Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 2: Hệ Thống Thử Nghiệm Hệ Thống

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Hệ Thống Thử Nghiệm Hệ Thống


"Tuy nói là vậy, nhưng trước mắt đây là sự thật, không hề cảm nhận được một chút bất cứ khí tức ba động nào trên người hắn, đúng thật là phàm nhân." Thiếu nữ bước tới gần, cẩn thận cảm nhận lần nữa cho chắc chắn.

Đồng thời người kề kiếm vào cổ hắn cũng là người thanh niên khi nãy.

"Yêu tổ quốc, yêu đồng bào,

Tỉnh như chưa từng được tỉnh.

Hắn vội vàng dơ hai tay lên trời, miệng gượng cười, nhanh chóng nói: "Người--- Người anh em, đừng----đừng kề cái thứ này vào người em thế chứ.... Sơ xuất một phát là em đi gặp ông bà luôn đấy"

"Sư... sư huynh, sao không.... không đi tìm yêu hạch mà lại đứng đây." Thiếu nữ giọng nói chập chờn, thu hút sự chú ý của Thanh Minh.

"Anh trai, anh của em, anh đang nói cái gì vậy?? Yêu hạch là gì?" Thanh Minh cũng muốn biết yêu hạch trong miệng người thanh niên nói là gì. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ánh mắt nàng cũng ngay lập tức lạnh xuống, lạnh lùng nhìn về phía Thanh Minh.

Chương 2: Hệ Thống Thử Nghiệm Hệ Thống

Khiêm tốn, thật thà, dũng cảm."

Ngay khi kiếm sắp chạm vào Thanh Minh, thì bỗng nhiên mọi thứ trước mắt bỗng trở nên đóng băng, không có bất cứ thứ gì di chuyển được.

Thiếu nữ lần nữa chú ý đến Thanh Minh, nhìn xem biểu cảm và hành động của hắn, nàng khinh thường, thật sự là khinh thường.

「Vui lòng chờ đợi.」

Chẳng lẽ rằng hắn thứ hắn nuốt phải là cái đó??? là Cứt???

"Đươ------....." Nhìn thấy dáng vẻ vô dụng của Thanh Minh, thiếu nữ cũng không có quá nhiều cảm xúc, muốn nói, nhưng bị Thanh Minh nhét chữ vào mồm.

Bằng một cách thần kỳ nào đó, hắn cảm thấy trong đầu mình đang nhảy số liên tục.

Tuy nói là vậy nhưng nhìn đến hắn của hiện tại thì chưa chắc đã đủ năm tốt, đặc biệt là giữ gìn vệ sinh thật tốt cái này và dũng cảm.

"Ừm, kệ hắn đi, cất lấy yêu hạch rồi chúng ta trở về tông môn thôi." Thiếu nữ cũng không kém vô tình, nói.

"Này, tôi nói cho anh biết, gì mà c·hết sớm c·hết muộn, tôi đây còn muốn sống để cưới vợ, sinh con, có anh c·hết sớm thì có, một lời không hợp là cứ g·iết g·iết, ăn ở không có phúc, g·iết người là b·ị b·ắt ở tù đấy."

Không hiểu hắn đây là muốn chấn an hay là đang rước thêm phiền phức vào thân nữa.

Cẩn thận đưa lưỡi ra liếm môi, giờ đây hắn mới thật sự cảm nhận được sự kinh tởm của thứ hắn vừa nếm phải.

"Im miệng!!! Ai là anh em với ngươi???? Nói đi!! Ngươi đem yêu hạch đi đâu rồi???!!!!" Người thanh niên không những không lui kiếm mà càng dí sát vào cổ Thanh Minh, đồng thời trầm giọng la lên, nổi giận nói.

Miệng hắn cứ chép chép, cảm giác như mới vừa nãy đây hắn đã nuốt phải một thứ gì đó.

「.....45%........46%.......」

Liêm sỉ gì tầm này, hắn giờ chỉ muốn thoát khỏi cái tình huống này.

Câu nói này cũng làm cho thiếu nữ nghĩ tới một vấn đề phát sinh.

Thanh Minh cũng lập tức chú ý được, có vẻ như chỉ có hắn là có thể suy nghĩ được, ngược lại thì hắn vẫn không di chuyển được gì khác ngoài con mắt.

Hắn không tự chủ được lần nữa lui lại phía sau.

"Sư muội, đến đúng lúc lắm, ta đây là nghi ngờ yêu hạch là do tên phàm nhân này c·ướp lấy." người thanh niên nhìn lấy thiếu nữ một mắt sau đó là nhìn lại Thanh Minh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thanh Minh cố gắng nuốt cho mình một ngụm nước bọt, nhưng hốc miệng cứ cảm thấy khô khan, khó nuốt, đồng thời cỗ mùi vị khi nãy lại lần nữa nổi lên.

「Đang tiến hành dung hợp hệ thống.」

Sắc bén, ớn lạnh, ngay lập tức thẩm thấu qua da, khiến Thanh Minh không khỏi run cả người.

Bỗng nhiên trong đầu hắn bỗng vang lên tiếng nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Chờ đã!! Yêu hạch đâu rồi?" Người thanh niên trở nên hoảng hốt, mới đây yêu hạch còn tự tay hắn cầm đến, nhưng bây giờ không hiểu bằng một cách thần kỳ nào đó, nó đã biến mất.

Người thanh niên đồng ý, nói: "Được rồi, yêu hạc.... Yêu hạch?"

Như chớp được thời cơ, Thanh Minh ưỡn ngực, ánh mắt kiên định, dõng dạc, nói

Đoàn kết tốt, kỷ luật tốt,

"Đâm thật ư?" Thanh Minh sợ hãi các thứ.

"Anh chị đừng nhìn em với ánh mắt như thế mà, dù sao thì mấy cái việc c·ướp này không phù hợp với em đâu, huống chi em còn là thanh niên năm tốt."

Thanh Minh lần này cũng hoàn thành xong nhợn, ba lần bảy lượt bị chĩa kiếm vào người ai mà chịu được, hắn cũng là người, cũng cảm thấy sợ mà.

Thanh Minh tuy không biết bản thân hắn tại sao lại rơi vào tình huống này, nhưng nhìn đến phản chiếu của bản thân bên trên thanh kiếm thì biết chắc đây không phải là đồ chơi.

Trong đầu Thanh Minh vẫn tiếp tục đếm số, nhưng theo tình huống như này thì có vẻ như là không kịp rồi, đây là dấu hiệu muốn c·hết.

"Thanh niên năm tốt?? Là cái gì?" Những lời Thanh Minh nói ra làm khiến thiếu nữ có vài phần không hiểu, lỡ miệng hỏi.

"H---Họe!!! Họe!!!"

Cả hai đều nhảy lui về sau một bước, vào thế chuẩn bị, phòng hờ bất cứ tình huống nguy hiểm xảy ra, đồng thời là tỏa ra thần thức để dò xét.

Chuyện lạ trên đời có rất nhiều, cũng không tránh được những người có thể chất đặc thù nhưng lại chỉ là một phàm nhân.

Độ tỉnh táo x10

Một màn này xuất hiện khiến cho hai người liền trở nên cảnh giác.

Thanh Minh nghe được lời nói của thiếu nữ, càng không khỏi đồng tình.

Người thanh niên nghe vậy liền không khỏi bất ngờ, nói: "Phàm nhân? Sao có thể? Nơi đây không phải là nơi một phàm nhân có thể tới lui."

"Con người?" Không ngoài dự đoán.

Dù sao thì đây là thứ để chứng minh rằng bọn hắn đã hoàn thành nhiệm vụ và để có thể tấn cấp thân phận.

Giữ gìn vệ sinh thật tốt,

Một lần thần thức lướt qua, người thanh niên cuối cùng cũng biết thứ rơi xuống là gì.

Ực!!

"Tưởng các người có kiếm là ta sợ à? Ta có pháp luật. Nhưng nếu hắn g·iết người chôn xác thì sao? dù sao thì nơi đây cũng không có người chứng kiến." Lớn mồm nhưng lòng tiểu.

Tuy vậy kiếm vẫn kề sát ngay cổ, đi theo chuyển động của hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

..............

"Hệ Thống?? ..." Thanh Minh đang muốn tiếp tục suy nghĩ xem là có thứ gì đang diễn ra thì xuất hiện trước mắt là một thanh trường kiếm dài, chắn ngang cổ hắn.

"Thật không hiểu ngươi đang nói gì." Thiếu nữ không biết Thanh Minh đang nói tới cái gì nữa, nghe vào tai cứ cảm thấy không hợp.

Hai người loay hoa loay hoay tìm kiếm xung quanh mà không để ý đến người vẫn đang nằm ngất ở đó.

Học tập tốt, lao động tốt,

Sau khi nhợn xong, Thanh Minh lần nữa đối mặt với người thanh niên, vội nói: "Em không biết!!! Em thật sự không biết mà!! Yêu hạch là gì???"

"Ngươi không nói?? Giỏi lắm, vậy để ta g·iết ngươi rồi tìm kiếm cũng không muộn!!" Thanh niên không có quá nhiều kiên nhẫn đối với Thanh Minh, muốn hạ thủ ngay lập tức, chỉ cần hắn di chuyển kiếm một chút thì đã có thể lấy tính mạng của Thanh Minh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thanh Minh bị la liền sợ hết hồn, không dám làm ra quá nhiều cử động, nội tâm thầm khóc.

Thanh Minh biết giờ đây lời nói của hắn đã không còn tác dụng kể cả hắn có cầu xin đi chăng nữa, nếu đã vậy thì sợ cái đéo gì nữa.

Thanh Minh lúc này đây, cũng từ trong cơn mê tỉnh lại, tuy vậy đầu óc hắn vẫn có chút không được tỉnh táo.

"C·ướp?? Hắn ư??? Hắn có dũng khí này sao??" Khinh thường ra mặt luôn.

「Dung hợp hoàn tất!!!」

Nhưng nghĩ đến việc hắn đi vệ sinh còn chưa có rửa tay thì lại thôi.

"Ngươi dám trù ta c·hết sớm??? Ngươi c·hết đi." Người thanh niên bị trù ẻo liền nổi giận, muốn giơ kiếm lên đâm cho Thanh Minh một phát.

"Đây là??"

Cứ tưởng là mọi thứ như này kết thúc thì bỗng nhiên lúc này đây, từ đằng xa xa, một thiếu nữ xinh đẹp nhưng không kém phần mị hoặc xuất hiện, gấp gắp bước tới nơi này.

"Tìm!! Mau chóng tìm kiếm!!"

「1%........2%..........」

Dù sao thì nơi đây cũng không phải là ai muốn tới cũng có thể tới, hơn nữa, nếu có thể tới đây thì đồng nghĩa người này cũng là người tu luyện.

"Đúng đúng, sao em có thể c·ướp c·ủa hai anh chị được, em còn không biết yêu hạch là gì nữa mà."

Bên ngoài.

「Phát hiện ký chủ thích hợp.」

Không chỉ vậy, nếu được thì hắn đây muốn đưa tay vào trong miệng để lôi nó ra bên ngoài.

Miệng lưỡi hắn càng thêm khô khan, muốn làm một ngụm nước bọt, nhưng khi nuốt xuống thì....

Thiếu nữ nhìn thấy Thanh Minh đối với mình như vậy liền không khỏi nhíu mày.

Thanh Minh tỉnh dậy rồi tạo ra động tỉnh không thoát khỏi thần thức dò xét của người thanh niên.

"H---Họe!!! Họe!!!!" Hắn quay người qua một bên, nhợn.

Dù sao thì vẻ đẹp của nàng cũng không phải gọi là xấu mà còn phải gọi là đẹp nhất nhì, nhưng tại sao thanh niên trước mắt lại đối với nàng như vậy, chả lẽ nàng không đủ đẹp sao?

Hắn không khỏi quay đầu qua nhìn lấy, ngay lập tức ánh mắt liền bị thu hút bởi sự mị hoặc của thiếu nữ, ngực to, mông cong.

"Đừng có mà giấu diếm!!! Nói đi!! Yêu hạch ở đâu???"

"Là con người, nhưng đặc biệt hơn là còn là một phàm nhân." Thiếu nữ đánh giá sâu xa hơn.

「....100%....」

C·hết một hai người bình thường không có gì là to tác đối với thế giới này, với lại, ai lại để ý sống c·hết của một phàm nhân, đặc biệt là hai người bọn hắn....

"HH--- Họe!!!! Họe!!!!" Thanh Minh không ngừng có cảm giác muốn nôn ọe.

Tốn bao nhiêu công đánh g·iết, làm mất là không thể chấp nhận được.

"Sư muội, đừng có nói nhiều với hắn, chỉ cần g·iết c·hết hắn là biết được, nếu có thì quả là hắn c·ướp, còn không thì hắn c·hết cũng chả sao, dù gì thì c·hết sớm c·hết muộn thì c·hết sớm thì tốt hơn." Người thanh niên muốn để thiếu nữ quyết định.

"Ta đã làm gì mà phải như này??"

Lần này bị hai người nhìn Thanh Minh càng thêm rùng mình, vội vàng giải thích.

"Chắc hắn đây là thể chất đặc thù nào đó. Mà thôi kệ đi, không c·hết bởi khí độc thì chẳng mấy chốc hắn cũng c·hết vì làm mồi cho yêu thú."

Thanh Minh cảm thấy kinh hoàng tột độ, không tự chủ lui về phía sau.

Tinh thần cũng theo đó phục hồi, hắn nhớ được bản thân như trở thành cái thứ màu đen của hắn, sau đó là theo xoáy nước chui xuống lỗ.

Ai mà biết được người tu luyện này mục đích tới có phải là bọn hắn hay không, nhưng trước tiên cứ chuẩn bị trước đi đã.

「Chúc mừng kí chủ đến với "Hệ Thống Thử Nghiệm Hệ Thống"!!!!」

"Sư muội, ngươi cũng đừng chỉ nhìn mặt ngoài, kể từ khi hắn xuất hiện thì yêu hạch mới vô tăm hơi biến mất, hắn là khởi đầu của mọi chuyện, cũng có thể hắn là được người phải tới để c·ướp đi yêu hạch của chúng ta, không muốn chúng ta tấn cấp." Người thanh niên như nghĩ đến thứ gì đó liền nói.

「Tinh!!」

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Hệ Thống Thử Nghiệm Hệ Thống