Hệ Thống Thử Nghiệm Hệ Thống
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 49: Năm Chức Nghiệp Chính
Không chỉ Tiểu 221 mà còn có Vũ Bảo, cũng bị chửi.
"Đúng chứ!!"
Nơi này không phải là nhà của hắn, nói đúng hơn là nhìn giống như phòng của nữ nhân, vì ở đây có một mùi hương đặc trưng, rất thơm và dễ ngửi, thêm nữa, ở bên cạnh còn có bàn trang điểm.
"Trận pháp có thể yểm, có thể bày trận, thì phù lục cũng có thể."
"Đó là Tranh Mệnh Với Trời, miệng lúc nào cũng nói thiên cơ bất khả lộ, nhưng lúc nào cũng làm trái thiên cơ."
Ai ngờ rằng, bên cạnh Thanh Mạn phụ họa, nói: "Do sư phụ không có bạn, ngoài hằng ngày ôm sách để đọc ra thì chả làm gì khác, kiến thức nhiều là chuyện đương---- AA!! Đau!!"
Thanh Minh chảy mồ hôi hột, thầm nói: "Nữ nhân, sắc xảo vậy sao??"
"Thứ hao tổn lúc này chính là do phù sư trả giá, là tinh huyết, là thần lực một thứ gì đó mà ta không biết chẳng hạn."
"Lấy ví dụ, như gia tăng chiến lực phù, nó không khác gì đan dược gia tăng tu vi nhưng tác dụng phụ của nó hầu như là bằng không."
"Ngoài 3 chức nghiệp đó ra, thì phù sư, thiên sư, là hai chức nghiệp còn lại."
Hắn chưa đời bị như này bao giờ, kiên nhẫn nghe giảng cả tiếng đồng hồ chỉ được có 10 điểm, đây ăn một chưởng xém nữa gặp ông nội thì được tận 50 điểm.
"Không phải sao?? Ngươi không phải rất mạnh sao??"
"Trạch nữ??" Thanh Minh thầm nghĩ.
"Thế nào là lợi ích toàn cục?? Của mình cũng tốt, mà không phải của mình cũng tốt, đó là lợi ích toàn cục."
Chương 49: Năm Chức Nghiệp Chính (đọc tại Qidian-VP.com)
"Khác với 3 chức nghiệp khác, những tấm phù của phù sư không có tác dụng hỗ trợ tu luyện, nhưng tầm ảnh hưởng của nó rất rộng, có rất nhiều loại phù khác nhau với những chức năng khác nhau, không thể kể ra ở đây được, nhưng nếu so sánh với đan dược, v·ũ k·hí, trận pháp, thì tác dụng của nó lại cực kỳ lớn, có công kích phù, có phòng thủ phù, có gia tăng chiến lực phù, vân vân và vân vân."
Hắn không nhận đây là một lời nói dối hay, nhưng ít nhiều, nó vẫn là hợp lý, chỉ cần không nói ra những chi tiết thiếu hợp lý, thì dù cho đan dược đó không tồn tại thì nó cũng sẽ tồn tại theo trong thâm tâm người nghe.
"Ngoài ra, biểu hiện của ngươi cũng làm ta có chút ngoài ý muốn, khi thực lực lại có chút vượt xa so với tu vi hiện tại."
Nhưng không đợi Thanh Minh trả lời thì Vân Yên đã trước tiên trả lời.
"Là thứ gì??"
"..." Gì đây?? Cảm giác sao nó cứ sai sai chỗ nào đó.
Thế là nàng nói.
"Trở lại với các chức nghiệp nào." Sau khi thở ra một hơi, Vân Yên tiếp tục giải thích. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vân Yên giải thích, lại uống thêm một chén nước cho ngọt giọng.
Vân Yên nhìn xem Thanh Minh, từ bên trong ánh mắt của hắn, nàng cũng nhìn ra được sự mờ mịt, không biết thứ gì,
Nghĩ về bản thân một chút thôi, giờ đây hắn còn muốn biết là hiện tại hắn đang nằm ở đâu.
Hắn xuyên không mà hệ thống không cung cấp bất kỳ thông tin gì về thế giới hắn đang ở, nên có rất nhiều thứ mà hắn chưa hề hay biết.
Lúc này đây, cửa phòng được mở ra, người bước vào là Thanh Mạn và Vân Yên.
"Thanh Minh, ngươi đã tỉnh!! Cảm giác thế nào rồi??" Thanh Mạn tiến đến hỏi thăm.
"Còn thiên sư, thiên sư còn thần bí hơn cả phù sư, số lượng còn ít hơn phù sư, khả năng của bọn hắn không một ai biết, chỉ tồn tại một câu để miêu tả bọn hắn."
"Khác với 3 chức nghiệp chính, thì 2 chức nghiệp còn lại khá là hiếm thấy."
"Thì ra là vậy." (đọc tại Qidian-VP.com)
Thanh Mạn lắc đầu thay cho câu trả lời.
Cảm giác được quan tâm... có chút lạ, Thanh Minh không biết phải biểu hiện thế nào.
Thanh Mạn chưa nói xong thì Vân Yên đã cú cho nàng một cái, gượng nói: "Ai cần con nhiều chuyện." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Thành ra kiếm tu, võ tu các thứ, chỉ được xem là con đường tu luyện mà thôi." Vân Yên giải thích, xong nói nhiều quá có chút khát nước, nàng tự rót lấy một chén rồi tự uống.
"Ngoài đường bán lấy những tấm phù, những thứ đó đều do những phù sư nghiệp dư chế tác hoặc là l·ừa đ·ảo, nên tác dụng không quá lớn, nhưng muốn để mua được những tấm phù tốt, thì nên tới Trung Châu!!" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Chuyện của ngươi, ta đã nghe Mạn Nhi kể, tính ra thì ngươi cũng khá may, khi Nhất Đoạn ăn một chưởng của Cửu Đoạn lại không c·hết."
Thanh Minh nhìn nàng rồi trả lời: "Đúng vậy."
Tuy vậy.
"Đồng thời, những người này tu vi, ai cũng cao chót vót."
"Phù sư càng mạnh, vẽ ra phù cũng càng mạnh, phù sư cũng có khả năng phong ấn một phần sức mạnh của mình vào bên trong tấm phù, khiến người sử dụng có phần chiến lực tương đương với phần sức mạnh phong ấn."
"Đúng vậy, luyện đan sư, trận sư và luyện khí sư là 3 chức nghiệp chính, nhưng con có biết trong đó còn có 2 chức nghiệp khác không?" Vân Yên lại hỏi.
Thanh Mạn nghe xong thì suy nghĩ, sau đó trả lời: "Nếu con không nhầm thì có 3 chức nghiệp chính, gồm luyện đan sư, trận sư, và luyện khí sư."
"Ta ổn!! Chỉ còn đau một chút." Thanh Minh gượng cười, trả lời.
Ta đang tập trung viết vào Vip, những ngày ta không đăng, ta sẽ ghi nợ vào, đến khi vào được vip thì lúc đó sẽ thật sự bạo, làm ơn hiểu cho
"Ta nói mình mạnh bao giờ?? Ta còn chưa bao giờ nói rằng ta mạnh hơn ngươi nữa là. ngươi hãy suy nghĩ lại thật kỹ đi."
Lời nói của Thanh Minh khiến Thanh Mạn cũng phải suy nghĩ lại, đúng là từ trước tới giờ, Thanh Minh chưa từng nói là hắn mạnh, nói đúng hơn là hắn chưa từng đề cập đến tu vi, hay nói đến chuyện tu luyện.
Đây là Ẩn Nhẫn đúng nghĩa đen.
"Vân trưởng lão, tại sao kiếm tu, võ tu, các thứ lại không được xem là một chức nghiệp??" Lần này đến lượt Thanh Minh hỏi.
"Đuỵt Mọe," Thanh Minh nằm lại trên giường quằng quại, không khỏi nhớ lại khi đó.
"Những phù sư, thiên sư, thường được tập trung lại với nhau và sinh sống ở một chỗ nào đó trên Vĩnh Hằng Đại Lục này, đến bây giờ vẫn không ai biết bọn hắn sinh sống ở đâu."
Thật ra thì trên thư tịch cũng có ghi chép rất nhiều về Vĩnh Hằng Đại Lục, nhưng vì Thanh Minh không biết đọc nên có cũng như không, điểm hắn cũng đang ít, không thể tùy tiện sử dụng.
Nhìn xem Thanh Minh, hai nữ cũng tạm hiểu được lý do, nhưng không ai biểu hiện gì cả.
Hắn nhớ là khi đó bị ăn một chưởng, sau đó là trong cơ thể như gãy mất mấy cái xương sườn, cháy nhất là hệ thống trước đó lại có thông báo.
"haha." Thanh Minh gượng cười.
Trung Châu, trung tâm của Vĩnh Hằng Đại Lục.
"Đồng thời điều kiện để trở thành phù sư và thiên sư cũng hà khắc không kém."
-----------
"Không phải đan dược, là một thứ khác không thua kém gì, có thể nói là hơn."
"3 chức nghiệp chính thì phân cấp cũng là chuyện thường, nhưng đối với phù sư và thiên sư, thì phân cấp cực kỳ hà khắc."
"Vậy là trước giờ ngươi lừa dối ta sao??"
Và khi đó hắn nói, cũng là đang muốn nói Tiểu 221, ai ngờ vừa nói được chữ ngươi thì ngất cmn luôn.
Vân Yên lần này nói.
Thanh Mạn ánh mắt rưng rưng, ủy khuất.
"Cả 5 chức nghiệp này đều có cùng chung hệ thống phân cấp, thấp nhất là Nhất Giai, cao nhất là Cửu giai."
Nói đúng ra, nhiệm vụ khi trước hắn có thể biết, chủ yếu là hắn nhờ Thanh Mạn đọc cho.
"Còn hà khắc cỡ nào thì ta không biết, dù sao ta cũng không tu những thứ đó, nhưng ta biết ở khắp Vĩnh Hằng Đại Lục, Cửu Giải phù sư và thiên sư, cả hai cộng lại có thể đếm được trên đầu ngón tay."
"Đây là chỗ nào??"
Tu tiên vẫn không bỏ qua được trang điểm, đó là điều khó hiểu ở nữ nhân.
Sự chú ý của Thanh Minh cũng lập tức thay đổi, chú tâm lắng nghe.
"Vân trưởng lão biết nhiều nhỉ??" Thanh Minh nói, đây là thật, hắn cảm thấy tri thức của Vân Yên đối với Vĩnh Hằng Đại Lục là rất nhiều.
"..."
"Con mẹ ngươi Tiểu 221, còn ngươi nữa thằng c·h·ó Vũ Bảo!!! A!!!"
Lời nói của Vân Yên, không chỉ Thanh Mạn, mà Thanh Minh cũng tò mò.
Nhưng chửi chưa được bao nhiêu câu thì trước ngực truyền tới một nổi đau tê tái, đau muốn c·hết đi sống lại.
"Con có biết, những chức nghiệp chính ở Vịnh Hằng Đại Lục gồm những chức nghiệp nào không??" Vân Yên hỏi.
Hắn, Thanh Minh, một người xuyên không đến thế giới mạnh được yếu thua, mang trên người cái hệ thống củ chuối, thực lực yếu kém, chú định sẵn là phải cần thận, dù sao thì sống c·hết của một người như hắn có mấy ai để ý.
"Có chút... đúng!!"
"Cô nàng, ta lừa dối ngươi cái gì?? Ăn nói cho cẩn thận, may là người nhà nghe chứ để người ngoài nghe được thì ta còn đâu mặt mũi??" Thanh Minh vội uốn nắn lại lời nói.
"Đơn giản là vì, kiếm tu, võ tu các thứ là không mang đến lợi ích toàn cục."
「Ẩn Nhẫn +50」
"Ngươi nói là do đan dược, nhưng trên đời này làm gì tồn tại đan dược nghịch thiên như thế." Vân Yên nói không nhiều, nhưng mỗi câu đều trúng trọng điểm.
"Bên dưới Cửu Giai, có bao nhiêu thì ta không biết, nhưng không bao giờ nhiều."
"Thế ngươi thật sự dùng đan dược sao??" Thanh Mạn tò mò, bất cứ ai cũng tò mò chuyện này.
Nhưng Vân Yên nghe được thì khuôn mặt có chút cứng ngắt.
"Khụ!! Đó là một số chi tiết về phù sư và thiên sư, còn sau đây là lý do mà nó được cho là khác biệt nhất." Vân Yên vội thay đổi chủ đề, không muốn đề cập đến những thứ mất mặt đó nữa.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.