Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 174: Nhậm Trường Xuân

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 174: Nhậm Trường Xuân


Hắn không tin Thiên Tuyển Chi Tử sẽ bị g·i·ế·t c·h·ế·t.

"Đừng nói nữa, giờ không phải là lúc để cãi nhau!! Đây!! Đan dược chữa thương!! Các ngươi nhanh chóng ăn vào!!" Tình huống hiện tại có thể trở nên tồi tệ hơn nếu tiếp tục cãi nhau, Nhậm Trường Xuân tiến đến giảng hòa, đồng thời lấy ra đan dược chữa thương, cầm máu, đưa cho hai người còn lại.

Hai người kia cũng nuốt xuống đan dược.

Nhưng đến nhìn thấy thứ đang diễn ra thì hắn không khỏi trợn mắt kinh ngạc, đồng thời nổi giận quát to.

Cảm giác hiện tại chẳng khác nào quần chúng ăn dưa, nếu có như hạt hướng dương hay dưa hấu nữa thì tốt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tất cả mọi người đều đang hấp hối, muốn c·h·ế·t tới nơi.

Mỗi lần có Yêu Lang tấn công, hắn lại lần nữa lấy nắm đấm đối ứng.

"Hú!!!!"

"..." Bàn Nguyên rén quá, cũng có thể ngậm miệng lại, tiếp tục cắn hạt dưa xem chuyện.

Nếu không phải tại hắn, thì tất cả mọi người đã không bị như vậy.

Cơ thể của hắn không còn bất cứ dấu hiệu của sự sống nào, có lẽ... chỉ cần đợi thêm một chút xíu thời gian nữa, thì Hạo Thiên sẽ không còn tồn tại trên cõi đời này.

"Hợp tác? Bọn ta không tin ngươi cho lắm, vì tư lợi, đến cả đồng bào của mình, ngươi còn dám g·i·ế·t, thì với đồng bạn hợp tác, ngươi còn gì không dám làm??"

"Nguyên Thiên Quyền!!"

Đau đớn lập tức truyền đi khắp cơ thể, truyền lên tới não, Nhậm Trường Xuân, một tay che lấy lỗ tai, một tay đối với Yêu Lang đang tiến tới trước người hắn, tiến hành chống trả.

Thanh Minh quyết định mua một bịch vừa ngồi cắn cho đỡ lạt miệng, vừa xem bên phía Hạo Thiên.

Thấy vậy, Nhậm Trường Xuân khuôn mặt bỗng trở nên yên tâm, hắn ngẩng đầu, nhìn về phía nhóm Yêu Lang, sau đó quay sang nhìn Hạo Thiên, nói.

"Đây, cho ngươi!! Đừng hỏi nữa!" Thanh Minh cũng không muốn nhiều lời, nên hắn cũng đưa một chút xíu hạt dưa cho những người còn lại.

Nhậm Trường Xuân nghe được câu trả lời, liền không khỏi trố mắt ra, nhưng khuôn mặt của hắn rất nhanh cũng trở lại bình thường, thay vào đó là khuôn mặt tự nhiễu, cười nói.

"Nhưng..."

"Không phải chúng ta đã hợp tác rồi sao??"

Những con Yêu Lang khác nhận lệnh, bốn phương tám hướng lao lên, muốn mạt sát Nhậm Trường Xuân.

Nhận được lời kêu gọi, Hạo Thiên cấp tốc lao lên phía trước, một người đối mặt với tám con Yêu Lang.

Cạnh!! Nhoàm nhoàm!! Cạnh!! Nhoàm nhoàm!! (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn cười chưa được bao lâu, thì bỗng nhiên, một tiếng gió bỗng vụt qua và truyền vào tai hắn.

Nhưng kệ đi, hắn cũng muốn xem xem Hạo Thiên sẽ vượt qua kiếp nạn này thế nào.

「Tinh!! Có đó!! Trong cửa hàng đấy, 1 điểm được nguyên gói hạt dưa!!」

“Này, ngươi ăn gì vậy??”

Trước khi c·h·ế·t, khuôn mặt của hắn tỏ ra cực kỳ không cam lòng, như vẫn còn nhiều thứ muốn làm nhưng lại không còn thời gian nữa.

"NHẬM TRƯỜNG XUÂN!!!!"

Dù cho có là kỳ tài đi nữa, có khả năng vượt cấp g·i·ế·t địch đi chăng nữa thì hắn cũng có giới hạn.

Nhưng mà, tình huống hiện tại không cho phép bản thân hắn làm điều đó.

Nhưng vấn đề khi này lần nữa xuất hiện.

Không phải phụ nữ thường rất thích lo chuyện bao đồng sao?? Đặc biệt là người hướng ngoại.

"Ta không cam tâm!!"

Hắn cắn răng, tiếp tục hướng về phía trước.

Tsk!!

Hạo Thiên bị thương, miệng vết thương truyền tới đau đớn.

"Ngươi!!!"

Hạo Thiên gật đầu, rồi quay người, đối mặt với nhóm Yêu Lang.

Thời gian mới trôi qua được hơn một phút, ở bên phía Hạo Thiên, dưới sự vây công không hồi kết của nhóm Yêu Lang, từ một người không hề có bất cứ vết thương nào trên người, tất cả mọi người đều đã mang trên người vết thương, không ai thua ai, người thì bị Yêu Lang gặm nát một cánh tay, người thì bị cào xé sau lưng, hình thành một động máu.

"Các ngươi muốn gì??" Nhậm Trường Xuân quát lớn, đối với Yêu Lang, nói.

Con Yêu Lang đàu đàn nói, rồi lần nữa hú lên, kêu gọi sự tấn công đến từ đồng bọn của nó.

"Sư đệ, tình huống nguy cấp, giờ chúng ta chỉ có thể liều một phen mà thôi!!"

Đây không phải kế hoạch, hay là bất cứ thứ gì khác, nó đơn thuần chỉ là một loại tìm đường sống trong chỗ c·h·ế·t mà thôi.

Vài con Yêu Lang cũng nhận ra điều đó và tấn công vào vị trí lưng của Hạo Thiên.

Con vật mà, nó cũng cảm thấy mệt mà, như cảm nhận được vậy, nhóm Yêu Lang liền dừng lại một khoảng thời gian như đang nghỉ ngơi dưỡng sức.

"Hửm??"

“… thật có??!!”

Nói đến cũng thật kỳ quái, sự tình diễn ra như thế này mà không hề xuất hiện bất cứ tu sĩ nào vô tình đi qua chỗ này cả, đây mới thật sự là vấn đề.

Nhậm Trường Xuân nhìn xem xác c·h·ế·t của Hạo Thiên, liền không khỏi cười khoái trá.

Đến khi phát giác được thì đã chậm mất vài giây, lỗ tai trái của hắn theo đó cũng bị cắn đứt, thành mồi cho nhóm Yêu Lang.

Mà bỏ qua chuyện đó đi.

Không những vậy, hai người bạn đồng hành của hắn thế mà nằm trên đất, trên thân không còn có bất cứ khí tức nào của sự sống cả.

"Giờ thế này, tất cả mọi người ở đây, chỉ có đệ vẫn ổn sau đợt tấn công vừa rồi, vậy nên, ở lần tấn công tiếp theo, đệ sẽ là người dẫn đầu tiên phong, mở ra một đường máu, ta và hai người còn lại sẽ ở hậu phương, hỗ trợ đệ."

Cần phải có một người chiếu cố hai người còn lại, nếu không thì những người này có thể sẽ c·h·ế·t.

Hoặc đơn giản chỉ là, bọn nó đang chơi đùa với con mồi??

Không biết, nhưng đây cũng là khoảng trống để cho nhóm Hạo Thiên thở dốc.

Nhậm Trường Xuân từ trong người lấy ra một khối ngọc giản rồi bóp nát nó. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Hạo Thiên sư đệ, bảo trọng!!" Nhậm Trường Xuân nở một nụ cười thật tươi, đồng thời vẫy tay, tiễn chào Hạo Thiên.

Dưới sự tấn công của Nhóm Yêu Lang, Hạo Thiên dần dần kiệt sức.

Hạo Thiên nhìn thấy Nhậm Trường Xuân nở một nụ cười nham hiểm, không hề di chuyển, vẫn đứng im chỗ cũ, đồng thời nhóm Yêu Lang không hề có ý định công kích hắn.

Hạo Thiên lúc này như cảm thấy có gì đó không đúng cho lắm, Nhậm Trường Xuân nói sẽ hỗ trợ hắn phía sau, nhưng từ nãy tới giờ, lưng hắn liên tục bị công kích trúng.

"Gọi người?? Không biết là người của ngươi tới nhanh, hay bọn ta g·i·ế·t ngươi nhanh??"

Trên thân Hạo Thiên đầy rẫy vết thương, nhưng không có bộ phận nào bị cắn xé, tách rời cả. Đây là sự tôn trọng của nhóm Yêu Lang đối với Hạo Thiên, người dám một mình đối chiến với bọn hắn.

Nhậm Trường Xuân cũng đỡ lên hai người còn lại, rồi hô lớn: "Đi thôi!!"

Hạo Thiên ngay lúc này cũng nhận ra được vấn đề trong này, hắn nổi giận, gân xanh nổi đầy đầu, muốn lao lên đấm c·h·ế·t Nhậm Trường Xuân.

Nhóm Yêu Lang nhe nanh, vuốt lợi, cào móng, đối với Hạo Thiên tràn ngập sát ý, rồi cũng chia ra, lần nữa tiến hành tấn công. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dưới sự vây công của nhóm Yêu Lang, Hạo Thiên đã c·h·ế·t, linh hồn của hắn le lói chỉ còn sót lại một chút, như đốm lửa nhỏ dưới trời tuyết trắng, chỉ cần một luồng gió thổi qua, đều có thể dập tắt.

Hắn có thể đối ứng với tất cả đòn tấn công trước mắt, nhưng những đòn tấn công từ sau lưng lại không thể đón đỡ.

Hạo Thiên cũng nhanh chóng suy nghĩ, xong cũng đồng ý với lời nói của Nhậm Trường Xuân.

Thiên Tuyển Chi Tử là gì?? Đó là Thượng thiên lựa chọn đứa con, muốn g·i·ế·t đứa con của thiên?? Đừng có mơ!! Ngoại trừ người mang đại khí vận như Khí Vận Chi Tử ra...

Cứ tưởng lời nói của hắn sẽ không có ai đáp lời, vì bọn này là Yêu Thú nhưng ai ngờ... một con Yêu Lang, cái con từng hú lên khi nãy bỗng mở miệng, nói.

"Im miệng!! Với tu vi của ngươi ra đó ngoại trừ làm mồi cho nhóm Yêu Lang ra thì có thể làm được gì?? Thay vì lo chuyện bao đồng thì im miệng lại sống đi!!" Cô nàng Lạc Dao bộc phát tiểu tính tình, chửi Bàn Nguyên.

Hạo Thiên nhanh chóng đánh lui con Yêu Lang phía trước rồi quay người nhìn xem thử ba người Nhậm Trường Xuân thế nào.

Đại khái có thể hiểu được đây là ngọc giản truyền tin, chỉ cần bóp nát nó, thì tin nhắn bên trong sẽ được gửi cho đối phương.

"Nhân loại, ngươi cũng nên theo đồng bạn của ngươi đi c·h·ế·t rồi!!"

Hắn cũng không thèm chỉ cho những người này cách ăn, bọn hắn chỉ cần nhìn cái cách hắn ăn là học được rồi. Quả nhiên, đám người này rất nhanh học được động tác cắn rồi nhả vỏ, tuy chỉ là lần đầu thử thôi nhưng động tác còn điêu luyện hơn hắn, người đã cắn hạt dưa hơn 13 năm. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Thật hết cách rồi sao?? Chẳng lẽ cứ như này trở thành con mồi cho chúng nó." Cái người bị đám Yêu Lang tấn công khi trước, giờ đây đã mất một cánh tay sau đợt công kích vừa rồi, giọng nói của hắn tràn đầy sợ hãi đồng thời cũng không cam lòng khi phải c·h·ế·t thế này. Đồng thời, từ bả vai của hắn cũng truyền đến đau đớn do mất đi một cánh tay.

Âm thanh phát ra mỗi lần cắn vỏ và nhai tuy nhỏ, nhưng lại rất dễ khiến người nghe được cảm thấy lạ và vui tai, không kiềm nén được tò mò.

Có một sự kiện đã nằm trái với dự đoán của Thanh Minh.

Đối với những thứ này, nhóm Yêu Lang cũng biết, nó khinh thường, nói.

"Tốt, chuẩn bị đi!!" Đây không chỉ là muốn nói cho Hạo Thiên biết, mà còn muốn nói cho hai người kia biết.

Trở lại bên phía Hạo Thiên.

Đứng ở một bên, chứng kiến tất cả mọi thứ vừa mới diễn ra, không ai không trố mắt ra cả, nhưng bọn hắn rất nhanh cũng đồng tình với tình huống Hạo Thiên, nhưng lý do là gì thì không ai biết.

"Hừ, còn không phải tại ngươi??" Cái người cẩn thận lần này đến lượt hắn mở giọng trách mắng, hắn là người bị cào thành một vũng máu sau lưng.

"Này, lần này chúng ta cũng nên ra giúp hắn rồi chứ!!"

"Ha ha, không ngờ, lũ thú vật các ngươi cũng có chút thông mình đấy, tính chơi đùa với các ngươi thêm một chút nữa, nhưng nếu đã như vậy thì..."

"Không!!" Thanh Minh lần nữa quyết định không ra cứu.

"Sư huynh muốn làm thế nào??"

Sợ không c·h·ế·t vì Yêu Lang mà c·h·ế·t vì mất máu.

"Tốt!! Tốt!! Vật cản đường đã c·h·ế·t rồi!!! Cái gì mà kỳ tài cơ chứ!! Kỳ tài nhưng c·h·ế·t yểu thì làm được gì?? Vị trí tông chủ tương lai, giờ chắc chắn đã là của TA!!! Ha ha ha ha!!"

Chương 174: Nhậm Trường Xuân

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 174: Nhậm Trường Xuân