Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 82: Đánh không lại

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 82: Đánh không lại


Bắc Nguyên.

Phương Nguyên không thể không thừa nhận, chính mình đúng là đánh không lại Phương Chính.

Phương Nguyên có chút ngoài ý muốn.

Phương Nguyên cũng không xoắn xuýt việc gặp Phương Chính, mà hỏi.

Khủng bố nhất chính là, trong tổng số hai mươi cái lưu phái, thấp nhất là hư đạo cấp phổ thông, vận đạo cấp chuẩn đại sư, trừ thêm họa đạo, còn lại mười bảy lưu phái là đại sư.

Phương Nguyên lúc này liền lãnh đạm ra lệnh.

Phương Nguyên trước nay không nói, không có nghĩa là hắn không phát hiện vấn đề, mà là căn bản hắn không có thời gian đi quản.

Tinh kì tung bay trong gió đêm, ở giữa doanh địa, một lá tinh kì to lớn, như hạc giữa bầy gà bay phấp phới, bên trên thêu một chữ "hắc" lớn.

Lượng tin tức lần này Phương Nguyên nhận được thật sự lớn.

Lúc này đây, trong mật thất bên trong ốc tích cổ, Phương Nguyên ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, ánh mắt thâm thúy của hắn nhìn vào người đang quỳ ở trước mặt mình.

Vì cái gì Phương Nguyên cho là như vậy?

Xuân xuân thu thu, chỉ cần nghe tên là Phương Nguyên đã liên tưởng đến xuân thu thiền. Mà dựng lại, tức là đã dựng thành công ít nhất một lần rồi, cho nên mới gọi là "lại". (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng mà, Phương Chính có hai cái không khiếu, thêm đặc tính căn bằng của họa đạo, Phương Chính có thể cùng lúc dùng ít nhất bốn cái lưu phái.

Nhất là hiện tại, khi không có Lạc Hành, thông qua nô lệ cổ, Phương Nguyên càng dễ moi được tình báo hơn.

- Nói cho ta mục đích ngươi tới Bắc Nguyên. Nói rõ toàn bộ mục đích!

Hắn quá bận rộn, bận rộn đến mức rất nhiều lần phải lựa chọn bỏ qua cho Phương Chính.

Phương Nguyên ánh mắt không rời khỏi Phương Chính, lạnh nhạt nói.

Mỗi khi di chuyển, thằn lằn sẽ đứng lên, dùng bốn chân đi đường.

- Hắn ta đâu? Ta không nghĩ là hắn lại để ngươi ra mặt gặp ta như vậy!

Qua một lúc, Phương Nguyên không khỏi cảm khái một câu.

Phương Chính nghe vậy, liền hơi gật đầu, nói.

Phương Nguyên biết Phương Chính có thể biết rất nhiều việc, nhưng hắn chưa từng nghĩ, Phương Chính biết nhiều đến như vậy.

Không, Phương Nguyên cảm thấy nói đánh ngang tay là đang tự đề cao chính mình. Bởi vì đâu ai quy định chỉ được dùng có nhiêu lưu phái đâu. Gôm hết lưu phái lại một chỗ, vậy không cần đánh, bởi Phương Nguyên sẽ không ngốc đến mức biết sẽ c·h·ế·t còn cố đi liều mạng.

Chí mạng nhất chính là, đổi làm người khác, cho dù có biết cũng tuyệt đối không thể lấy ra cổ trùng khắc chế. Nhưng Phương Chính thì khác, hắn có hệ thống, muốn con cổ nào liền mua con cổ nào, căn bản không lo lấy không ra thủ đoạn ứng đối.

Từ lần đầu trùng sinh về lại Thanh Mao sơn đến này, Phương Nguyên vẫn luôn bị vô số việc đè nặng, nào là tài nguyên tu hành, nào là thời gian eo hẹp, nào là bị đuổi g·i·ế·t, bị vây công, còn có xuân thu thiền giờ giờ khắc khắc uy h·i·ế·p. Ngay cả hiện tại, Phương Nguyên cũng là gánh vác trọng trách cứu vớt Đãng Hồn sơn đang bị hóa hi nê tiên cổ ăn mòn mới tới Bắc Nguyên.

Tám ngày trước, Hắc gia liên quân chính thức ký kết mình ước, dùng thời độc cổ tiến hành kết minh. Thời điểm đó, Phương Nguyên đã biết được cụ thể thân phận ngụy trang của Phương Chính và Phương Niệm Dung.

Đây là doanh địa của Hắc gia liên quân.

Nhưng là, Phương Chính tuy huyết đạo chỉ là đại sư, không bằng Phương Nguyên tông sư huyết đạo, nhưng hắn còn họa đạo chuẩn tông sư, hơn hết còn cách tông sư có một bước chân.

- Lạc Hành đã hôn mê, không biết đến khi nào mới tỉnh lại. Vì vậy thân thể chỉ còn lại một mình thuộc hạ làm chủ.

Từ lúc rời khỏi Thanh Mao sơn tới giờ, đầu tiên là Bạch Cốt sơn Bạch Cốt truyền thừa, Thương Lượng sơn Thương gia thành, Tam Xoa sơn Tam Vương truyền thừa, Trung Châu Thiên Thê sơn, tới hiện tại liền là Bắc Nguyên Vương Đình chi tranh.

Vòng qua vòng lại, thiên hạ rộng lớn, nhưng lần nào cũng để cho hai người gặp cái mặt. Nhất là Phương Chính còn luôn là người tới trước, giống như thể là đón đầu Phương Nguyên mà tới.

Phương Chính quỳ trên mặt đất, cúi đầu không đáp.

Mà không xong nhất chính là, Phương Nguyên càng bỏ qua, lại bất ngờ phát hiện Phương Chính chạy về phía trước ngày càng nhanh. Hiện tại nhìn lại, Phương Chính đã là ngũ chuyển đỉnh phong, còn là hai cái không khiếu đều ngũ chuyển đỉnh phong.

Từ trong lời Phương Chính nói, Phương Nguyên nghe ra, Phương Chính không chỉ biết Phương Nguyên sẽ đi Bắc Nguyên, còn biết Phương Nguyên sẽ tham gia Vương Đình chi tranh, hơn thế, Phương Chính còn biết phúc địa Vương Đình, biết người sẽ thắng trong trận chiến lần này, cho nên mới gia nhập Hắc gia liên quân.

Có câu nói, không có cổ trùng mạnh nhất, chỉ có cổ sư mạnh nhất. Thì đồng dạng, không có lưu phái mạnh nhất, chỉ có cổ sư mạnh nhất.

Phương Chính lúc này đáp.

Phương Nguyên nếu ra tay, vậy chỉ có thể dùng huyết đạo, lực đạo, nô đạo để đánh. Mà Phương Chính lại sẽ dùng hoạ đạo, lôi đạo, viêm đạo, thêm cái nô đạo nữa, lấy đàn thú cản đàn thú, dùng họa đạo căn bằng, sau đó dùng viêm lôi không ngừng oanh tạc. Vậy kết quả chắc chắn chính là Phương Nguyên bị tạc đến không ngốc nổi đầu.

Vương Đình chi tranh có thể vớt được không ít chỗ tốt, nhưng muốn để cổ sư đạp đất thăng tiên, vậy chỉ có tiến vào phúc địa Vương Đình, đoạt được chỗ tốt từ trong đó.

Phương Nguyên đặt ra này đó câu hỏi, cũng không có đi vắt óc cố trả lời. Bởi vì hắn biết, sẽ có người cho hắn câu trả lời, thì phải là Phương Chính.

Cái này thật sự làm Phương Nguyên không khỏi tự hỏi, rốt cuộc Phương Chính đã dựng sát chiêu từ lúc nào? Vì cái gì hắn không sớm phát hiện? Lại vì cái gì phải dựng lại? Hơn hết, sát chiêu này có công dụng là gì?

Lấy đặc tính của họa đạo, phụ trợ huyết đạo, hoàn toàn có thể cùng huyết đạo tông sư Phương Nguyên đánh cái ngang tay.

Dù gì trong giới cổ sư, lôi đạo, viêm đạo được công nhận là hai lưu phái có sức oanh tạc cao nhất. Đương nhiên đây là nói riêng về sức oanh tạc, chứ không phải nói nó mạnh nhất.

Nghe những lời này, trong thoáng chốc, Phương Chính trầm mặt.

Khi phân trong nhà vệ sinh đầy, thằn lằn sẽ nâng đuôi lên, đem phân thải ra ngoài.

Mà muốn vào phúc địa Vương Đình, vậy chỉ có thể là người thắng trong Vương Đình chi tranh, Phương Chính mưu đồ lớn như vậy, hắn làm sao có thể chọn bừa một người để đi theo? Phương Chính lựa chọn đi theo Hắc Lâu Lan, cái này chứng minh Phương Chính đã biết kết quả trận chiến này.

Mà xem bản thân, vậy thôi bỏ qua, Phương Nguyên không muốn tốn thời gian so với Phương Chính. Thay vì tốn thời gian tiếp tục so sánh này đó, Phương Nguyên càng muốn dùng thời gian này đi hỏi dò Phương Chính vài thứ.

Nhưng lạ hay không Phương Nguyên cũng không có để ý, hắn ngược lại để ý Phương Chính lần này chạy tới Bắc Nguyên, mục đích là vì cái gì?

Đây là một loại cổ trùng, gọi ốc tích cổ. Nó là một con cổ ốc, thuộc loại đơn cổ trùng cổ ốc, chính là bản thân nó đã là một cái phòng.

- Thật không nghĩ tới, ta cư nhiên lại gặp lại ngươi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tám ngày qua, Hắc gia liên quân vì để tăng phần thắng, quyết định giúp Phương Nguyên bắt thêm sói, Phương Chính vài lần ra tay, để cho Phương Nguyên khẳng định Bạch Nhất Hàn đúng là Phương Chính. Vì vậy mới có việc gặp riêng lúc này đây.

Hai mắt của nó là hai cửa sổ, các ô vuông bên thân cũng là cửa sổ, miệng của nó là cửa chính.

Nhưng mà cái này chưa đủ làm Phương Nguyên kinh hãi, cái làm hắn kinh hãi là vì Phương Chính nói "dựng lại sát chiêu xuân xuân thu thu"

Ánh trăng bàn bạc phủ xuống mặt đất, sao trên trời lấp lánh ánh sáng nhạt.

Bất kể lưu phái nào cũng đều có ưu khuyết điểm, không cái nào hơn được cái nào cả, chỉ xem ở bản thân cổ sư mà thôi.

- Nói cho ta toàn bộ về sát chiêu xuân xuân thu thu, bao gồm cả công dụng, nội dung sát chiêu, ngươi thành công dựng được khi nào, còn có làm sao để dựng lại?

Hắn có năm trăm năm kinh nghiệm, thấy nhiều xem nhiều, nhưng hiện tại nhìn lại, Phương Nguyên chỉ có huyết đạo tông sư, nô đạo đại sư, luyện đạo đại sư, lực đạo mới nghiên cứu vài năm, hiện tại cũng chỉ mới gần tiếp cận chuẩn đại sư.

Mà nhìn lại xem, Phương Chính hiện tại ngoài huyết đạo thua cho Phương Nguyên ra, còn lại nô đạo, luyện đạo, lực đạo đều là bằng hoặc hơn Phương Nguyên. Phương Nguyên muốn khi dễ Phương Chính, chỉ có thể từ huyết đạo ra tay.

Ốc tích cổ là dạng nhà ở đặt trưng của Bắc Nguyên.

Còn thêm, này đó lưu phái chủ yếu là loại phổ biến, có phần đông người tu hành. Lấy trình độ đại sư đối với trình độ phổ thông của các cổ sư khác mà nói, đại sư chỉ cần nhìn qua liền có thể phát hiện điểm yếu trong cổ trùng, trong cách ra chiêu của phổ thông. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phương Chính hiện tại là bản hồn, trong linh hồn khắc sâu tác dụng của nô lệ cổ. Ở trước mắt người khác thì không sao, nhưng khi ở riêng chỉ có hai người, Phương Chính liền không nhịn được hướng Phương Nguyên hành đại lễ.

- Bẫm chủ nhân, thuộc hạ lần này tới Bắc Nguyên là vì hai mục đích, một chính một phụ. Mục đích phụ là bởi vì Vương Đình chi tranh, muốn từ chỗ này đạt được chỗ tốt, chuẩn bị thăng lên lục chuyển. Mục đích chính là muốn tìm ngài, dựng lại sát chiêu xuân xuân thu thu. Hơn nữa, bởi vì mục đích chính, cho nên mới có mục đích phụ. Có thể nói mục đích phụ là được điều chỉnh cho phù hợp mục đích chính.

Từ cửa chính đi vào là một hành lang, hai bên là hai dãy phòng, đuôi là nhà vệ sinh, tạm thời chứa phân.

Phương Nguyên nghe xong, kinh hãi rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bởi vì Phương Chính nói muốn vớt chỗ tốt để thăng tiên.

Cái này đánh lên, con mẹ nó ai đánh cho nổi?

Chương 82: Đánh không lại

Còn Phương Nguyên đâu? Nhiều nhất hai cái. À không, ba cái.

Bởi vì Phương Nguyên hiện tại có không khiếu thứ hai. Còn làm sao hắn có nó thì nói sau, hiện tại tạm không nói tới.

Phương Nguyên biết Lạc Hành là túc chủ hệ thống, thường thì những người như vậy đều là đi đâu cũng có hào quang hệ thống bảo hộ, không làm cũng có thể ăn, ngồi không cũng có thể mạnh. Nhưng Phương Nguyên không ngờ tới, Lạc Hành năm ba bữa lại bị thương, nửa tháng không gặp liền trực tiếp hôn mê rồi. Túc chủ này, dường như có điểm lạ.

Đương nhiên cũng không thể nói vậy, bởi vì lưu phái khác nhau sẽ bài xích nhau, cản trở nhau. Cho nên Phương Chính cũng không thể cùng lúc dùng hai mươi cái lưu phái.

Bắc Nguyên là đồng cổ, các gia tộc thường xuyên di chuyển, cho nên cổ sư sẽ không ở lều trại bình thường, mà đều ở trong cổ ốc, ốc tích cổ là phổ biến nhất trong số đó. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phương Nguyên cảm thấy, Phương Chính mặc dù không đi cùng chính mình, nhưng hắn đi đâu, y như rằng Phương Chính sẽ chạy tới chỗ đó.

Cái đó còn chưa xong, vừa rồi Phương Nguyên hỏi thăm thử, Phương Chính cư nhiên hiện tại là họa đạo chuẩn tông sư, lôi đạo đại sư, còn con mẹ nó kiêm tu thêm mười tám cái lưu phái khác.

Trên đồng cỏ mênh mông, một đội quân đang đóng giữ.

Ở một bên trong doanh địa, một con thằn lằn đang nằm im trên nền cỏ. Nó thân hình lớn như chiếc xe buýt, có màu xanh lục, hai bên sườn có từng cái ô vuông xếp đều.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 82: Đánh không lại