Hệ Thống Thử Nghiệm Hệ Thống
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 102: Linh Bàn
Sau khi trận bàn quay trở lại với vị trí của Tiểu 114, thì Tiểu 114 lại không hề làm bất cứ thứ gì khác.
"Chạy?? Thế thì chạy nhanh đi ngươi còn đợi gì nữa?? Phải biết tên thành chủ bí ẩn của Lạc Dương Thành còn chưa xuất hiện!! Nhanh chân lên!!"
Nói được một chữ, Tiểu 114 liền hướng đến nơi vòng vây yếu nhất, bày thế muốn t·ấn c·ông.
"Người của Hình gia, mau chóng tản ra, bao vây lấy ma đầu!!"
"Cần phải sớm nghĩ cách trước khi tình hình chuyển biến xấu đi."
Ba gia tộc này từ trước ngay lúc được thành lập đến nay, luôn hỗ trợ tương quan lẫn nhau và luôn nằm ở thế cân bằng.
Cả hai người cũng nhanh chóng đuổi theo.
Cũng không ai muốn khoảng cách bị thành chủ kéo dài cả.
Rất nhanh hai người lại lần nữa bị bao vây lại.
「Âm Dương Bát Quái Ngũ Hành trận bàn, điều kiện để có thể kích phát nó là phong thủy bên trong phải có ít nhất hai yếu tố tự nhiên ứng với bát quái.」
"Ngươi nói... không sai. Giờ chúng ta cần làm gì?? Nếu cứ tiếp tục như này lại không phải là một ý hay."
「Tại vì nó đã hết tác dụng!」
Nhận thấy tình hình cũng không có bao nhiêu là khả quan, Thôi Lực cũng đổ mồ hôi hột thay cho Thanh Minh, hắn nhỏ giọng, hỏi: "Giờ phải làm sao??"
"Phải biết, tình huống của chúng ta hiện tại cũng giống như là một hồi sinh tử, nếu hôm nay để cho hắn sống sót, thì tương lai hắn có thể sẽ quay lại báo thù!!"
「Ba... Vi... Bộ...!!!」
Tuy vẫn là bao vây Thanh Minh, nhưng rút kinh nghiệm từ lần trước vây công Thanh Minh, nhằm tránh rơi vào bẫy và hạn chế những nguy cơ tìm ẩn mà Thanh Minh có thể mang lại.
Nhưng những lợi ích này, cũng chưa chắc bọn hắn có thể nhận được.
Với lời nói của Thôi Lực, Thanh Minh không hề có bất cứ phản ứng gì.
Cũng vì vậy, ba gia tộc này luôn ở thế cần bằng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thôi Lực nghe vậy liền cũng gật đầu.
Mỗi người đều có một suy nghĩ, cách thức thực hiện, và một mục đích riêng nên cũng không thể trách việc Hình Kinh sẽ ngư ông đắc lợi.
Những người khác thấy vậy cũng không dám làm gì.
Thôi Lực cũng nhanh chóng đi sát bên cạnh Tiểu 114.
Vấn đề là nằm ở Lãng gia và Hình gia.
Tiểu 114 lại cứ thế mà chạy thẳng, còn công kích lại là Thôi Lực.
Những người đứng đối diện với vị trí mà Tiểu 114 đang hướng tới nhìn thấy Tiểu 114 đang hướng tới liền có chút sợ nhưng vẫn phải phòng bị.
"Đã không còn đường lui, các ngươi cũng biết bản thân nên làm gì nhỉ??"
Bình thường thì Lãng gia, Hình gia, hai gia tộc này chỉ cần một trong hai tùy tiện phát động t·ấn c·ông Thôi gia, thì cũng đều có khả năng diệt đi Thôi gia.
Tốc độ vẫn không tính là quá nhanh.
Và ngay khi bọn hắn cứ tưởng là Tiểu 114 sẽ công kích mình thì có một chút khác biệt đã xảy ra.
Nhận ra trạng thái của Thanh Minh không được bình thường, Lãng Uất và Hình Kinh lại không thèm nói gì nữa, bọn hắn bây giờ đang là đề phòng, những lúc im lặng thế này mới thật sự là nguy hiểm.
Chỉ cần lợi ích phân chia chênh lệch một chút cũng có thể dẫn đến những hành động bất mãn.
Người của Lãng gia và Hình gia nghe được mệnh lệnh cũng nhanh chóng chia người ra, mỗi người một nơi, hòa nhập với đám tu sĩ, tứ phương tám hướng bao vây Thanh Minh.
"Chạy??"
Những người sau có chút chậm một nhịp để nhận ra tình huống nhưng…
Thôi Lực trầm trọng gật đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Quả thật thì chạy là phương án tốt nhất hiện tại, nhân lúc mà đám người này còn đang bỡ ngỡ.
Nhiều người nhanh chân đã trước tiên lao lên trước, muốn chiếm nó làm của riêng.
“Thiệt tình… sao lúc nào ta cũng dính vào những rắc rối không cần thiết thế này??” Thanh Minh buồn rầu nói.
Hình Kinh híp mắt, âm trầm nói.
Thanh Minh lại không có phản ứng.
Trở lại với Địa Bộc Thiên Tinh.
Đến cả Lãng Uất và Hình Kinh cũng thèm.
"Giờ sao??" Thôi Lực nhỏ giọng hỏi.
Vậy nếu như việc hai gia tộc hợp tác để diệt Thôi gia thì như thế nào??
Nếu nói đúng thì đây có lẽ là pháp bảo.
「Được!! Ngươi chuẩn bị đi, sau khi ta hô thì chạy!!」
Sau đó là làm một đường cong tuyệt đẹp, rớt xuống tay Thanh Minh.
Giờ đây, mặc dù trước đó đã mất đi một số tu sĩ có tu vi mạnh, nhưng với sự góp sức của Hình gia thì lực lượng đội hình vây công Thanh Minh đã được tăng lên một bậc, sợ rằng đến cả Thôi Lực cũng không thể chống đỡ được bao lâu.
Quá trình đơn giản hơn, cái giá phải trả cũng ít hơn, nhưng phân chia thế nào mới là vấn đề.
Vì tất cả mọi người ở nơi đây đều là tu sĩ với cảnh giới tu vi cao nên chấp cho Tiểu 114 có lực lượng vô hạn đi chăng nữa thì Thất Đoạn cũng chỉ là Thất Đoạn.
Ở thực tại.
"Tiểu tử!! Giờ phải làm sao?? Với số lượng và lực lượng của địch như này, đến cả ta cũng sợ bản thân không thể sống sót được mất."
Đây cũng là một vấn đề, vì sao Thôi gia chỉ có mỗi Thôi Lực mà Thôi gia vẫn là một gia tộc đứng đầu??
"Tiểu tử, ngươi đã không còn đường để thoát, ngoan ngoãn mà nộp mạng đi!!" Lãng Uất trầm trọng nói.
Thôi gia tuy yếu nhưng sự tồn tại của nó lại hạn chế đi sự tranh đấu giữa đôi bên (đọc tại Qidian-VP.com)
"Giờ ta mới biết đó!!"
"Nhanh!! nhanh cản bọn hắn lại!! Đừng cho bọn hắn chạy!!”
「Giờ đây Địa đã mất, chỉ còn lại mỗi Thiên, không thể hỗ trợ lẫn nhau.」
「Chuẩn bị chạy!!」 Tiểu 114 cũng nhỏ giọng trả lời.
Tiềm năng của Thanh Minh là quá lớn, không chỉ về mặt kiếm đạo mà hắn còn có thêm pháp bảo nữa, tất cả mọi người ở đây đều đã được chứng kiến, vậy nên không cần Hình Kinh phải nói, bọn hắn cũng biết phải làm thế nào.
Âm thanh của Thanh Minh vừa vang lên, bầu không khí bỗng trở nên âm trầm, tất cả mọi người đều vào thế chuẩn bị.
"Sao lại cất đi??" Thanh Minh hỏi.
"Để tránh cho những việc tương tự như lúc nãy lần nữa xảy ra, thì chúng ta cần hợp tác với nhau, đồng thời dùng toàn lực của mình g·iết c·hết ma đầu!!"
"???"
"Số người còn sót lại của Lãng gia cũng vậy, nhanh chóng thực hiện đi!!"
"Tất cả mọi người nghe đây!!" Hình Kinh bỗng lên tiếng.
"Yên tâm, đòn t·ấn c·ông lúc nãy của ta cũng tạm thời biết được một vài thông tin, chỉ là ta cần tìm hiểu chút!!"
Không ai muốn cho kẻ dưới trướng mình lớn mạnh hơn mình cả, kể cả là thành chủ của Lạc Dương Thành.
Nhưng vì lực lượng của Thôi Lực vượt xa tất cả bọn hắn, nên khi diệt đi Thôi gia, cái giá mà bọn hắn phải trả cũng không hề ít đi bao nhiêu.
Lãng Uất và Hình Kinh mới đầu có chút không theo kịp nhưng ngay sau đó mới nhận ra được ý đồ của Tiểu 114 cũng liền nhanh chóng ra lệnh.
Thay vì e ngại này nọ thì hợp lực đánh g·iết có lẽ là phương án tốt nhất.
Hành động này của trận bàn càng khiến cho bọn hắn không khỏi càng thêm chắc chắn đó là pháp bảo.
Tiểu 114 sau khi nhận được trận bàn cũng không thèm sử dụng nó nữa mà cất nó vào bên trong hòm trữ vật thay cho Thanh Minh. (đọc tại Qidian-VP.com)
"... Giờ làm thế nào??"
Vậy nếu một bên tổn hại và bên còn lại tận dụng thời cơ để t·ấn c·ông thì chắc chắn bên đang bị tổn hại sẽ bị diệt.
Nhưng khi bọn hắn sắp chạm vào trận bàn, thì trận bàn bỗng nhảy lên một cái, tránh né những bàn tay muốn bắt nó.
"Linh Bàn??" Thanh Minh tự hỏi, nhưng Tiểu 114 không trả lời hắn.
"..." Thanh Minh đứng hình, rồi một lúc sau hắn mới phản ứng lại.
「Chạy chứ gì nữa!!!」
「Phong thủy nơi đây không hỗ trợ cho việc kích phát trận bàn.」
Việc hai gia tộc bị diệt, một gia tộc bị tiêu hao, là đủ để biết người hưởng lợi cuối cùng là ai.
「Lăng...」
Dù sao thì càng kéo dài, tình hình càng xấu đối với hai bọn hắn.
Thôi Lực mỗi một đấm đấm ra đều là chí tử.
Đã bọn hắn không nhận được thì phần lợi ích sẽ vào tay thành chủ.
「Có ai chỉ ký chủ đâu mà biết??」
Sau khi các khối đất bao bọc xung quanh trận bàn biến mất, trận bàn cũng ngay lập tức lộ ra trước mắt mọi người.
「Ký chủ nói đúng!!」
"Toàn lực xuất kích!!"
"Được!! Vậy ta sẽ theo sau hỗ trợ ngươi!!"
「Đến bây giờ thành chủ vẫn chưa xuất hiện, nên... Ngươi biết đấy!!」
Mà đám người bên ngoài lại không biết hai người đang bàn bạc chuyện gì, nhưng bọn hắn lại thấy sau khi bàn bạc xong thì Thanh Minh bắt đầu chuyển động. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Là Linh Bàn!!!" Thôi Lực, Lãng Uất, Hình Kinh và những người có kiến thức rộng rãi bỗng giật mình lên tiếng.
Nhìn xem trước mắt là trận bàn, rất nhiều người thèm nhỏ cả nước dãi, phải biết trước đó vài giây, chính Thanh Minh đã dùng trận bàn này để g·iết c·hết hơn phân nửa người có mặt ở đây.
"Nhưng ta sẽ không ngu đến nỗi là trực tiếp đối mặt với hắn!! Ít nhiều thì hắn vẫn là ma đầu, đừng dùng những suy nghĩ bình thường áp đặt lên hắn!!"
Nhưng lạ thay là Thanh Minh lại không trả lời câu hỏi đó, hắn chỉ nhắm mắt lại như chờ c·hết đứng đó.
Cả hai người không ai nói nhưng lại hiểu ý nhau, cứ thế một đường chạy thẳng.
Mà phía bên này.
Mà cái giá phải trả lại cũng lần nữa không thua kém.
「Khôn Quẻ!!!...」
"Thanh Minh!!" Thôi Lực lần nữa lên tiếng.
Chương 102: Linh Bàn
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.