Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 181: Thù hận thường đến vì hồng nhan

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 181: Thù hận thường đến vì hồng nhan


Dương Quang hơi sửng ra, nhưng lập tức hiểu ý.

Phương Chính kiểm tra không khiếu, sau đó đi ra che lại cửa hang động, chôn xuống vài cái bẩy ở cửa. Lại dùng thủ đoạn họa đạo tạo ra hình ảnh năm chiều của mình ở trên giường.

Nhưng đã qua nửa năm có hơn, cái này quả thật rất dài. Làm hắn nhớ tới đoạn thời gian tiến bộ thần tốc lúc ở Thương gia thành.

- Chân nguyên không đủ.

Phương Nguyên tới Tam Xoa sơn mới vài ngày, nhưng không chỉ không thu liễm lại, còn đi khiêu chiến lực đạo cổ sư, đ·ánh c·hết đối phương, còn là đánh thành thịt vụn. Làm cho không ít người vừa giận vừa sợ.

- Dương Quang, lần này ngươi hạ thủ lưu tình, Ngụy Vô Thương ta xin ghi nhớ, tương lai tất có báo đáp. Nhưng Bích Hà tiên tử là ý trung nhân của ta, ta sẽ không nhượng bộ về phương diện này. Ta nhất định cố gắng tích lũy, sẽ có một ngày luận bàn thêm lần nữa với ngươi.

Dương Quang tính khí cũng là cao ngạo, lại đối với mỹ nữ có yêu thích, cơ hội ra oai dâng tới trước cửa, hắn tuyệt đối không có từ chối.

Bất quá cái này đối với Phương Chính cũng không có quan hệ. Phương Chính chỉ là mỗi lần Phương Nguyên đánh nhau, lại đem con mắt do thám thúc giục, từ xa nhìn trộm một chút, đợi trận chiến kết thúc lại đem nó thu về. Sau đó là đi tiếp tục tu hành.

Dương Quang cũng không có trốn tránh, lặp tức đồng ý.

Dương Quang mỉm cười gật đầu, nhưng trong lòng lại nghĩ: "một thủ hạ bại tướng, có đánh lần nữa vẫn sẽ thua mà thôi."

Điều kì lạ là, đá trên Thiên Thê sơn không lởm chởm như những núi đá khác. Từng tảng đá hình vuông nằm ngang, từ chân núi kéo dài l·ên đ·ỉnh núi, tạo thành một bộ cầu thang.

Ngụy Vô Thương trong lòng kêu gào, thúc giục một con cổ trùng. Con cổ này là át chủ bài của hắn, thậm chí trong mấy trận khảo thí của tông môn hắn cũng không có dùng qua.

Đồng thời truyền âm nói với Dương Quang.

Nhưng Dương Quang lúc này sắc mặt ngưng lại, trở nên vô cùng cảnh giác. Bởi vì Thiên Hạc Thượng Nhân trong kí hồn tảo vừa cho hắn biết lai lịch của con cổ trùng này.

Mặc dù lúc đó là tập trung gần như toàn bộ thời gian, còn hiện tại Phương Chính phải bớt thời gian làm việc khác.

Phương Chính lúc này cũng một lần nữa bắt đầu tu hành không khiếu.

Năm nay, trên Thiên Thê sơn, phúc địa Hồ Tiên mở ra, dẫn đến cổ tiên hiện thế. Sau khi thương nghị, bọn họ quyết định bao vây ngọn núi, an bài hậu bối trong môn phái, tiến hành một trận so tài đánh giá.

Cổ sư cảnh giới càng cao, tu hành càng thêm khó khăn.

Trên Thiên Thê sơn cất giấu vô số truyền thừa, nhưng chỉ có người có duyên mới có thể thu được.

- Nhanh, tiểu đồ đệ, nhanh cho tiểu tử này một cái bậc thang bước xuống!

Bởi một khi hắn thua, không chỉ mất mặt trước mặt nữ nhân mình ái mộ, còn làm cho môn phái phía sau lưng mất mặt.

Mà đối thủ của hắn là một vị thanh niên đồng trang lứa, gọi là Ngụy Vô Thương.

Xong xuôi tất cả, Phương Chính thông qua sát chiêu di động, chui vào phúc địa Đồ Thiên. Bắt đầu bế quan trùng kích ngũ chuyển cao giai. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mà lúc này, dưới chân Thiên Thê sơn, một trận chiến đang đi vào hồi kết.

Chọc một người không sao, chọc vào một cái môn phái trong thập cổ phái thì phiền toái.

Vì vậy mà mới có tình cảnh hiện tại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cảm nhận được gió đang yếu bớt, Thiên Hạc Thượng Nhân trong kí hồn tảo lập tức nói.

Tứ Đại D·â·m Tặc thực lực cao cường, đệ tử Thiên Liên Phái chịu nhục, sắp bị chà đạp.

Nhưng mà hồng nhan luôn là thứ lôi kéo thù hận tốt nhất.

Thương phong cổ, bề ngoài nhìn rất nhẹ nhàng ôn nhu, nhưng thực tế công kích vô cùng đáng sợ.

Lúc đó có Phương Niệm Dung thông qua cốt nhục đoàn viên cổ kéo tu vi cho Phương Chính, hiện tại chẳng ai có thể làm được như vậy. Cho dù là bây giờ Phương Niệm Dung ở đây, cũng kéo không được nhanh như lúc trước.

Gió nhẹ thổi tới, đàn hạc đột nhiên vang lên tiếng kêu rên, hiển nhiên gặp phải công kích của thương phong cổ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mấy ngày trước, Dương Quang dẫn đầu một nhóm đệ tử của Tiên Hạc Môn đi tới Thiên Thê sơn, trên đường vô tình cứu được một nhóm đệ tử của Thiên Liên Phái, do một người gọi Bách Hà tiên tử dẫn nhóm.

- Dương huynh thiếu niên anh tài, Ngụy mỗ bội phục trong lòng. Tiên Hạc Môn quả nhiên nội tình thâm hậu, mới có thể dạy được một nhân vật như huynh đài. Lần luận bàn này mang lại lợi ích không nhỏ cho ta. Cứ theo như lời Dương huynh nói, xem như hòa.

Nhưng như vậy cũng không có gì, quan trọng là nếu hắn lên mặt, vậy thì không chỉ Ngụy Vô Thương, ngay cả Thiên Đố Lâu phía sau Ngụy Vô Thương cũng chịu đả kích.

Ngụy Vô Thương cũng không biết cái Dương Quang nghĩ, lại truyền âm nói thêm.

Bất quá, là do trước đó tu hành quá nhanh, mới làm Phương Chính cảm thấy bây giờ bản thân tu hành quá chậm. Trên thực tế, tốc độ tu hành của hắn đã khiến người khác tức đỏ mắt. Ngay cả Phương Nguyên cũng tràn ngập bất ngờ khi biết Phương Chính đã là ngũ chuyển.

Cổ sư giao chiến chính là như vậy, ngoài xem cổ trùng, thủ đoạn cùng kinh nghiệm ra, còn phải xem ở chân nguyên.

Một trận chiến này vốn là tự phát, không phải là trong kế hoạch so tài. Nguyên nhân trong đó cũng không sâu xa, nhưng lại có chút dài dòng.

Kịch chiến một lúc lâu, chân nguyên của Ngụy Vô Thương lúc này đã thấy đáy.

Quả nhiên như lời Ngụy Vô Thương nhắc nhỡ, ba ngày sau, Cổ Hồn Môn đi tới Thiên Thê sơn. Dẫn đầu là Cổ Đình, sau khi nghe nói Dương Quang cùng Bích Hà tiên tử đi gần, liền lập tức tới tìm Dương Quang khiêu chiến.

Cho nên Dương Quang lúc này chấp tay nói.

Bất cứ là ai, chân nguyên đều có hạn, giao chiến hồi lâu, đều sẽ vì chân nguyên hao hết mà dừng lại.

Vở kịch anh hùng cứu mỹ nhân cứ thế diễn ra, từ vô tình, lại dẫn tới Bích Hà tiên tử có hảo cảm với Dương Quang. (đọc tại Qidian-VP.com)

Núi cao trám vạn trượng, thế núi hung vĩ vô cùng. Ngọn núi tiếp cận thương khung, ẩn thân trong sương mù dày như tuyết trắng.

Dương Quang cũng lọt vào công kích, chân nguyên kịch liệt tiêu hao, toàn bộ được dùng cho phòng thủ.

Cổ trùng vừa mới thúc giục, xung quanh Ngụy Vô Thương xuất hiện một ngọn gió nhẹ, vô thanh vô sắc, nhẹ nhàng ôn nhu, thổi vạt áo của hắn bay lên.

Phương Chính ngồi trong hang động, nhìn hình ảnh do con mắt do thám truyền về, trực tiếp lại hiện trường thi đấu.

Dương Quang nghe xong, ánh mắt không khỏi chợt lóe. Bốn cái tên nổi danh này, trong mắt hắn chẳng khắc nào bốn khối đá kê chân. Nếu thật sự tới, hắn cũng không ngại giẫm.

Ở đó vừa rồi còn có một người đang quỳ gối xin tha mạng, hiện tại đã bị Phương Nguyên dùng thú lực hư ảnh đánh thành thịt vụn, nhìn không ra hình người.

Trong lúc mọi người ở Thiên Thê sơn tập trung đến xem trận đấu này. Ở Tam Xoa sơn, một trận đấu khác đã kết thúc.

Ngụy Vô Thương lúc này cũng là như vậy, lỡ leo lên lưng cọp, khó lòng mà leo xuống, chỉ có thể cắn răng bám trụ.

Ngụy Vô Thương sửng ra, nhưng ngay lập tức cũng hiểu ý Dương Quang, vẻ mặt thoáng hiện nét phức tạp, nhưng rất nhanh cũng chấp tay hướng Dương Quang nói.

- Còn khoảng năm ngày nữa là Tam Vương truyền thừa sẽ mở cửa. Mà ta cũng đã sắp đến ngũ chuyển cao giai. Năm ngày này đứt khoát bế quan, một hơi đột phá ngũ chuyển cao giai đi.

Thiên Thê sơn, đứng đầu danh sơn của Trung Châu, được xưng là truyền thừa chi địa, thánh hiền chi sơn.

Còn nhớ khi Phương Chính còn là nhất chuyển cổ sư, chỉ cần có tửu trùng tinh luyện chân nguyên, Phương Chính có thể làm được trong mười ngày từ nhất chuyển sơ giai lên nhất chuyển trung giai, lại tốn một tháng đã lên nhất chuyển cao giai.

- Dương Quang, ngươi nhất định phải cẩn thận. Người theo đuổi Bích Hà tiên tử rất đông, cho dù ngươi có chiến lực cường đại nhưng cũng có bốn người cường đại cạnh tranh với ngươi. Bọn họ chính là Thiên Hà Trần Đại Giang, Tử Điện Đằng Không Cổ Đình, Cửu Tử Tiểu Bi Phong Thang Như Khí, còn có Hữu Mẫu Lão Hổ Triệu Thục Dã. Ngươi qua lại với Bích Hà tiên tử gần như thế, bọn họ tất nhiên sẽ tìm ngươi gây phiền phức. Ngươi tốt nhất đừng để b·ị đ·ánh bại.

Trừ phi trở thành cổ tiên, mới có thể làm được chân nguyên vô hạn, không sợ tiêu hao. Hoặc như Phương Chính có một con ngũ chuyển thiên nguyên bảo vương liên, cũng có thể miễn cưỡng làm được như vậy.

Lần này là Dương Quang thắng, nhưng nếu hắn mượn thế lên mặt, nhất định sẽ làm tổn hại mặt mũi của Ngụy Vô Thương.

Dương Quang đứng giữa sân, hai tay chấp sau lưng, xung quanh hắn bay đây thiết uế phi hạc.

Vì vậy bây giờ cho Ngụy Vô Thương một cái bậc thang, không chỉ thể hiện phong thái của bản thân, còn có thể cấp cho Ngụy Vô Thương một cái ân tình. Cứ như vậy, Dương Quang có lời chứ không có lỗ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhóm đệ tử này vốn cũng đang trên đường đi tới Thiên Thê sơn, không ngờ nửa đường gặp phải Tứ Đại D·â·m Tặc nổi danh Trung Châu.

Chương 181: Thù hận thường đến vì hồng nhan

Bởi Phương Chính đã là ngũ chuyển trung giai, có chân nguyên ngũ chuyển cao giai do tam thủ tửu trùng tinh luyện. Mà cao nhất của phàm nhân là ngũ chuyển đỉnh phong. Có thể nói khoảng cách này đã không còn xa.

- Không thể thua!

Phương Chính mặc dù có tam thủ tửu trùng có thể tinh luyện chân nguyên, có thiên nguyên bảo vương liên có thể liên tục bổ sung chân nguyên. Nhưng là đã có nửa năm, Phương Chính vẫn là ngũ chuyển trung giai.

Bích Hà tiên tử tuổi trẻ sinh đẹp, trong thập cổ phái có không ít người ái mộ. Nàng ta một lòng cảm kích, cùng Dương Quang đi gần, khiến Dương Quang vừa đi tới Thiên Thê sơn, liền gặp phải người khiêu chiến, cũng chính là Ngụy Vô Thương.

Trong lòng cổ sư Trung Châu, Thiên Thê sơn chính là thánh địa, là nơi gần với tiên đình nhất. Có rất nhiều cổ sư cả đời cầu tiên không thành, trước khi c·hết đem mộ của mình an bài tại đây. Cũng có người đem truyền thừa của mình bố trí ở nơi này.

Ngụy Vô Thương lúc này biết bản thân không thể thắng nổi, nhưng là vì mặt mũi hắn vẫn cắn răng kiên trì.

Dương Quang đi ngang nhìn thấy, không chút ngần ngại, điều khiển đàn hạc lao xuống cứu giúp.

Nhưng năm nay lại khác.

Trong hình ảnh, Phương Nguyên đứng trên sườn núi, trước mặt hắn ta là một bãi thịt nát.

Giữa các đệ tử khác môn phái với nhau không thể tùy tiện ra tay, bởi vì một khi ra tay, ngươi không phải chỉ vì là chính mình ra tay, mà còn là thay mặt môn phái. Một khi không cẩn thận thất bại, cũng là đem mặt mũi môn phái ném đi ra ngoài.

Hàng năm, sau khi mây mù bao phủ quanh núi tiêu tán, Thiên Thê sơn sẽ đón dòng người khổng lồ tìm tới. Vô số truyền thừa theo đó được kế thừa, cũng có vô số truyền thừa mới được bố trí.

Dương Quang lúc này không dám công kích, đem toàn bộ thiết uế phi hạc thu về phòng thủ, cũng toàn lực thúc giục cổ trùng phòng ngự trong không khiếu.

Ngụy Vô Thương lúc này sắc mặt khó coi, hoàn toàn rơi vào hạ phong, nhưng hắn vẫn cắn răng, tiếp tục kiên trì đi xuống.

Cầu thang có quy mô vô cùng lớn, cho nên trong Trung Châu có truyền lưu một cái truyền thuyết, nói rằng núi này chạm đến tiên giới, là cầu nối giữa trời và đất.

Nhưng rất nhanh, Ngụy Vô Thương không khỏi cười thảm, trong lòng thở dài.

Quay xung quanh Thiên Thê sơn, trong lịch sử có vô số câu chuyện hoặc động lòng người, hoặc thần bí, hoặc bi tráng, hay vui vẻ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 181: Thù hận thường đến vì hồng nhan