Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 53: Cảnh Cáo

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 53: Cảnh Cáo


Kiếm gỗ trông có vẻ quá OP nên ta sẽ cho nó mau chóng biến mất để cốt truyện sau này không bị nói là hệ thống buf bẩn.

————————

Với những người thật sự tham lam thì như này càng khiến cho bọn hắn hứng thú.

Nhưng bất lợi trong đó, hắn cũng tính ra được.

Thanh Minh nhìn xem Tiểu 221, sau đó hắn nói: "Ngươi vẫn có chút giống Bố ngươi, nhưng ít nhiều thì vẫn tốt hơn đôi chút."

Ba tháng, nói ngắn thì ngắn, nhưng nói dài thì cũng không dài.

Đến cuối vẫn là Mạc Kỳ lên tiếng để ngăn chặn sự lặng im này.

Cảm ơn KTH 100 đã đề cử.

Từ những gì hắn đã nói và thể hiện ra trước đó và những gì thể hiện khi nãy, đủ để cho những người nhắm vào hắn phải suy nghĩ thật kỹ khi muốn ra tay lần nữa.

Ở trong nhà, Thanh Minh luôn chú ý tình hình bên ngoài, cho đến khi mọi chuyện lắng lại, hắn mới lập tức thở phào nhẹ nhõm. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ngươi nói cái gì?? Hắn thực sự che giấu??” Thịnh Anh lời nói khó tin và ngạc nhiên.

Nói xong, hắn vào bên trong nhà.

Đằng sau tên mập thấy vậy liền cũng giật mình, nhưng thấy Thanh Minh tiếp tục tiến tới, hắn liền trở nên cảnh giác, muốn phản công.

Ít nhiều thì hắn cảm thấy như vậy, còn có thật sự hay không, hay là đang hố thì không biết.

Thời gian trôi qua nhưng vẫn không lên tiếng, nên Mạc Kỳ bên cạnh cũng không lên tiếng.

Hắn lần này muốn ra tay là nhằm để cảnh cáo tất cả mọi người đang nhắm vào hắn là hắn vẫn đủ sức để đánh, thứ hai là để cho những người đó hoang mang.

Hệ Thống thông báo.

--------------

Nói xong, vì để cho mọi thứ thuận lợi hơn, Thịnh Anh ném cho Mạc Kỳ thêm một bình đan dược.

----------

Cũng nhờ vậy, hai tháng phía sau, Thanh Minh cũng có thể thoải mái tích điểm, mà không lo b·ị đ·ánh gãy.

"Làm sao có thể??" Tên mập đánh hụt, giọng nói không thể tin.

"Quả nhiên, vẫn không ngoài dự đoán." Thanh Minh lần nữa thầm nói.

“Đừng có nhưng nhị, dữ liệu không đủ, ta không quan tâm ngươi làm cách nào để dụ dỗ người khác, nhưng cứ phải liên tục tìm hắn phiền phức.”

Thanh Minh tiếp tục lao lên phía trước.

“Có gì đó không đúng, ta như bỏ qua chi tiết nào đó.”

Phải đến tháng thứ hai, khi mọi thứ dần rơi vào quỹ đạo ổn định thì tự thân Thanh Mạn lại tới chỗ hắn chứ không phải hắn tới.

「Hmm... vậy thì lời khuyên thế nào?? Trước khi hành động thì tiêu dùng hết điểm, cũng như là kích phát ẩn nhẫn để nhận được cơ duyên thế nào??」

Một bên khác.

“Hmm…” Thịnh Anh trầm mặc suy nghĩ.

"Đừng để bọn hắn nằm trước nhà ta, mau mang bọn hắn đi!!".

Ầm!!

Kiếm đập vào lưng, không c·hết, nhưng xương sống đã xuất hiện vết nứt, tên mập theo đó cũng ngất đi, ngã mềm trên đất.

Nhưng như này cũng tốt, ít nhiều thì kẻ thù của hắn sẽ ít đi, kiếm gỗ chỉ còn có thể vung được 96 lần nữa, sau 96 lần này hắn cũng không biết phải làm thế nào.

「Đặt lại thời gian ẩn nhẫn về 0」

Đến nhanh, đi cũng rất nhanh.

Ai cũng biết, Thanh Minh tu vi Nhất Đoạn, bị Vũ Bảo tu vi Cửu Đoạn, đánh một chưởng, nhưng may mắn sống sót, thành ra những lời đồn trước đó của hắn chỉ là đồn đãi, những kẻ yếu kém hơn thì bỗng trở nên to gan lớn mật.

Về phần Thanh Minh, cũng trong tháng đầu tiên, ngoại trừ đối phó với phiến phức thì hắn cũng không làm gì khác, ngoài tự thân đánh cầm, làm nhiệm vụ, hắn còn không dám đến nhà Vân Yên và Thanh Mạn, vì sợ.

Thanh Minh không đáp lời, khuôn mặt vô cảm, cứ thế lao lên.

"Nói gì?? Nói này này!!" Thanh Minh không thèm nhiều lời nữa, mà từ trong hòm trữ vật lấy ra thanh kiếm gỗ, rồi nhanh chóng lao lên.

Thanh Minh bên cạnh đứng xem.

Nhưng sau đó ánh mắt lại trở nên lạnh lùng, hắn nói: "Ngươi nên cảm thấy may mắn vì vẫn còn sống đi." sau lời nói đó, hắn bỗng đối với xung quanh, to giọng nói: "Các ngươi cũng vậy, đây là một lời cảnh cáo dành cho các ngươi, đừng có ép ta phải ra tay, cũng đừng đánh chủ ý vào ta, nếu không, các ngươi, cũng như là người sau lưng các ngươi, kết cục cũng chỉ có một, là như này!!"

Nhưng đối với Thanh Minh thì quả thật là rất dài.

May sao là quá trình đó chỉ diễn ra trong vòng một tháng, khi mà những ngươi đến tìm phiền phức đều b·ị đ·ánh bại, và cái cách nó b·ị đ·ánh bại lan truyền ra khắp tông môn.

Sau khi tiểu 221 đi, Thanh Minh tiếp tục suy tính tiếp cho tương lai, nhưng vì vẫn có chút khá mơ hồ về kết quả, nên hắn cũng không muốn suy nghĩ nữa.

"Cái g---ì??" Hay tên gầy bỗng trở nên hoảng loạn, nhưng một khắc sau Thanh Minh lại xuất hiện, thanh kiếm gỗ trong tay lay động.

Điểm thử nghiệm cũng được kha khá.

"Hừ, không biết tự lượng sức mình!" Tên mập nói, sau đó phân phó cho hai tên gầy bên cạnh: "Các ngươi lên đánh hắn, đánh cho hắn phun ra đan dược."

"Đáng tiếc?? Ngươi đây là muốn nói gì??" Tên mập khó hiểu, liền hỏi.

Nhưng khi nắm đấm và Thanh Minh sắp chạm nhau, thì tốc độ của Thanh Minh đột nhiên tăng vọt, vượt xa tầm mắt của tên mập.

"Không gì là không thể, tham lam là phải trả giá đắc." Giọng nói bên trong cực kỳ lạnh lùng, không hề có bắt kỳ cảm xúc nào.

Nhận được đan dược, Mạc Kỳ cũng không nhiều lời nữa, lập tức trở nên nghe lời.

「 y da, điều kiện của ẩn nhẫn đó là không được thể hiện sức mạnh vượt quá sức mạnh hiện tại của ký chủ」

Cả hai trước đó như đã đạt thành hợp tác.

"Thế sao ngươi không cho lời khuyên sớm hơn?? Làm ta mất 27 điểm oan uổng."

Nhưng như này là đủ, với hắn hiện tại là vừa đủ.

Hai tiếng đánh vang lên, hai tên gầy vô tình ngã trên đất, nằm bất động.

Hắn muốn nhanh ổn định tư thế để có thể tìm ra vị trí của Thanh Minh.

"Tiểu tử, đừng trách ta nặng tay, chỉ có thể trách ngươi quyết định quá ngu." Một tên gầy bên trong nói.

"Hmm.... ngươi nói có lý." Thanh Minh cũng cảm thấy đây là một lời khuyên tốt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong phòng chỉ còn lại Thịnh Anh, hắn giống như bị tẩu hoả nhập ma vậy, miệng lúc nào cũng lảm nhảm.

Tiểu 221 biến mất.

Hai tên gầy được lệnh, cũng nhanh chóng lao lên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dần dần không còn ai dám tìm Thanh Minh phiền phức nữa, không ai muốn bị mất mặt cả, nhất là bị một tên Nhất Đoạn cầm cái kiếm gỗ đánh bại.

Ba tháng sau.

"Đây cũng là bất đắc dĩ." Thanh Minh thở phù, thang nhẹ.

Khi hai tên gây áp sát Thanh Minh, muốn mạnh tay dạy dỗ Thanh Minh thì bỗng trong chớp mắt Thanh Minh trước mắt đột nhiên biến mất.

“Nhưng nó——-“

Hệ Thống thông báo.

Thanh Minh chỉ lấy tên mập, sau đó là bỏ tay xuống, quay người đi vào trong nhà, trước khi đi, vẫn để lại một câu.

「Tinh!! Điểm ẩn nhẫn về 0」

“Chỉ có lâu dài mới biết được sự thật.”

「Ký chủ à, ngươi hiểu ẩn nhẫn là gì không?? Ai đời ẩn nhẫn hiện thống lại đi thể hiện sức mạnh bao giờ!!」

Qua một khoảng thời gian ngắn, trước sân của Thanh Minh bỗng xuất hiện 6 bóng người, tiến đến bê 3 người nằm trên đất đi.

“Sư huynh, chúng ta có nên dừng lại??” Mạc Kỳ đắn đo.

Chương 53: Cảnh Cáo

Tất nhiên, cũng rất nhiều người dần xuất hiện nghi ngờ, nhưng vì không có bằng chứng thuyết phục nên không ai dám hành động lỗ mãng.

Nhưng lúc này đây, âm thanh của Thanh Minh lại truyền đến ngay bên cạnh tai hắn.

Tên mập nghe được, nhưng lại không trả lời được, vì lưng hắn bỗng truyền tới một đợt đau đớn, cảm giác như có thứ gì đó muốn gãy.

Hắn cũng bắt đầu biết suy nghĩ hơn, mà không còn làm theo cảm tính khi trước.

"Chịu, bọn hắn ai cũng cao hơn ta mấy tiểu cảnh giới."

「Tinh!! Tiểu hao 3 điểm thử nghiệm để thành công vung kiếm gỗ, độ bền còn 96%」

Tiếng đập bàn.

“Không!! Nên làm gì thì cứ làm đi!!” Thịnh Anh lập tức trả lời.

Hai đối một, nhưng Thanh Minh không hề nao núng, hắn vẫn tiếp tục lao lên.

「Ký chủ không hỏi!!」

「Thế thì cảm ơn về lời khen. Nhớ đấy, nếu hành động thì phải dùng, đừng để nó bị lãng phí, ta đi đây.」

Hắn cũng không sợ bị tiêu hao điểm ẩn nhẫn, mỗi ngày hắn đều làm nhiệm vụ và sau đó là tiêu dùng ngay lập tức.

Tất nhiên những người đó đều bị hắn đánh bại trong một kiếm.

Tên mập nhìn xem Thanh Minh như có ý định muốn t·ấn c·ông mình, liền không khỏi nhếch mép miệng, khinh thường, hắn nói.

"Thật không biết có thể câu được trong bao lâu." Thanh Minh thầm nói.

“Đã hiểu.” Xong hắn liền ra ngoài, thực hiện mệnh lệnh.

“Đúng vậy, người của chúng ta phái đi, về nói, hơn nữa, rất nhiều ngươi âm thầm khi đó cũng nhìn thấy.” Người trả lời là Mạc Kỳ. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Tấn công ta?? Bằng cái tu vi Nhất Đoạn của ngươi?? Ngươi đang làm trò hề à??"

Kể từ ngày hôm đó, không hiểu là lời cảnh cáo có thực sự có tác dụng hay không, khi mà mỗi ngày đều xuất hiện người đến kiếm chuyện với hắn.

Hắn bắt đầu công cuộc dọn dẹp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đừng đợi nó đến rồi nghĩ, hãy nghĩ rồi đợi nó đến.

Hắn đưa ra nắm đấm, đấm hướng về Thanh Minh

Khi Thanh Minh đến trước mắt, với tốc độ của Thanh Minh, tên mập có thể hoàn toàn nhìn vào mắt, hắn liền lấy làm tự tin rằng có thể bắt thóp tốc độ khi nãy, và một tay đánh trọng thương Thanh Minh.

—————————

Thanh Minh nghe đến liền thở phào cái nhẹ, may mắn là còn có thanh kiếm gỗ mua được từ hệ thống.

Bịch!!! Bịch!!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 53: Cảnh Cáo