp theo, vừa tự nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng vì vậy thất thần, luyện cổ thất bại.
Cái này đối với Phương Chính quả thực có chút thử thách, bởi hai đời đều ít nói, vốn từ nịnh bợ cũng sẽ thấp đến đáng thương. May mà hắn cũng xem như nhanh trí, biên soạn ra một chút, miễn cưỡng đủ ứng phó.
Chương 179: Nhẹ nhàng thông qua
Lập tức trong tay cả hai xuất hiện một số tài liệu cùng cổ trùng.
Mao dân nghe xong, cười ha ha, vô cùng cao hứng.
Thời gian luyện chế, cổ trùng của ai có công dụng tốt hơn, đặc biệt hơn, thậm chí còn xem cả tính độc nhất.
Phương Chính tự lẩm bẩm, cảm thấy chính mình dường như đã quên cái gì đó, chỉ là không quá trọng yếu cho nên không có chú ý mà thôi.
Cuối cùng, chờ đến khi ba người Thanh Thư, Dược Hồng, Tần Phong rời đi, Phương Chính thế này mới đi nghỉ ngơi.
Phương Chính trong lòng nghĩ, rất nhanh đã về tới chỗ ở.
Tín Vương truyền thừa đối với hắn một chút nguy hiểm cũng không, cẩn thận cũng chỉ cần giữ lại một cái lệnh bài là đủ.
Phương Chính một bên luyện cổ, cũng cố gắng phân ra một chút tinh thần ghi nhớ lại mấy thủ pháp này, để trở về có thể bắt đầu luyện tập.
Sức mạnh to lớn của thiên địa đánh xuống, hóa thành một tia chớp, đem mao dân đánh thành cháy xém.
Phương Chính đi tới cửa thứ ba mươi, lần này phương pháp trước đó trở nên vô dụng.
Hắn cũng đã ba lần thăng luyện hải nạp cổ, nhưng cả ba đều thất bại. Hiện tại chỉ có thể chờ hải nạp cổ khỏe mạnh, tiếp tục thử lần thứ tư. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Nha, mao dân đại nhân, ngài thật sự lợi hại a. Ngài luyện cổ nhanh như vậy, thủ pháp lợi hại như vậy, thật làm ta ngưỡng mộ c·hết mất. Ngài là luyện đạo đại sư a, tin rằng trên đời này không có con cổ nào ngài luyện không được.
Phương Chính ngẩn ra, có chút chưa kịp tiếp thu. Nhưng rất nhanh đã được Thanh Thư đi ở phía sau Dược Hồng giải thích.
Lấy ánh mắt của Phương Chính, nhìn qua liền biết mao dân này đang luyện con cổ gì, chỉ cần luyện ra một con phẩm chất tốt hơn, liền xem như thắng.
Nếu mao dân luyện chế một con cổ trùng tam chuyển bình thường, Phương Chính chỉ cần luyện một con nhị chuyển độc quyền là đủ. Nếu mao dân luyện cổ trùng tam chuyển tinh phẩm, vậy Phương Chính chỉ cần một con tam chuyển cổ trùng bình thường nhưng độc quyền.
Phương Chính đem nhét hết vào cái bao, vác trên vai. Gần như mỗi cửa qua đi, cái bao hắn mang theo cũng nhiều thêm ít nhiều thứ.
Phương Chính gật đầu, lại đem hiểu biết của mình về Tín Vương truyền thừa chia sẻ, đồng thời cũng nói rõ với Dược Hồng về việc tập trung vào Bạo Vương truyền thừa.
Cái này làm việc tiêu hao tài liệu ít đi, lại là cổ phương độc quyền, cho nên Phương Chính vô cùng quen thuộc cùng thuận tay. Thậm chí còn có khoảng trống học trộm thủ pháp luyện cổ của mao dân.
Mãi cho đến một ngày, Phương Chính nhận được tin tức thông qua bookmark, tin tức này đến từ Thiết Nhược Nam.
- Nếu nhớ không sai, Phương Nguyên đến cửa thứ bốn mươi liền cảm thấy áp lực. Nhưng mà ta vẫn cảm thấy chính mình còn có thể đi tiếp rất xa.
Có đôi khi, lợi ích lớn nhất không phải là lấy được tất cả, mà là cố ý để lại cho người khác.
Cổ trùng một đám từ nhất tới tam chuyển, thậm chí tứ chuyển có đến hai con. Tài liệu một bao, loạn thất bát tao, thuộc rất nhiều lưu phái. Mà lệnh bài cũng có một nắm, cái này mới là thứ Phương Chính cảm thấy dư thừa.
Tần Phong thở dài một hơi, thoáng lắc đầu.
Từ cửa bốn mươi, khó khăn rõ ràng hơn rất nhiều, nhưng cũng sẽ có thêm phần thưởng qua cửa, hơn nữa phần thưởng cũng rất nhiều. Có cổ trùng luyện đạo, có cổ phương, có rất nhiều nguyên thạch.
Ở cửa thứ hai, Phương Chính dùng lại trò cũ liền thuận lợi thông qua.
Những cái cần giữ lại, những cái không cần liền đem đi bán cho Lí Nhàn, đổi về cái mình cần.
Rất nhanh, Phương Chính mở mắt, vẻ mặt từ bình thản đạm mạc cũng chớp mắt trở nên hèn mọn cùng nịnh bợ.
Trong Tín Vương truyền thừa, so đấu luyện cổ, kết quả phân định cũng không chỉ ở việc cổ trùng luyện ra có trình tự chuyển số nào, mà còn nhiều yếu tố khác.
Cho nên trong Khuyển Vương truyền thừa, Phương Chính chỉ có thể g·ian l·ận qua cửa. Nhưng ở Tín Vương truyền thừa, hắn lại giống như cá gặp nước, thuận lợi vô cùng.
Phương Chính lúc này hỏi, nhìn lại Tần Phong đi ở sau cùng.
Dù sao lần này tiến vào, Phương Chính đã quyết định là ngoại trừ lợi dụng bố trí vốn có của truyền thừa ra, hắn sẽ không g·ian l·ận.
Cũng không b·ị t·hương tổn trên linh hồn gây ra gánh nặng, cũng không có bất cứ gánh nặng nào khác liên quan. So ra tốt hơn ở trong Khuyển Vương truyền thừa rất nhiều.
Nhưng Phương Chính không có luyện, mà nhắm mắt hít sâu một hơi.
Phương Chính đứng cách vị mao dân kia mười bước, bình thản nói.
- Ân, không đúng, nhị tỷ chủ tu viêm đạo, Bạo Vương truyền thừa đối với tỷ ấy hẳn là trọng yếu đi. Vậy nên nói với tỷ ấy, không cần vào truyền thừa của hai Vương còn lại, tập trùng toàn bộ tinh thần cho Bạo Vương truyền thừa là được.
Có thủ pháp hỗ trợ, luyện cổ càng thêm dễ dàng, góp phần tăng thêm tỉ lệ thành công. Cho dù phần này rất nhỏ, nhỏ đến mức không đáng kể, nhưng đôi khi chỉ một điểm nhỏ như vậy cũng có thể quyết định thành bại.
- Lạc Hành, ta luyện thành rồi!
- Hắc? Ha ha, ngươi, thức thời.
Hắn kinh hoàng kêu to, nhưng đã muộn.
Phương Chính tự nói với chính mình, khóe môi treo lên ý cười tà dị.
- Tính ra, Tín Vương cũng chỉ là luyện đạo đại sư, dựa vào tạo nghệ luyện đạo của ta, quét sạch một trăm cửa cũng không phải không được. Nhưng vì sao ta phải làm vậy?
- Không...
Mao dân ở mấy cửa đầu luyện cổ cũng không có thủ pháp gì, cũng giống như Phương Chính trước nay luôn làm, cứ canh đến độ thích hợp liền ném tài liệu khác vào. Nhưng càng về sau, mao dân càng thêm tinh tế hơn, thủ pháp dần thành hình, quá trình luyện cổ càng giống như một màn biểu diễn nghệ thuật tinh tế và đẹp mắt.
Bất quá cái này không bao gồm thân thể của Lưu Tử Phàm. Một cái phân thân, về lâu về dài luôn tốt hơn tài nguyên lấy được từ truyền thừa.
Cho nên ở đây, Phương Chính có thêm một cái lợi thế, có nhiều cổ phương độc quyền sở hữu. Từ nhất chuyển đến ngũ chuyển, mỗi trình tự chuyển số đều có ít nhất một cái cổ phương độc quyền. Còn chưa tính tới cổ phương của tương lai mượn nhờ Phương Nguyên biết được, thêm mấy cái cổ phương tuy tồn tại nhưng lại thất truyền.
Cứ như vậy, Dược Hồng đã có được con cổ trùng tứ chuyển đầu tiên, cũng chính là bản mệnh cổ của nàng, do nàng tự tay thăng luyện.
Cái này cũng khó trách, hắn hiện tại là luyện đạo đại sư. Còn là hàng thật giá thật dựa vào luyện cổ từng bước đạt được. Chứ không phải như nô đạo đại sư do dùng lí thuyết nhồi nhét mà thành. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phương Chính cẩn thận quan sát, những thứ này hắn đều nhận ra, thậm chí trong đó còn có một con cổ trùng mà hắn quen thuộc, trư lung thảo.
Cũng đồng thời cho Phương Chính một chút cảm ngộ đối với cổ phương thăng luyện viêm tâm cổ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà đối với Thanh Thư, Dược Hồng hay Tần Phong, Phương Chính cũng không cần ba người này đi vào thật sâu. Có thể nói năng lực tới đâu đi tới đó là được, dù sao ba người này trí không tại đây.
Khoảng thời gian tiếp theo hắn cứ bình thản tu hành, không tìm ai phiền toái, cũng chẳng ai dám tìm hắn gây sự.
Vì vậy sau khi Phương Chính vượt qua cửa thứ năm mươi, hắn tận dụng một cơ hội rời đi ra khỏi truyền thừa.
- Mao dân ở nơi này trí lực kém, cửa càng thấp, trí lực càng kém. Trong mười cửa đầu, có thể dùng miệng lưỡi để thông qua. Từ cửa mười tới của thứ hai mươi... Chờ chút, dường như trước đó chỉ cho Lạc Thanh cùng Tần Phong có sai lầm.
Vừa vào cửa, Dược Hồng đã mừng như điên nói.
Hai ngày trước, nàng quyết định thăng luyện viêm tâm cổ lần thứ ba.
Lần đầu là sau khi Phương Chính ra khỏi Khuyển Vương truyền thừa, lần thứ hai là một tháng rưỡi sau đó. Đến hai ngày trước là lần thứ ba. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.