Hệ Thống Thiên Ngoại Chi Ma
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 95: Khai chiến
Nhưng rất nhanh, một cái phong nhận hình cánh quạt bay tới, may mắn Hạo Kích Lưu kịp thời tránh né, bằng không cũng xem như lưu lại tính mạng nơi này.
Lúc này, Hắc Lâu Lan bỗng cười to, nói.
Mà Đường Diệu Minh lúc này sắc mặt đã trắng bệch.
- Liền xem Sơn Âm lão đệ đại triển hùng uy, kinh sợ quần hùng!
Chỉ là theo sau suy nghĩ Phương Nguyên kiêu ngạo, bọn họ đều là cảm thấy khó hiểu, khó hiểu câu cuối Phương Nguyên nói là có ý gì. Duy chỉ có Phương Chính là hiểu rõ, cho nên chậm rãi đem bát rượu trong tay buông xuống.
- Minh chủ, ta đây liền ứng chiến?
- Lang triều, đây là lang triều!
Tiếng sói tru to lớn vang tận trời xanh, khí thế bàng bạc, khiến gió cũng như ngừng thổi, quần hùng chấn động.
- Người tới, đem nàng ta bắt sống!
Lúc này đây, liên quân Hắc gia đã đuổi tới bên cạnh liên quân Đông Phương gia, hai bên bắt đầu xảy ra hỗn chiến. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Lên! Toàn quân đột kích, tiến công, tiến công!
Ở phía đối diện, quân lính của Đông Phương gia chỉnh tề. Vương trướng nằm trên một đám mây trắng, trôi lơ lửng trên không trung. Bên trong là Đông Phương Dư Lượng ngồi ở trung ương, hai bên trái phải là các vị cường giả khác.
Vương Đình chi tranh lần này, Hạo Kích Lưu đầu quân Hắc gia, mà Đàm Võ Phong thì trở thành Đông Phương Dư Lượng tùy tùng, phụ thuộc vào Đông Phương gia.
- Tiểu nữ tử Đường Diệu Minh, nghe danh tiếng hiển hách của Lang Vương đã lâu, đặc biệt đến đây thỉnh giáo một hai.
Nhưng không phải gia tộc nào cũng có khả năng bồi dưỡng được tinh binh, chỉ có số ít đại hình gia tộc mới có năng lực này.
Đây là Hoa gia tinh binh, yếu về tiến công cùng phòng ngự, am hiểu là trị liệu.
Phan Bình dáng người cao ráo khôi ngô, một đầu tóc đỏ vàng đan xen, bên eo còn treo một thành loan đao viền vàng, nghe vậy mừng rỡ. Hắn đứng lên, đang định lao ra ngoài, bỗng nghe ở trước có người hô lớn.
Hắc Lâu Lan nhìn thấy, hài lòng gật đầu, lúc này mới lại tập trung nhìn tới chiến trường.
- Phan Bình, liền là ngươi xuất chiến đi! (đọc tại Qidian-VP.com)
- Người tới là Tiểu Hồ Soái Đường Diệu Minh, tứ chuyển trung giai, vậy mà lại thẳng khiêu chiến Lang Vương, tất có âm mưu tính kế.
Mệnh lệnh từng tầng từng tầng truyền xuống, đại quân chậm rãi khởi động, mấy chục vạn người theo chân đàn sói, hướng về phía địch g·iết qua.
Hắc Lâu Lan ngồi ở trung ương, bên tay phải là Phương Niệm Dung, bên tay trái là Phương Nguyên, sau lưng là Tôn Thấp Hàn đang đứng.
Hắc Lâu Lan tự nhiên không muốn nhìn thấy lam điệp tinh binh bị diệt, lặp tức phái ra bốn đội tinh binh còn lại, tiến đến cứu viện.
Trong vương trướng Hắc gia, Hắc Lâu Lan trừng lớn ánh mắt, nhìn về phía Phương Nguyên.
Đàn sói khổng lồ, khí thế to lớn đã chấn nh·iếp quần hùng, Đông Phương liên quân nhất thời kinh sợ, có chút hỗn loạn. Vô số ánh sáng lóe lên, các cổ sư đều điên cuồng thúc giục cổ trùng phòng ngự.
- Trận chiến hôm nay, là bước đầu tiên để Hắc gia ta tung hoành Bắc Nguyên, trở thành Vương Đình chi chủ. Chư vị, ai cùng ta tiến lên, kích động trận đầu tiên?
Hắn cười, chỉ tay về phía nàng nói.
Hai người này tuy là không có thù oán, nhưng cũng là sớm nhìn nhau không thuận mắt, từ lâu nghe danh nhau đã khiến song phương muốn đánh một trận. Nay lại thuộc trận doanh khác nhau, lúc này đây liền không cần cố kị mà ra tay.
Tiếng kêu gào, tiếng hò hét, hòa cùng tiếng sói tru vang vọng toàn bộ chiến trường.
- Đông Phương Dư Lượng là ngũ chuyển trí đạo cổ sư, nếu tiến hành đấu tướng, tất sẽ cho hắn cơ hội thu thập càng nhiều tình báo, để hắn có thể suy tính nhiều việc hơn. Vẫn là minh chủ đại tài, bảo ta trực tiếp động thủ.
Ngao ô...
Đồng cỏ xanh tốt mọc đầy, hai bên liên quân kéo dài trăm dặm, tinh kì nhiều như rừng, quân lính đông như kiến.
Ngay sau đó, năm mươi vạn con sói, giống như s·óng t·hần, sát bên quân sĩ phe ta thổi quét mà qua, hướng về phía Đông Phương liên quân.
Mà ngay sau đó, Phương Nguyên đã nói tiếp.
Bầu trời xanh vạn dặm không mây, gió mát thổi nhẹ.
Ngay tại trong hỗn chiến, ân oán tình cừu đạt được hoàn cảnh phát tiết. Các cổ sư của hai bên liên quân tìm được kẻ thù của bản thân, liền càng thêm liều mạng chém g·iết báo thù.
Mặc kệ là Hắc Lâu Lan, hay là Đông Phương Dư Lượng, đối với việc này rất rõ ràng. Cho nên cả hai đều đem ánh mắt tập trung vào tinh binh có trong tay mình.
Mà không riêng gì hai người, các vị tứ chuyển cổ sư khác cũng tìm được đối thủ cho mình. Trên chiến trường lúc này liền xuất hiện mười mấy cái vòng chiến. Này đó vòng chiến cũng không cố định một chỗ, mà là theo hai bên đánh nhau di chuyển mà chậm rãi di chuyển.
Lần này Đông Phương Dư Lượng cử nàng ra đánh trận đầu của chọn tướng, đối thủ còn là Thường Sơn Âm. Nhưng vì là chọn tướng, nên nàng chỉ đem theo có ngàn con hồ ly.
Hai người đánh lên, xung quanh liền tự giác tránh ra, nhường ra một mảnh đất cho hai người. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắc Lâu Lan đối với việc Phương Nguyên lâm trận xin chỉ thị khá vừa lòng, cười ha ha nói.
Nhưng là Hắc gia liên quân tiến tới, quân lính càng động lại càng nhanh, từ bước chân đi tới, rất nhanh đã chuyển thành chạy vọt tiến lên.
- Sơn Âm lão đệ, ngươi đây là...
Mà người tới, cũng là một vị tứ chuyển cao giai cổ sư, chuyên tu phong đạo, cùng Hạo Kích Lưu nổi danh, danh xưng Phong Ma, gọi Đàm Võ Phong.
Phan Bình lập tức từ trong vương trướng lao ra, vài ba chiêu liền đem Đường Diệu Minh bắt sống.
Trong vương trướng xôn xao, ánh mắt mọi người lúc này đều nhìn về phía Phương Nguyên.
Hắc Lâu Lan nhìn thấy vậy, liền lặp tức cho lam điệp tinh binh xuất động, muốn tập g·iết bách hoa tinh binh.
Nhìn thấy một màn như vậy, sắc mặt của nàng chớp mắt xanh mét, trong lòng hoảng loạn, ý chí tan rã, đàn hồ ly vì vậy tan tát, bị đàn sói thổi quét cái sạch sẽ không còn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đông Phương Dư Lượng đầu tiên xuất động bách hoa tinh binh.
Vương trướng của Hắc gia liên quân nằm trên lưng một con bò hai đầu to như núi nhỏ, bên trong vương trướng là cường giả của liên quân như Hắc Lâu Lan, Phương Niệm Dung, Phương Nguyên, Phương Chính, các vị tộc trưởng.
Trong Hắc gia liên quân có được năm đội tinh binh, trong Đông Phương gia liên quân có sáu đội.
Hắc Lâu Lan ngồi trong vương trướng, từ trên lưng bò tót hai đầu nhìn xuống, bị vẻ ngoài của Đường Diệu Minh câu động.
- Thường Sơn Âm đây là trực tiếp tiến công, đem toàn bộ sói trong tay đều phái ra.
Lúc này đây, chiến lực trên chiến trường cũng đã có phân chia rõ ràng. Tứ chuyển cổ sư từng đôi chiến đấu, chiếm cứ từng mảnh chiến trường riêng biệt. Vòng xung quanh từng mảnh chiến trường này, các nhóm tam chuyển cổ sư đang liều mạng chém g·iết. Mà càng xa bên ngoài, là nhất nhị chuyển cổ sư tạo thành đội, phối hợp với nhau tác chiến.
Khoảng cách giữa hai quân không tính xa, bầy sói lại chạy như bay tới, hiển nhiên rất nhanh đã đánh tới bên quân địch.
Nói xong, hắn vung tay. (đọc tại Qidian-VP.com)
Các đội tinh binh của hai bên rất nhanh tụ tập lại một chỗ, hình thành nên một mảnh chiến trường rộng lớn lại chặt chẽ. Tình hình chiến đấu lại lần nữa lâm vào thế giằng co.
Trong thoáng chốc, chiến trường đã là một mảnh hỗn loạn.
Phương Nguyên ung dung nhấp một ngụm rượu, sau đó đem bát rượu đặc xuống bàn, hướng Hắc Lâu Lan hỏi.
- Minh chủ có lệnh, toàn quân đột kích!
- Minh chủ có lệnh, toàn quân đột kích!
Mắt thấy sẽ thành công, bỗng từ ba hướng đông, tây, nam, ba đội tinh binh khác vọt tới, đem lam điệp tinh binh bao vây.
Đúng là hắn bảo Phương Nguyên động thủ, nhưng không có bảo Phương Nguyên trực tiếp khai chiến. Đây rõ ràng là Phương Nguyên cố ý xuyên tạc ý tứ của hắn, nhưng là trong hoàn cảnh này, hắn cũng không thể cùng Phương Nguyên so đo.
Đàm Võ Phong cùng Hạo Kích Lưu trước đây từng được gọi chung là Phong Thủy Song Ma. Người trước tung hoành ở phía tây Bắc Nguyên, người sau qua lại ở phía đông Bắc Nguyên, tuy không gặp mặt nhưng cũng là cách xa tương ứng.
Đông Phương Dư Lượng đồng tử co rụt lại, sắc mặt khẽ biến.
Thường thường sau đó, bên nào trước tiên đánh vỡ căn bằng, giành được chút ưu thế. Ưu thế tích lũy đủ, liền có thể đi tới một bước thắng thế.
Nguyên lai Đông Phương Dư Lượng đã sớm an bày, lấy bách hoa tinh binh làm mồi nhử, bố trí cạm bẫy.
Đội tinh binh này vừa ra, đã trị liệu cho rất nhiều người b·ị t·hương, ổn định thế cục, đem đến viện trợ to lớn cho các cổ sư của Đông Phương gia liên quân.
Hắc Lâu Lan ánh mắt trừng lớn hơn.
- Sơn Âm lão đệ!
Hắc Lâu Lan nuốt xuống một ngụm ác khí, quay đầu nhìn về phía trước, hung hăng phất tay, lớn tiếng hét.
Chương 95: Khai chiến
Tinh binh là một nhóm có mấy trăm người, có một bộ cổ trùng thống nhất, chịu quá huấn luyện nghiêm ngặt giống nhau. Bọn họ mỗi người tu vi không quá cao, nhưng về mặt hợp tác tác chiến lại là tuyệt đỉnh. Một đội mấy trăm người, thậm chí còn có thể đánh ra khí thế của cả ngàn người.
- Thời gian không còn sớm, liền nhanh chóng khai chiến đi. Đánh xong, ta còn muốn ăn cơm trưa đâu. Đến đây đi, nghĩ muốn khiêu chiến ta, đều lên hết cả đi!
Trong lúc nhất thời, trong đại quân Đông Phương gia không ngừng vang lên tiếng hò hét. Vô số quang hoa sáng lên, lăn thạch, kim quang, mộc thứ, thủy khí, phong nhận các loại công kích không ngừng nối đuôi nhau rơi xuống đàn sói, khiến cho bầy sói t·hương v·ong không ít.
Nhìn lại, đó là một nam trung niên cổ sư, tu vi tứ chuyển cao giai, từng là ma đạo cổ sư, danh tiếng cũng không nhỏ, hiện tại gia nhập Hắc gia liên quân, danh xưng Thủy Ma, tên gọi Hạo Kích Lưu.
Vừa dứt lời, các cổ sư trong trướng ào ào đứng dậy, có lớn tiếng kêu la, có vỗ ngực đảm bảo, đều xin xuất chiến.
Năm mươi vạn sói đồng loạt tru lên.
Hỗn loạn kéo dài cũng không bao lâu, rất nhanh, ở trong một mãnh hỗn loạn, một bức tường nước to lớn đột nhiên xuất hiện, sau đó đổ ập xuống đầu một đám cổ sư của Đông Phương gia liên quân, g·iết được không ít người, trong đó còn có cả tam chuyển cổ sư.
Mà trong lúc bên ta đứng ngốc tại chỗ, Đường Diệu Minh một mặt mộng bức đứng giữa hai quân, thì bên phía Đông Phương gia đã phát sinh chiến đấu kịch liệt.
Hai quân đối chọi gây gắt, nhất thời lại lâm vào thế giằng co.
Nàng là người Đường gia, con gái của Đường gia tộc trưởng, tu vi tứ chuyển trung giai, tu hành nô đạo. Nàng yêu thích hồ ly, điều khiển chúng điêu luyện. Mặc dù không kịp nô đạo đại sư như Phương Nguyên, nhưng cũng rất có tâm đắc.
Ngày đại chiến, trời trong nắng ấm.
Nhất thời, toàn trường sửng sốt.
Phương Nguyên lại hướng Hắc Lâu Lan mỉm cười, nói.
Phương Nguyên liền thi thi nhiên nhiên đứng lên, thúc giục cổ trùng khuếch âm, lớn tiếng quát.
Người cùng sói chém g·iết, người cùng người càng đánh lên hừng hực.
- Chẳng lẽ, Lang Vương hắn định...
Các loại công kích hòa quyện cùng máu tươi, thịt vụng, tứ chi, đầu lâu bay tán loạn.
Hắc Lâu Lan ánh mắt quét qua, phân vân chốc lát, liền nhìn về phía một người.
Chỉ là, đã nói tốt chọn tướng đâu? Như thế nào vừa lên đã ra toàn bộ sói như vậy? Thường Sơn Âm ngươi có biết quy củ hay không vậy?
Lam điệp tinh binh giỏi về tiến công, sau khi né qua vòng chiến của tứ chuyển, liền dễ dàng xuyên qua chiến trường, g·iết về phía bách hoa tinh binh.
Đường Diệu Minh đứng giữa hai quân, giờ khắc này đã là cùng đường. Xung quanh đàn sói rậm rạp, nàng muốn tiến không được, muốn lui cũng không xong, chỉ có thể tận lực điều khiển hồ ly vây xung quanh, bảo hộ bản thân ở giữa, cắn răng chóng đở.
- Đông Phương Dư Lượng dũng khí không nhỏ, cư nhiên lại trước tiên chọn tướng.
- Trời, ông trời của ta a!
Phương Nguyên vừa dứt lời, mặc kệ là bên địch còn là bên ta, đều cảm thấy Thường Sơn Âm thật sự kiêu ngạo.
- Tiểu nha đầu, ngươi tới khiêu chiến ta, rất có dũng khí, nhưng ngươi không phải là đối thủ của ta. Hơn nữa, thời gian này cũng không còn sớm.
Trong lúc nhất thời, không riêng gì phía quân địch, bên ta cũng là trong lòng gào lên chất vấn như vậy.
Hạo Kích Lưu là tứ chuyển cổ sư, trong liên quân đã tính là chiến lực tầng cao. Hắn vừa ra tay, đã gây ra không ít tổn thất lên Đông Phương gia liên quân.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.