Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 77: Giao lại cho ngươi

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 77: Giao lại cho ngươi


Thôi bối hoán trản cổ là ngũ chuyển cổ trùng, nhưng nó là cổ trùng Nam Cương, đi tới Bắc Nguyên liền bị áp chế, chỉ có thể phát huy ra năng lực của tứ chuyển.

- Ai, sắp xếp lại kế hoạch thôi...

Nơi đóng trại của Hắc gia liên quân.

Rất nhanh, hai bên đổi chỗ.

Phương Niệm Dung theo công lược Phương Chính cũng được mấy năm, Phương Chính ít nhiều cũng đã nhìn ra năng lực công lược của nàng. Nếu phải đánh giá, Phương Chính chỉ có thể nói, Phương Niệm Dung là hành lí.

Nếu không phải Lạc Hành không tự chui ra khỏi thân thể được, bản hồn đã hoài nghi hắn ta đã chạy ra khỏi cơ thể mình.

Chính vì như vậy, ngay sau khi Phương Nguyên gia nhập Hắc gia, hai bên liên quân đều đồng thời rút lui, chia làm hai hướng, tự thân phát triển, chờ đợi đến trận quyết chiến sau cùng.

Bắc Nguyên, doanh trướng cá nhân.

Trong doanh trướng cá nhân, Phương Chính ngồi bên bàn đọc sách, từ tốn mài mực.

Ngay lập tức, toàn thân Phương Chính như ẩn ẩn tỏa ra ánh sáng màu lam nhạt. Rất nhanh, từ trong người hắn, ba tia sáng tách ra, phóng thẳng về phía ba mảnh linh hồn trên bàn, bám vào đó xong liền biến mất. Mà ánh sáng trên thân Phương Chính cũng biến mất theo.

- Phương Chính, ta không tỉnh được lâu, nên nói ngắn gọn chút.

- Giao lại cho ngươi. Từ đây đến lúc vào phúc địa Vương Đình, ta khả năng rất cao sẽ không tỉnh lại.

- Đây là... việc gì?

Tộc hắc đản nhân đề cao thực lực, hắc vương thực lực cao cường, sớm đã đem toàn tộc đánh phục. Nếu không phải hắn tuổi còn nhỏ, chỉ mới mười tuổi, sợ chừng đản nhân hoàng hậu đã leo lên người hắn.

Trí đạo kẹt ở chuẩn đại sư đã thật lâu, từ lúc còn ở Thương gia thành đến nay đều là một chút không tăng. Mà cốt đạo, huyết đạo, lực đạo ban đầu chỉ là phổ thông, vậy mà lại là cái sau đuổi kịp cái trước, trở thành đại sư.

Mà tọa kị của Hắc Dạ chính là một con liệt diễm thử cấp ngàn thú vương.

- Không có gì, tích lũy lâu ngày, cùng lúc bọc phát mà thôi!

- Đã xong!

- Ân!

Nếu là bình thường, Lạc Hành trong không gian linh mệnh tu hành lưu phái, bản hồn cũng sẽ cảm nhận được tri thức của mình tăng lên. Nhưng lần này lại không có gì, một chút cũng không thay đổi.

Hắc Dạ trở thành vương của tộc hắc đản nhân xong, liền bắt đầu bồi dưỡng q·uân đ·ội, hướng tộc hồng đản nhân ở gần nhất phát động c·hiến t·ranh.

Là Hắc Dạ mượn sức địa linh, đem bọn chúng bắt tới, làm tọa kỵ của hắc đản quân. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trên thực tế, Phương Chính cảm thấy như vậy cũng tính là đúng, bản thân hắn đúng là không khó công lược, nhưng hắn lại quên mất, chính mình lại có đến hai linh hồn.

- Ta và ngươi tuy có nhiều thời gian, có thể suy nghĩ rất nhiều về thế giới, về cuộc sống, về bản thân. Nhưng lại trải qua quá ít, thấy quá ít. Thế giới của chúng ta quá nhỏ, quá nhỏ, cho nên tầm nhìn cũng bị thu hẹp lại. Đó là lí do tuy hơi phiền phức, nhưng ta lại muốn đóng kịch. Chìm đắm trong vai diễn, tận tâm cảm nhận vai diễn đó, đây là cách tốt nhất để có thêm nhân khí.

Lạc Hành vốn dĩ là nữ, trên căn bản hắn đối với nữ nhân liền không có cảm giác. Mà hiện tại, hắn lại là nam, vì vậy đối với nam nhân cũng mất đi hứng thú.

Ôn Thế Xuân lúc này mới lên chức vị tộc trưởng không lâu, vừa mới đem "phụ thân" của mình chôn xuống đất vài ngày, còn đang bận rộn an bày Ôn gia.

Chỉ trong thời gian ngắn, hắn thành lập một đội quân phản loạn từ trong đám nô lệ, dấy binh khởi nghĩa, đánh vào đến vương cung của tộc, bắt giữ đản nhân hoàng hậu của tộc hắc đản nhân, trở thành hắc vương.

Tiếp theo, hắn gọi ra Tiểu Thiên.

- Lạc Hành, ngươi đây là...

- Bản thể bên kia lại có ý tưởng mới lạ gì nữa đây?

Tiểu Thiên nghe vậy, thở dài.

Tuy nói là hai bên còn chưa hỗn chiến, nhưng xét theo số bàn thắng khi đấu tướng, Hắc gia liên quân tất chiếm ưu thế. Đây chính là một việc đáng chúc mừng.

Mà vị hắc vương này, không phải ai khác, đúng là Hắc Dạ, phân thân đầu tiên của Lạc Hành.

Phương Chính thở dài một hơi, ngồi ngay thẳng lại, tiếp tục mài thêm mực, sau đó bắt đầu lên kế hoạch.

- Bắt đầu đi!

Viêm dương điền có diện tích sáu vạn mẫu, trồng ba ngàn cây viêm dương thụ cùng với không ít chủng loại cây cỏ thuộc viêm đạo, quang đạo.

Theo lời của Lạc Hành thì chình là, "cái họ có ta đều đã có, muốn xem ta có thể tự xem bản thân mình, vì cái gì phải đi nhìn bọn họ?"

Bọn chúng không chỉ gặm nhắm, còn ăn thịt, tính tình hung hãn, có trí tuệ, sống theo bầy đàn.

Đúng lúc này, giọng nói có chút mệt mỏi của Lạc Hành vang lên trong lòng Phương Chính.

Mặt đất đỏ hồng, nhiệt độ khô nóng, bầu trời tràn đầy ánh sáng trắng. Phóng mắt nhìn quanh, trên bầu trời treo mấy ngàn cái mặt trời, có xa có gần, trông rất kh·iếp người.

Mà Phương Nguyên, có thể nói là công lược khó khăn cấp ác mộng. Để Phương Niệm Dung đi công lược Phương Nguyên, chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy đáng thương thay cho hệ thống của nàng.

Cái này không phải bởi vì tìm không được vạn thú vương hay thú hoàng, mà là vì tu vi của Hắc Dạ chỉ mới tam chuyển, lại không tu hành nô đạo, cho nên cũng liền không cần thú vương cấp bậc quá cao.

Phương Chính tự nhận thấy chính mình cũng không tính là khó công lược gì, nhưng Phương Niệm Dung bỏ công suốt mấy năm, đến hiện tại còn chưa có thành công.

Một đoàn quân toàn thân mặc y phục màu đen, đều là đản nhân đang ở quét tước chiến trường.

Nếu chia theo tỉ số, vậy thì là hệ thống của nàng gánh năm phần, vận khí gánh hai phần, hoàn cảnh gánh hai phần, mà năng lực của Phương Niệm Dung chỉ có thể chiếm một phần.

Chính xác đến nói, bản hồn không khó công lược, cái khó mà Phương Niệm Dung gặp phải chính là Lạc Hành.

- Ta đại khái biết ngươi cần gì. Bất quá, đổi chỗ chút, ta cần xử lí chút việc.

Phương Chính liền lặp tức lấy giấy viết thư, thông qua thôi bôi hoán trản cổ liên lạc với Hắc Dạ.

Hắc Dạ lúc này nhìn quanh chiến trường, trong lòng căn nhắc

Phương Chính hơi hạ mi mắt, sau đó lại tiếp tục tập trung mài mực.

Lạc Hành hơi dừng lại một chút, đem ba mảnh linh hồn, cắt hồn cổ cùng thư gửi đi, lại thông qua trao đổi, nhận tới một cái cốc trong bộ thôi bôi hoán trản khác.

Mà thời gian gần đây, trong tộc hắc đản nhân xảy ra biến động không nhỏ, một nô lệ trong tộc cơ duyên xảo hợp trở thành cổ sư, tư chất rất cao, chiến lực kinh người.

Nếu hắc đản nhân là kị binh, giỏi chém g·iết, thì hồng đản nhân chính là trọng giáp binh, giỏi về mặt tiên phong. Đây chính là lý do chủ yếu nhất khiến Hắc Dạ chọn hồng đản nhân làm tộc đầu tiên công chiếm.

Hắn nhận được thư xong, cũng không khỏi hỏi một câu giống như Hắc Dạ. Sau đó nhanh chóng cắt xuống một mảnh linh hồn, đem nó cùng cắt hồn cổ gửi ngược lại cho Hắc Dạ.

Một tiếng vỡ khẽ vang lên, trên cốc xuất hiện vài vết nứt.

Bất quá, này đó không phải mặt trời, mà là tán của viêm dương thụ. Mà nơi này chính là một trong bốn điểm tài nguyên trọng yếu của phúc địa Đồ Thiên, được gọi viêm dương điền.

Bản hồn có chút mờ mịt hỏi.

Từ lần cuối giao dịch với Lang Gia địa linh, Lạc Hành đem thân thể giao lại cho bản hồn, đến nay đã gần một tháng cũng không có xuất hiện lại. Thậm chí cả Tiểu Thiên cũng im hơi lặng tiếng, phản phất như cả hai chưa từng tồn tại qua.

Vương Đình chi tranh còn mới mở màn, khắp nơi đều đang ở giai đoạn chiêu quân mãi mã, mời chào thế lực, mở rộng quân lực. Mà Hắc Lâu Lan cùng Lưu Văn Võ đều hiểu rất rõ, chính mình hiện tại không thể lặp tức đánh bại đối phương, nếu tại chỗ đại chiến, nhất định sẽ lưỡng bại câu thương, để người khác làm ngư ông đắc lợi.

Mà bộ vừa rồi, sau hai lần cưỡng chế vận chuyển ngũ chuyển cổ trùng, đã chịu không nổi vỡ vụn.

Cắt hồn cổ cũng là ngũ chuyển cổ trùng, lấy năng lực của thôi bôi hoán trản cổ lúc này, cưỡng chế vận chuyển cắt hồn cổ, hiển nhiên sẽ chịu thương tổn.

Cách đó không xa, Hắc Dạ cưỡi trên thân một con liệt diễm thử. Đây là một loại sinh vật được nuôi thả ở viêm dương điền, bề ngoài cùng loài chuột đồng tương tự, nhưng tứ chi hữu lực, móng vuốt sắt bén, lớn cỡ một con husky trưởng thành.

Tiểu Thiên vừa nói xong, Phương Chính đã thoát lực ngã phị xuống, phải bám vào bàn mới miễn cưỡng không ngã lăn ra đất.

Liên quân lui lại, Phương Chính đương nhiên cũng lui lại theo. Còn đi tham gia tiệc rượu chào mừng Phương Nguyên, ăn mừng chiến thắng.

Mới nghe thì có chút hợp lí, nhưng mà nghĩ lại, lại chỉ có thể nói, quả thật là không lí giải được đầu óc của một tên điên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Răng rắc!

- Ngày hôm qua trong tiệc rượu, ta có thể cảm giác được Phương Nguyên đã phát giác ra thân phận của ta. Nếu không nhanh đem đạo ngân của nô lệ cổ loại bỏ, tiếp theo phiền phức liền không tính nhỏ. Nhưng mà muốn dùng Tiểu Thiên, chỉ có thể thông qua Lạc Hành.

Phương Chính nhìn Tiểu Thiên, mỉm cười.

Hắc Dạ nói, lại lấy ra một cây kéo, chính là cắt hồn cổ, tại chỗ cắt xuống một mảnh linh hồn của mình. Sau đó đem cắt hồn cổ cùng thư Phương Chính gửi về, thông qua một con thôi bôi hoán trản khác, gửi qua cho Ôn Thế Xuân.

- Theo tình hình hiện tại, không qua bao lâu nữa liền có thể thâu tóm được tộc hồng đản nhân. Tuy không hiếu chiến bằng hắc đản nhân, nhưng luận về chiến lực, hồng đản nhân càng giỏi đánh nhau. Đúng hơn mà nói, hồng đản nhân chính là một đám đở đòn trời sinh.

Phương Chính đem cắt hồn cổ cùng hai mảnh linh hồn lấy ra, sau đó cắt xuống một mảnh linh hồn của mình, lại viết một lá thư.

- Nói tới, Lạc Hành gần nhất biến đi đâu rồi?

Túc chủ này của nó vẫn luôn như vậy, một khi quyết định cái gì, nó muốn khuyên cũng khuyên không được. Trừ phi hắn tự mình thay đổi ý tưởng, bằng không thì cho dù có đập cho hắn vài chục cái nhiệm vụ cưỡng chế, hắn cũng chấp nhận đỉnh h·ình p·hạt để có thể làm theo ý mình.

Hắc Dạ đem cắt hồn cổ, còn có mảnh linh hồn của mình cùng Ôn Thế Xuân để vào thôi bôi hoán trản cổ, sau đó gửi qua cho Phương Chính.

Tiểu Thiên nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lạc Hành lại dùng giọng mệt mỏi nói với bản hồn.

Bản hồn trong lòng cũng rất phiền muộn, nhưng lại không có cách nào. Bởi vì dù hắn có gọi, Lạc Hành cũng không có đáp lại qua.

Bản hồn chỉ có thể thở dài, đem hắn kéo vào trong không gian linh mệnh, còn bản thân thì ra điều khiển thân thể.

Nơi này vừa trải qua một hồi đại chiến giữa hắc đản nhân và hồng đản nhân, mà bên thắng, hiển nhiên là hắc đản nhân.

Bất quá, không vì như vậy mà Hắc Lâu Lan và Lưu Văn Võ tử chiến.

Ngày hôm qua, Phương Nguyên ngụy trang Thường Sơn Âm gia nhập Hắc gia liên quân, làm Hắc Lâu Lan vô cùng vui mừng, bởi vì trong tay Phương Nguyên có mười mấy vạn con sói, còn có một con lang hoàng chiến lực ngũ chuyển. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhất là mấy năm trước theo thời gian phúc địa, ở đây có di cư đến tám tộc đản nhân.

Bản hồn nghe được Lạc Hành nói, dùng giọng như trút được gánh nặng nói.

Phương Chính lúc này đột nhiên nhớ ra việc này, động tác mài mực không khỏi hơi chậm.

- Nếu phán đoán không sai, Phương Niệm Dung lần này lại nhận được nhiệm vụ nào đó liên quan đến Phương Nguyên. Nếu theo xu hướng trước đây tới nói, hẵn là công lược đi. Bất quá, công lược Phương Nguyên, ha...

Lạc Hành bỏ lại lời này xong, liền hoàn toàn chìm vào hôn mê.

- Vậy ta bắt đầu đây!

Mà lúc này, xa ở Nam Cương, phúc địa Đồ Thiên.

Phương Chính ngồi bên bàn đọc sách, rất nhanh, từ không trung xuất hiện một chiếc cốc, chậm rãi rơi xuống mặt bàn.

Phương Chính một bên mài mực, trong lòng suy tư đến đây lại không khỏi cười lạnh một tiếng.

- Túc chủ, ta nói lại lần nữa. Linh hồn của ngươi hiện tại còn rất yếu ớt, một khi làm như vậy, ngươi sẽ chìm vào hôn mê rất lâu. Ngươi vẫn muốn làm sao?

- Lạc Hành, ngươi rốt cuộc cũng chịu xuất hiện.

Đúng lúc này, Hắc Dạ trong lòng có cảm ứng, liền lấy từ không khiếu ra một con cổ trùng hình một chiếc cốc, từ trong đó lấy ra một lá thư. Đây chính là thư Phương Chính gửi tới.

- Tính, vẫn là không để ý hắn vậy!

Trong khoảnh khắc vừa rồi, hắn cảm nhận được cảnh giới của mình đang ở tăng lên.

Lạc Hành suy yếu lên tiếng, đánh gãy bản hồn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phương Chính nhìn thấy lại không để ý, bởi vì đây là tất nhiên.

Nhưng rất nhanh, động tác tay của hắn lại lần nữa dừng lại, ánh mắt hơi hiện lên nét kinh ngạc.

Thân là hệ thống, có túc chủ như vậy, Tiểu Thiên cũng thật sự bất lực.

Lúc này đây, trên một bãi đất trống, nằm rất nhiều t·hi t·hể. Máu tươi chảy dài, khiến mặt đất màu đỏ nhạt càng trở nên đỏ hơn.

Cốt đạo, huyết đạo, lực đạo, trí đạo cùng đồng thời tăng lên cảnh giới đại sư.

Bản hồn bên trong nhìn thấy như vậy cũng là bị dọa cho một trận.

- Phương Chính, ta biết ngươi muốn loại bỏ ước thúc của nô lệ cổ. Nhưng là, thứ này là trói buộc, cũng là cơ hội. Ta sẽ để Tiểu Thiên giúp ngươi, quyết định thế nào ngươi tự xem mà làm. Bất quá nói trước, ta vừa mới dùng nguyên điểm cưỡng chế mở khóa một chức năng mới của Tiểu Thiên, cho nên nguyên điểm đã hết sạch. Ngươi muốn dùng hệ thống, vậy tự cày lại nguyên điểm đi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 77: Giao lại cho ngươi