Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 76: Lang Vương Thường Sơn Âm

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 76: Lang Vương Thường Sơn Âm


Nhưng người của Lưu gia liên quân phía sau hắn sắc mặt lại không tính là dễ xem. Một vị Lưu gia gia lão lúc này hướng Lưu Văn Võ nói.

Có người nhỏ giọng kêu khẽ.

Phương Nguyên lúc này thu hồi tầm mắt, lại nhìn về phía Hắc Lâu Lan, bình thản nói.

Phóng mắt nhìn, một mảnh sói mênh mông, giống như thủy triều hướng mọi người thổi quét mà tới.

Tình hình trước mắt, căn bản không phải là thời điểm thích hợp để hai người phân cái thắng bại. Mười mấy vạn con sói đang đến gần, hai người cũng không điên đến mức ở đó đánh một trận.

Chính vì có tin tức này, Thường Sơn Âm liền xuất động đàn sói, còn có Cát gia, trong một đêm liên chiến Bối, Trình, Bùi ba gia, còn đem cả ba gia tộc này diệt.

- Lang Vương Thường Sơn Âm, ta từ lâu đã kính đại danh của ngươi!

Hắc gia liên quân lúc này đều vang lên tiếng hoan hô.

Sau đó nữa, chính là tác lại lặn tiếp đây.

Trên sàn đấu, Phương Chính cùng Mặc Sư Cuồng đứng đối diện nhau.

Phương Chính lên sân đấu, là vì cứu Hắc Tú Y, đây chính là lệnh của Hắc Lâu Lan. Nhưng là, Hắc Lâu Lan không có yêu cầu Phương Chính đi chiến đấu với Mặc Sư Cuồng, nếu Phương Chính hiện tại vừa lên đã đánh, hiển nhiên là không để người minh chủ như Hắc Lâu Lan trong lòng. Cho dù Hắc Lâu Lan không nói gì, trong lòng đối với Phương Chính cũng nhất định có nghi kị.

Cho nên, Thường Sơn Âm lần nữa tái xuất Bắc Nguyên, diệt Nghiêm gia, liên chiến ba gia, đều là do Phương Nguyên làm ra, căn bản cùng Thường Sơn Âm không dính dáng cái cộng lông nào.

Hắc Lâu Lan dáng người mập mạp, giống như một con bạo hùng, một bộ răng trắng như tuyết so le không đồng đều, cho người ta cảm giác dữ tợn. Một đôi mắt hình tam giác, trong mắt cắt chứa ánh nhìn sắt lạnh kh·iếp người.

Bất quá, chiêu mộ Phương Chính vào Hắc gia cũng không phải là không thể. Nhưng cái này cần có thời gian cùng rất nhiều tài nguyên, trước mắt là không cần tính tới.

Thường Sơn Âm nguyên bản là Thường gia tộc trưởng, nhưng là bị tộc nhân bày kế ám hại. Trong kiếp trước năm trăm năm của Phương Nguyên, sau khi Thường Sơn Âm được Mã Hồng Vận cứu, từng đem việc này công bố ra ngoài. Phương Nguyên nhờ vậy mới biết được, còn cố ý mượn việc này m·ưu đ·ồ kế hoạch. (đọc tại Qidian-VP.com)

Theo số mệnh nguyên bản, đến khoảng mười năm sau lúc này, Thường Sơn Âm sẽ được Mã Hồng Vận phát hiện còn cứu sống, lần nữa trọng trấn hùng phong.

Cái tên Thường Sơn Âm, người ở đây nghe qua không chỉ một hai lần.

P/S: Lặn khá là lâu, lần này ngoi lên chỉ để nói là: tác chưa có c·hết thấu, chưa có lành lạnh, chỉ đang hấp hối thôi.

- Ngũ chuyển cổ trùng!

Bất quá, việc này còn chưa dừng lại ở đó.

Thường Sơn Âm chỉ mới tứ chuyển, lại có thể khống chế lang hoàng, thực lực tuyệt đối không thể xem thường. Cái này mới làm cho mọi người trong lòng tràn đầy kiên kị, cho dù là Hắc Lâu Lan, Lưu Văn Võ hai vị minh chủ, trong lòng cũng là như vậy.

Ngao ô!

Đầu tiên là đồng hành cùng Cát gia, còn trở thành gia lão khách khanh của Cát gia, đồng ý với yêu cầu của Nghiêm gia, đi cứu trợ Nghiêm Thúy Nhi, đối phó Thủy Ma Hạo Kích Lưu.

Phương Chính lúc này cũng không để ý ánh mắt của người xung quanh, hắn liếc nhìn Mặc Sư Cuồng một cái, liền xoay đầu nhìn về phía Hắc Lâu Lan, nói.

Nhưng sau, người này biến mất, ai cũng cho rằng hắn đ·ã c·hết. Mãi đến gần nhất, người này lại lần nữa xuất hiện, còn liên tục làm ra không ít chấn động.

---

Nhưng Hắc Lâu Lan hiểu rõ, đây là một loại "thỏa hiệp" là Phương Chính đối với Hắc Lâu Lan thỏa hiệp. Thỏa hiệp rằng Phương Chính sẽ nghe theo chỉ huy của Hắc Lâu Lan, đổi lại chính là chiến công, hay nói đúng hơn là tài nguyên mà Phương Chính muốn.

- Ta lần này tái xuất giang hồ, là vì vào thù rửa hận. Vừa vận Vương Đình chi tranh, cũng có thể làm ta lĩnh giáo anh hùng hào kiệt của Bắc Nguyên. Lâu Lan huynh, ngươi ta liên thủ, thế nào?

Khoảng hai tháng trước, Phương Nguyên đi tới Bắc Nguyên, trước tiên tìm tới Thường Sơn Âm, đem Thường Sơn Âm lôi ra từ trong lang thai táng cổ, sau đó g·iết c·hết.

Cho nên, việc Phương Chính không lập tức động thủ mà còn hỏi ý Hắc Lâu Lan, là đang cho Hắc Lâu Lan thấy "tâm ý" của chính mình. Hắn làm như vậy, cũng là đang muốn nói với Hắc Lâu Lan: "Ngươi xem, ta thật tâm xem ngươi là minh chủ a! Còn thật nghe lời đâu."

Còn Cát gia, dưới sự trợ giúp của Thường Sơn Âm, đem Nghiêm gia gồm thâu, lớn mạnh tự thân.

- Nghĩa đệ này của ta, một khi đã giao thủ, rất khó ngăn cản được.

Chính xác mà nói, đó là Phương Niệm Dung đã đưa Thường Sơn Âm vào trong tầm ngấm. Chỉ là ngấm theo kiểu nào thì Phương Chính còn chưa có biết.

Ở giữa đàn sói, một bộ đội đang chậm rãi đi tới. Lượng lớn khoát du cổ, hắc bì phì giáp trùng chở theo không ít vật tư, từng con tích ốc cổ di chuyển tứ chi đi về phía trước. Tinh kỳ tung bay, trong đó có một lá cờ thật lớn, đại biểu cho vương trướng. Trên mặt lá cờ màu lam, thêu một chữ "cát" to.

Chỉ là, bọn họ vừa mới lên kế hoạch, mời Uông gia cùng hợp lực công đánh Cát gia. Lại bị Uông gia bán đứng, mật báo cho Cát gia.

Từ lúc Phương Nguyên đi ra, Phương Niệm Dung mặc dù không có biểu hiện cái gì. Nhưng ở chung lâu ngày, Phương Chính liếc mắt liền phát hiện nàng có chỗ không đúng. Đó là giống như rất để ý Phương Nguyên.

Ân, bất quá, mấy ngày gần đây công việc nhẹ lại, ít nhất đã không phải đi làm cả ngày chủ nhật, cũng không đến mức tăng ca đến nửa đêm như trước. Ta định nghỉ ngơi vài ngày, lại bắt đầu cố gắng chạy bản thảo tiếp.

Mà không riêng gì hắn, người bên ngoài cũng đều chú ý đến thanh đao này.

Lưu Văn Võ phân tích cũng rất đạo lí, hơn nữa trong lời nói cũng mang theo sự tự tin, là đối với thực lực của Mặc Sư Cuồng có tự tin.

Hắc Lâu Lan nghe thấy, vẻ mặt không khỏi hiện nét vừa lòng.

Phương Nguyên lúc này cũng chưa có phát hiện Phương Chính, cũng chưa nghĩ Phương Chính hiện tại có mặt ở đây. Hắn cưỡi bạch nhãn lang, dẫn theo đám người Cát gia, đi về phía Hắc Lâu Lan.

Ba nhà là Bối gia, Bùi gia, Trịnh gia mượn cớ Vương Đình chi tranh còn chưa chính thức bắt đầu, Cát gia lại diệt Nghiêm gia là làm hỏng quy củ, vì vậy liên hợp lại, muốn ra tay với Cát gia.

Đồng thời, Thường Sơn Âm công bố ra ngoài là chính mình lần này trở về, mục đích thứ nhất là để báo thù, mà Nghiêm gia chính là một phần nhỏ trong số kẻ thù đó.

Phương Chính hiện tại vừa là người ngoài vực, tu vi lại không thấp. Một khi để Hắc Lâu Lan nảy sinh nghi kị, hiển nhiên đối với Phương Chính là một việc mất nhiều hơn được. Ít nhất là đối với kế hoạch Bắc Nguyên hành của Phương Chính thì chính là như vậy.

Giọng của Phương Nguyên vang vọng trong tai mọi người, Lưu Văn Võ sắc mặt trầm xuống, nhưng Hắc Lâu Lan thì mặt lộ vẻ vui mừng.

Toàn trường không hẹn mà cùng quay đầu nhìn về sườn núi cách đó không quá xa. Ngay sau đó, bọn họ đồng loạt biến sắc.

Phương Nguyên tuyên bố muốn trả thù Thường gia, mà Thường gia sớm đã đầu nhập vào Lưu Văn Võ, cho nên muốn đối phó Thường gia, trước cũng phải đối phó Lưu Văn Võ.

Mà không chỉ riêng hai người, liên quân hai bên cũng hơi di động, hướng Hắc Lâu Lan cùng Lưu Văn Võ dựa sát vào.

Đương nhiên, sự thật này chỉ cần Phương Nguyên và Phương Chính biết là đủ, hai người cũng không có ý định đi chia sẻ cho bất cứ ai cả.

Đúng ngay lúc này, một tiếng sói tru truyền tới.

Lưu gia gia lão nghe những lời này, tuy có chút không tin tưởng thực lực của Mặc Sư Cuồng, nhưng lại đối phân tích của Lưu Văn Võ về Phương Chính lại hoàn toàn nhận đồng. Vì vậy, lão quyết định im lặng, đồng ý với an bài của Lưu Văn Võ.

Chương 76: Lang Vương Thường Sơn Âm

Người này lang bối phong eo, gương mặt anh tuấn theo khí chất của nam nhân Bắc Nguyên, ánh mắt tối đen như vực sâu không đáy, đúng là Thường Sơn Âm.

Theo đàn sói dần tiếp cận, Phương Chính cùng Mặc Sư Cuồng hơi liếc mắt nhìn nhau, sau đó cùng đồng thời xoay người rời khỏi sàn đấu. Phân biệt quay về bên cạnh Hắc Lâu Lan cùng Lưu Văn Võ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, đàn sói dừng lại, từ trong đi ra một con sói có bộ lông màu bạch lam, đồng tử bạc trắng. Đây là một con dị thú, gọi bạch nhãn lang. Mà trên lưng nó lúc này, đang ngồi một trung niên cổ sư.

Mặc Sư Cuồng sắc mặt hơi âm trầm, ánh mắt nhìn về phía thanh đao hình trăng khuyết trong tay Phương Chính.

Lưu Văn Võ trong lòng lộp bộp, ánh mắt thâm thúy của Phương Nguyên làm hắn cảm thấy không ổn.

Ngoài ra, hắn còn một cái tên gọi khác, cái tên này ngoài bản thân hắn ra, còn có Phương Chính biết được. Đó chính là Cổ Nguyệt Phương Nguyên.

- Thường Sơn Âm không phải mới liên chiến ba nhà sao, như thế nào trong tay lại có nhiều sói như vậy?

Ngao ô...

Không sai, Thường Sơn Âm chính là Phương Nguyên ngụy trang mà thành.

Ngay sau đó, vô số tiếng sói vang lên, nối liền một mảnh, thanh thế to lớn.

Nhưng nửa đường, Thường Sơn Âm lại trở mặt, cùng Cát gia vây đánh Nghiêm gia, đem Nghiêm gia diệt.

Mà Hắc Lâu Lan, hiển nhiên cũng hiểu được hàm nghĩa trong hành động xin chiến của Phương Chính. Hắn hiển nhiên biết, Phương Chính đối với hắn là không có lòng trung thành, dù gì cũng là cường giả ngũ chuyển, sao có thể dễ dàng cúi đầu tận trung với người khác.

Nhưng sau đó, hắn lại cười lạnh, nói tiếp.

Khí tức Phương Chính bại lộ ra ngoài là tứ chuyển đỉnh phong, đây là do địa vực áp chế nên mới như vậy. Nhưng nguyệt quang đao lại là ngũ chuyển cổ trùng hàng thật giá thật, không bị áp chế, khí tức cũng liền không che giấu được.

Năm xưa, Thường Sơn Âm đại chiến Cáp Đột Cốt, tuy g·iết được Cáp Đột Cốt, nhưng lại trọng thương gần c·hết. Trong lúc hấp hối, Thường Sơn Âm vận dụng lang thai táng cổ, đem bản thân phong ấn, bảo trụ lấy một hơi thở, chờ đợi cứu viện.

Hắc Lâu Lan đứng trong đám người, chủ động chấp tay nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc Nghiêm gia bị diệt, Cát gia thay Phương Nguyên truyền lời ra ngoài là vì báo thù. Mà kẻ thù chân chính cũng không phải Nghiêm gia, mà là Thường gia.

Phương Nguyên cười ha ha, liếc nhìn về phía Lưu Văn Võ.

Mà lúc này, trên sàn đấu, Mặc Sư Cuồng đã chờ không được, vận dụng cổ trùng chuẩn bị cùng Phương Chính giao chiến.

Hạo Kích Lưu lúc đó nhận thấy tình thế không đúng, đem theo Nghiêm Thúy Nhi chạy thoát, tới đầu quân cho Hắc Lâu Lan.

- Bất quá, ngũ chuyển cổ trùng thì thế nào? Người này cũng chỉ là tứ chuyển cổ sư, cho dù là tứ chuyển đỉnh phong, chân nguyên cũng không đủ háo cho việc liên tục vận dụng ngũ chuyển cổ trùng. Mà tam đệ của ta, nhưng là càng chiến càng mạnh, gặp mạnh lại càng mạnh. Vẫn là để cho đệ ấy tận sức phát huy, cho Hắc gia nếm một chút tư vị đi.

Ánh mắt của bọn họ lúc này, đều tràn ngập kiên kị. Bởi vì từ trong đàn sói, bọn họ nhìn thấy một con dạ lang có hình thể to lớn, khí thế áp bức tỏa ra từ nó, cho dù ở xa cũng có thể cảm nhận được.

Đây chính là một con lang hoàng, có ngũ chuyển chiến lực.

- Minh chủ, ta xin ứng chiến!

Đương nhiên, Phương Chính cũng không có ý định che giấu, bằng không hắn cũng đã không vận dụng nó trước mặt người khác.

Cát gia đem ba gia gồm thâu, cũng từ cỡ trung gia tộc phát triển thành đại hình gia tộc. Mà Thường Sơn Âm, tất nhiên lại lần nữa vang danh Bắc Nguyên.

Thu vào tầm mắt mọi người là một làn sóng do vô số con sói tạo thành. Này đó sói, bao hàm rất nhiều chủng loại có ở Bắc Nguyên. Dạ lang, phong lang, thủy lang, quy bối lang... rậm rạp sói, mỗi loại ước chừng hơn vạn con.

- Đa tạ minh chủ thành toàn!

Phương Chính ẩn sau đám người bình thản thu hồi tầm mắt. Hắn hiện tại không muốn đi chọc vào Phương Nguyên, cho nên cũng không muốn để ý. Ngược lại, hắn để ý đến Phương Niệm Dung đang đứng bên cạnh mình hơn.

À không, dính được cái danh Lang Vương Thường Sơn Âm!

Lưu Văn Võ nghe vậy, có chút bất đắc dĩ cười trừ.

- Là Cát gia...

Chính vì như vậy, Hắc Lâu Lan không chút do dự, cười ha hả, gật đầu đáp ứng.

Mặc Sư Cuồng ánh mắt túc mục, trong đáy mắt tràn đầy chiến ý. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hiện tại, Thường Sơn Âm đem theo đàn sói xuất hiện ở nơi này, tất nhiên là muốn gia nhập vào một cái liên quân, chen chân vào Vương Đình chi tranh lần này.

Phương Chính trên sàn đấu hơi chấp tay, liền xoay đầu nhìn về phía Mặc Sư Cuồng.

Hắc Lâu Lan đi qua đám người, đến bên cạnh Phương Nguyên, bắt lấy bờ vai của hắn, cười ha ha nói.

- Công tử, Hắc Lâu Lan tỉ bỉ, liên tục phái người ra, đây rõ ràng là muốn dùng xa luân chiến a. Hơn nữa lần này người xuất trận còn có trong tay ngũ chuyển cổ trùng. Không bằng chúng ta đem người gọi về...

Trong lòng mọi người đều có cùng nghi hoặc.

Cái Hắc Lâu Lan tính tới, thì phải là có thể lợi dụng liền lợi dụng. Chỉ cần có thể đạt được mục đích của mình, tuyệt không thể bỏ qua bất cứ thứ gì có thể lợi dụng.

Xin lỗi đã để các vị đạo hữu chờ lâu, cũng xin cảm ơn các vị đã chờ. Cuối cùng, xin mọi người tiếp tục chờ... a, đừng đánh mặt!

Xin các vị đạo hữu không cần đánh ta, có đánh xin đừng đánh mặt a!

Trong quá khứ, người này từng nổi danh Bắc Nguyên, từng lấy tu vi tứ chuyển, đánh bại ngũ chuyển ma đạo cổ sư Cáp Đột Cốt, được mọi người biết đến là anh hùng Bắc Nguyên.

- Có Lang Vương tương trợ, đó là vinh hạnh của ta a!

- Được, từ ngươi lên chiến! (đọc tại Qidian-VP.com)

Lưu Văn Võ một thân bạch y, phong độ ngời ngời, tựa như trọc thế giai công tử. Hắn hai mắt ôn nhuận, mặt quan như ngọc, văn võ song toàn. Cùng Hắc Lâu Lan có thể nói là tiên minh đối lập.

Hắn háo sắc thành tính, trong Bắc Nguyên sớm có nghe đồn.

Đáng tiếc, hắn gặp phải hồi quy giả Phương Nguyên.

- Nói như vậy, này đó sói là của Thường Sơn Âm?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 76: Lang Vương Thường Sơn Âm