Hệ Thống Thiên Ngoại Chi Ma
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 87: Đông Phương Dư Lượng
Đông Phương Dư Lượng ngẩng đầu lên, ngóng nhìn thiên không thâm trầm u ám, trên khuôn mặt tuấn mỹ hiện lên nết lãnh khốc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn theo bóng dáng rời đi của muội muội khuất sau lối rẽ, sắc mặt của Đông Phương Dư Lượng rất cục không tiếp tục che lấp, hắn hơi nhíu mày, hiện nét ưu tư.
Nhưng đàn thú bị nô dịch thì khác. Chỉ cần có cổ sư nô dịch, đàn thú sẽ bất chấp tất cả, không ngại hi sinh mà tiến lên, dùng mạng mình để tiêu hao địch nhân.
- Vào đi, muội muội!
Nhất là chờ đến lúc Đông Phương Dư Lượng nhìn thấy đóa hoa ngọc hạnh mềm mại khéo léo trong tiểu viện, được nước mưa gọt rửa, trở nên càng ôn nhuận bóng loáng, ánh lên màu vàng nhạt lại càng khiến cho hai người ở trong mưa lúc này cảm thấy trong lòng có một cỗ ý vị ấm áp.
Sau một lúc, Đông Phương Dư Lượng nói.
- Ta sở dĩ mời Triệu gia, bất quá là nghĩ muốn thu thập tất cả lực lượng có thể bắt được. Triệu gia rời đi, không ảnh hưởng toàn cục. Lấy thực lực trong tay ta hiện nay, vẫn như cũ có năng lực có thể chiến thắng đại quân của Hắc gia liên quân.
Nàng giống như một đóa hoa nhỏ non nớt, bị gốc đại thụ ca ca che đậy cùng bảo hộ.
- Một cái Hắc Lâu Lan vốn đã không dễ đối phó, nay lại toát ra thêm một cái Phương Yến Trung, cùng một cái Thường Sơn Âm. Năm mươi vạn sói a, thật không hổ là nô đạo đại sư, chỉ bằng vào một mình người này, liền có thể thay đổi chiến cuộc, làm cho Hắc gia nguyên bản ưu thế mỏng manh, lại lặp tức xa xa vượt qua bổn gia.
Đừng thấy Phương Chính có một bó lớn cảnh giới lưu phái đại sư mà tưởng cấp bậc này đơn giản. Phương Chính là bởi vì hack thời gian cùng lượng kiến thức có thể chạm tới mới có đước đóng đó. Trên thực tế, cảnh giới đại sư rất khó đạt được, tỉ lệ một phần trăm ngàn vạn là rất bình thường.
Cửa bị đẩy ra, một vị thiếu nữ xinh đẹp, mi thanh mục tú, uyển chuyển hàm xúc, ôn nhu như ngọc, mặc một thân váy áo màu vàng nhạt đi vào.
Bản thân Hắc Lâu Lan đã là ngũ chuyển đỉnh phong, danh xưng Hắc Bạo Quân, thực lực cao cường. Đông Phương Dư Lượng biết rõ, nếu là cứng đối cứng, chính mình sẽ đánh không lại người này.
- Lúc trước chúng ta mạo hiểm kết bạn Hắc Lâu Lan, người này liền đối với ngươi tâm sinh quỷ ý, bị ca ca giáo huấn một chút. Nhưng hiện tại xem ra, hắn là còn chưa có từ bỏ ý định. Lần này ca ca sẽ cấp cho hắn một cái giáo huấn đến cả đời cũng khó quên. Vị Phương Yến Trung kia, tuy thực lực không thấp, nhưng cũng không phải là vấn đề gì. Về phần Thường Sơn Âm, ca ca đã muốn an bày đối phó hắn. Điểm này ca ca đã sớm có đoán trước, tiểu muội, ngươi liền an tâm tĩnh dưỡng là tốt lắm. Ngươi từ nhỏ đã yếu ớt, không cần phải lo lắng quá nhiều. Ngươi nếu là ốm đau tại giường, như vậy mới khiến cho ca ca phân tâm a.
Đông Phương Tình Vũ nhẹ nhàng mà gật gật đầu, nàng hoàn toàn yên lòng.
- Ca ca, hoa ngọc hạnh chúng ta chuyển tới từ Trung Châu đã nở, huynh bồi muội cùng đi ngắm hoa đi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng mà, Vương Đình chi tranh vốn chính là chiến tranh, chiến tranh thì không phải chỉ một hai người, mà là một đám người.
- Ca ca, nghe nói người Triệu gia đi rồi?
Nếu là một đánh một, Đông Phương Dư Lượng chắc chắn sẽ xem nhẹ Thường Sơn Âm, bởi vì nô đạo cổ sư có một cái điểm chung, chính là cận chiến cực kì yếu kém. Cho nên đối phó cổ sư lưu phái này, chiến thuật chém đầu là hiệu quả nhất.
Hai huynh muội liền dắt tay nhau ra khỏi phòng.
- Tất cả đều trốn không được suy tính của ca ca. Bất quá, đối thủ lúc này đây, không phải là nhỏ. Không chỉ có Hắc Lâu Lan, tiểu muội còn nghe nói đến vị kia từng vì nữ nhân Bắc Nguyên chiến đấu Phương Yến Trung, hơn nữa, còn có từng anh hùng Bắc Nguyên, Lang Vương Thường Sơn Âm cũng đầu phục vào Hắc Lâu Lan. Ca ca, ngươi cần phải thật cẩn thận a.
- Yên tâm đi, muội muội, việc này ca ca sớm đã có đoán trước.
Thường Sơn Âm mạnh nhất không phải ở chiến lực tự thân, mà ở chỗ trong tay hắn ta có mấy chục vạn con sói, còn có lang hoàng. Nhất là, người này còn là nô đạo đại sư.
Đông Phương Dư Lượng ngồi bên bàn sách, đang ở bận rộn tính toán cho trận quyết chiến quan trọng sắp tới.
Hắc gia liên quân chính là một đại cường địch, thực lực mạnh mẽ, lại có không ít anh hùng hào kiệt.
Đông Phương Dư Lượng không cần hỏi cũng biết người tới là ai, liền nói.
- Đi thôi, Tình Vũ. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Trước lúc đó, bất luận kẻ nào dám ngăn cản đường của ta, đều phải có giác ngộ c·h·ế·t! Cho nên, Lang Vương Thường Sơn Âm, ngươi trước hết c·h·ế·t trong đêm mưa trước trận chiến này cho ta đi.
Chương 87: Đông Phương Dư Lượng
Đông Phương Dư Lượng nghe hỏi, khóe môi treo lên ý cười, nhẹ nhàng vỗ vào bàn tay của muội muội.
Chính vì như vậy, đối với Đông Phương liên quân tới nói, đàn sói của Thường Sơn Âm rất uy h·i·ế·p, tính uy h·i·ế·p cao hơn mấy vị cường giả ngũ chuyển nhiều lần.
- Bởi vì từ nhỏ đến lớn, ca ca vẫn luôn là bộ dáng thong dong bình tĩnh như vậy đâu. Chỉ là, nếu chính mình không có bệnh nặng, nếu chính mình có tư chất tu hành cổ sư, vậy thì thật tốt biết bao.
Nhưng đến hiện tại, khắp Bắc Nguyên chỉ công nhận bốn vị là nô đạo đại sư. Ba trong số đó đã được biết đến từ lâu, gồm Giang Bạo Nha, Dương Phá Anh, Mã Tôn đã nổi danh khá lâu, đều là những người có thể dựa vào đàn thú, làm được một người địch vạn người.
Nếu mười, trăm con thú quay quanh cũng không tính là cái gì, cổ sư có thể xử lí được. Nhưng sẽ không ai chịu nổi có vài trăm, vài ngàn, vài vạn con thú. Nhất là trong đó còn có thú vương, trên thân có cổ trùng, có thể đánh cái ngang tay với cổ sư cùng cấp, thậm chí vài cổ sư cùng cấp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đông Phương Tình Vũ hơi hơi ngẩng đầu, liền nhìn thấy ca ca của nàng tại trong không khí ướt lạnh của trời mưa, một thân áo bào trắng, mặt quan như ngọc, hai mắt thâm thúy, toát ra khí độ của một người bày mưu nghĩ kế, ung dung bình tĩnh.
Mà Thường Sơn Âm, mười mấy năm trước đã là nô đạo đại sư, nay trọng xuất, nô đạo tạo nghệ liền càng không thể xem thường.
- Ha ha a, tiểu muội, ngươi còn không yên tâm ca ca của ngươi sao? Bất quá...
Trận chiến này, cũng không có thoải mái như những gì hắn vừa nói.
Lấy Bắc Nguyên tới nói, nơi này quanh năm chiến loạn, anh hùng hạo kiệt lớp lớp, người theo nô đạo cũng không phải là số ít, đếm không xong cũng là rất bình thường.
Nhưng nếu nói về uy h·i·ế·p, Đông Phương Dư Lượng cảm thấy ba người này tính uy h·i·ế·p dù lớn, nhưng tuyệt không phải đứng thứ nhất. Người có uy h·i·ế·p lớn nhất trong Hắc gia liên quân, chính là một vị tứ chuyển nô đạo cổ sư, Thường Sơn Âm.
- Đại chiến kế tiếp, bên ta đầu tiên muốn giải quyết, chính là năm mươi vạn sói này. Nếu không hy vọng thắng lợi, liền cực kì xa vời.
Mà dưới trướng Hắc Lâu Lan còn có không ít cao thủ. Tỉ như Kim Giao Vương Phương Yến Trung, ngũ chuyển kim đạo cổ sư. Hơn mười năm trước đã có thể một mình đánh với mấy vị cổ sư cùng chuyển, biến mất mười năm, hiện tại thực lực tuyệt không thể xem thường.
Đúng lúc này, ba tiếng gỏ cửa vang lên nhẹ nhàng.
Hai huynh muội cứ như vậy, lẳng lặng đứng cùng nhau, nhìn đóa hoa ngọc hạnh ở trước mặt.
Cốc cốc cốc
- Ta không thể thua! Vất vả lắm cổ tiên lão tổ mới đáp ứng, nếu lần này ta có thể hoàn thành nhiệm vụ bí mật này, lão tổ liền sẽ tự mình ra tay, vì muội muội giải quyết ngọn nguồn của chứng bệnh này. Vì muội muội, ta nhất định phải trở thành người đứng đầu lần này Vương Đình chi tranh, tiến vào Bát Thập Bát Giác Chân Dương lâu!
Trong doanh trướng, đám người qua lại, ồn ào tranh cãi ầm ĩ, đang ở chuẩn bị cho trận đại chiến sắp đến.
Đông Phương bộ tộc, thư phòng tộc trưởng.
Đông Phương Dư Lượng cười cười, biết là chính mình ngồi ngây ngốc trong thư phòng một ngày một đêm, khiến cho muội muội lo lắng, mới dùng cớ này để chính mình thả lỏng một chút.
Lại tỉ như Nguyệt Quang Đao Khách Bạch Nhất Hàn, tuy ít khi ra tay, nhưng một đao có thể chém một tứ chuyển hấp hối lại nói rõ thực lực đối phương. Nhất là người này bề ngoài tuy mới tứ chuyển đỉnh phong, nhưng trên thực tế lại cùng Phương Yến Trung ngồi ngang hàng, chỉ thấp hơn minh chủ Hắc Lâu Lan một chút. Cái này nói rõ người này thực lực tuyệt đối đủ để khiến ngũ chuyển đỉnh phong đối xử ngang hàng.
Nàng dùng chất giọng ôn nhu mang theo sự quan tâm, đối Đông Phương Dư Lượng nói.
Qua nhiều năm như vậy, nàng cùng ca ca dắt tay nhau, đi qua những mưa gió, lúc này đây, nhất định cũng có thể bình an vượt qua.
- Muội muội, không khí trời mưa ẩm thấp, ở lâu đối với thân thể không tốt, ngươi vẫn là về phòng nghỉ ngơi đi thôi.
Trong tiểu viện, lại chỉ có hai huynh muội Đông Phương gia.
Lúc này, trời bên ngoài mưa rơi tầm tã, bầu trời một mảnh u ám nặng nề.
Đông Phương Tình Vũ trong lòng thở dài thật sâu.
Chính vì như vậy, một khi hai quân giao chiến, chỉ cần có số lượng người c·h·ế·t nhất định, những người còn lại sẽ chỉ nghĩ đến việc chạy trốn.
Đông Phương Tình Vũ liền nhu thuận đáp ứng.
Mà người, thì luôn có suy nghĩ, tâm tư, tình cảm. Luôn sẽ sợ hãi cái c·h·ế·t, truy cầu sự sống, lợi ích cùng danh vọng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đông Phương Tình Vũ nghe vậy, lo lắng trong lòng tiêu tán hơn phân nửa.
Cho nên, Đông Phương Dư Lượng đang ở tính toán làm sao đối phó vị tứ chuyển nô đạo cổ sư Thường Sơn Âm này.
Cách màn mưa, âm thanh ồn ào bên ngoài càng làm cho tiểu viện thêm phần u tĩnh an tường.
- Ân, ca ca, người cũng đừng làm việc quá nhiều.
Từ nhỏ đến lớn, đều là ca ca ở chiếu cố nàng, quan tâm nàng, vì nàng suy nghĩ.
Im lặng thật lâu, Đông Phương Tình Vũ thế này mới cẩn thận hỏi.
Nhìn về nơi xa, chân trời cùng mặt đất được màn mưa nối thành một mảnh, hình thành một mảnh ám đen. Lại gần một chút, xuyên qua bức tường viện, có thể nhìn tới vô số tinh kỳ của Đông Phương gia, doanh trướng màu trắng như những cái bánh bao nằm rậm rạp.
Đông Phương Dư Lượng ôn nhu trấn an muội muội, ở sâu trong đôi mắt lại lóe ra một tia tinh quang.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.