Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 72: Ôn gia tộc trưởng, Ôn Thế Xuân

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 72: Ôn gia tộc trưởng, Ôn Thế Xuân


Ngày thứ hai, Ôn Thế Xuân bại lộ tu vi tứ chuyển trung giai của mình, lại đè ép cảnh giới, pha loãng chân nguyên, dùng tu vi tam chuyển sơ giai khiêu chiến hai người Ôn Thế Hoành, Ôn Thế Vinh.

Ở ngày đầu tiên trở về, Ôn Thế Xuân đi thăm Ôn Vạn Niên. Hai người trò chuyện xuyên đêm, sáng hôm sau Ôn Thế Xuân mới rời khỏi phòng Ôn Vạn Niên, mà Ôn Vạn Niên thì giống như có điều lo nghĩ.

Lúc này đây, Ôn Thế Xuân dẫn theo Vương Khang cùng đàn hổ, quay về Quý Mai sơn, mục đích là trở thành Ôn gia tộc trưởng, mượn đó làm bàn đạp thâu tóm Quý Mai sơn.

Thật lòng thì lão cũng không muốn ra mặt, đây nhưng là đàn thú năm vạn con, thú vương một bó, còn có cả thú hoàng. Cho dù là cường giả ngũ chuyển cũng phải tránh mũi nhọn, nói gì đến tam chuyển như lão?

- Ôn gia nội đấu, e là sẽ càng thêm kịch liệt!

Ôn Thế Xuân đi ở phía trước, hai tay chấp sau lưng, dáng người thẳng tắp như thương, bước đi hiên ngang lẫm liệt, thi thi nhiên nhiên đi vào Ôn gia trại.

Lời này vừa ra, toàn trường chấn kinh. Rất nhiều người trong lòng đều không tránh khỏi cười nhạo Ôn Thế Xuân ngông cuồng.

Lão giả vừa nói, vừa hơi chấp tay thi lễ.

- Lần này ta trở về, chính là để lấy chức vị tộc trưởng của Ôn gia!

Bên tay phải của hắn, Vương Khang dẫn theo hổ hoàng, dáng người cương trực, ánh mắt sắc bén, vừa đi theo bên cạnh Ôn Thế Xuân, vừa đảo mắt đánh giá xung quanh.

Nhưng chỉ bảy ngày sau, bọn họ đã không thể cười tiếp được nữa.

------

Lúc này, một nhóm người xuất hiện, dẫn đầu là một lão giả có tu vi tam chuyển đỉnh phong.

Ôn Hoàng lúc này bộ dạng kiên nghị, nhưng trong lòng cũng là vô cùng bất đắc dĩ cùng lo lắng.

Lúc này, một đàn hổ đi về phía Quý Mai sơn. Đàn hổ số lượng gần năm vạn con, nhưng không cố định chủng loại, bên trong có bạch hổ, viêm hổ, hoàng hổ, phi hổ...

Trên Quý Mai sơn, có ba gia trại sinh sống.

Ôn Thế Xuân từng là người có chiến lực thấp nhất, bị ca ca và đệ đệ đè nặng đánh, không có sức hoàn trả. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Trên một phương diện nào đó, hắn là thuộc hạ của ta, theo sắp xếp của ta mà hành động. Được rồi, đi thôi!

Lão là gia lão hình đường, là một trong số ít gia lão giữ thế trung lặp. Có thể nói, lão trung với Ôn gia, chứ không trung với tộc trưởng. Chỉ cần là việc có lợi cho Ôn gia, thì dù là ai giữ chức tộc trưởng lão cũng không bận tâm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đàn hổ cũng bắt đầu động, có tổ chức tản ra xung quanh, duy chỉ có hổ hoàng là đi theo sau hai người. Lúc đi ngang qua đám người Ôn gia, đôi con ngươi của nó hơi chuyển qua, nhìn họ bằng ánh mắt như đang nói: "tiếc quá, đồ ngon như vậy mà không được ăn"

Ôn Thế Xuân vì phụ thân để tang ba năm. Đồng thời trong lúc này, còn không quên phát triển thế lực, thâu tóm lòng người.

Đây là một con thú hoàng, còn là một con dị thú.

Mà giờ khắc này, trên lưng nó đang ngồi hai nam trung niên, một người gương mặt kiên nghị, ánh mắt như hổ, trên vai có một bộ da hổ đang nằm sắp, đầu vẫn còn nguyên vẹn xương sọ gác lên một bên vai.

Một tháng sau, v·ết t·hương của Ôn Vạn Niên trở nặng, vô phương cứu trị, tráng niên q·ua đ·ời.

Xen lẫn trong đó còn có cả thú vương, bách thú vương, ngàn thú vương, vạn thú vương xếp thành hàng, có trật tự đi tới.

Đám người Ôn gia nhìn theo, toàn thân ướt nhẹp mồ hôi lạnh, Ôn Hoàng cũng nuốt mấy ngụm nước bọt, cố gắng trấn định, xoay người đuổi theo Ôn Thế Xuân.

Ở ngày thứ sáu, Ôn Thế Xuân xuất lĩnh một trăm cổ sư Ôn gia, cùng với Vương Khang và năm vạn con hổ. Trong vòng một ngày, đánh tan hai nhà Phùng, Đặng, thống nhất Quý Mai sơn, Ôn gia trở thành một nhà độc đại.

Nhưng sau đó, lão cũng cảm thấy lo âu.

Nhưng điều đáng mừng là, Ôn Hoàng vừa dứt lời, đàn hổ này cư nhiên lại thả chậm cước bộ, sau đó dừng lại ở trước mặt lão.

Người còn lại vẻ ngoài ưu tú, nhìn rất thuận mắt, có một đôi con ngươi tối đen, sâu thẫm như vực sâu không đáy.

Trên Quý Mai sơn, Phùng gia xem như mạnh nhất, Đặng gia gần nhất quật khởi, mà Ôn gia lại đang ở suy yếu, gian nan lợi dụng việc Phùng, Đặng đang kiềm chế nhau mà sinh sống.

Đến ngày thứ bảy, Ôn Vạn Niên chống đỡ thân thể suy yếu của mình, đi ra trước mặt tộc nhân, đem chức vị tộc trưởng giao lại cho Ôn Thế Xuân.

Gia chủ đời này của Ôn gia, Ôn Vạn Niên có ba người con trai, Ôn Thế Xuân là con thứ. Luận tư chất, chiến lực, trí tuệ cùng tâm tình, hắn thua cho đại ca Ôn Thế Hoành và đệ đệ Ôn Thế Vinh.

Nhưng nhờ có Ôn Thế Xuân bố cục, Ôn gia thành công đánh lừa được sứ giả, kéo dài thời gian.

Ai, cũng không biết bao lâu mới có thể tích đủ một trăm chương trong kho đây...

Nhưng không ai nghĩ tới, Ôn Thế Xuân m·ất t·ích gần một năm, ai cũng cho là hắn đ·ã c·hết lại trở về, đem theo năm vạn con hổ, có thú hoàng trở về.

- Đây là Vương Khang, đàn hổ này là do hắn điều khiển!

Nhìn thấy như vậy, lão cũng hơi thở ra một hơi, sau đó thi lễ, giới thiệu nói.

- Ôn Hoàng gia lão không cần khẩn trương, là ta, Ôn Thế Xuân! (đọc tại Qidian-VP.com)

Ôn Thế Xuân lên tiếng đáp, từ trên lưng bôn lôi hổ nhảy xuống, đi đến trước mặt Ôn Hoàng.

Chỉ riêng khí chất, đã làm cho người khác không khỏi rữa mắt mà nhìn. Mặc kệ là ánh mắt hay cử chỉ, đều toát ra khí chất của người bề trên, cao cao tại thượng, bất khả x·âm p·hạm.

Ôn Hoàng trong lòng cảm khái.

Bọn họ đi đến đâu, người đều chủ động dạt ra hai bên, nhường ra con đường rộng rãi cho họ. Mặc kệ là gia nô, là Ôn gia phàm nhân, hay là cổ sư đều là sợ hãi tránh xa.

Trên dưới Ôn gia, ngay cả bản thân Ôn Thế Xuân trước đây cũng cảm thấy, gia chủ đời tiếp theo của Ôn gia là một trong hai người Ôn Thế Hoành, Ôn Thế Vinh.

Mà một phen thanh thế này, càng thu hút chú ý của cao tầng Ôn gia.

Vừa nhìn thấy hắn, Ôn Hoàng không khỏi kinh ngạc, sau đó không dám tin, lại nghỉ ngợi, đánh giá, cuối cùng không nhịn được vui vẻ cười tươi như hoa.

Nhưng ai bảo đàn hổ này tiến thẳng tới Ôn gia, nếu không cản lại, Ôn gia mà bị diệt, lão cũng không thể sống a!

Quân Đoàn Thiên Không cứ như vậy, bắt đầu vươn rễ của mình ra ngoài, thăm nhập vào giới chính đạo của Nam Cương.

Một năm sau ngày Ôn Thế Xuân trở về Quý Mai sơn, trên dưới đồng lòng, Ôn gia liền chính thức gia nhập Quân Đoàn Thiên Không.

Vương Khang hơi nhìn qua đám người Ôn gia, sau đó ngoan ngoãn đi theo sau lưng Ôn Thế Xuân.

Mãi cho đến khi hai người Ôn Thế Hoành, Ôn Thế Vinh xuất hiện. Ôn Thế Xuân Thế này mới dừng bước.

Trong đàn thú, dị thú thường có năng lực vượt xa chủng tộc, chiến lực cao cường, ngay cả con non cũng đã có chiến lực cấp bách thú vương.

Mà phía bên trái, Ôn Hoàng dẫn theo bốn cổ sư Ôn gia, dè dặt cùng sợ hãi đi theo, một đám ngay cả thở mạnh đều không dám, sợ hãi sẽ đắt tội hổ hoàng, bị nó một ngụm nuốt sạch.

Nam Cương, Quý Mai sơn.

Cho nên, nội bộ Ôn gia sớm đã chia làm hai phái, một phái ủng hộ Ôn Thế Hoành, một phái tất phò tá Ôn Thế Vinh. Hiện tại, Ôn Vạn Niên đã sắp c·hết, tranh giành đã trở nên càng thêm gây gắt.

Thú hoàng chính là chiến lực tương đương ngũ chuyển, cho dù là tộc trưởng Ôn gia có tu vi tứ chuyển cũng không phải là đối thủ. Huống chi, Ôn Vạn Niên trước đây vì bảo vệ tộc nhân, bị tộc trưởng hai nhà Phùng, Đặng đánh trọng thương, đã sắp c·hết đến nơi. Đi ra, căn bản chính là đem thịt dâng lên mời hổ hoàng ăn. Thậm chí sợ rằng nó ăn xong còn chê thịt ít.

Ôn gia hiện tại yếu thế trước hai nhà Phùng, Đặng lại có nội đấu, muốn ngay lặp tức trở mặt phản công, nhất định sẽ ăn thiệt.

Quý Mai sơn là một tòa núi vừa, bán kính trăm dặm quanh núi mộc đầy cây tuyết mai. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ôn Thế Xuân m·ất t·ích hơn nửa năm, lần này trở về, cùng trước khi m·ất t·ích đã xuất hiện khác biệt.

Bọn họ còn tưởng đàn hổ này là của Ôn Thế Xuân, không nghĩ tới, đây là của người khác. Thậm chí có khả năng Ôn Thế Xuân là thuộc hạ của đối phương, dẫn đối phương về đây chiếm đoạt Ôn gia.

Đồng thời, Ôn gia lại chia ra thêm hai phân gia. Một do Ôn Thế Hoành làm chủ, đi Khiếu Nguyệt sơn dựng trại. Một do Ôn Thế Vinh làm chủ, đi tới Vu sơn, hợp quân cùng ba người Lưu Tử Phàm, Trần Thanh cùng Lộ Hàn Sương, tiến hành khai phá Vu sơn.

Ngày thứ ba, Phùng, Đặng hai nhà cử sứ giả đến thăm hỏi, mượn cớ điều tra. Ôn Thế Xuân bài ra tài nghệ chính trị, ổn định thế cục.

Chiếm cứ đỉnh núi là Phùng gia, sườn núi có Đặng gia đang sống, mà Ôn gia, tất nằm dưới chân núi.

Giống như trúc thanh mâu đặc hữu ở Thanh Mao sơn, thì tuyết mai chính là loại cây đặc hữu ở Quý Mai sơn. Đương nhiên cũng như trúc thanh mâu, tuyết mai mọc đầy núi, nhưng cũng chỉ để làm cảnh, tương đương vô dụng với cổ sư.

Ôn Hoàng cùng đám thuộc hạ bên cạnh nghe vậy, hơi giật mình nhìn về phía Vương Khang.

Phù!

Có thể nói, không cần gia lão ủng hộ, dựa vào đàn hổ này, Ôn Thế Xuân hoàn toàn có thể tự phò tá mình cạnh tranh chức vị tộc trưởng.

Chỉ nghe Ôn Thế Xuân nói.

Hai người này, người trước gọi Vương Khang, tứ chuyển nô đạo cổ sư, là người điều khiển đàn hổ năm vạn con này. Người sau là Ôn Thế Xuân, Ôn gia nhị thiếu chủ, đại trưởng lão của Quân Đoàn Thiên Không, phân thân thứ hai của Lạc Hành.

Nói xong, cũng không đợi lão kịp phản ứng, Ôn Thế Xuân đã cất bước đi về phía Ôn gia.

Bất quá, vẫn cần phải cố gắng, cố gắng thêm nữa.

Bọn họ rất nhanh đuổi tới, chờ đến khi nhìn thấy Ôn Thế Xuân, sắc mặt mọi người đều trở nên ngưng trọng vô cùng.

Người có dị nhân, thú có dị thú.

Ôn Thế Xuân đạm mạc ờ một tiếng đáp lại, sau đó chỉ về phía Vương Khang vừa từ trên lưng bôn lôi hổ nhảy xuống, đi tới bên cạnh mình, đồng thời nói.

Nghĩ như vậy, Ôn Hoàng không khỏi cảnh giác. Nhưng là câu tiếp theo của Ôn Thế Xuân, lại làm lão chấn kinh.

Nhưng nay, Ôn Thế Xuân chỉ xuất ra ba chiêu, đã có thể đem hai người trấn áp, khiên cả hai thua tới tâm phục khẩu phục. Một thân chiến lực, vừa xem liền hiểu ngay.

Ôn Thế Xuân vẻ mặt thờ ơ, thi nhiên tiến tới, hoàn toàn không đem cao tầng gia tộc để vào mắt.

Đàn hổ thanh thế quá lớn, cũng không che giấu hành tung, cho nên từ xa đã khiến cho cổ sư trinh sát của ba gia trại chú ý tới, sớm đã báo cáo lên cao tầng.

- Cao nhân phương nào? Xin dừng bước! (đọc tại Qidian-VP.com)

Mà dẫn đầu là một con hổ hình thể to lớn, cở một tòa núi nhỏ, lông màu xanh lam nhạt, hoa văn nhìn như tia sét, mỗi một bước chân của nó, đều để lại dấu chân hơi cháy đen trên mặt đất. Khí tức tỏa ra trên thân nó lại càng khủng bố, tương đương ngũ chuyển cổ sư.

Nợ trả xong, nhẹ nhõm không ít a!

Chương 72: Ôn gia tộc trưởng, Ôn Thế Xuân

Mà con thú hoàng này, chính là dị thú, bôn lôi hổ. Trên người nó, sống nhờ không ít lôi đạo cổ trùng.

- Ta là Ôn Hoàng, gia lão Ôn gia. Không biết nên xưng hô các hạ thế nào?

Giờ khắc này xuất hiện, chính là gia lão Ôn gia, Ôn Hoàng.

Hắn nhìn về phía hai người, khóe môi mơ hồ vễnh lên, cười như không cười nói.

- Nhị thiếu chủ, thật mừng khi thấy ngài bình an trở về!

Ôn Hoàng tuy trong lòng cảm khái, nhưng ngoài mặt lại tỏa vẻ vui mừng nói.

Hai ngày tiếp theo, Ôn Thế Xuân dựa vào khả năng hùng biện, khiến hai người huynh đệ cùng các gia lão đồng ý xuất binh, nghe theo sự an bày của Ôn Thế Xuân.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 72: Ôn gia tộc trưởng, Ôn Thế Xuân