Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 103: Âm Thế

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 103: Âm Thế


"Haizzz, hửm?? Đằng đó!!" Hình Kinh thầm thở dài, nhưng khi này thần thức của hắn như phát hiện được gì đó, liền cấp tốc di chuyển sang đó.

"Chắc chắn là ở gần đây chứ không xa, chỉ cần không phải là tiểu na di trận thì với tu vi Thất Đoạn của hắn thì cũng không thể trốn xa được!! Có thể là một loại thân pháp nào đó hay là một loại độn thuật nào đó có thể lẫn trốn!! Cẩn thận truy tìm!!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Với số lượng người lớn như này, khoảng trống để cho Thanh Minh hai người có thể chạy trốn cũng như là phản kháng đó là bằng không.

「Ký chủ, có vẻ như chúng ta đang gặp một vài vấn đề trong việc chạy trốn thì phải!!」

Hơn nữa là nơi hắn đang ở lại là Âm Thế.

"Nói chuẩn hơn là ta đang cảm thấy quan ngại, bằng một cách nào đó ma đầu như đang mang trong người một nguồn lực lượng vô hạn vậy." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Âm Dương Nhãn!!"

"Có chuyện gì?? Ma đầu hắn đâu??"

Để cho một người có tu vi Thất Đoạn như hắn đối đầu với một đám người với tu vi khủng bố như này thì cực kỳ khó khăn, ngoài việc trông cậy vào cửa hàng hệ thống thì sợ rằng không có cách nào để hắn thoát khỏi đây.

Nhiều người chặn đường Thôi Lực đều b·ị đ·ánh rơi xuống đất với tình trạng chỉ còn lại một hơi thở, bất cứ tác động vật lý nhỏ nhoi nào cũng có thể g·iết c·hết bọn hắn.

"Cản ta?? Chỉ bằng các ngươi??" Thôi Lực khinh thường nói.

"Đây là Âm Thế sao???"

"Trước đó ngươi nói ngươi đã nhận ra được vài thứ-- đó là thứ gì??"

Bọn hắn cũng nhanh chóng đuổi theo chặn đầu.

"Haizzz, nếu biết trước mọi chuyện sẽ xảy ra như vậy thì khi đó đã nhờ Lê Khánh Nhân dọn dẹp giùm rồi."

Chuyện liên quan đến sống còn, mặc kệ có bị người khác gọi là ỷ đông h·iếp ít hay ỷ mạnh h·iếp ý đi chăng nữa thì nó vẫn không có tác dụng.

Nhưng hi vọng sống của bọn hắn liệu có còn tồn tại??

Với khả năng của Thôi Lực thì chuyện này không phải chuyện khó.

Hắn sẽ không lo ngại việc lực lượng sẽ bị tiêu hao hết khi trong người hắn còn một đống Hồi Khí Đan chưa dùng.

"Rốt cuộc thì hắn đang trốn đâu??" Lãng Uất khẽ hỏi, hắn liên tục nhìn bốn phía để tìm kiếm.

"Lượng tiêu hao chắc chắn là thứ mà Thất Đoạn tu sĩ không thể chịu được."

Hắn chậm rãi, chậm rãi mở mắt ra.

Tất cả mọi người đều rất ngạc nhiên và nghi ngờ, số ít trong đó thì lại có chút tò mò.

"Liệu nó có tác dụng không???"

"Không cần ngươi phải nói, im lặng chút để ta tìm cách giải quyết nào."

Thôi Lực cũng nhanh chóng phát động lực lượng, phát động một cú nhảy cực mạnh để có thể thoát khỏi tình huống bị vây trước đó. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thế là tất cả mọi người đều đổ dồn về phía Thanh Minh hai người.

Vài ba phút trước....

Ầm!!!

"Thanh Minh!!!" Thôi Lực la lên.

Khi mà nơi Thanh Minh đứng trước đó giờ đây mặt đất đã bị lõm xuống một lỗ, cạnh đó còn có những vết chém, những vết đâm, nhưng lạ thay là lại không thấy xác của Thanh Minh đâu.

"Quả thật thì với nếu có trận bàn thì việc bày trận là không cần thiết, nhưng để có thể duy trì nó liên tục hoạt động lại là một chuyện khác."

Tuy là nãy giờ cả hai đang nói chuyện nhưng hắn vẫn không quên việc tìm kiếm Thanh Minh.

Nhưng có vẻ như là hắn cũng không rảnh rỗi tới nói để có thể giúp Thanh Minh đón đỡ khi mà hắn cũng bị số ít nhắm vào.

Thôi Lực đầu óc nhanh nhạy, tận dụng cơ thể của bọn hắn để biến nó thành bàn đạp để có thể tiếp tục nhảy lên.

Ngay từ đầu, kể từ khi Thôi Lực ra tay giúp đỡ Thanh Minh, hắn cũng đã được quy làm đồng bọn của Thanh Minh nên chặn đánh Thôi Lực cũng là chuyện thường tình, nếu có cơ hội thì bắt luôn Thôi Lực để đe dọa Thanh Minh cũng được.

Đến lúc này đây, Lãng Uất mới thật sự hiểu được ý mà Hình Kinh muốn nói.

Việc Thôi Lực có c·hết hay là sống đã không còn là vấn đề nữa.

Thanh Minh vừa nói vừa lướt lấy cửa hàng.

Lãng Uất lắc đầu rồi cũng lại gật đầu.

Đây là lúc mà Thanh Minh và Thôi Lực đều đang bị bao vây.

Có vẻ như Thanh Minh đã có lại được quyền kiểm soát cơ thể.

—————

"Số người còn lại thì tản ra tứ phía tìm kiếm, đừng bỏ sót qua bất cứ chi tiết nào, cũng có thể là hắn đang lẫn trốn ở đâu đó!!"

Thay vào đó Thanh Minh sẽ trở thành yếu tố quyết định.

Không thể có chuyện là đánh tan thành trăm mảnh được.

"Ngươi là đang lo lắng là hắn dựa vào nguồn lực lượng vô hạn này để lẫn trốn sao?? Đúng thật thì với nguồn lực lượng vô hạn này nếu hắn muốn lẫn trốn thì muốn bắt cũng khó."

Đây cũng là thứ cuối cùng mà Thanh Minh có thể dựa vào.

Tất cả các loại võ kỹ nào mà bọn hắn có thể sử dụng đều sẽ sử dụng ra để có thể chắc chắn đánh g·iết Thanh Minh.

Sau khi nói xong thì bóng người đó lại tiếp tục di chuyển.

"AA!!!!"

Không cần đợi những người khác phải nói, có vài người cũng đã nhận thấy tình huống hiện tại có chút vấn đề khi mà Thanh Minh không thấy đâu, mà Thôi Lực lại hành động như muốn chạy trốn.

Nhưng...

Tuy vậy, hành động của hắn cũng nhanh chóng thu hút sự chú ý của phía đối địch.

Thì Thanh Minh lần này mới phản ứng lại.

"Đừng chủ động giao đấu với hắn, chia người ra đuổi theo, có thể là hắn đang hướng về nơi mà ma đầu đang trốn!!"

Thanh Minh mở ra Thần Côn Cửa Hàng.

"Nhưng trên đời làm gì tồn tại cái thứ gọi là lực lượng vô hạn?? Chắc chắn là phải có một thứ gì đó liên tục cung cấp cho hắn chứ!!"

Lãng Uất và Hình Kinh không hề có bất cứ cử động gì.

Với Âm Dương Nhãn, tròng mắt trái của hắn bỗng trở nên trắng rã.

"Ma đầu!! Nộp Mạng!!!"

Hình Kinh đáp lời.

"Đòn công kích trước đó của hắn, ngươi cảm thấy đó là thứ mà Thất Đoạn tu sĩ có làm được không??"

"..."

Ầm!!

Chương 103: Âm Thế (đọc tại Qidian-VP.com)

Tròng mắt phải cũng trở nên trắng rã ra nhưng có chút khác biệt là bên trong tròng mắt lại có thêm một tròng mắt trắng bóng khác, nó bóng tới nỗi có thể nhìn thấy bản thân bên trong nếu nhìn kỹ.

"Hửm?? Đây là..."

Thôi Lực khi này mới định hình lại được, hắn đưa mắt nhìn xem bóng người đang di chuyển thì hắn chỉ thấy được một cái bóng đen mờ ảo hình người, đang liên tục di chuyển, luồn lách qua những khe trống giữa người và người.

Đúng vậy, là tất cả mọi người!!

Cảm ơn Sang95 đã đề cử!!

"Đúng là vậy, nhưng đó là thứ gì mới là vấn đề. Giờ ta cảm thấy có chút sai lầm khi tham gia vây công hắn. Lượng thông tin mà Âm Dương Hợp Tông cung cấp cũng như là công bố hoàn toàn không đủ."

"Nhưng giờ có hối hận thì cũng đã không kịp, chỉ có thể tiếp tục truy tìm và g·iết hắn mà thôi!!"

"Thanh Minh!!!" Thôi Lực gấp giùm Thanh Minh, xong hắn cũng vào thế đón đỡ cho Thanh Minh.

Di chuyển của bóng người rất là nhẹ nhàng, không hề gây ra tiếng động cũng như là đánh động đến tất cả mọi người hắn lướt qua.

「Đúng vậy!!」

"Ngươi tính chạy đâu??!!"

Thôi gia đã không còn, sự cân bằng ở Lạc Dương Thành cũng không bị phá vỡ khi Thôi Lực là người chủ động, đó là một chuyện tốt, nhưng...

Bành!!!

Với quy mô như thế này, đây cũng là lần đầu tiên Thôi Lực gặp phải, hắn mồ hôi chảy ướt cả đầu, đừng nói là hắn giờ có thành chủ ở đây cũng chưa chắc có thể bảo toàn được Thanh Minh.

Mà ở dưới đất.

Nhưng....

"Vũ Trảm!!"

Vài giây sau, khi mà khói bụi dần tan đi, mọi thứ mới dần hiện rõ ở trước mắt.

Còn hắn dùng phương pháp nào để có thể nhẹ nhàng di chuyển như vậy cũng như là tại sao lại muốn hắn chạy thì đó là chuyện của Thanh Minh, chuyện của hắn hiện tại đó là làm theo lời Thanh Minh nói mà thôi.

Những người mà bị thôi Lực đánh rơi, trong lúc mà bọn hắn vẫn còn đang ở trạng thái trên không.

Nay tui C Sủi nên chỉ có 1 chương nên mọi người thông cảm, hê hê

Khi mà tất cả đòn t·ấn c·ông của tất cả mọi người sắp đụng tới Thanh Minh.

Mặc dù không thể thấy được rõ hình dáng nhưng với sự cảnh báo báo đó, Thôi Lực cũng biết được rằng bóng người này là Thanh Minh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Còn về phía Thanh Minh....

Hình Kinh và Lãng Uất ra lệnh.

Chuyện này rất chi là bình thường, nhưng lần này không chỉ tròng mắt trái thay đổi mà tròng mắt phải cũng thay đổi.

Quá nhiều võ kỹ, khói bụi mù mịt, không thể nhìn rõ ràng được thứ gì đang diễn ra ở bên trong.

"Kỳ Thương!!"

Đống Hồi Khí Đan này là để cho Tư Quyên sử dụng, nhưng hiện tại nó đã là không cần thiết nữa, vậy nên hắn muốn tận dụng hết số Hồi Khí Đan này trong lúc này.

Sau đó hắn liền cho những người muốn chặn đường hắn một đấm, mỗi cú đấm của hắn đều sẽ là chí mạng, chỉ cần tu vi thấp hơn hắn thì chắc chắn phải c·hết!!

"Nếu khi đó mà ta không cưỡng ép đánh vỡ khả năng duy trì của hắn thì có lẽ giờ này..."

Hai phương án, phương án nào cũng khả thi.

"Hình Ý Quyền!!"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 103: Âm Thế