Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 198: G·i·ế·t người đoạt khiếu

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 198: G·i·ế·t người đoạt khiếu


Cái này cho thấy, ý chí của Phương Nguyên rất kiên định, rất khó ảnh hưởng.

Thông thường, một tia giả ý của Phương Chính có thể ảnh hưởng tứ chuyển cổ sư được ba lần ra quyết định. Nhưng đụng phải Phương Nguyên, chỉ mới có một lần đã tiêu hao không còn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phương Nguyên xem xét thú lực thai bàn cổ, khóe mắt hiện lên nét vui vẻ, cười to.

Phương Nguyên lần này luyện cổ, trước sau năm ngày năm đêm, trong lúc không ngủ không nghỉ, phân tâm nhiều dùng, tâm thần cực kì hao tổn, gần như đem hắn hao hết không còn.

Mà thù lực thai bàn cổ sinh ra cũng là dùng để thu thập không khiếu của người khác.

Nếu phải so sánh, hệ thống cũng tương tự như tiên cổ, hoàn toàn có thể thoái mái sử dụng bên trong phúc địa.

Giờ khắc này, ở sâu bên trong đầu của Phương Nguyên, giả ý của Phương Chính thở ra một hơi thật sâu.

Vị cổ tiên khái sáng cổ phương thứ hai không khiếu cổ cũng là dụng ý này. Không ngừng hấp thu không khiếu, chậm rãi tích lũy, cuối cùng đạt đến chất biến.

Nói xong, trước mặt Phương Nguyên liền xuất hiện rất nhiều quang ảnh, chiếu rọi lại mỗi ngõ ngách trong phúc địa, còn có vô số người đang không ngừng xâm nhập vào trong Tam Vương truyền thừa.

Năm trăm năm kiếp trước, Phương Nguyên vì luyện chế xuân thu thiền, g·iết c·hết vô số người, máu chảy thành sông, nhiều đến mức hắn cũng không nói ra con số được. Hiện tại, g·iết một số lượng cổ sư cá biệt, tính là cái gì?

Thú lực thai bàn cổ lập tức sinh ra sức hút, hút một cái, không khiếu của Thiết Mộ Bạch lập tức bay ra khỏi người lão, rất nhanh đã bị mãnh thú ở giữa thai bàn nuốt mất.

Giả ý của Phương Chính thở dài, sau đó tiêu hao hết, hoàn toàn biến mất.

Phương Nguyên cuối cùng quyết định.

Phương Nguyên ánh mắt tìm tòi một chút, rất nhanh chọn ra mục tiêu thứ hai, chỉ vào đó nói.

Nếu Phương Chính hiện tại có thể thông qua hệ thống dùng được cổ trùng, vậy Phương Nguyên xuất hiện trước mặt Phương Chính, chẳng khác nào là đưa dê vào miệng cọp, tự tìm đường c·hết.

Phương Nguyên tự hỏi, nhìn lại Phương Chính thông qua đồng bộ tầm nhìn với địa linh.

Rất nhanh Phương Nguyên nhìn thấy được mấy mục tiêu hàng đầu của mình, toàn bộ đều là ngũ chuyển cổ sư, trong đó đương nhiên có cả Phương Chính.

Soát.

Hắn mặc dù suy nghĩ rất nhiều, nhưng chỉ trong chớp mắt đã làm ra quyết định.

Mà lúc này, ở môi trường bên khác.

Phương Chính có không khiếu thứ hai, có hệ thống có thể biết trước rất nhiều thứ. Cho nên cũng sẽ biết đến bí mật của Tam Vương truyền thừa.

Phương Chính trong lòng nghĩ, khóe môi lại không khỏi nhúc nhíc, mơ hồ kéo lên ý cười.

- Phách Quy!

Muốn luyện thành thứ hai không khiếu cổ, không khiếu chính là nguyên liệu chính.

- Tốt. Trong phúc địa, ngươi muốn đi nơi nào, ta tận khả năng truyền tống.

Phương Chính có hệ thống, có không khiếu thứ hai, hắn đối với truyền thừa này chỉ có một chữ.

Nói thật, mảnh phúc địa này đã sắp hủy diệt, tiên nguyên cạn kiệt, địa linh già nua không chịu nổi. Cho dù có trở thành chủ nhân phúc địa, cũng chỉ có thể đem mảnh phúc địa này vứt bỏ, dùng không được nữa.

Nuốt xong không khiếu, thú lực thai bàn cổ vốn thô ráp không chịu nổi, đột nhiên trở nên bóng loáng hơn trước. Ban đầu nó nhìn như thổ phôi làm bằng bùn vàng, trên thân rất nhiều lỗ hổng. Nhưng hiện tại những lỗ hổng này đã khép lại, giống như một khối nguyên vẹn.

Một khi động thủ, cho dù Phương Nguyên có địa linh giúp sức, cùng lắm chỉ bảo tồn tính mạng, nhưng sẽ bại lộ toàn bộ việc Phương Nguyên đang luyện tiên cổ.

Có địa linh hỗ trợ, Phương Chính trong truyền thừa dùng không được cổ trùng, cũng dùng không được lệnh bài để chạy trốn. Nói cách khác chính là con cá nằm trên thớt, mặt người chém g·iết.

Trong khoảng khắc Phương Nguyên xuất hiện bên cạnh Thiết Mộ Bạch, hắn đã đánh ra thú ảnh, đem đầu của lão đập nát.

Đệ đệ thân ái của chính mình, từ bao giờ trở nên điên cuồng như vậy? So với Phương Nguyên, Phương Chính càng là một tên điên thuần túy.

- Là nơi này.

Điều này sẽ hình thành quáng tính, nhất là càng về sau, tiên nguyên sót lại càng ít, Phương Nguyên sẽ càng không muốn lãng phí quá nhiều thời gian, tinh lực vào cho Phương Chính.

Vừa thấy luyện thành một cái mấu chốt, Phương Nguyên liền lập tức ngủ say.

- Cho dù Phương Chính hiện tại không dùng được cổ trùng, g·iết hắn e là phí rất nhiều công sức cùng thời gian. Thời gian của ta không nhiều, không thể lãng phí.

Ý chí vốn không có mô hôi, nhưng chỉ trong khoảnh khắc Phương Nguyên động sát ý với Phương Chính, tia giả ý này cảm thấy toàn thân ướt đẫm mồ hôi.

Bất quá, cũng không phải vì Phương Chính biết Phương Nguyên sẽ không đi g·iết mình. Bởi vì g·iết chóc chỉ mới bắt đầu, còn chưa chắc chắn.

Phương Chính nhẹ nhõm, là vì Thiết Mộ Bạch không có mang theo cuốn sách liên lạc trên người. Cái này còn là Phương Chính trước tiên nhắc nhỡ lão cẩn thận, không cần mang theo.

Cho nên, thời gian kéo càng lâu, Phương Chính lại càng an toàn.

Cả người hắn ướt nhẹp, đỏ tươi nhớp nháp. Bộ y phục cũng không còn màu bạch lam, mà đã bị triệt để nhuộm thành màu đỏ.

Phương Nguyên lúc này đang kiểm tra không khiếu của Thiết Mộ Bạch, từ trong đó lấy ra bảy con cổ trùng gồm ba con ngũ chuyển, bốn con tứ chuyển.

- Đệ đệ khả ái của ta...

Tàn sát chúng sinh, thành toàn cho một người, đây chính là hành vi của ma đạo. Người khai sáng cổ phương, đương nhiên không thể nào là chính đạo nhân sĩ.

Cho nên, thu hoạch lớn nhất ở nơi này chỉ có thứ hai không khiếu cổ. Mà còn phải là do cổ sư mạo hiểm mạng sống luyện chế.

- Này đó ngũ chuyển, tứ chuyển cổ sư, đều là con mồi của ta. Giúp ta đạt thành thứ hai không khiếu cổ. Ha ha ha.

Có nói cũng vô dụng, Thiết Mộ Bạch ngăn không được, cũng không ai ngăn được, lại còn làm lộ việc Phương Chính biết trước tương lai. Cho nên chẳng thà im lặng, xem như không biết việc lão bị g·iết đầu tiên là tốt nhất.

Phương Nguyên cưới ha ha, tóc đen dường như bay tán loạn, trong ánh mắt tràn ngập ma diễm.

Nhất là loại người có hệ thống như Phương Chính, càng khiến người khác không an tâm. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Tốt tốt tốt! Thú lực thai bàn cổ hấp thu không khiếu của Thiết Mộ Bạch, tư chất không khiếu thứ hai lập tức thăng lên bốn thành. Không sai, không sai.

- Phương Chính có hệ thống, liệu có thực sự không dùng được cổ trùng?

- Th·iếp theo, là thu thập nhân khiếu. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Cắn nuốt không khiếu càng tốt, số lượng càng nhiều, tương lai luyện thành thứ hai không khiếu cổ, tư chất sẽ càng cao. Kế tiếp, ta muốn tiếp tục g·iết cổ sư, đại sát đặc sát, đem không khiếu của bọn họ tăng lên thú lực thai bàn cổ của ta.

Không sai, Phương Chính có hệ thống là việc Phương Nguyên đã khẳng định. Mà sự tồn tại của hệ thống, đến địa linh cũng không thể phát hiện ra, càng không thể áp chế được.

Nhưng nếu Phương Chính chê, hắn còn vào truyền thừa làm gì?

- Đây là lấy tích lũy số lượng, dẫn đến tăng lên chất lượng. Bên trong ẩn chứa chân lí lượng biến dẫn tới chất biến. Siêu phàm thoát tục, thành tựu tiên cổ, há không có đại giới? Năm đó ta luyện chế xuân thu thiền, g·iết hại ngàn vạn người, cũng là vì lí do này.

Nhưng sát ý của Phương Nguyên vừa mới động, một cái suy nghĩ thoáng hiện lên trong đầu hắn.

Suy nghĩ này làm Phương Nguyên nhất thời không lập tức lựa chọn.

Phương Nguyên biến mất trong đại điện, xuất hiện bên cạnh Thiết Mộ Bạch.

Nếu lão mà đem theo, Phương Nguyên g·iết c·hết lão chắc chắn sẽ lấy được nó. Một khi như vậy, kế hoạch vây bắt Phương Nguyên sẽ bại lộ toàn bộ.

- Nhưng nếu không sớm g·iết hắn, đến thời điểm trọng yếu, hắn sẽ càng có thể đem lại nguy hiểm cho ta.

Sau một ngày một đêm, hắn thế này mới tỉnh dậy.

Chương 198: G·i·ế·t người đoạt khiếu

- Đợi đã, Phương Chính có hệ thống, lôi họa song tu... Ta tại sao không sớm nghĩ tới, hắn có không khiếu thứ hai?

Ý cười này, ẩn chứa rất nhiều suy tính mà cho dù là Tiểu Thiên cũng không ngờ tới.

Ngũ chuyển có điểm kim cổ, kim thang cổ, kim cương nộ mục cổ. Tứ chuyển có kim long cổ, kim phong tống sảng cổ, kim lũ y cổ, kim hà cổ. Toàn bộ đều là tinh phẩm, giá trị phi phàm.

Tính toán này của Phương Chính, mặc dù có mang theo một chút cược, nhưng phần thắng là vô cùng lớn, nếu không Phương Chính cũng không mạo hiểm đi cược.

Nhưng nếu sau đó Phương Nguyên lại lần nữa muốn ra tay với Phương Chính, Phương Chính chỉ có thể trách chính mình xui xẻo.

Chê!

Trong đầu Phương Nguyên lại chợt lóe ra ý nghĩ này.

Phương Nguyên xoa xoa thú lực thai bàn cổ, trong lòng nhớ lại cổ phương.

Nếu hiện tại đổi làm người khác có được thú lực thai bàn cổ, chắc sẽ cảm thấy trong lòng không thoải mái, có gánh nặng tâm lí. Nhưng là Phương Nguyên lại không có như vậy.

Vị ngũ chuyển đỉnh phong này, cường giả mạnh nhất trên Tam Xoa sơn, Thiết gia vinh quang, chính đạo quang huy, cứ như vậy bị Phương Nguyên một phát đập c·hết.

Phương Nguyên tự lẩm bẩm, sau đó quay đầu lại gọi đi linh.

Xuân thu thiền của Phương Chính đã hồi phục rất tốt, nhiều nhất chỉ có thể thả nó ra khỏi túi đồ một lần nữa liền có thể làm nứt không khiếu của Phương Chính. Mà lần cuối cùng thả ra này, Phương Chính để lại cho lúc dựng lại xuân xuân thu thu, cho nên sẽ không thể hạ giả ý vào Phương Nguyên được nữa.

Phương Nguyên đột nhiên cảm thấy một trận vô ngữ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phương Chính nhưng là ngũ chuyển cổ sư, chiến lực có thể so cùng Võ Lan San, Vương Tiêu. Thậm chí có thể còn mạnh hơn hai người này, đến cấp bậc của Vu Quỷ, Khô Ma.

Nhưng sát xuất Phương Nguyên muốn g·iết Phương Chính một lần nữa cũng không quá cao. Bởi vì tư duy cũng có quáng tính, mà giả ý đã cho Phương Nguyên một cái dẫn đắt trước đó, là Phương Chính rất khó g·iết.

Phương Nguyên đem toàn bộ thu vào không khiếu, sau đó thúc giục thú lực thai bàn cổ.

Phương Chính thở ra một hơi nhẹ nhõm.

- Nhưng mà nói thật, vốn cũng không cần phải vào truyền thừa rồi mới bắt Phương Nguyên. Ta hoàn toàn có thể trộm dương cổ từ Phương Nguyên giao cho Bạch Ngưng Băng, sau đó cùng Thiết Mộ Bạch trực tiếp chặn g·iết ở bên ngoài, còn có mấy kế hoạch dự phòng đó, thì cho dù có một trăm, một ngàn tên Phương Nguyên cũng thoát không nổi.

"Này hạ có dương vân thăng hỏa như đan, này thượng có u ám lạc sa giống như kim, ánh sáng tăng thêm thú ảnh, cho đến điện quang sét đánh, sinh thú lực cuống rốn, liền khả tập nhân khiếu..."

Bất quá kết quả cũng rất tốt, để Phương Nguyên tạm thời không đi g·iết Phương Chính chính là kết quả tốt nhất.

Phương Nguyên lại nghĩ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phương Nguyên ánh mắt hơi mị lại, trong lòng sát ý sôi trào.

Địa linh Phách Quy vẫn luôn sẵn sàng chờ đợi, liền lập tức đáp lại.

Còn vì cái gì Phương Chính không nói cho Thiết Mộ Bạch việc Phương Nguyên g·iết người đoạt khiếu? Đó là bởi vì Phương Chính cảm thấy không cần thiết.

Bởi vì Phương Nguyên là lí trí, chỉ bị người ngoài lầm tưởng là điên. Còn Phương Chính thật sự là một tên điên, một tên điên nhận thức được bản thân bị điên.

Mà trong lúc này, Phương Nguyên đang ngồi xổm trên mặt đất, bên cạnh hắn là một bộ t·hi t·hể đã bị đập nát đầu của Thiết Mộ Bạch.

Phương Chính lúc này đang chơi đánh bóng chày. Chính xác là xem hồng đản nhân như bóng chày mà đập.

Ngũ chuyển cổ sư có thể thay đổi rất nhiều thứ, nếu không sớm loại bỏ, thật khiến người khác không an tâm.

- Ta đã cố hết sức, còn lại chỉ có thể xem ở vận khí của bản thể.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 198: G·i·ế·t người đoạt khiếu