Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 167: Lựa Chọn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 167: Lựa Chọn


Mà phía bên kia, Vân Yên nhận ra Ám Linh kia đang hướng về phía mình, ánh mắt thoáng chốc trở nên sợ hãi, nhìn về phía Thanh Minh và Thanh Mạn.

Nhưng Cố Chính lại không quan tâm, trước tiên đối với An Dật, nói: "Họa?? Hừ!! Từ giọng điệu của hắn vừa nãy, chúng ta và hắn đã lật mặt!!"

C·h·ó cậy gần nhà.

“Yên tâm, Ám Linh Tộc là một chủng tộc có trí thông minh gần bằng với con người, nó biết lựa người để chiếm!! Nên ngươi có thể yên tâm. Hơn nữa, có ta ở đây, nếu như nó dám làm càn, ta không ngại diệt đi linh hồn nó.” Thái Vinh tràn đầy tự tin nói.

“Nếu vậy thì sao?? Ngươi tính làm gì ta??” Tống Minh giờ đã không còn cần thiết che giấu nữa.

Thái Vinh biết điều này, nên hắn mới để cho An Dật khi đó đồng ý hợp tác.

Sau đó, hắn lại tiếp tục đối với Tống Minh nói.

Nàng không s·ợ c·hết, nàng sợ bản thân đánh mất lý trí g·iết c·hết hai người kia mà thôi.

Tống Minh thất vọng, tuy vậy, hắn vẫn còn một át chủ bài: "Còn không... ngươi cũng biết, lần tham gia bí cảnh này còn có đồng môn sư huynh của ta, nếu như ta thông tri cho hắn việc này, thì không biết các ngươi sẽ ra sao??"

Mà bên phía Thanh Minh, hắn cũng có cùng suy nghĩ với An Dật, nhưng hắn đã có giải pháp dành cho Vân Yên nếu bị Ám Linh đó nhập vào, nhưng làm như vậy thì sẽ bại lộ thân phận của hắn.

"Thật ra thì..." Lúc này đây, Cố Chính đột nhiên mở miệng.

Tống Minh nghi ngờ, đưa mắt lên để xem xét thì nhìn thấy được Ám Linh kia cũng lướt qua đồng môn của hắn, đang hướng tới chỗ Cố Chính và An Dật.

Cố Chính không dừng lại ở đây, mà tiếp tục nói.

Nhưng tiếc thay, Vân Yên khuôn mặt không hề có bất cứ cảm xúc gì. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tuy là tàn hồn, nhưng đó cũng là từ một linh hồn cường đại còn sót lại, không phải một thứ có Tụ Hồn Cảnh tu vi có thể đánh đồng.

Chương 167: Lựa Chọn

Thành ra, nơi đây chả khác nào một cái tuồng kịch và bên trong toàn là diễn viên.

Cả ba đều tốt, nhưng vẫn phải diễn cho mọi người xem mới được, không ai muốn bại lộ thân phận của mình ra cho mọi người xem.

Thái Vinh hiểu An Dật đang nói gì, cách thì có đấy! nhưng mà…: “Không!!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Vì nhiều loại lý do nào đó cùng với khả năng của khí vận chi tử thì tác động của Tống Minh lên người bọn hắn chẳng khác nào đang gian tiếp tăng cường cho bọn hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố Chính là cường giả đoạt xác, bàn về sức mạnh linh hồn, hắn vượt xa con Ám Linh này một bậc.

Thanh Minh không thể nói rõ chi tiết, hắn muốn hành động hơn thay vì chỉ nói miệng.

Bầu không khí thoáng chốc trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết, không một ai dám thở mạnh, không một ai dám hành động lỗ mãn. Mà Ám Linh tộc kia trở thành một tên đao phủ, chỉ cần bị nó nhắm vào, thì chắc chắn sẽ bị g·iết c·hết.

Thứ đáng sợ nhất quả nhiên là thứ chúng ta không thể g·iết c·hết.

Còn Bàn Nguyên, hắn cũng không trông mong gì việc có thể nhận được lợi ích.

Khí vận chi tử mà, nguy hiểm không thể g·iết c·hết bọn hắn, trừ khi khí vận hao hết, vậy nên, càng làm khó khí vận chi tử thì tốc độ tăng tiến của bọn hắn càng nhanh mà thôi.

Mà Tống Minh là người ở gần nó nhất.

Hắn nhìn thấy Ám Linh kia đang hướng đến vị trí của mình, trong lòng tràn đầy sợ hãi, chân không tự chủ run lên, muốn đái dầm luôn.

Cố Chính híp mắt nhưng lại thầm cười. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đừng!! Đừng là hắn!!"

Bất cứ ai, bất cứ tình huống gì, khi khí vận chi tử rơi vào thế sắp c·hết hoặc bị nhắm vào, thì mặc kệ địch hay ta, luôn luôn có người đứng ra c·hết thay cho bọn hắn.

「Tinh!! Trực tiếp c·ướp đoạt cơ duyên của Hậu Thiên Khí Vận Chi Tử (An Dật) nhận 50 điểm vận, tiến độ 4.53/10」

Bị uy h·iếp, Cố Chính híp mắt, trong đầu hắn đã xuất hiện ý định muốn g·iết c·hết Tống Minh.

Ngoại trừ An Dật và Cố Chính ra thì… Mọi người xung quanh đều trở nên thấp thỏm, Tống Minh cũng vậy, kẻ to mồm nhất từ nãy tới giờ cũng thấp thỏm sợ hãi, sợ bản thân sẽ trở thành mục tiêu bị đoạt xác.

An Dật lần nữa trở nên lo lắng, hỏi: “Sư phụ, nếu nó nhắm vào người khác, thì ngài có cách nào để lôi nó ra không??”

Tuy vậy, nếu như phải lựa chọn thì hắn sẽ chọn cứu Vân Yên để rồi bị bại lộ, chứ không phải hi sinh nàng để tiếp tục ẩn giấu.

"Ừm!!" Vân Yên gật đầu.

Vậy nên mới nói, biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng.

"Không hổ danh là Ám Linh Tộc, chủng tộc có thể tồn tại từ thời thượng cổ đến nay!!" Cố Chính thầm nói.

Đối với ánh mắt của Vân Yên, Thanh Minh ngay lập tức hiểu được, hắn gấp gáp, nhưng lòng lại cực kỳ bình tĩnh, nói.

Nhưng mà ngay khi Tống Minh cứ tưởng rằng mình đ·ã c·hết rồi thì Ám Linh kia lại không hề dừng lại mà lướt qua chỗ hắn, kéo theo đó là tiếng gió.

Nếu như đối phương không phải Ấm Linh Tộc thì kế hoạch của hắn có thể tiến triển một cách thuận lợi rồi.

"Yên Nhi, yên tâm, mọi chuyện sẽ không sao, tin ta!!"

Còn về Thanh Minh... tác dụng phụ của Nội Tâm Kiên Định đã khiến cho hắn cầm cự được đến bây giờ.

Đừng nói là một linh hồn nhỏ nhoi, cho dù có nhiều hơn gấp 10 lần, gấp 100 lần đi nữa, lão vẫn có thể diệt được.

Tham sống s·ợ c·hết.

Vài giây trôi qua, áp lực linh hồn vẫn còn tồn tại, nhưng Ám Linh kia đã hội phục lại hoàn toàn trạng thái linh hồn, nó chậm rãi di chuyển lên phía trước, bay một cách chậm rãi như đang lựa chọn vậy.

Tuy kế hoạch của hắn không được hoàn thiện, nhưng hắn lại có một hậu phương vững chắc, chỉ cần biết cách lợi dụng thì có thể phát huy được hiệu quả. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ý vị trong đó, tất cả mọi người đều biết.

"..."

Cũng tại những mảnh xác c·hết đó, từng mảnh linh hồn màu tím cũng dần dần xuất hiện, đồng thời, nó sử dụng uy áp linh hồn để chấn áp tất cả mọi thứ nằm trong phạm vi của nó.

Nhưng rất nhanh, hắn lại lần nữa phải thất vọng, Ám Linh kia không hề nhắm vào hai người đó mà tiếp tục lướt qua bọn hắn.

Bỗng nhiên, Ám Linh kia như để ý đến một thứ gì đó, nó ngay lập tức trở nên điên dại, miệng há to, rống không ra tiếng, không có răng, nhưng tạo hình linh hồn lại biến nó trở thành những cái răng sắc nhọn, lao về phía trước với một tốc độ kinh người.

「Tinh!! Trực tiếp c·ướp đoạt cơ duyên của Bán Bộ khí vận chi tử (Thừa Vận) nhận 50 điểm vận, tiến độ 2.05/5」

Không chỉ Vân Yên, mà Thanh Mạn, Thanh Minh đều vậy.

Khác với tất cả mọi người ở đây, thì chỉ có mỗi Cố Chính, An Dật và Thanh Minh có thể chịu đựng được áp lực linh hồn của Ám Linh Tộc.

Thấy vậy, Tống Minh khuôn mặt lần nữa thay đổi, cảm xúc lên xuống thất thường.

Tống Minh nội tâm bỗng trở nên vui mừng, nếu như Ám Linh kia nhập vào hai người kia thì chỉ cần hắn và đồng môn hợp lực là có thể đánh g·iết một trong hai.

"Kẻ yếu hơn thì ngươi lại muốn dùng hắn làm lá chắn, mà kẻ mạnh hơn ngươi muốn lợi dụng hắn để đạt được mục đích!! Đó là lý do tại sao ngươi luôn để ý đến Minh Yên cô nương. Điều này quả thật không sai, nhưng ngươi có phải quá tự cao hay không?? Cho rằng trí thông minh của mọi người đều thấp như ngươi??”

Giao ra Thiên Hồn Quả, ta sẽ bỏ qua cho ngươi việc hãm hại Đình Ân, còn không..." Nói đến đây, Tống Minh liếc mắt nhìn Vân Yên.

Tất cả những gì đang xảy ra, đều đã nằm trong kế hoạch của Thanh Minh, hoặc Cố Chính cũng biết được trong đó một chút gì đó, nhưng sự xuất hiện của Chân Nguyên Thân khiến cho hiểu biết của hắn bị r·ối l·oạn.

An Dật nghe vậy thì cảm thấy yên tâm, nhưng nếu nói như vậy thì chẳng phải Ám Linh này sẽ nhắm vào Minh Yên sao??

"Tống Minh, đừng tự cho mình thông minh, từ lúc bắt đầu tất cả mọi người ở đây đều biết ý định của ngươi. Giờ đây, khi không nhận được cơ duyên ngươi lại muốn lật mặt. Ngươi cảm thấy bọn ta dễ bị khống như vậy sao?? Làm con tốt thí mạng cho ngươi sao?? Nghĩ hay lắm."

Thái Vinh trả lời, rồi cũng im hơi lặng tiếng.

An Dật thì có linh hồn của Thái Vinh thủ hộ nên không sao.

Theo một cách nhìn nhận nào đó, thì nó giống như một con người đang đứng trước một mâm tràn đầy các món ăn, và đang phân vân không biết nên chấm mút món nào trước để mở màn cho bữa tiệc.

Nội tại của khí vận chi tử: Kẻ c·hết thay.

"Sư phụ, giờ chúng ta phải làm sao?? Liệu nó có tiến đến đoạt xác ta không??” An Dật lo lắng.

Dù sao thì cũng không có ai có tu vi Bát Phân để chống đỡ Vân Yên, nếu Vân Yên nhắm vào hắn thì đến lúc đó hắn chỉ có thể nhờ cạ đến Thái Vinh, nhưng nếu làm như vậy thì lại bại lộ sự tồn tại của Thái Vinh, chuyện này đối với hắn cũng không hề tốt chút nào trong tương lai.

Chỉ có An Dật đang suy tư.

"Sao??"

Hơn nữa…

"Cố Chính!! Đừng nói nữa, tránh chuốc họa vào thân!!" An Dật nghe hiểu, vội tiến tới ngăn cản Cố Chính.

Ý vị, những lời giải thích khi nãy, liên quan đến lợi ích của từng cá nhân, một người như Vân Yên có thể sẽ vì lợi ích của mình mà đối với Cố Chính tỏ thái độ.

"Ta vẫn chưa sống đủ mà!!" Tống Minh trong lầm thầm than.

An Dật thầm mắng chửi, nếu như để cho Ám Linh này nhập vào Minh Yên, thì mọi người ở đây đừng mong sống sót trở về.

"Lại... lại là nó!! Nó..." Tuyết Liên hô lên, nàng đưa mắt nhìn về phía xa, nơi những mảnh xác c·hết của Đình Ân nằm rãi rác trên đất.

"Tốt lắm, cứ thế!!"

Lần này nó muốn hướng đến vị trí của Vân Yên.

Trong lúc bầu không khí muốn giương cung dạt kiếm, thì bỗng nhiên, một cổ áp lực linh hồn xuất hiện, đè ép lên tất cả mọi người xung quanh.

“Tính toán có chút sai lầm, nhưng không sao, quá trình thực hiện sẽ trở nên khó khăn hơn một chút mà thôi.”

Vậy nên ngày từ đâu, nhóm người của Tống Minh định sẵn là sẽ c·hết rồi, chẳng qua là không biết c·hết kiểu nào mà thôi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 167: Lựa Chọn