Hệ Thống Thiên Ngoại Chi Ma
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 83: Tình báo đạt được
Bản hồn hơi giật mình, có chút do dự nói.
Theo lời Phương Chính, sau khi xuân xuân thu thu thành lập, Phương Nguyên sống lại, người cùng sống lại với Phương Nguyên sẽ là Lạc Hành mà không phải là bản hồn.
Nếu như xuân xuân thu thu thành lập, vậy Phương Nguyên có thể đem gánh nặng này san sẻ cho Phương Chính, để Phương Chính gánh tiếp. Cái này đối với Phương Nguyên là có lợi.
Ở đó, có một cái doanh trướng, bên trong đang ở lại một người, là Phương Niệm Dung.
Phương Nguyên có được xuân thu thiền, trước sau dùng qua ba lần, cả ba đều thành công. Nhưng là, tỉ lệ thành công của xuân thu thiền vốn rất thấp, nếu như bị ép phải dùng lần thứ tư, Phương Nguyên nhận thấy lần tới chính mình liền không may mắn như vậy.
- Thế giới này, liệu có thật sự là thế giới trong tiểu thuyết không? Cái gọi là nguyên tác kia, thật sự có tồn tại sao?
Bất quá, đây chính là tương lai, Phương Nguyên nhiều nhất chỉ sẽ tính nó như là một loại khả năng, là một trong những đường lui áp đáy hòm, mà không phải là nhất định sẽ làm vậy.
Bản hồn tại trong lòng miên man hỏi.
Cứ như thể, năm trăm năm kiếp trước của Phương Nguyên, ở Bắc Nguyên cũng có một người gọi là Phương Yến Trung.
Nhưng vấn đề nằm ở chỗ này.
Một khi mất đi phúc địa, Quân Đoàn Thiên Không sẽ mất đi đại bản doanh, đón chờ bọn họ sẽ là từng chút một lụi bại, hơn nữa tốc độ sẽ càng ngày càng nhanh.
Tiểu Thiên mỉm cười, liền không tiếp tục nói tiếp.
Đêm nay lại là một đêm đầy sao, từng ánh sao lấp lánh như những viên kim cương, treo trên bầu trời màu u lam. Ánh trăng bàn bạc tỏa sáng, ánh sáng dịu dàng ôn nhu, như vòng tay mẹ hiền ôm ấp lấy thảo nguyên mênh mông trên mặt đất.
- Ta ngược lại có chút chờ mong, nhìn xem ngươi làm sao khiến ta phải ra bài theo lá bài này của ngươi. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Phương Chính, ngươi còn nhớ lần tiếp theo Phương Nguyên trùng sinh là khi nào sao?
Nếu Phương Niệm Dung xuất hiện là vì Lạc Hành và Tiểu Thiên tồn tại, vậy thì đáng lí trong năm trăm năm kiếp trước của Phương Nguyên, ở Bắc Nguyên sẽ không có một người gọi là Phương Yến Trung.
Nhưng nếu có thêm một lần cơ hội, vậy tỉ lệ thành công có thể tăng lên gấp đôi, đây cũng có thể xem như một cái bảo hiểm.
Mà hiện tại, nếu cùng Lạc Hành thành lập xuân xuân thu thu, vậy một khi Phương Nguyên thua, căn bản sẽ rất khó lặt bàn. Bởi vì nếu hắn sống lại, Lạc Hành cũng sống lại, sau đó sẽ cùng Phương Nguyên tiếp tục đánh lại một ván cờ mới.
Thế cục trước mắt, đối với Phương Nguyên mà nói hoàn toàn không phải tử cục, hắn không cần thiết, càng không có ý định dùng tới xuân thu thiền. Không phải vạn bất đắc dĩ, Phương Nguyên sẽ không động đến con cổ này. Nếu đã như vậy, vậy cũng liền không cần tới sát chiêu đó làm gì.
Đương nhiên, nếu tương lai xuất hiện tình huống bất khả kháng, Phương Nguyên cũng có thể suy xét đến việc thành lập sát chiêu xuân xuân thu thu.
Bản hồn cũng không nhịn được cười khẽ, nhẹ thở ra một hơi, ánh mắt nhìn lên bầu trời đêm, trong con ngươi như ẩn hiện từng ánh tinh quang.
Nhưng nếu thật là như vậy, vậy chẳng phải là quá vi phạm vào quy tắc vốn có của nguyên tác rồi hay sao?
Trên đời này, không có minh hữu vĩnh viễn, cũng không có kẻ thù vĩnh viễn. Cùng Lạc Hành hợp tác, không phải là không được. Thậm chí, Phương Nguyên cảm thấy chính mình cùng Lạc Hành sẽ hợp tác không chỉ một hai lần.
Từ trong cách Phương Nguyên ứng xử với thân phận Phương Yến Trung của Phương Niệm Dung, Phương Chính phát hiện một cái vấn đề. Chính là, Phương Nguyên giống như nhận biết được nhân vật này.
Cái này để Phương Nguyên biết được, không phải chỉ cần không có Lạc Hành, là Phương Nguyên có thể muốn moi thông tin liền moi. Tiểu Thiên là có thể ngăn cản, chỉ cho Phương Nguyên biết được cái có thể cho biết. (đọc tại Qidian-VP.com)
Giả dụ như sát chiêu không thể dựng lại, Phương Nguyên sống lại xong, Lạc Hành sẽ biến mất, vậy Tiểu Thiên cũng sẽ biến mất theo. Đến lúc đó, bản hồn sẽ mất đi rất nhiều thứ.
Từ khi tham gia liên quân đến giờ, Phương Chính vẫn thường hay đi dạo ngắm sao như vậy, hiện tại có bị người khác nhìn thấy, cũng sẽ không chọc người hoài nghi.
Trước đó không lâu, từ chỗ Phương Chính, Phương Nguyên hỏi được không ít tình báo.
Phương Chính nhìn về phía doanh trướng của Phương Niệm Dung một lúc lâu, lại chuyển mắt nhìn lên trời đêm.
Không phải vì Phương Chính không nói, mà là Phương Nguyên không thể nghe.
Cái này đối với Phương Nguyên tới nói cũng là một chỗ tốt.
Lúc đó Phương Nguyên từng có một cái ý tưởng thoáng qua là, Phương Chính ra bài không theo lẻ thường.
Hiện tại xem ra, không phải là hắn ra bài không theo lẽ thường, mà vốn dĩ Phương Chính là loại người thích chơi bài ngửa.
Mà trong lúc này, trong doanh địa.
Lấy ưu thế tình báo của Phương Chính, một khi cùng Lạc Hành tính kế, người chịu thiệt vẫn sẽ là Phương Nguyên.
Trong lúc Phương Chính giới thiệu, Tiểu Thiên đã ra tay can thiệp, đem âm thanh của Phương Chính che đậy, làm Phương Nguyên chỉ nghe được mấy cái không quan trọng lắm.
Một cơn gió đêm cuống qua, hắt tung máy tóc đen dài của Phương Chính, cuống lên tà áo trắng như tuyết của hắn.
Cái này cũng nói lên, kì thực liên quan đến xuân xuân thu thu, cũng không phải là Phương Chính không muốn giấu, mà căn bản là không thích giấu. Cái này giống như Lạc Hành đang hướng Phương Nguyên nói: "Nói cho ngươi nghe đó, thì sao? Ta là muốn dựng sát chiêu đó, làm gì được nhau? Ngươi chịu hay không chịu cũng phải chịu!"
Phương Chính chậm rãi dạo quanh doanh địa, nhìn ngắm bầu trời đêm lấp lánh vì sao.
Phương Chính đưa tay, nhẹ đem lọn tóc che ở tầm mắt qua một bên, hơi chuyển tầm mắt nhìn về phía ốc tích cổ của Phương Nguyên, sau đó lại chuyển tầm mắt, nhìn về một nơi khác.
Cho nên, đối với việc có thành lập xuân xuân thu thu hay không, vậy phải xem tương lai Phương Nguyên sẽ gặp phải cái gì.
Phương Nguyên có thể cảm giác được, Lạc Hành cùng với bản thân là cùng một loại người, là một chân ma. Còn là loại chân ma có mục đích, có lí tưởng.
Phương Nguyên ngồi xếp bằng trong mật thất, trầm tư.
Trời càng về khuya, không khí càng thêm lạnh, từng cơn gió thổi qua doanh địa, tinh kì như cũ phấp phới.
Mặc dù Lạc Hành cùng Tiểu Thiên không còn, những gì bây giờ Phương Chính có cũng sẽ không biến mất. Nhưng mà đừng quên, Phương Chính không phải chỉ có một mình, mà hắn có cả một cái thế lực.
Mà trong số những thứ Phương Nguyên hỏi được từ chỗ Phương Chính, sát chiêu cũng chỉ là một phần trong đó. Chủ yếu lần này chính là về hệ thống.
Ngoài đó ra, xuân xuân thu thu còn có thể đem khí tức tiên cổ của hai con xuân thu thiền chia sẽ cho nhau, đây nhìn như không có chỗ dùng, nhưng thực tế không phải như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 83: Tình báo đạt được
Tiểu Thiên lúc này hỏi lại.
Phương Nguyên nhỏ giọng lẩm bẩm.
Từ Phương Chính, Phương Nguyên biết được hệ thống của Lạc Hành gọi là Thiên Ngoại Chi Ma, là hệ thống chuyên về làm nhiệm vụ để lấy nguyên điểm, cùng với loại trang bức gì đó căn bản không dính tới cái cộng lông nào.
Mặc dù nói người được lợi trong đó là Lạc Hành mà không phải là bản hồn, nhưng trên một phương diện nào đó, cái này đối với bản hồn cũng là một dạng tổn thất.
Cái này làm Phương Nguyên đột nhiên nhớ đến lúc ở Thanh Mao sơn, khi Phương Nguyên phát hiện Phương Chính biết đến cổ phương ẩn lân cổ. Lúc đó, Phương Chính cũng thẳng thắn nói với Phương Nguyên "không sai, ta biết cổ phương của ẩn lân cổ".
Theo lời Phương Chính, Phương Nguyên biết được công dụng của sát chiêu này chính là để cho người sử dụng xuân thu thiền có được hai lần cơ hội trong một lần tự bạo. Đây là mượn nhờ việc có đến hai con xuân thu thiền cho nên được như vậy.
- Tiểu Thiên, để Phương Nguyên biết về xuân xuân thu thu, có phải hay không rất không thỏa đáng? Vạn nhất hắn không đồng ý dựng lại sát chiêu thì sao?
Nếu thật sự là như vậy, vậy Phương Chính không thể không đặt lại câu hỏi, Phương Niệm Dung rốt cuộc là ai? Nàng xuất hiện là bởi vì Lạc Hành và Tiểu Thiên tồn tại? Hay nàng xuất hiện vốn dĩ là lẽ thường tình, là việc đương nhiên phải vậy? (đọc tại Qidian-VP.com)
Đến lúc đó, thân là người khởi xướng, Phương Chính sẽ bị người người đuổi đánh như c·h·ó nhà có tang, nhất là ở Trung Châu càng khó lòng sống sót.
Lấy thực lực hiện tại của Quân Đoàn, căn bản chóng đỡ không nổi việc tiếp tục vận hành lâu dài. Dù sao đi nữa, hiện tại cũng là lấy Tiểu Thiên làm trụ cột chính trong việc cung ứng tài nguyên cho cả Quân Đoàn.
So sánh với bản hồn, Lạc Hành hiển nhiên khó đối phó hơn nhiều.
Cũng biết được đại khái một ít chức năng của hệ thống.
- Thật là...
Vì cái gì là đại khái mà không phải là toàn bộ?
- Xem ra ngươi đã nghĩ tới nó.
Cái khác không nói, vấn đề trọng yếu nhất chính là Lạc Hành.
Tu vi của Phương Chính cao hơn Phương Nguyên, tư chất cũng cao hơn, cho nên không khiếu của Phương Chính gánh được áp lực tốt hơn. Lại thêm từ sau khi sống lại ở Tam Xoa sơn, thời gian Phương Nguyên ở trong phúc địa nhiều hơn so với Phương Chính, vì vậy xuân thu thiền của Phương Nguyên khôi phục tốt hơn của Phương Chính.
Cả hai địa linh đều là cần có đồ vật mới nhận chủ, một cái cần tiên cổ, một cái cần tín vật. Mà cả hai đều đã tới tay chúng nó rồi, một khi Lạc Hành biến mất, hai địa linh này có lại nhận chủ hay không chính là vấn đề. Mà nếu nhận chủ, vậy người khác đi đâu lấy cái chúng cần, trong khi cái chúng cần chỉ có một và đang ở trong tay chúng?
- Nhớ! Đừng nói với ta là... (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng nếu nàng vốn dĩ đã tồn tại từ trước, vậy chẳng lẽ nói, hệ thống của nàng tồn tại cũng là việc đương nhiên?
Kết quả thì sao? Phương Nguyên suýt chút thua tại trong tay Bạch Ngưng Băng, nếu không phải có xuân thu thiền, Phương Nguyên lúc đó thật sự đã thua.
Đối phó chân ma, Phương Nguyên đã từng làm qua. Không sai, chính là đối phó Bạch Ngưng Băng.
Phương Nguyên lần này gặp riêng Phương Chính, hỏi hắn không ít thứ, cũng lấy được từ chỗ hắn không ít tình báo. Phương Chính cũng đồng dạng, từ chỗ Phương Nguyên lấy được một cái tình báo, một cái tình báo về Phương Niệm Dung khiến hắn không thể không suy ngẫm.
Phương Nguyên trong lòng không khỏi sinh ra chút hứng thú, muốn cùng Lạc Hành đánh một ván cờ.
Trong lòng hắn lúc này, một cái gì đó đang ở nảy mầm.
- Xuân xuân thu thu...
Có thực lực thì sao? Tình báo không đủ, vẫn như cũ có thể bị người yếu hơn xoay quanh!
Nói cách khác, Phương Nguyên hiện tại đã bắt đầu bị khí tức của xuân thu thiền đè ép, mà Phương Chính thì chưa có gánh nặng.
Chính vì như vậy, Phương Nguyên sau khi biết về xuân xuân thu thu, vẫn không có ý định cùng Phương Chính thành lập sát chiêu.
Thêm nữa, một khi mất đi Lạc Hành, vậy đồng nghĩa sẽ mất đi phúc địa Đồ Thiên cùng phúc địa Hải Cát. Ít nhất còn cần phải để hai địa lình này nhận chủ một lần nữa.
Bản hồn trong lòng có chút lo âu.
Bản hồn trong lòng cảm thấy rất mông lung, bản thân giống như ngộ ra cái gì đó, xong cũng như cái gì cũng không ngộ ra.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.