Hệ Thống Thử Nghiệm Hệ Thống
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 133: An Gia
Hoặc có lẽ là do tầm mắt của hắn không đủ.
Nàng không lo bị An Dật phát hiện vì hắn sẽ không đối với nàng thăm dò.
An Dật muốn tiếp tục tu luyện, nhưng khi này ngoài cửa lại truyền đến tiếng Cao Nguyệt Cát.
Cao Nguyệt Cát hòa đồng, dễ gần, đã vậy còn rất thân thiện, tốt bụng nữa, không giống như những người mà các nàng đã từng gặp.
Và Cao Nguyệt Cát khi còn trẻ là một mỹ nữ, xinh đẹp không thua kém gì bất cứ ai, đến bây giờ vẫn có thể nhìn ra.
Và với khả năng của An Dật thì hai mẹ con An Dật trở thành mục tiêu bị đưa đi.
Hắn nhìn thấy thiếu niên An Dật đang được một cái bóng trắng bao phủ xung quanh.
An Dật từ trong tu luyện tỉnh giấc.
“Con biết rồi!!” An Dật nói.
Câu hỏi của Thanh Minh gợi lên hứng thú của Vân Yên hai nữ.
Ở cái thế giới tu chân này, muốn lấy được lòng tin của mỗi người là rất khó, và điều cơ bản nhất để có được lòng tin đó là ánh mắt.
"Ngươi đã nhìn đủ chưa??" Thanh Minh lên tiếng.
Sau khi An Dật được sinh ra và được 5 tuổi, hắn liền lập tức được dẫn đi tu luyện, nhưng sau 2 năm lại bị trả về do tư chất yếu kém, trong khi tất cả đám bạn cùng lứa thì ai cũng đã Tam Đoạn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiếp đó vài năm cho đến khi 14 tuổi, An Dật lâu lâu lại được đưa đi tu luyện nhưng vẫn không hề có bất kỳ tiến triển tốt nào khi 14 tuổi chỉ đạt được Ngũ Đoạn.
Nhìn thấy tình huống giờ đây có chút gượng ép, Thanh Minh cũng biết được lúc này đây chính là thời cơ để hỏi.
Hài lòng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cơ thể nàng bỗng run một cái, nàng đưa mắt nhìn về phía nhà của Thanh Minh, thì từ cửa sổ, nàng nhìn thấy hai bóng người đang dồn dập với nhau.
Tuy vậy, có lẽ là do tiên thiên nên mới vậy, cần phải đợi đến hậu thiên để xem xét.
Đến đêm, khi bữa tiệc kết thúc, Thanh Minh đem một chút phần thức ăn thừa cho Minh Tuyết, sau đó bắt đầu công cuộc cày ruộng của mình, lần này là về tu luyện nên sẽ có m Dương Giao Tuế.
Thanh Minh sau khi mở mắt cũng giật mình không kém hai người.
“Sao nó lại ở đây??” Thanh Minh thầm thốt ra.
An Dật ở bên trong phòng khi xác nhận được là Cao Nguyệt Cát không còn ở ngoài cửa, hắn mới cẩn thận mở cửa ra, cúi đầu nhìn xem trên đất là một đĩa thức ăn, lòng hắn liền cảm thấy ấm áp.
Điều này quả thật không sai khi mà Cao Nguyệt Cát đã nảy sinh tình cảm đối hắn, nhưng tiếc là hắn vẫn chỉ xem nàng là công cụ để phát triển gia tộc mà thôi.
Nơi đây đủ xa và với tu vi của nàng thì nhìn vẫn rõ ràng.
Nhưng có vẻ như do thời gian dài chưa hề xuất hiện cuộc xâm lấn yêu thú nào nên các gia tộc bắt đầu lơ là phòng tuyến, cử người cũng chỉ cử đại một ai đó đi cho có lệ mà thôi.
Cảm nhận được tu vi của mình, An Dật hài lòng, thầm nói.
Cao Nguyệt Các vội đè đầu An Dật xuống, đối với Thanh Minh bày ra tư thế xin lỗi.
Tò mò muốn lại gần xem một chút, nhưng lại ngại ngùng không dám, sợ bị bại lộ.
Từ đó đến giờ, vẫn chỉ có mẹ hắn là thương yêu hắn.
An gia là Gia tộc võ đạo, và có xu hướng đa tử đa phúc.
Ánh mắt là cửa sổ tâm hồn, tuy rằng lượng thông tin có thể nhìn thấy thông qua nó rất ít nhưng đại khái vẫn có thể phán đoán được một số thứ liên quan.
Nhưng khi vừa mới bước chân được một bước.
"Thật quá đáng!!" Thanh Mạn cảm thấy bất đồng thay cho Cao Nguyệt Cát.
Vân Yên Thanh Mạn thầm lắc đầu.
Thanh Minh cũng dừng những suy nghĩ không hồi kết của mình.
"Thật xin lỗi..." Cao Nguyệt Cát chỉ có thể thay thế An Dật xin lỗi Thanh Minh.
"Tư chất yếu kém... sao?? 19 tuổi Cửu Ngưng lại được xem là tư chất yếu kém sao??"
Thì trong không khí bỗng truyền tới một tiếng kêu nhỏ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà một bên Thanh Minh lại đang bắt đầu suy nghĩ.
“Nhưng mà… không biết sư phụ khi nào mới tỉnh?? Ta đã tu luyện công pháp hắn đưa đến giai đoạn ba rồi.”
Rất nhỏ, chỉ cần không phải ở quá gần thì không thể nghe được, nhưng tiếc rằng Cao Nguyệt Cát đang vận dụng tu vi nên nghe được rất rõ ràng.
"Không sao!! Dù sao cũng đã quen rồi, ta cũng không trông mong gì nhiều!!"
An Dật ánh mắt ngay lập tức trở nên sắc bén.
Mà ở phía đối diện hai mẹ con An Dật nhìn thấy đôi mắt của Thanh Minh cũng dần câm nín, khuôn mặt không thể nhờ nhìn xem nó.
Thanh Minh bất đắc dĩ nhún vai, rồi cũng chậm rãi mở đôi mắt của mình.
Điều này Thanh Minh chỉ có thể mò mẫm trong tương lai.
Có lẽ ở Nam Vịnh thì như này là yếu kém, còn Tây Hoang thì An Dật có thể được cho là kỳ tài rồi.
“Tốt lắm!! Cứ tiếp tục tiến triển như này, sẽ sớm ngày đột phá Nhất Phân, đến khi đó….”
Nhưng nó cũng nhanh chóng ảm đạm lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ta nghe nói là mẹ con cô nương bị lưu đày, không biết vì lý do gì mà hai người lại bị như vậy??"
Hắn chỉ muốn mọi thứ ổn thỏa nhất có thể mà thôi.
Mà hắn không biết rằng, Cao Nguyệt Cát vẫn không hề trở về, nàng trốn ở đằng sau một cái cây gần nhà Thanh Minh nhìn xem An Dật.
“Haizz, kệ đi,. Trước tiên cứ tiếp tục tu luyện cho đến khi đột phá Nhất Phân nào!!”
Cao Nguyệt Cát lần này mới thật sự trở về.
Hắn đành trực tiếp hỏi luôn.
Không sai, trước đó Thanh Minh đã thử dùng hệ thống thăm dò và cũng thật bất ngờ khi phát hiện.
Cái bóng cũng theo đó biến mất.
Tu vi của hắn đang sắp có dấu hiệu đột phát Thuỷ Linh Khí Cảnh.
Không biết!! Không thể phán đoán!!
“Được rồi, đừng nói về chuyện đó nữa, mau ăn đi kẻo nguội!!” Gạt bỏ nỗi buồn, Cao Nguyệt Cát nói.
Mặc dù ấn tượng của hai nữ đối với An Dật không tốt nhưng với Cao Nguyệt Cát lại khá tốt.
Cao Nguyệt Cát nghe vậy cũng không khuyên nữa, thay vào đó là nàng để thức ăn xuống dưới đất, cẩn thận dặn dò: “Đồ ăn mẹ đặt ở bên ngoài, nếu tu luyện xong cảm thấy đói thì lấy ăn, đừng để bản thân phải khổ.”
Vì tu vi quá yếu nên bị An gia nhắm vào, bọn hắn chuốc thuốc rồi đưa nàng lên giường với cha của An Dật, gia chủ của An Gia khi đó và hiện tại.
Từ khi mở Tâm Nhãn tới giờ, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy được sự khác biệt giữa Tâm Nhãn và m Dương Nhãn.
"Đây là khả năng của Tâm Nhãn sao??" Thanh Minh tự hỏi.
「An Dật, Ngưng Linh Cửu Ngưng, 19 tuổi!!」
Cao Nguyệt Cát ngay lập tức biết bên trong đang xảy ra chuyện gì, khuôn mặt của nàng thoáng chốc trở nên đỏ chét.
"Xin lỗi ngươi Minh Thanh, Dật Nhi còn nhỏ không hiểu chuyện!!"
Đây là chọn lọc tự nhiên.
Thanh Minh cũng vậy, đôi mắt giờ là hắn khuyết điểm.
Nhưng có vẻ như An Dật khi nghe được lời nói của Thanh Minh cũng không hề tỏ ra thông cảm.
Âm Dương Nhãn trước đó thì cần kích hoạt để có thể nhìn thấy sắc khí, còn Tâm Nhãn thì vẫn chưa biết là nó cần kích hoạt hay không đã có thể nhìn thấy mà mắt thường không nhìn thấy rồi.
———
"Không có gì!!" Thanh Minh cũng khiêm tốt đáp.
Tiếp đó một khoảng thời gian, ngoài việc trợ cấp chút ít đủ ăn ra thì An gia không hề có bất cứ động thái nào đối với hai mẹ con nàng nữa.
An Dật cầm đĩa lên, rồi đem vào trong phòng ăn.
Chương 133: An Gia
Và đó là tất cả những gì đã xảy ra và lý do hai mẹ con nàng bị lưu đày.
“Dật Nhi!! Ăn tối đi!! Con tối nay vẫn chưa ăn gì đấy.”
An gia không có khái niệm một vợ đẻ hai con vì bọn hắn nghĩ đứa trẻ đầu tiên là đứa trẻ chứa đựng tất cả tinh túy của người cha lẫn người mẹ, vậy nên có đẻ đứa thứ hai thì vẫn sẽ không bằng đứa thứ nhất.
“Còn nữa, còn hai tuần nữa là bí cảnh lần nữa mở ra, đến lúc đó cần sư phụ hỗ trợ!!”
Mặc kệ là người phụ nữ đó thế nào, gia cảnh ra sao, chỉ cần đẹp là cưới, rồi bắt họ đẻ, nhưng để an toàn thì phần lớn vẫn là tán tu.
Đến khi này, hai mẹ con An Dật mới hồi thần.
"Đúng vậy!! Sao có thể xem phụ nữ là công cụ như vậy??" Vân Yên cũng vậy.
Cái bóng trắng này đến cuối cùng mang ý nghĩa gì??
Không ai muốn bày khuyết điểm của bản thân mình cho người đời xem cả.
Liệu khi kích hoạt Tâm Nhãn thì còn có thể nhìn thấy những gì??
“Con không ăn!! Với lại, tu sĩ thì không cần ăn liên tục.” An Dật cũng nhanh chóng đáp trả.
Theo hắn nghĩ thì, đây phải nói tư chất cực kỳ cao chứ không phải yếu kém.
Ngược lại hắn trở nên không vui, từ trong người móc ra cái túi rồi đưa cho Cao Nguyệt Cát, rồi bỏ bữa trở về phòng, đóng cửa lại.
Cao Nguyệt Cát nhìn xem An Dật chỉ có thể lắc đầu thở dài.
Tóm tất lại là.
Cao Nguyệt Cát khi này mới hài lòng trở về.
Có điều gì đó rất không bình thường ở đây.
"Không cần, ta có thể hiểu tâm trạng của An Dật công tử!! Ít nhiều thì hắn vẫn muốn bảo vệ Nguyệt Cát Cô Nương mà thôi." Thanh Minh nhẹ cười, nói.
Có người thông cảm cho, Cao Nguyệt Cát cũng liền trở nên vui mừng.
Đúng vậy, là bóng trắng, cái bóng mà hắn nhìn thấy được khi tiến vào Âm Thế, nhưng có điều lạ là tại sao nó lại ở đây?? Không phải nó nên ở Âm Thế sao??
Thế là một khoảng thời gian ngắn, cả ba người đều ngồi nghe Cao Nguyệt Cát kể lại chuyện xưa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bỏ qua những dòng suy nghĩ đó, Thanh Minh nhắm lại mắt.
Nhìn thấy An Dật như vậy, nàng liền nở một nụ cười tươi.
Đồng thời đêm đó, phòng của An Dật.
An Dật nãy giờ luôn miệng đề lên cái tên sư phụ nhưng không một ai biết sư phụ của hắn là ai.
"Mẹ!! Ngươi làm gì vậy??!!" An Dật có chút không đồng tình, hắn cảm thấy mình làm như vậy cũng không sai.
Mỗi một đời gia chủ, phải cưới rất nhiều vợ, đẻ rất nhiều con để có thể đẩy mạnh sự phát triển của gia tộc.
Người ta có nói, quan hệ là cách tốt nhất gia tăng tình cảm, đồng thời lâu dài sinh tình cảm.
Cao Nguyệt Cát nghe xong, thoáng chốc trở nên buồn bã, nói: "Thật ra thì chuyện này cũng bình thường mà thôi,.."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.