Hệ Thống Thiên Ngoại Chi Ma
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 75: Mặc Sư Cuồng
Nguyệt quang đao mới được Phương Chính luyện thành gần đây, còn luyện ra ngay tại Bắc Nguyên, cho nên được Bắc Nguyên công nhận, hoàn toàn bày ra thực lực chân chính của ngũ chuyển. Hơn nữa, nguyệt quang đao là lấy đao quang cổ làm chính. Con cổ này được công nhận là một trong những cổ trùng có lực công kích trong tốp đầu của tam chuyển. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà lúc này đây, cuộc chiến giữa Hắc gia và Lưu gia chỉ mới bắt đầu ở chọn tướng.
Vương Đình chi tranh diễn ra rộng rãi khắp Bắc Nguyên, các đội quân giao chiến cực kỳ kịch liệt, nhưng không phải vừa lên đã là hai quân xung phong liều c·hết.
Ở giữa hai đội quân lúc này đã lâm thời dựng lên một cái sàn đấu. Quanh sàn đứng bốn vị cổ sư, chuyên môn dựng phòng ngự dùng để ngăn cách sàn đấu với bên ngoài. Mục đích là để ngăn cản có người vô cớ can thiệp, cũng là để ngăn chặn công kích trong sàn lan ra bên ngoài.
Mặc Sư Cuồng là tứ chuyển đỉnh phong, chuyên tu khí đạo. Một kích vừa rồi của hắn thế đại lực trầm, có thể vượt cấp khiêu chiến ngũ chuyển.
Khói bụi tán đi, Hắc Tú Y giống như một con c·h·ó đ·ã c·hết, nằm trên sàn không nhúc nhích, hấp hối.
Mỗi một lần cuộc chiến kết thúc, mặt đất đều bị nhuộm thành một mảnh đỏ tươi, bắt mắt dưới nên trời xanh.
- Phòng ngự, dùng hết toàn lực phòng ngự!
Bởi mỗi một trận đấu tướng chiến thắng, sĩ khí trong quân sẽ đề cao một phần. Khi mà thủ lĩnh cảm thấy sĩ khí binh lính đã đủ, liền có thể phát động tổng tiến công.
- Của ngươi này nọ, trả lại cho ngươi!
- Hừ, nói khoác mà không biết ngượng. Cứ việc phóng ngựa lại đây!
Hô!
Đồng thời, việc đấu tướng cũng không có quy định số tướng ra đấu. Cái này hoàn toàn là tùy tình hình để quyết định.
Một bóng trắng cấp tốc xuyên qua chiến trường, vượt qua lớp phòng ngự đã được mở ra quanh sàn, chớp mắt đã dừng lại bên cạnh Hắc Tú Y, lộ ra hình dạng một người.
Hai đội quân hùng hậu gặp nhau trên một mảnh chiến trường.
Hắc Tú Y không vui hừ lạnh.
Chỉ thấy đi tới trên sàn là một nam cổ sư, khí tức nội liễm, dáng người cao gầy, mặt quang như ngọc, tóc đen như mực, trên thân mặc một bộ trường bào trắng như tuyết. Hắn lúc này đang đỡ lấy Hắc Tú Y lên, đem đến giao qua cho hai tam chuyển cổ sư, sau đó quay đầu lạnh nhạt nhìn Mặc Sư Cuồng.
- Người tới! Đem Hắc Tú Y c·ướp về.
Ngọc Điền anh hùng đại hội.
Đoàn ánh sáng màu thẫm lục chớp mắt bị chàng toái. Chín mặt quỷ cố sức nuốt khí từ bàn chân vào, nhưng chỉ suy yếu được một phần mười liền toàn bộ băng tán.
Không khí quay cuồng, sức gió mảnh liệt.
Người này không phải ai khác, đúng là Phương Chính đang ngụy trang thân phận.
Nhất thời, người xem hai bên không khỏi thay đổi sắc mặt.
Mà trên sàn đấu, Mặc Sư Cuồng cũng đã phản ứng, hắn nhìn về phía người tới, rống to.
- Công tử, Hắc Lâu Lan quá vô sĩ, cư nhiên lại phá hư quy củ! Liền để ta cũng lên đi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Giời khắc này, Hắc Tú Y trên sàn đấu đang ở toàn lực phòng ngự, mà Mặc Sư Cuồng thì đang không ngừng t·ấn c·ông.
Hai bên chiến kỳ, một bên có chữ Hắc, bên còn lại có chữ Lưu. Đây chính là Hắc gia liên quân cùng Lưu gia liên quân.
Ngay cả Hắc Lâu Lan cũng hơi lộ vẻ hưng phấn.
Bàn chân khổng lồ đạp xuống, Hắc Tú Y cắn chặt răng, vội vàng đem năm mươi sáu tấm cốt thuẩn chuyển hết lên trên chống đỡ.
Vài vị tam chuyển cổ sư phòng ngự quanh sàn đấu rống to, dốc hết toàn sức phòng ngự quanh đài.
Theo lời hắn, chín mặt quỷ đồng loạt mở ra miệng, liên tục phun ra mấy chục quyền khí, hướng về phía Mặc Sư Cuồng đánh tới.
Mặc Sư Cuồng kinh ngạc trợn mắt, nhìn chằm chằm vào người trước mặt.
Hơn hết, Hắc Tú Y còn là con của cháu trai của một vị Hắc gia thái thượng gia lão, quan hệ trọng đại.
Da đen tóc trắng, hình dạng tương đối kì quái, nhưng cũng không phải kì quái. Bởi vì người này cũng không phải là nhân tộc, mà là dị nhân.
Hắc Tú Y sắc mặt lặp tức trở nên trầm trọng, hắn cảm nhận được nguy hiểm.
- Tên ẻo lả!
Mặc Sư Cuồng hơi ngẩn ra, nhìn những quyền khí bay tới, liền rất nhanh bị oanh trúng, ngã xuống.
Cho nên, lấy ngũ chuyển nguyệt quang đao, phá vở công kích của tứ chuyển cổ trùng, cũng là một việc không có khó khăn.
Hắc Tú Y là không thể c·hết. Một khi hắn c·hết tại nơi này, Hắc Lâu Lan ít nhiều cũng sẽ gặp tới chút phiền toái.
Lực lượng to lớn cũng không dừng lại ở đó, mà hướng bốn phía lan tràn. Vài vị cổ sư phòng ngự đều là dốc hết toàn bộ sức lực, miễn cưỡng chống đỡ được màng hào quang, không đến mức sụp đỗ.
Toàn trường nhất thời có chút sửng ra.
Vì vậy, Hắc Lâu Lan chỉ tay, hạ lệnh.
Cũng cơ hồ đồng thời, ngay tại ghế ngồi phụ cận Hắc Lâu Lan, một tia điện quang chợt lóe.
Hỗn chiến một khi diễn ra, chỉ có tạm thời phân ra thắng bại mới có thể kết thúc. Mà trong lúc đó, số n·gười c·hết là không thể đếm nổi.
Không chỉ bản thân Hắc Tú Y, người xem bên ngoài cũng không tránh khỏi thay đổi sắc mặt.
Lúc này đây trên sàn đấu đang có hai vị cổ sư giao chiến.
Vừa nói, hắn vừa vung đao chém ra bốn đường. Bốn đạo đao khí cong cong như mảnh trăng non, cách không bay ra, đem cánh tay khí cắt thành năm mảnh.
Lúc này, hai phương liên quân mới kịp phản ứng. Lưu gia liên quân sắc mặt trầm xuống, một vị Lưu gia gia lão bất bình rống to với Lưu Văn Võ
Răng rắc...
Mặc dù là Phương Chính đang bị địa vực áp chế, người ngoài chỉ cảm nhận được tu vi của hắn là tứ chuyển đỉnh phong. Nhưng không thể nghi ngờ, hắn vẫn như cũ là ngũ chuyển đỉnh phong, có được tinh tử chân nguyên. Trong tay hắn lúc này còn là ngũ chuyển cổ trùng, nguyệt quang đao.
Mà đối thủ của hắn là một vị nam nhân dáng người khôi ngô, lưng hùm vai gấu, sư khẩu mũi rộng. Da đen như mực, tóc cùng bộ râu nối liền, trắng như tuyết.
Vừa rống, hắn vừa vung lên tay phải. Từ cánh tay hắn, truyền ra một loại cảm giác nặng nề lại tràn ngập sức lực.
Tiếng gió đột nhiên khởi, không khí quay cuồng, ngưng tụ thành một cái bàn chân khổng lồ.
Hắc Tú Y vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Mặc Sư Cuồng, cường ngạnh chóng đỡ.
Bàn chân lớn như một tòa núi nhỏ, ẩn ẩn trong suốt, mang theo một loại khí thế cực kì hung hãn, nhanh chóng rơi xuống.
Minh chủ Lưu gia liên quân Lưu Văn Võ lại cười ha ha.
Theo mặt quỷ băng tán, xung quanh liền hình thành dòng khí lưu hỗn loạn. Nhưng còn chưa đợi khí lưu khuếch tán ra, uy áp từ bàn chân không lồ đã đem chúng hưng hăng trấn áp.
Cánh tay khí bị cắt ra, ầm ầm băng tán, hình thành một cổ kình phong, mạnh mẻ bạo phát ra tứ phía.
Nếu một bên đã phát động tổng tiến công, bên còn lại cũng không thể không theo. Lúc đó mới là lúc hỗn chiến xảy ra.
Lưu gia liên quân rõ ràng sắc mặt hơi trầm xuống, mà Hắc gia liên quân lại không tránh khỏi vui mừng.
Hô!
Người này chính là Hắc gia gia lão Hắc Tú Y.
Hắn nắm lấy chui đao, lạnh nhạt mở miệng.
Hắn là một trong những chủng tộc dị nhân của cổ giới, mặc nhân. Gọi Mặc Sư Cuồng.
Một vị dáng người gầy yếu, trên người mặc một bộ giáp đen, xung quanh bay năm mươi sáu tấm cốt thuẩn, hai bên trái phải lại có chín khối khí màu lam hình mặt quỷ, trên đỉnh đầu còn trôi nổi một đoàn ánh sáng màu thẫm lục.
Quyền khí đánh vào cốt thuẩn liền vỡ thành khí kình, những khí kình này lại bị chín mặt quỷ đem nuốt mất.
Đấu tướng, tức là mỗi bên cử ra một vị cổ sư mà bản thân cho là tướng tài, tiến hành giao chiến cá nhân. Nhưng không phải chỉ một lần là xong, mà là lần lượt cử ra từng người một, cũng có thể liên tiếp cử vài người, nhưng đều là đơn đấu.
- Ta gọi Bạch Nhất Hàn, không phải tên ẻo lả!
Dưới nền trời xanh lam, trên thảm cỏ xanh lục bảo, chiến kỳ tung bay phấp phới.
Nhưng bỗng lúc này, Mặc Sư Cuồng trên sàn đột nhiên cười lớn, thi thi nhiên nhiên đứng lên.
Người tới tốc độ quá nhanh, cơ hồ lời của Hắc Lâu Lan vừa dứt đã đi tới trên sàn đấu. Hai vị tam chuyển cổ sư đuổi tới bên sàn đấu, cũng là có chút mờ mịt nhìn lên.
Chờ đến khi Mặc Sư Cuồng dừng công kích, Hắc Tú Y liền cười lạnh, nói.
Trong sự kinh hãi của mọi người, một cánh tay to bằng khí, dài đến năm trượng, rộng khoảng một trượng xuất hiện, đánh thẳng về phía nam cổ sư.
Mặc Sư Cuồng nghe vậy liền hét lên một tiếng đầy khí thế, sau đó mạnh mẻ giẫm, nhảy lên trời cao.
Hắn kêu to một tiếng, nâng lên chân phải, nhắm hướng Hắc Tú Y mạnh đạp xuống.
Bất quá chiêu vừa rồi của Mặc Sư Cuồng bị phá cũng không oan. Bởi vì người tới đúng là ngũ chuyển cổ sư, còn là ngũ chuyển đỉnh phong, trong tay có không ít ngũ chuyển cổ trùng.
Luận nhân số, luận thực lực, hai đội quân này có thể nói là kẻ tám lạng, người nửa cân.
Hắc Tú Y cảm nhận được một cổ lực lượng không thể ngăn cản nổi, nặng nệ đè lên người mình. Hắn muốn chống đỡ, nhưng là hữu tâm vô lực, sau vài cái hô hấp, đã bị đè trên mặt sàn. Lớp giáp đen trên thân hắn cũng bị áp lực nghiền thành mảnh vỡ.
Bắc Nguyên.
Hắc Lâu Lan sắc mặt chớp mắt trở nên khó coi, đứng phất dậy. Hắc Tú Y cùng hắn cùng mạch, một trong ba đại thông lĩnh của tinh binh Hắc gia, hắc kì quân. Thiếu Hắc Tú Y, chiến lực của hắc kì quân giảm ít nhất hai thành.
Nam cổ sư vẻ mặt đạm mạt, tay phải vung lên, trong tay liền xuất hiện một thanh đao.
Nhưng Mặc Sư Cuồng lại vạn vạn không nghĩ tới, người trước mặt bộ dạng trong rất yếu đuối, nhìn qua liền thấy không chịu nổi một đòn, vậy mà lại nhẹ nhàng chém nát công kích của hắn.
Đao dài một mét, hình trăng khuyết, chui đao nằm trên sóng đao, ở vị trí giữa vòng khuyết, cách đều hài đầu nhọn. Khí tức ngũ chuyển cổ trùng từ thân đao tán phát ra ngoài.
Cổ sư t·hương v·ong vô số, binh lính phàm nhân thì không cần phải nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn vung tay thành quyền, không ngừng đấm ra quyền khí. Những quyền khí này cách không bay ra, rơi như mưa lên người Hắc Tú Y, nhưng toàn bộ đều bị phòng ngự của Hắc Tú Y ngăn cản.
- Ha ha ha... Thích a, thật thích a!
Nhất thời, hai bóng người lao ra, đều là tam chuyển cổ sư.
- Không sao, để bọn họ hảo hảo lĩnh giáo sự lợi hại của nghĩa đệ ta đi! (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiếng xương đứt vỡ vang lên bên tai, lượng lớn máu do xuất huyết bên trong theo thất khiếu của Hắc Tú Y chảy ra ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngọc Điền anh hùng đại hội giằng co hơn nửa tháng, các lộ quân đã phần đông bị thâu tóm, hoặc là tự đầu quân. Đến lúc này, chỉ còn lại số ít đang phân vân và Hắc gia, Lưu gia đang ở thế giằng co quyết liệt.
Mỗi lần bắt đầu giao chiến, hai quân đều tiến hành đấu tướng làm mở đầu.
Trong mắt hắn lúc này đã tràn ngập chiến ý, nhìn chằm chằm vào Hắc Tú Y, thành thật nói.
Nhưng này đó cốt thuẩn chỉ trong nháy mắt, đã bị bàn chân khổng lồ đạp nát. Theo sau, bàn chân tiếp tục ngang nhiên nện xuống.
- Ngươi có điểm ý tứ, xứng đáng để ta vận dụng một nửa lực lượng.
Chương 75: Mặc Sư Cuồng
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.