Hệ Thống Thiên Ngoại Chi Ma
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 14: Quân Đoàn Thiên Không sơ hình
Rất nhanh, bên tay phải đã xếp thành hai hàng, có trật tự chờ đợi hai người Lưu Tử Phàm, Phong Thiên Ngữ ghi danh.
Con mẹ nói, thật sự là thời đại loạn lạc a!
- Quân Đoàn Thiên Không!
Cho nên, thông qua địa linh, bọn họ không chỉ nghe, còn thấy rõ ràng không sót cái nào.
Thông qua võ phục trên người họ, có thể dễ dàng nhận ra mấy người này là thuộc về một vài gia tộc ở Nam Cương. Bọn họ có thể xem là chính đạo nhân sĩ, tất nhiên sẽ không bán đứng gia tộc, cùng với đám ma đạo, tán tu ở cùng một chỗ.
Đương nhiên, cũng có người kiên định với ý định từ chối của mình.
Phương Chính nhìn hai hàng người dài, khóe môi không nhịn được kéo lên cái nụ cười. Một trăm ba mươi bảy thành viên, đại biểu cho một trăm ba mươi bảy tên cu li tình nguyện. Ý tưởng đào đất của Phương Chính xem như không lo thiếu người.
Phương Chính cười xán lạn, nói liền ba tiếng tốt, từ trên ghế đứng lên.
Bọn họ một thân một mình, sống nay c·hết may, từ lâu đã muốn gia nhập thế lực. Nhưng ngưỡng cửa của các gia tộc quá cao, cho dù là gia tộc cở nhỏ, đối với bọn họ luôn là bài trừ, chèn ép, thậm chí là truy đuổi.
Phương Chính lúc này cũng ngồi xuống, đồng thời quay lại nhìn địa linh vẫn luôn im lặng đứng ở một bên, nói.
- Những việc trước đó ta nói các ngươi hẵn đã nghe rồi, ta sẽ không lặp lại. Quyết định thế nào liền là việc của các người. Gia nhập hay không, ta không cưỡng ép.
- Số lượng này, đủ dùng a!
Người này do dự một chút, cuối cùng vẫn là thúc giục con cổ này, hướng nó về phía Phương Chính. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lưu Tử Phàm cùng Phong Thiên Ngữ lúc này chấp tay nói tạ, sau đó đứng lên quay lại ghế ngồi.
Nhưng rất nhanh, một vị cổ sư bước ra, đi về phía bên trái. Tiếp theo phía sau, vị thứ hai, thứ ba, thứ tư đều là đi về phía bên trái.
Nghĩ đến những đều này, trong bọn họ, người đã quyết định gia nhập càng kiên định, người do dự cũng quyết định gia nhập, mà người muốn từ chối lại trở nên do dự.
- Chủ thượng, cái kia, thế lực ngài xây dựng sẽ gọi là gì?
Vị cổ sư kia nghe vậy, trong lòng hơi hơi buông ra một chút. Bất quá vẫn như cũ cả người căn thẳng, ngập ngừng nói.
Phương Chính hiện tại cũng không mang mặt nạ, chính xác mà nói, từ lúc hắn g·iả m·ạo Phương Nguyên, lừa gạt mao dân đến hiện tại, Phương Chính cũng không có mạng lại mặt nạ thêm lần nào, đem diện mạo của mình hoàn toàn bại lộ trước mặt người khác.
Đám cổ sư thấy như vậy, cũng là thở ra một hơi nhẹ nhõm, xong như nghĩ đến cái gì, sắc mặt liền trở nên vô cùng bất an.
Nhưng là Phương Chính không có nổi giận, nói với địa linh.
Mà đám người này, tuy độ thông minh cao thấp không giống nhau, nhưng cũng biết rõ, Phương Chính bây giờ muốn bọn họ đưa ra câu trả lời.
Phương Chính trước đó đã cho Lưu Tử Phàm và Phong Thiên Ngữ lựa chọn, thì hiện tại cũng cho bọn họ lựa chọn.
Phương Chính lúc này cũng không để ý từng người, nói.
- Cứ như vậy, Quân Đoàn Thiên Không đã có cái sơ hình!
Lúc này, một vị cổ sư nhị chuyển lo lắng lên tiếng.
Địa linh ứng tiếng, lập tức ra tay.
Mà tiếp tục là có lục tục không ít cổ sư bước ra, đi về phía bên trái.
Ai cũng biết, trúc quân tử là con cổ trùng chỉ ăn sự thành tín. Trời sinh có thể phân biệt được nói dối. Không nghĩ tới, Phương Chính vậy mà dám dùng thứ này làm đảm bảo.
- Ngoài ra, trong lúc độ địa tai, ta cũng sớm đã để địa linh thu lại hình ảnh lúc đó. Đối với những người gia nhập chúng ta, có thể thông qua đó, tính số lượng hồ ly đã g·iết để quy thành điểm cống hiến. Đây cũng có thể xem là số vốn luyến khởi bước của Quân Đoàn cho thành viên.
Bất quá, những người này một chút cũng không ngạc nhiên, bởi bọn họ đã ngạc nhiên trước đó rồi.
Đám cổ sư liếc mắt nhìn nhau, giống như đang ở hội ý, nhưng trên thực tế cũng chỉ đơn giản muốn tìm một kẻ bước ra trước.
Đương nhiên đây chỉ là ý muốn của Phương Chính, còn lên được hay không, cái đó tương lai lại tính đi.
- Các ngươi ai sẽ thúc giục nó? Ta cũng không muốn có người nói, ta để địa linh trấn áp nó, làm giả đáp án. Cho nên, các ngươi tự cử ra một người các ngươi tin tưởng, thay ta thúc giục nó.
- Trúc quân tử cao tới tứ chuyển. Ít nhất phải là một vị tam chuyển, mới có thể miễn cưỡng thúc giục. Các ngươi tự mình chọn đi.
Hai người Lưu, Phong không thể nghi ngờ, đã hoàn toàn ngã sấp.
- Vậy hai ngươi nghĩ như thế nào? Có đồng ý gia nhập vào Quân Đoàn của ta?
Phương Chính nhưng là ngũ chuyển, hắn lại chỉ mới nhị chuyển đỉnh phong, cách biệt rất lớn. Vạn nhất Phương Chính nổi giận, một phát chụp c·hết hắn thì hắn khóc với ai.
Dù gì bọn họ cũng đã đầu quân cho Phương Chính, cho nên mặc kệ bọn họ nguyện ý hay không, vẫn phải gia nhập vào thế lực Phương Chính xây dựng.
Những người này nghe vậy, giật mình.
- Bốn từ này, là muốn nói chúng ta sẽ là một đội quân thuộc về bầu trời, chiếm cứ bầu trời, tự do tự tại, cao ngạo nhìn xuống chúng sinh! Chỉ có như vậy, khi tôn giả xuất thế, chúng ta mới có đủ căn lượng đầu nhập vào dưới trướng.
Xoát!
Mặc dù thế lực này còn chưa chân chính thành hình, nhưng tham gia lúc này, góp sức xây dựng, tương lai nếu thế lực có trở nên hùng mạnh, địa vị của chính mình trong thế lực càng cao.
- Vâng!
Những người khác nhìn theo, cũng hiểu được ý nghĩ của bốn người này.
Hắn kì thực cũng không dám mở miệng. Nhưng chỉ trách bản thân tu vi quá yếu, bị mấy người có tu vi cao hơn tạo áp lực, trở thành vật hy sinh bị đạp ra ngoài.
Phương Chính hơi dừng lại, ánh mắt quét qua nam cổ sư vừa hỏi mình, lại nói.
Người này gọi Trần Thanh, tu vi chỉ có nhị chuyển cao giai, tu vi kém nhất trong hơn hai trăm người. Nhưng vận khí cũng không tệ, trong hỗn chiến ở Tam Xoa sơn may mắn sống sót, lại sống sót qua lần địa tai vừa rồi, bám trụ đến lúc này.
Lưu Tử Phàm và Phong Thiên Ngữ hơi giật mình, nhưng những người khác là không có vẻ gì là ngoài ý muốn trước lời nói của Phương Chính. Bởi vì, toàn bộ cuộc nói chuyện vừa rồi, họ đều biết.
Phương Chính nhìn trúc quân tử, nhưng không có cầm lấy, mà là nhìn xuống đám người, nói.
Vị cổ sư đang giữ nó lúc này nhìn Phương Chính một chút, lại hướng đám cổ sư kia khẽ gật đầu, biểu hiện là không có vấn đề gì.
Trước khi bắt đầu trò chuyện, chính xác mà nói là lúc địa linh đem ghế đến cho hai người Lưu Tử Phàm, Phong Thiên Ngữ ngồi theo lệnh của Phương Chính. Phương Chính ngoài kêu nó làm vậy, còn để nó đồng bộ tầm nhìn với đám người này.
Nếu những gì Phương Chính đã nói từ trước đến giờ đều là nói thật, vậy về Nghĩa Thiên sơn đại chiến, về tôn giả không phải cũng là thật?
Phương Chính lúc này đưa tay phải ra trước như đang mời, đồng thời nói.
- Địa linh, đem tới cho ta một con trúc quân tử!
Rất nhanh, một con cổ trùng nhìn như một con bọ tre, toàn thân trong suốt như ngọc thạch được đưa tới trước mặt Phương Chính, đúng là trúc quân tử.
Mà Phương Chính lại không có để ý tới ý tưởng của mấy người này, tiếp tục nói.
Nghe thấy lời này, lại nhìn thấy biểu cảm của Phương Chính, hai người Lưu, Phong trong lòng của trào lên một cỗ xúc động. Hai người có cảm giác, nhiệt huyết thanh xuân trong người đang trổi dậy.
Trúc quân tử động đậy một chút, sau đó lại nằm im, toàn thân vẫn là màu xanh ngọc trong suốt, vô cùng đẹp mắt.
Mà khi nhìn tới một trăm mười lăm người từ chối, ý cười trên môi Phương Chính càng sâu.
Hiện tại có một thế lực mở cửa với họ, bọn họ đương nhiên muốn nắm bắt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phương Chính sẽ không nói, chính mình cũng muốn lên tôn, trở thành một vị tôn giả ngạo thị chúng sinh. Mà Quân Đoàn Thiên Không, sau cùng cũng sẽ đầu nhập vào vị tôn giả là chính hắn.
Phương Chính vẻ mặt rạng rỡ, khí thế tràn ngập tự tin, còn có một loại phóng khoáng, tiêu dao, tràn ngập hưng phấn nói.
Hai người Lưu, Phong nhìn Phương Chính, không hẹn mà cùng đứng lên, sau đó quỳ xuống một chân trước mặt Phương Chính, nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Vấn đề thì có. Đó là sẽ không nhận được bất cứ quyền lợi nào trong Quân Đoàn. Bất quá, nếu đã không tham gia, thì đó cũng là việc hiển nhiên đi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hơn hai trăm vị cổ sư tù binh chớp mắt xuất hiện ở giữa sảnh. Bọn họ một đám im lặng, có người lo lắng, có người sợ hãi, có người kích động, cũng có người suy tư, có người háo hức. Mỗi người một vẻ, nhưng có một điểm chung, đó là bọn họ đều nhìn về phía Phương Chính.
- Cứ gọi ta Lạc Hành! Muốn hỏi gì, cứ việc mở miệng. Ta cũng không khó dễ các ngươi.
- Nếu như, tiểu nhân nói là nếu như, nếu như có người không gia nhập vào thế lực của ngài. Kia, cái kia, liệu có vấn đề gì không?
Nhỏ yếu thật bi ai!
Chương 14: Quân Đoàn Thiên Không sơ hình
Phương Chính cũng không để ý quá trính sống chung của mấy người này, lúc này lãnh đạm nói.
Phương Chính mỉm cười, nói.
- Địa linh, đem họ truyền tống tới đây đi!
Nhưng với những thứ trước mắt này, nói không động tâm, chính là đang nói dối trắng trợn, nhìn phát liền biết ngay.
Nghe được bốn từ này, Phong Thiên Ngữ ngơ ngác, Lưu Tử Phàm giật mình.
- Cái kia, Lạc... À, ùm, Phương Chính đại nhân! Ta có việc muốn hỏi...
Phương Chính nói muốn chọn người có năng lực, nhưng người đầu tiên gia nhập, một chút năng lực cũng không có. Nhưng tình cảnh trước mắt, cũng không thể từ chối, vì vậy liền thay Trần Thanh ghi lại.
Đầu tiên đều là nhị chuyển đỉnh phong cổ sư, sau đó đến tam chuyển sơ giai.
Hắn vừa hỏi, cái cổ vừa rụt lại, hỏi xong một câu, liền có cảm giác hắn sắp co lại thành một con rùa.
Còn hiện tại, vẫn là nên tiếp tục việc trước mắt.
Hiện tại nhìn thấy có mười mấy người đã từ chối, Trần Thanh liền nghĩ, nếu mình trở thành người đầu tiên trong đám gia nhập, chắc hẵn sẽ không bị từ chối. Vì vậy liền vội vàng đi ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà một trăm ba mươi bảy người còn lại, đều là ma đạo cùng một số tán tu.
Hắn ngay từ lúc đầu đã có ý định gia nhập Quân Đoàn Thiên Không của Phương Chính, bởi vì hắn dù gì cũng là một vị ma đạo nhỏ yếu vô cùng, cũng luôn khao khát có một chỗ dựa, nhất là có được một nơi cung ứng tại nguyên tu hành ổn định.
- Những gì ta nói từ lúc các ngươi đến phúc địa này đến giờ, đều là lời nói thật.
- Nguyện vì Quân Đoàn Thiên Không ra sức cống hiến!
Vị cổ sư kia lại hỏi, biểu cảm cũng là sợ đến sắp khóc đến nơi.
Bất quá bởi vì tu vi quá yếu, cho nên cũng sợ bị Phương Chính chê ngay từ vòng giữ cửa, vì vậy cứ do dự không dám đi ra.
Nhưng rất nhanh, vị có một vị cổ sư đi về phía bên phải. Chính là vị bị ép đại diện hỏi Phương Chính.
- Hiện tại các ngươi cứ suy nghĩ, nhưng ta chỉ chờ trong thời gian một chén trà. Gia nhập thì đứng qua bên phải, không gia nhập thì bước qua bên trái. Lưu Tử Phàm, Phong Thiên Ngữ, phiền hai người thay ta ghi chép lại những người gia nhập. Ghi lại tên, tu vi, tư chất, lưu phái tu hành, còn có lưu phái yêu thích, có hay không có ý muốn thay đổi lưu phái.
Một loạt lời nói của Phương Chính, kèm theo đó là bảng vật tư cùng bảng quy đổi bày ra trước mặt.
Phong Thiên Ngữ hơi ngập ngừng, hỏi.
- Kể từ hôm nay, hai ngươi sẽ là thái thượng nhị trưởng lão, thái thượng tam trưởng lão của Quân Đoàn Thiên Không. Chức vị, tùy theo cống hiến mà làm. Bảng cống hiến sẽ được hoàn thành, chậm nhất là ngày mai. Nào, cả hai cứ ngồi xuống trước.
- Cái kia, liệu ngài có thể, đảm bảo không?
Rất nhanh, một vị tam chuyển đỉnh phong bị cử ra. Địa linh liền theo lời Phương Chính, đem trúc quân tử đưa tới tay hắn.
Lời này của Phương Chính, câu trước là nói ra bản tâm của mình, câu sau là nói cho hai người Lưu, Phong nghe, chứ không phải là tâm ý của hắn.
Phương Chính lúc này liền nói.
Phong Thiên Ngữ cùng Lưu Tử Phàm nhìn thấy như vậy, không khỏi hơi nhíu mày. Nhưng Phương Chính vẫn như cũ đạm mạc, bởi vì hắn đã chuẩn bị tâm lí cho việc này.
Phong Thiên Ngữ cùng Lưu Tử Phàm hơi nhìn nhau, nhìn thấy trong mắt nhau vẻ bất đắc dĩ.
Phương Chính trong lòng hưng phấn. Mà so với việc này, khi nghĩ tới thế lực của mình, Phương Chính càng là vui vẻ không thôi.
Phương Chính âm thầm đánh giá hai người, trong lòng có chút cười lạnh.
Phương Chính nhìn hắn, dịu dàng mỉm cười, nói.
Có Trần Thanh dẫn đầu, liền có lục tục ma đạo cổ sư đi về phía bên phải.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.