Hệ Thống Thiên Ngoại Chi Ma
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 86: Trong kí ức năm trăm năm cùng trong nguyên tác
Mặc dù nói Bắc Nguyên xem trọng người có thực lực mạnh, nhưng kì thực Phương Chính cũng không được người ở đây nhiệt tình tiếp đón gì. Mỗi lần hội nghị, hắn chỉ có thể lắng nghe, gần như không thể góp ý gì cả.
Bản hồn tự nói, đem tâm tình thu thập lại, chuyển dời chú ý đến hội nghị hiện tại.
- Đông Phương Dư Lượng xem ra muốn giận nổ phổi, hắn lực mời nửa ngày, Triệu gia cư nhiên trực tiếp chạy, a ha ha.
Bản hồn tại trong lòng cười nhạt, hơi mị mắt, dùng dư quang quan sát Phương Nguyên ở bên cạnh.
Dù sao trong thời gian lịch sử dài đằng đẵng, cũng đã chôn vùi đi biết bao nhiêu anh hùng hào kiệt. Mà Phương Nguyên cũng chỉ là một người, không thể nào biết hết được tất cả thiên hạ thương sinh.
Có đôi khi, hắn sẽ cảm thấy phiền, phiền đến mức muốn quay lại tát cho mấy người kia vài bạt tay. Nhưng là, cuối cùng hắn nhịn.
Triệu gia suốt đêm nhổ trại rời đi, vượt qua vạn dặm đường xa, tìm Mã gia nương tựa. Kết quả Triệu gia không chỉ được bảo toàn, còn được Mã gia coi trọng cùng nhiệt tình tiếp nhận.
Những quyển truyện kí như vậy, là một loại đặc sắc ở thế giới này. Tiêu biểu nhất trong đó chính là Nhân Tổ truyện.
Phương Chính biết người này.
Phương Nguyên là loại người làm việc xem trọng lợi ích, g·i·ế·t Mã Hồng Vận, Triệu Liên Vân mang lại lợi ích gì cho hắn?
Tuy rằng về quân lực, Hắc gia càng chiếm ưu thế. Nhưng đối phương là trí đạo cổ sư, thiện về mưu tính, thực lực cũng tuyệt đối không thể khinh thường.
Trong năm trăm năm kiếp trước của Phương Nguyên, Triệu Liên Vân truyện có viết về tuổi thơ của nàng, trong đó có nói nàng tuổi nhỏ đã trí tuệ hơn người, trong trận chiến Vương Đình chi tranh lần này, Triệu gia bị kẹt giữa Hắc gia và Đông Phương gia, Triệu gia tộc trưởng do dự không quyết. Triệu Liên Vân liền dùng dê, sói, hổ để thuyết phục cha mình.
Nhưng hiện tại Triệu gia bứt ra, suốt đêm chật vật chạy trốn, làm cho Hắc Lâu Lan trong lòng miệt thị.
- Nếu nói về uy h·i·ế·p lớn nhất trong trận chiến này, vậy khẳng định ngoài Đông Phương Dư Lượng thì tuyệt không thể là người khác.
Ở Thương gia thành, Lạc Hành diễn vai cao ngạo nhưng có quy tắc, đó là người không phạm ta, ta không phạm người.
Sau khi cười nhạo Triệu gia một phen, mọi người lúc này cũng đem lực chú ý tập trung vào đối thủ đại chiến lần này.
Trong vương trướng, Hắc Lâu Lan liếc mắt tình báo trong tay một cái, liền mất hứng thú tùy tay để qua một bên.
Có thể nói, từ khi gia nhập liên quân đến giờ, Phương Chính đã gặp phải không ít xa lánh cùng chèn ép. Hắn làm bất cứ thứ gì, đều sẽ có người chỉ chỉ trỏ trỏ, đâm chọc đủ điều.
Trong ngũ vực đại chiến, Mã Hồng Vận, Triệu Liên Vân đều là những vị tiêu biểu nhất, dẫn dắt Bắc Nguyên chống lại Trung Châu. Chính vì như vậy, danh tiếng của nàng cũng là vang khắp ngũ vực, còn có người vì nàng viết Triệu Liên Vân truyện.
Anh hùng hào kiệt trong thiên hạ nhiều vô số kể, cho dù là Phương Nguyên có kí ức năm trăm năm, cũng không thể biết hết được.
Mà lần này, hắn lựa chọn vào vai ẩn nhẫn. Cho nên dù người khác có làm gì hắn, hắn vẫn sẽ nhịn.
- Nhưng mà, đó là nguyên tác, mà trong nguyên tác lại không có một kẻ hack như Lạc Hành tồn tại. Cũng liền không có một Bạch Nhất Hàn xuất hiện tại đây như lúc này.
Đông Phương gia tộc, cùng Hắc gia giống nhau, đều là siêu cấp gia tộc, nội tình thâm hậu, là thế lực to lớn chiếm cứ Thảo Phủ.
Các vị cổ sư trong vương trướng ào ào mở miệng, đối với thái độ của Triệu gia cũng đều không để ý.
- Không sai, kẻ này tuổi còn trẻ, lại bác học uyên thâm, cầm kỳ thi họa, thiên văn địa lí không gì không biết. Hắn khi mười một tuổi đã mất song thân, không chỉ muốn duy trì sinh kế, còn muốn chiếu cố muội muội sáu tuổi Đông Phương Tình Vũ. Song thân của hắn để lại cho hắn một bút di sản lớn, nhưng tiểu tử này cũng là người biết nhân tình thế đạo, biết chính mình bảo hộ không được, liền trực tiếp đem này đó gia sản đều đưa cho một vị gia lão đương quyền, chỉ để lại một phần rất ít.
Phương Chính ngồi im lặng ở một bên, ánh mắt hơi hạ xuống.
Giận?
Đông Phương Dư Lượng là đương đại tộc trưởng của Đông Phương gia, có thể nói là tuổi trẻ đầy hứa hẹn. Bằng vào trí đạo tạo nghệ, không chỉ đem toàn bộ sự vụ gia tộc xử lý gọn gàng ngăn nắp, còn có xu thế phát triển không ngừng.
Nhân khí chính là tích lũy của một đời người. Mọi cảm xúc, mọi hiểu biết của một người, đều sẽ kết tinh lại thành nhân khí. Nói nó là tinh hoa sinh mệnh của một người cũng không tính là sai.
Trong năm trăm năm kiếp trước của Phương Nguyên, Triệu Liên Vân là một trong những thê tử của Mã Hồng Vận, thành tựu trí đạo cổ tiên.
Trong năm trăm năm kiếp trước của Phương Nguyên, hai người này tồn tại sẽ mang lại cản trở cho Trung Châu là chủ yếu. Mà Phương Nguyên cùng Trung Châu có quan hệ gì sao? Chỉ có thể nói là phúc địa Hồ Tiên đang ở Trung Châu. Nhưng dù vậy, hai người này căn bản cũng không ảnh hưởng trực tiếp đến lợi ích của Phương Nguyên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặc kệ là trong nguyên tác, hay là trong năm trăm năm kiếp trước của Phương Nguyên, người này đều chính là một kỳ nữ.
Và về Đông Phương Dư Lượng, Phương Nguyên cũng chỉ biết một ít về người này, còn là biết đến như một nhân vật quần chúng, hòn đá kê chân cho Mã Hồng Vận trên đường bước lên vũ đài lịch sử.
Ngay cả Phương Nguyên cũng không khỏi sinh ra hứng thú.
- Nói tới mới nhớ, Lạc Hành đang muốn phỏng tay trên, cướp đoạt thân thể của Đông Phương Dư Lượng về làm phân thân. Nhưng mà hắn hiện tại còn có thể bố cục sao? Đây là còn chưa nói, lòng tham đủ lớn đấy, nhưng mà thực lực rõ ràng là không cho phép a. Cứ cho đến lúc đó hắn đoạt được đi, vậy sau đó thì sao? Hắn làm sao chạy thoát khỏi sự đuổi g·i·ế·t của cổ tiên, nhất là trong đó còn có Phương Nguyên?
Còn về tương lai, không cần nghi ngờ, có hồi quy giả Phương Nguyên ở, căn bản là sẽ không giống với kiếp trước của Phương Nguyên. Mà sẽ trở thành như trong nguyên tác mà Phương Chính biết.
Trong nguyên tác, Triệu Liên Vân sau này không chỉ không trở thành trí đạo cổ tiên, càng sẽ không ở lại Bắc Nguyên. Nhưng mà nàng vẫn như cũ thành tựu lục chuyển, trên người còn có chân truyền của Đạo Thiên ma tôn, bên người còn cộng sinh một con cửu chuyển cổ trùng.
Mà đoạn sự việc này, cũng chính là sự việc hiện tại đang diễn ra ở trước mắt.
Phương Chính biết kết cục của người này, bởi vì trong nguyên tác, xoay quanh người này còn có một cái trận chiến, tập hợp không ít cổ tiên trong Bắc Nguyên. À không, nói đúng hơn là xoay quanh thân thể hắn ta. Bởi vì đến khi đó, Đông Phương Dư Lượng đã bị người đoạt xá.
Bằng không, theo cách làm việc của hắn trước đây, mấy người hay dùng lời nói đâm chọc hắn sớm đã bị hắn đánh như một con c·h·ó.
Cho nên ngẫm lại, chỉ có thể hy vọng Lạc Hành bớt tìm đường c·h·ế·t lại. Nếu không cứ tiếp tục đi tiếp, bản hồn sợ là chính mình sẽ c·h·ế·t trước khi đuổi được Lạc Hành ra ngoài.
- Đông Phương Dư Lượng, cũng chỉ là một người đáng thương mà thôi.
Dù sao thì khi đó người bị đuổi g·i·ế·t cũng không phải là Phương Chính hắn, mà sẽ là Đông Phương Dư Lượng.
Mà nhân khí của cổ sư, nó bao hàm tu vi, cảnh giới tu hành, sự lí giải của một người về lưu phái, về cổ trùng. Đồng thời, nó còn bao hàm cả nhân sinh mà cổ sư trải qua, thế giới quan của họ, tâm tư tình cảm của họ đều là một phần của nhân khí. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mọi người đối Đông Phương Dư Lượng biết thật rõ ràng, ngươi một lời ta một ngữ, đem lai lịch của hắn nói ra.
- Bất quá, cái này cũng không quan trọng, trước mắt vẫn là đối phó Đông Phương Dư Lượng đi!
Chương 86: Trong kí ức năm trăm năm cùng trong nguyên tác
Bản hồn nghĩ đến đây, không khỏi có chút để ý.
Trong mắt hắn, Triệu gia tuy là đại hình gia tộc, nhưng không có một đội tinh binh lợi hại nào, liền ngay cả cổ sư cường giả đều không có một vị.
Mà Phương Chính lúc này trong lòng lại đang không khỏi cười nhạt.
Người Bắc Nguyên, khâm phục võ dũng, khinh thường những kẻ chưa chiến đã sợ, bỏ trốn mất dạng, những kẻ nhu nhược.
- Theo ta thấy, Triệu gia tuy rằng là đại hình gia tộc, nhưng là không gì hơn cái này, thế nhưng như thế nhát gan, hừ...
Nhưng vừa nghĩ đến bị đuổi g·i·ế·t, Phương Chính đột nhiên cảm thấy cái gáy có chút lạnh. Bởi vì hắn chợt nhận ra, trước khi Đông Phương Dư Lượng bị đuổi g·i·ế·t, có vẻ như hắn sẽ bị đuổi g·i·ế·t trước.
- Triệu gia suốt đêm nhổ trại mà đi?
Chính vì như vậy, Lạc Hành mới diễn kịch.
Nếu là Triệu gia đầu phục Đông Phương gia, Hắc Lâu Lan sẽ chú ý nhiều một chút, dù sao cũng là ngũ chuyển sơ giai, cho dù hữu danh vô thực cũng không thể xem thường.
Một phần là hắn không muốn nói nhiều, nhưng chủ yếu là do mấy người ở đây không cho hắn cơ hội mở miệng. Lần một lần hai thì thôi, sau lần thứ ba, Phương Chính liền quyết định làm người câm mỗi khi có hội nghị. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Thời điểm hắn ở học đường, biểu hiện cực kì xuất sắc. Ra học đường, trở thành tâm phúc của một vị gia lão. Sau lại liên tiếp lập công, đạt được gia lão thưởng thức cùng dẫn tiến, thế nhưng được đến lão tổ cổ tiên trong tộc chỉ điểm, cuối cùng thành tựu nên thực lực cùng địa vị như hiện nay.
Giống như Lạc Hành đã nói, cả hắn và bản hồn trải qua quá ít, gần như lúc nào cũng nhốt mình trong phòng. Hắn va chạm quá ít, nhìn thấy, nghe thấy cũng liền ít, cho nên thế giới quan của hắn rất hạn hẹp. Cái này nhất định sẽ làm nhân khí của hắn yếu bớt.
Phương Chính biết, Phương Nguyên bây giờ trong lòng đang nổi lên sát ý, muốn trước tiên bóp c·h·ế·t Mã Hồng Vận, Triệu Liên Vân ngay khi còn trong trứng nước.
- Lần đầu biết về nguyên tác, ta một chút cũng không để ý đến việc Phương Nguyên có sát ý với Mã Hồng Vận, Triệu Liên Vân vào lúc này. Sau đó lại bởi vì tình tiết phía sau, càng là xem nhẹ việc này, nhưng hiện tại, đột nhiên phát hiện, Phương Nguyên bây giờ có sát ý với hai người này, có phải hay không rất có vấn đề?
- Tính, cách lúc đó còn có đoạn thời gian, ta vẫn nên chú ý hiện tại đi!
Không, Phương Chính cũng không có giận. Nhưng hắn cũng không phải là không để ý.
Ở Tiên Hạc môn, hắn lại diễn vai ngông cuồng, ngạo mạn, thuộc kiểu ngươi không chọc ta, ta cũng muốn chọc ngươi.
Tuy rằng Triệu gia tộc trưởng là ngũ chuyển sơ giai cổ sư, nhưng ba năm trước, bị Đường Phương Không lấy tu vi tứ chuyển đỉnh phong khiêu chiến thành công, bởi vậy uy vọng không cao. Chấp chưởng Triệu gia nhiều năm như vậy, cũng không có quá lớn thay đổi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tính toán một chút, bản hồn vẫn là tìm không ra lý do khiến Phương Nguyên động sát tâm.
Phương Chính càng nghĩ, càng cảm thấy cái gáy thêm lạnh. Cuối cùng hắn quyết định không nghĩ nữa, quay lại tập trung lắng nghe hội nghị lần này.
Triệu Liên Vân. (đọc tại Qidian-VP.com)
Những truyện kí này, có là do người thân viết, có là do bạn bè viết, có thể là tự mình viết, cũng có thể là do kẻ thù viết. Chúng ghi lại cuộc đời, những trắc trở, những kì ngộ mà một người trải qua.
Phương Niệm Dung ngồi gần Phương Chính nghe thấy những lời này, trong lòng cũng không khỏi đối với tài năng của người này mà cảm khái.
Mặc dù nói nhịn là nhục, nhưng chỉ cần đạt được mục đích, có chịu nhục cũng không tính là gì.
- Chúc mừng minh chủ, chúc mừng minh chủ, chúng ta còn chưa chân chính động thủ, liền dọa chạy một đại hình gia tộc của đối phương.
Đây chính là việc bản hồn nghĩ không ra.
Bản hồn trong lòng hỏi, đột nhiên có chút chờ mong nhìn xem Lạc Hành đi tìm đường c·h·ế·t.
Mà mục đích của Phương Chính, chính là vì tích lũy cái gọi là nhân khí.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.