Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 115: ...

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 115: ...


Thanh Minh quay đầu sang một bên, thử dùng mũi để ngửi.

Mặc dù hắn mù nhưng những giác quan của hắn vẫn hoạt động bình thường được như khứu giác.

Ngay thoáng chốc là một mùi hương thơm ngát, thanh thuần truyền vào lỗ mũi của hắn.

Hắn không thể miêu tả mùi hương này một cách rõ ràng được vì đây là mùi hương đặc trưng cơ thể của nữ nhân.

Mà một bên khác truyền tới mùi hương của nữ nhân trưởng thành, thuỳ mị.

Hai loại mùi hương cơ thể khác nhau và quen thuộc, ngay lập tức Thanh Minh có thể biết được hai người nắm bên cạnh là ai, nhưng mà…

“Là Yên Nhi và Mạn Nhi sao!! Nhưng sao lại có mùi bỉm sửa ở đây??” Thanh Minh nhíu mày nói.

Mùi bỉm sửa không đâu khác từ trước ngực hắn truyền tới.

Không thể nhìn nhưng hắn có thể đại khái xác định được rằng thứ này không quá nặng cũng không lớn.

Cũng ngay khi Thanh Minh muốn phán đoán xem trên người là thứ gì thì trước ngực bỗng truyền tới một cỗ nước ấm, đi kèm theo nó là mùi khai.

“Đuỵt moẹ!!” Thanh Minh chửi, xong luôn, giờ không cần đoán cũng biết là ai luôn.

Đồng thời.

Oa~~! Oa~~!

Tiếng trẻ em khóc vang dội, đánh tan bầu trời mờ sáng yêu tỉnh.

Ở bên cạnh hai nữ nhân cũng bắt đầu không chịu được mà ngọ nguậy thứ dậy.

“Hửm?? Chuyện gì nữa đây?? Là đói khóc hay gì??” Thanh Mạn đưa tay lên dụi lấy đôi mắt lem nhem vẫn còn đang ngái ngủ của mình, nói.

“Không phải đói khóc!! Hắn đang vệ sinh trên người ta đó!!” Thanh Minh ngay lập tức đáp lời, hắn giờ đây đang cực kỳ vội vì hắn có thể cảm nhận được là thứ nước ấm áp đó đang chảy ra khắp nơi trên cơ thể hắn.

“À… là vệ sinh sao OO.” Thanh Mạn ngáp dài một cái xong cái nhận ra có gì đó sai sai: “Hửm?? Chờ đã!! Ông xã, ngươi vừa nói sao?? Ngươi đã tỉnh??”

“Ta tỉnh rồi!! Vậy nên ngươi hãy mau chóng bế thằng nhóc này ra chỗ khác đi, nó tiểu người ta!!"

Về mặt lý thuyết thì nó vẫn là nước chảy trên người mà thôi, nhưng cứ nghĩ đến nó là nước tiểu thì Thanh Minh lại không khỏi xuất hiện một cổ bài xích theo bản năng.

Hắn giờ đang rất gấp.

"À, ừ!!" Thanh Mạn nghe vậy cũng vội thắp sáng Quang Thạch lên rồi bế lên Thôi Tư Phùng đi rửa ráy vệ sinh.

Quang Thạch là một loại đá phát sáng có đầy ngoài tự nhiên, thường được dùng để thắp sáng và được dùng nhiều trong đời sống hằng ngày.

Mà bên cạnh Vân Yên sau khi nghe được tiếng của Thanh Minh đã chỉnh chu lại quần áo cũng như là đầu tóc gọn gàng lại rồi mới lên tiếng.

Ý nghĩa cho việc này cũng chỉ là khiến cho bản thân tốt nhất cho lần xuất hiện trước mặt Thanh Minh mà thôi chứ không có gì nhiều.

"Ngươi đã tỉnh!! Cơ thể thế nào rồi??" Vân Yên ngồi dậy, hỏi thăm.

Mặc dù trước đó đã làm qua một lần kiểm tra cơ thể cho hắn và nhận ra không có gì nguy hiểm cả, nhưng an toàn vẫn trên nhất.

"Trên thân có mùi khai ra thì ngoại trừ mắt bị mù ra thì tất cả mọi thứ đều đã khôi phục." Thanh Minh ngồi dậy, hai mắt nhắm tít, từ từ nói.

"Mù??" Vân Yên giật mình thốt lên, nàng tiến sát tới gần Thanh Minh, đưa tay lên banh đôi mắt của Thanh Minh ra để nhìn xem thế nào.

Nhưng khi nhìn đến đôi mắt của Thanh Minh thì nàng không tránh khỏi kinh hoàng.

Hai tròng mắt một trắng một đen không còn là hình tròn nữa mà đã hoàn toàn tan vỡ thành những phần khác nhau trôi dạt tứ phía bên trong con mắt.

Điều này cũng ý vị rằng đôi mắt này đã hoàn toàn vô dụng, tương lai có thuốc cũng không thể chữa được nữa.

Vân Yên bàn tay run run, ánh mắt nghẹn ngào như muốn khóc nhưng nàng không thể khóc lúc này và cũng không thể nói gì ngay lúc này.

Cảm nhận được bàn tay của Vân Yên có chút run run, Thanh Minh nhẹ cười, lạc quan nói: "Không có gì!! Không phải không có thuốc chữa!!"

Thanh Minh vẫn không biết bản thân hắn đã mù vĩnh viễn.

"Ừm!!" Vân Yên chỉ có thể khẽ ừm cho qua.

Nàng không thể nói cho Thanh Minh biết rằng hắn đã hoàn toàn mù, nàng không nở làm vậy, nàng sợ rằng khi hắn biết bản thân hắn không thể nhìn được nữa thì tâm trạng của hắn sẽ suy sụp.

"Ha ha, thế giờ đang là lúc nào??"

"Là hai tuần sau trận chiến đó!!" Vân Yên cố gắng để giọng nói của mình không bị cảm xúc chi phối, nói.

"Hai tuần?? Hmm... Thế Thôi Lực đâu rồi??"

"Thôi Lực thì một tuần trước đã rời khỏi nơi này, hắn nói hắn cần trở nên mạnh mẽ hơn và tiến về một nơi nào đó. Hắn còn nhờ ngươi chăm sóc cho Tư Phùng!!"

"..." Thanh Minh giờ chả còn gì để nói với Thôi Lực, đây trông còn giùm cho mà không được trả một đồng lương nào và chính tay hắn đã hủy đi đồng lương của mình.

"Biết vậy khi đó chạy chỗ nào đó xa xa chút để đánh nhau." Giờ nghĩ lại Thanh Minh vẫn cảm thấy có chút hối hận khi đó đểu Tiểu 114 đánh nhau luôn ở đó.

Với khả năng của Tiểu 114 thì nó có thể đến một nơi nào đó rộng rãi hơn mà.

Thanh Minh thở dài, rồi lại tiếp tục hỏi: "Thế nơi đây là nơi nào??"

"Là ngọn đồi trọc bên cạnh Giao Thành!!" Vân Yên từ từ trả lời.

"Giao Thành?? Nơi giao tuyến giữa Yêu Tộc và Nhân Tộc đó sao??" Thanh Minh hỏi.

Hắn biết được Giao Thành thông qua một lần xem bói cho Phúc Lục, tuy vậy cũng chỉ biết được những chi tiết đơn giản như vậy, còn hơn thì không thể nữa.

"Ừm!!..."

Vân Yên trả lời, sau đó là bắt đầu kể lại những gì mà nàng nghe được trước đó từ Thôi Lực cho Thanh Minh nghe.

Thanh Minh vừa nghe vừa gật đầu, đồng thời trong lòng nhiều hơn đó là bất ngờ.

Khác với những gì hắn biết được thông qua những cuốn truyện thì Vĩnh Hằng Đại Lục còn rất nhiều thứ mới lạ, từ yêu thú cho đến cách thức tu hành, cũng như là sự tồn tại của Âm Thế trước đó mà chưa từng có ai khám phá ra.

Là một nơi đậm chất khám phá.

Tuy vậy... điều mà hắn cần tập trung hiện tại đó là tăng cao tu vi.

Thanh Minh bắt đầu thử kiểm tra cơ thể của mình thì cảm thấy bản thân đã xuất hiện dấu hiệu đột phá, có vẻ như là quá trình liên tục bổ sung lực lượng đã khiến cho các đường kinh mạch bên trong cơ thể hắn liên tục bị đẩy lên đến giới hạn.

Mà đẩy bản thân vượt quá giới hạn lại là một cách thức tu luyện khá tốt để có thể giúp tu vi liên tục tăng trưởng, chỉ là quá trình không mấy chi là thoải mái mà thôi.

Cách thức tu luyện này gọi tắc là luyện thể.

Không cần tốn quá nhiều tài nguyên, chỉ cần có một ý trí kiên cường và con tim sắt đá, biết chịu đựng thì có thể dễ dàng đột quá.

Đó là nói, còn thực hiện thì...

"Vậy sao... nơi đây là Giao Thành sao... Cũng tốt, chúng ta có thể rèn luyện thực chiến ở đây để tránh những tình huống không thể chống trả trong tương lai." Thanh Minh lòng tin mười phần, nói

Thanh Minh cảm thấy bây giờ là thời điểm hợp lý để có thể rèn luyện bản thân khi chính hắn cũng cần phải rèn luyện.

Kể từ giờ chỉ mình hắn có thể giúp hắn trong tương lai, hệ thống không thể trực tiếp đứng ra để giúp hắn lần nữa, nếu c·h·ế·t sẽ là c·h·ế·t, sẽ không thể hồi sinh như trong game.

Đã đến lúc hắn nghiêm túc trong việc tu luyện hơn rồi.

"Mà... trước tiên là cần tìm cách khôi phục mắt lại cái đã!!" Thanh Minh khẽ cười, nói.

Mù thì làm sao mà làm việc được đúng chứ!!

Mà ngồi một bên Vân Yên nghe vậy thì không khỏi run nhẹ, nàng không biết phải diễn tả tâm trạng của mình hiện tại thế nào, nàng rất muốn nói nhưng lại không thể nói, chỉ có thể lặng lẽ ngồi đó nhìn xem Thanh Minh.

"Ừm!!"

"Được rồi, có vẻ như tu vi của ta muốn lần nữa đột phá nên ngươi trước tiên ra ngoài đi, sau khi xong ta sẽ thông báo cho ngươi."

"Ừm!!"

Vân Yên chỉ ừm rồi lặng lẽ bước ra bên ngoài.

Thanh Minh không thể thấy nên cũng không thể nhận biết được tình trạng của Vân Yên bây giờ, hắn giờ đây chỉ muốn tu luyện đột phá mà thôi.

Thanh Minh điều chỉnh thân thế rồi bắt đầu tu luyện.

「Đang tu luyện...」

Đối với việc tu luyện của Thanh Minh, hiện tại cơ sở để hắn có thể nương theo đó là công pháp song tu có tên là Âm Dương Giao Tuế.

Tuy là công pháp song tu nhưng phần đầu của nó lại thiên hướng về việc tự thân tu luyện là nhiều nên Thanh Minh vẫn không lo lắng nhiều, tuy vậy tương lai để hắn có thể tiếp tục sử dụng công pháp này để tu luyện lại có chút khó khăn.

Đối với những nữ nhân lần đầu tiếp xúc thì công pháp này quả thật mang đến hiệu quả rất lớn, nhưng liên tục sử dụng trên một người thì hiệu quả sẽ giảm đi một cách đáng kể giống như hai nữ hiện giờ.

Vậy nên để công pháp này có thể tiếp tục duy trì thì điều mà hắn cần phải làm đó là liên tục "tiếp xúc" với nữ nhân mới, nhưng như vậy lại không phù hợp với bản thân hắn.

Hắn thấy bản thân có được hai nữ đã là một chuyện quá hạnh phúc rồi, hắn cũng sẽ không vì tư lợi của bản thân mà khiến cho hai nữ phải chịu khổ hay đau lòng, vậy nên công pháp này trong tương lai sẽ trở thành một loại công pháp phụ trợ trong quan hệ vợ chồng mà thôi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 115: ...