Hệ Thống Thử Nghiệm Hệ Thống
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 50: Đố Bạn Nhìn Thấu Được Tôi.
Nghe xong giảng giải của Vân Yên, Thanh Minh có thể hiểu được ý chính mà nàng muốn nói đến.
「Đố bạn nhìn thấu được tôi: phương pháp để có thể tự nhiên: 50 điểm」
“Ngươi đây, vẫn chưa được tự nhiên, ứng biến thiếu linh hoạt, quá chú trọng hình thức, và đặc biệt hơn là, biểu đạt quá nhiều cảm xúc.”
"..." Tiểu 221 càng nói như vậy, Thanh Minh càng khó để có thể tin.
"..."
“Đúng vậy, thứ ta dùng là phù lục.”
Vân Yên nhìn xem ánh mắt của Thanh Minh, xong không khỏi buồn cười.
"Mọe, cái đéo gì đây??"
"Mỗi người đều mang trên người một bí mật mà không muốn cho ai biết, ta cũng vậy, ta cũng không đi sâu vào tìm hiểu bí mật của ngươi, nhưng ngươi trước tiên cần phải học được cách che giấu."
Thanh Minh gật đầu sau đó lấy ra.
Nhưng như thế nào mới được gọi là ẩn giấu tốt, tại sao trước đó không bị phát hiện nhưng giờ lại bị phát hiện?
Che giấu, nói thì dễ nhưng để làm thì là cả một vấn đề.
“…” Thanh Minh gượng cười, nhăn nhăn khuôn mặt.
"Thật có thể??" Thanh Minh nghi ngờ, hắn có chút không tin Tiểu 221, bất cứ ý tốt nào của hệ thống thường không bao giờ mang đến điều tốt cho hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vân Yên nghe xong câu hỏi liền không khỏi trầm mặt, nàng quay mặt đi chỗ khác, không muốn trả lời.
「Tinh!! Tiểu hao 50 điểm ẩn nhẫn, mua thành công Đố bạn nhìn thấu được tôi, vật phẩm đã ở bên trong hòm trữ vật.」
"Thứ tốt nhất??"
「Không phải ký chủ đang tìm phương pháp để có thể tự nhiên nhất có thể sao?? Đây là gợi ý!!」
Còn đối với việc ăn uống thì… Thanh Minh hiện tại không thể nấu, nên cả ba người đành phải ngậm đắng nuốt cay ăn Tuyệt Thực Đan, đợi đến khi Thanh Minh hồi phục rồi tính tiếp.
「Dịch dung thuật: thay đổi từ ngoại hình cho đến khuôn mặt: 20 điểm」
Chương 50: Đố Bạn Nhìn Thấu Được Tôi.
Không chỉ Vân Yên mong chờ, mà Thanh Minh cũng mong chờ, hắn muốn nhanh chóng đạt được Hạ Cấp cầm, sau đó còn phải học thêm kỳ thư và họa nữa.
Thanh Minh mở ra cửa hàng ẩn nhẫn, theo đó từ từ lướt nhìn một lượt bên trong cửa hàng.
"Ừm, giờ cũng đã trễ rồi, cũng nên sớm nghỉ ngơi, ngày mai chúng ta tiếp tục."
Lại nhìn xem Thanh Minh, Vân Yên nói.
Thức ăn đa năng cho mọi chủng loài: Bất cứ động vật chăn nuôi nào cũng ăn được, lưu ý: chỉ động vật chăn nuôi: 1 điểm/ 1 bịch, 1 bịch 5kg.
「Tinh!! Tiếp thu kiến thức mới về Vĩnh Hằng Đại Lục!! +100 điểm thử nghiệm.」
Thanh Mạn nhanh chóng chạy tới đỡ Thanh Minh nằm xuống, sau đó là theo Vân Yên ra khỏi cửa.
“Hưm!! Hưm!!”
"Cái dịch dung thuật này thì có chút uy tín, nhưng cái Đố bạn nhìn thấu được tôi, nghe cái tên sao nó cứ kỳ kỳ vậy??"
Nhưng mà, quả thật thì thứ này rất cần thiết đối với hắn hiện tại, nên hắn cũng không có nhiều lựa chọn để có thể chọn.
「Yên tâm, lần này thật không bóp, hệ thống ta cũng chả có thứ gì quý, chức năng cũng không quá mạnh.」
“Vân trưởng lão vẫn còn quá cả tin người.” Thanh Minh thầm nói.
"Ta như này còn làm được gì??" Thanh Minh thầm than. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ngoài ra, trong khoảng thời gian này ta cũng sẽ tận tâm dạy ngươi dùng cầm.”
Tiểu 221 xuất hiện.
Hơn nữa, trong khoảng thời gian tịnh dưỡng này, hắn cũng có một số thứ muốn suy nghĩ.
Không nghe không thấy.
Thanh Mạn nghe xong thì sáng cả mắt, nhiệt tình gật đầu.
Điểm ẩn nhẫn: 74
Thanh Minh cũng không từ chối mà chấp nhận, mặc dù hắn có thể mua một viên Tiểu Bảo Đan để hồi phục nhưng tốn kém quá nên thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Khụ!! Không bàn về chuyện này nữa, ngươi không muốn nói cũng không sao, ít nhiều thì ngươi không xấu, vì vậy cũng không lo ngại bí mật của ngươi mang đến tiếng xấu.”
Nhưng nào có phân biệt tốt xấu chỉ bằng ánh mắt và cảm nhận?? Đến cả anh em còn có thể trở mặt chém g·iết, nói chi là một người ngoài như hắn.
「Với lại, tu vi của ký chủ bị khóa, đồ có tốt cách mấy cũng không phát huy được tác dụng đúng chứ.」
"Ha ha, là khi xưa có học qua đôi chút, hoặc có lẽ ta là kỳ tài luyện cầm." Thanh Minh ngại ngùng nói qua loa, hắn sẽ không nói đây là tác dụng của hai thứ hắn mua mấy hôm trước.
"Mạn Nhi, giúp hắn nằm xuống, rồi chúng ta đi."
「Những thứ bán trong cửa hàng là nó chủ yếu dùng để giúp đỡ ký chủ làm nhiệm vụ mà thôi.」
Thanh Minh lần nữa chóng cằm suy nghĩ, hắn không nói, không ai nói, sau một lát suy nghĩ, hắn mỉm cười nhìn xem Vân Yên, nói: “Vân trưởng lão quả nhiên sắc xảo.”
Tắt đi giao diện cửa hàng, Thanh Minh từ trong hòm lấy ra đố bạn nhìn thấu được tôi
“À đúng.” Vân Yên như nhớ đến gì đó, bỗng lên tiếng.
———————
Hệ thống thông báo.
“Moẹ, nghe một lúc được 10 điểm, ăn một chưởng gần c·hết chỉ có 50 điểm, Tiểu 221 cho điểm như L.” Thanh Minh thầm chửi Tiểu 221.
Thanh Mạn nghe lời, tiến đến bên cạnh Thanh Minh, cẩn thận từng li từng tí đỡ Thanh Minh ngồi dậy, dựa vào tường.
Tiếp đó thời gian cho tới tối, từ trong nhà liên tục truyền ra từng tiếng cầm, đôi lúc cực kỳ nuột, đôi lúc thì như tiếng kéo xẻ nhưng đến cuối cùng vẫn ra được một bản nhạc hoàn chỉnh.
“Ừm!!”
Lướt xem cửa hàng mà bên trong bán toàn các loại hạt giống thực vật, không những vậy, còn có động vật nữa, như bò, cá, heo, chả khác gì cái trại chăn nuôi.
“Con nói quá nhiều rồi.”
「Ẩn nhẫn cửa hàng thì ký chủ đòi hỏi nó có gì??」
"Vậy Vân trưởng lão có biết cách để che giấu??" Thanh Minh hỏi.
Điểm thử nghiệm: 117
“Ngươi lại nói dối.”
Phân bón: 10 điểm/ 7kg.
“Từ những thứ trên, nếu là một người tinh tế và cẩn thận, rất nhanh đều sẽ phát hiện ra.”
Siêu cấp pro bình tưới nước: Nước bên trong là vô hạn: 20 điểm ẩn nhẫn.
Sau đó nàng lại đối với Thanh Minh, nói.
"Còn nhờ Vân trưởng lão." Thanh Minh từ tốn nói.
「Ẩn nhẫn +10」
"Tiểu 221, sao cửa hàng chả có thứ gì tốt vậy??" Thanh Minh thật sự chịu đủ với cái cửa hàng này.
Thanh Mạn lại ủy khuất.
Lúc này, Thanh Mạn bỗng tiến đến bên cạnh Thanh Minh, dùng cùi trỏ thúc lấy hông của hắn.
Nữ với nữ với nhau, ngủ chung không là gì.
“Sư phụ, hắn ở đây thì ta ở đâu??” Thanh Mạn một bên nghe Thanh Minh ở lại đấy nhưng lại nhớ rằng đây là phòng của nàng.
Khi mà bầu không khí trong phòng trở nên yên tĩnh, thì đây cũng là lúc để hắn tìm hiểu xem hệ thống.
Lời nói của Vân Yên khiến Thanh Minh phải lâm vào suy nghĩ và suy xét.
"Để xem, trước tiên là cửa hàng ẩn nhẫn đi."
Sau một lúc đắng đo, Thanh Minh quyết định mua nó. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Chẳng lẽ không phải??” Vân Yên hỏi ngược.
“Con qua ngủ chung với ta.” Vân Yên trả lời.
Tiếp đó nàng cũng ngoan ngoãn ngồi bên cạnh lắng nghe.
Trước khi đi nàng có quay người lại, khuôn mặt đỏ hồng, cảnh cáo: "Cấm ngươi làm chuyện bậy bạ ở phòng ta." sau đó mới đóng cửa lại đi mất.
“Tuy ta sống không được lâu nhưng ngộ tính của ta không hề thấp, từ cái cách nói, cho đến cách ứng xử của ngươi, đã đủ có thể phát hiện.”
"Ta ăn chưởng các thứ là để mua những thứ vô dụng này sao??" Thanh Minh bực bội. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ý của Vân trưởng lão là, thứ ta dùng không phải đan dược, mà là phù lục sao??”
"Này, ngươi toàn hỏi mấy câu gì đâu không vậy?? Sư phụ làm gì có ai để nói chuyện thì cần gì phải che với chả giấu!! AA!! Đau!!"
"hì hì, có lẽ là vậy." Vân Yên biết Thanh Minh đang nói dối, nhưng nàng cũng không phải là người lắm chuyện, nên chỉ có thể nói: "Được rồi, nhập môn cũng chỉ là nhập môn, muốn có thể đạt đến Hạ Cấp, ngoài trừ liên tục luyện tập ra, còn phải vận dụng khí vào bên trong nhạc cụ, vậy nên quãng đường của ngươi cũng còn rất dài, và ta cũng rất mong chờ."
Phải biết, nàng khi trước muốn nhập môn cũng phải mất hai năm hơn chứ không hề ngắn.
“Thế thì trông cậy Vân trưởng lão.”
Thanh Minh nhìn xem hai sản phẩm mà Tiểu 221 gợi ý, liền lâm vào suy tư, một lát sau nói.
Vừa mới đây hắn nhận được cũng kha khá điểm thử nghiệm và điểm ẩn nhẫn, hắn muốn xem thử là có thể mua những gì, nếu có thứ tốt thì tốt.
“Ngươi hiện tại đang bị trọng thương, cần một khoảng thời gian để tịnh dưỡng, trong khoảng thời gian này, ngươi hãy ở lại đây.”
Vân Yên cười khẽ, sau đó tiếp tục nói.
Ngay lập tức, trước mắt Thanh Minh xuất hiện một màng hình, bên trên có ghi tên sản phẩm.
"..." Thanh Minh khuôn mặt nhăn nhăn, khó chịu, cạn lời, đen như đáy nồi luôn.
「Hmm... vậy thì thứ này thế nào?? Chắc ký chủ sẽ cần, với lại đây là thứ tốt nhất trong cửa hàng ẩn nhẫn.」
“Được rồi, ngươi lấy cầm ra đi.” Vân Yên nói.
Thanh Minh không suy nghĩ nữa, suy nghĩ cũng không phải là cách để giải quyết vấn đề hiện tại, hắn cần chính là phương pháp.
Kinh nghiệm xương máu.
Lần này tốt hơn lần trước, Thanh Mạn nói ra hết câu, nhưng đến cuối cùng vẫn bị Vân Yên gõ đầu cảnh cáo.
“Được rồi, con đến đỡ Thanh Minh hắn ngồi lên, sau đó muốn làm gì thì làm, ta tiếp tục dạy Thanh Minh dùng cầm.” Vân Yên phân phó.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.