Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 52: Đạo Mặt Dày Mới Là Cách Sinh Tồn.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 52: Đạo Mặt Dày Mới Là Cách Sinh Tồn.


Lúc đó hắn mà chạy, thì không biết sẽ thế nào, nhưng hắn biết, là một khoảng thời gian tiếp theo, hắn sẽ không sang bên đó nữa, tránh cả hai bên phải ngại ngùng, hoặc là tránh bị gim.

Vân Yên bị nhìn cũng không biết phải giải thích thế nào, nói không phải thì chưa chắc đã tin, nên việc truy cứu chỉ có thể đợi đến khi Thanh Minh tới mới có thể biết.

Thanh Minh ngượng ngùng. hắn liền tìm lời để nói.

Cả hai không ai nói gì, chỉ vì quá mắc cỡ, dù sao hì cả hai cũng sống chưa lâu, hơn nữa cũng là nữ nhân nên cũng không có cách nào.

Về đến nhà, nơi dành cho tạp dịch.

"Phù, tháng này đến đây là xong nhỉ??" Lời nói này là của Vân Yên, nàng ngồi bên cạnh Thanh Mạn.

Ra khỏi nhà, Thanh Minh từ từ đi đến giữa sân.

Đáng lý ra Thanh Minh nên để hướng dẫn sử dụng trước khi dùng nữa.

Hắn nói: "Các ngươi muốn lẫn trốn đến khi nào nữa??"

Đây là để phòng hờ an toàn.

Cả ba đều là ngoại môn đệ tử, người giữa thì mập mạp, khuôn mặt béo, mũi tẹt, miệng rộng, hai người bên cạnh thì gầy gò, khuôn mặt đầy mụn, miệng nhô nhô.

Thanh Mạn có chút nghĩ quẩn, nghi ngờ nhìn Vân Yên.

Cảm ơn KTH 100 đã đề cử.

"Đúng vậy." Thanh Mạn đáp.

Thanh Minh mồ hôi chảy dài, biết không phải là lúc để có thể tiếp tục nói chuyện, hắn cố tỏ ra bình tĩnh nhất có thể, hắn nói: "Ta tới đây là để cảm ơn hai người các ngươi, đồng thời thương thế của ta đã lành tiếp theo đây ta sẽ trở lại bên nhà kia."

Chương 52: Đạo Mặt Dày Mới Là Cách Sinh Tồn.

Lời nói truyền vào không khí, không có bất cứ ai đáp lại.

Với cái tam giác thì khá là đơn giản, chỉ cần xỏ chân vào là xong, nhưng đến cái số 8 thì nàng có chút bí, không biết mặc thế nào.

Trong khoảng thời gian tịnh dưỡng, hắn đã có suy nghĩ một vài điều, đồng thời suy nghĩ về một số chuyện xảy ra sau khi hắn nói những thứ trước đó, lúc này hắn mới nhận ra trong lời nói của hắn còn rất nhiều sai sót.

"Khụ!! Sờ cảm giác khá mịn và dễ chịu, con mặc thử xem thế nào." Vân Yên đỏ mặt nói.

"Ai bách hợp, ngươi bách hợp thì có!!"

Khi tiến vào bên trong, thì mọi thứ bên trong đã trở nên lộn xộn, giường bị lật tung lên, hộc tủ bị kéo ra mà không hề được đóng lại, dưới đất còn có nhiều dấu giày khác nhau.

Hai người đang nói chuyện gì đó, nghe có vẻ như giống một thứ gì đó của nữ nhân mỗi tháng phải có vậy.

Ở phía sau, Thanh Mạn nghe lời nói cửa Vân Yên có chút đứt quãng, liền không khỏi thấy kỳ lạ, nàng đứng dậy khỏi giường, đến bên cạnh Vân Yên, hỏi: "Có chuyện gì sao sư phụ??"

Đến khi mặc xong, một khung cảnh mỹ miều xuất hiện.

"Hừ, đáng ghê tởm." Thanh Minh nói nhỏ.

Sau đó, Vân Yên mới đối với Thanh Mạn nói: "Tiếp tục thôi, trước khi cơ thể con quá tải."

Hắn không hiểu hoàn toàn thế giới này, nhưng hắn biết được rằng đây là thế giới cá lớn nuốt cá bé, và trước đây mấy ngày hắn gần như xém c·hết, đây là lời cảnh tỉnh dành cho hắn.

"Tiểu tử, ngươi phát hiện cũng nhanh lắm." Tên mập mạp mở miệng nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ta có một món quà, đây xem như là quà cảm ơn vì đã giúp ta trong khoảng thời gian qua."

Một âm thanh lạnh lùng truyền tới, kèm theo đó là tiếng rút kiếm ra khỏi vỏ.

Qua lần đó, Thanh Minh trong tâm trí đã có một chút thay đổi, nhưng lại không được rõ rết, vẫn có chút mơ mơ màng màng.

"Ngươi còn dám đứng đó nói chuyện?? Là đang đợi ta đâm ngươi sao??"

---------------

"Ta không phải bách hợp, tại vì ta không phải nữ----" Chưa kịp nói xong thì cơ thể hắn không khỏi run lên, cảm giác ớn lạnh cả sống lưng.

Muốn vô tư nhàn rỗi là không thể, khi mà có một thứ gì đó cứ vô tình kéo hắn vào những phiền phức cũng như là rắc rối.

"Không sao cả sư phụ, dù sao mỗi tháng đều có một ngày phải bị, nên cũng quen rồi."

"Quả nhiên, đạo mặt dày mới là cách sinh tồn đúng đắn." Thanh Minh thầm than

Trong phòng.

Tới chiều tối, bên trong phòng mới truyền đến tiếng thở phào nhẹ nhõm.

Vân Yên không trả lời mà vội đẩy vào tay Thanh Mạn một bộ màu hồng nhạt, sau đó nàng mới nói: "Con thử xem."

Và Thanh Minh lần này đây muốn làm vậy, để cho đám người này biết, hắn không phải là quả hồng mềm, ai muốn bóp là có thể bóp.

Thanh Minh thở dài, sau đó ánh mắt trở nên sắc bén, cần thần nhìn xung quanh, đồng thời mở ra thần thức để dò xét.

Khiêm tốn không phải là cách tốt nhất để che giấu, đôi khi tự cao, ngông cuồng mới là cách tốt nhất. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Quả nhiên!!" Thanh Minh thầm nói.

Hắn từ trong hòm trữ vật, lấy ra hai bộ đồ rồi để nó xuống đất, xong hắn vội chạy ra bên ngoài.

Thanh Mạn đỏ mặt, nhìn xem bộ đồ lót, xoay qua xoay lại 180 độ, cuối cùng cũng bắt đầu mặc vào.

Nữ nhân mà, dù cho có thành tu sĩ đi chăng nữa, những thứ đẹp, bắt mắt đều thích.

Thanh Mạn còn chưa kịp định hình, đợi đến khi nàng cầm lấy thứ trên tay xem thì không khỏi đỏ mặt.

Trở lại với Thanh Minh, sau khi rời khỏi nhà của hai nữ nhân kia, hắn không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Ngươi có thể hạn chế nó, nhưng ngươi không thể ngăn cản nó.

Có thể nói là tuyệt mỹ.

Nhưng có thể nói rằng, chỉ khi trải nghiệm cảm giác sắp c·hết, con người mới ngộ ra được chân lý sống còn.

"Gì đây?? Chưa gặp thứ này bao giờ, tạo hình có chút giống----" Nói đến đây, Vân Yên đưa mắt xuống nhìn cơ thể của mình, tầm nhìn từ trên xuống dưới, ngay lập tức biết được tác dụng của thứ này, nàng lại càng đỏ mặt, lần này không thể che giấu.

"Cũng thật không biết lý do tại sao, nhưng đáng lý ra nó không nên thế này, nếu là người phàm thì ta còn hiểu, nhưng con đây đã là tu sĩ mà vẫn bị thì..."

Thanh Minh đưa mắt lên nhìn.

Có người nổi lên lòng tham, muốn nhân lúc hắn tịnh dưỡng, thừa cơ vào nhà muốn tìm kiếm đan dược, nhưng đáng tiếc, đan dược chỉ là một cái cớ mà hắn nói ra nhằm đánh lừa mọi người, nên có lục thì cũng không bao giờ thấy.

Một phần là vì có thể tránh b·ị đ·âm, một phần là có chút tiếc nuối, cảnh đẹp như thế mà chưa nhìn được bao lâu. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đã biết, còn không mau biến!!" Vân Yên vẫn lạnh lùng nói.

Đợi thêm một khoảng thời gian, khi chắc chắn rằng Thanh Minh không còn quay lại, hai người mới thở ra một cái.

Nghe đến đây, Thanh Minh đã có thể hiểu được vấn đề, hắn không khỏi thở dài, hắn nói: "Có chút đáng tiếc."

"Tên biến thái đó, quà cảm ơn kiểu gì vậy??!!" Thanh Mạn đỏ mặt nhỏ giọng nói.

"Chuyện này thì có liên quan gì đến chuyện sắp tới?? Tiểu tử, mau giao ra đan dược, và mau khai ra, Vô Lượng Sơn nằm ở đâu??" Tên mập mạp lạnh giọng nói.

--------------

"Sư phụ, còn thứ kia." Thanh Mạn chỉ lấy hai bộ đồ trên đất.

Vân Yên một tay cầm kiếm, một tay che lại cơ thế xinh đẹp.

Nhưng vừa mới ló con mắt vào thì bên trong lại truyền ra sát khí.

"Các ngươi là được phái tới?? Hay là do lòng tham mà đến??" Thanh Minh hỏi.

Một cái màu hồng nhạt, một cái màu xanh nhạt, vãi rất mềm và mịn, khác xa các loại vãi mà nàng đã từng chạm vào, tạo hình thì có chút quen quen, một cái giống như số 8, một cái là hình tam giác.

"Biến ngay biến ngay!!" Thanh Minh cũng chạy vội ra bên ngoài, nhưng vì có chút tiếc nuối, hắn có quay đầu lại, thò đầu vào bên trong.

"Thật sự là lòng tham không đáy." Thanh Minh thầm nói, sau đó là quay người, đi ra khỏi nhà. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai người Thanh Mạn và Vân Yên thử hoạt động, sau đó miệng không ngừng khen ngợi: "Cảm giác không tệ, rất thoải mái, tốt hơn những thứ mặc trước đó nhiều, nhưng mà.... sao hắn lại biết kích cỡ của chúng ta??" Đến câu cuối cùng thì có chút liên quan đến cá nhân, cả hai lần nữa đỏ mặt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hít sâu, thở ra.

"Haizzz, để ta tìm xem có phương pháp nào giải quyết không, giờ thì thay đồ thôi."

Tiếp đó quá trình, hai người làm gì thì không ai biết, nhưng sẽ rất trong sáng, không đến nổi đen tối như mọi người nghĩ.

"Khụ!! Mặc đồ lại nào!!" Vân Yên điều chỉnh tâm thái, cố tỏ ra là bình ổn nhất có thể.

Một xanh nhạt, một hồng nhạt, đi theo đó là dáng người xinh đẹp, chứ đầy mị hoặc, một thanh lãnh, một lạc quan.

Sau 5 phút, nàng mới tìm ra được cách mặc, ở bên cạnh cũng vừa nhìn xem vừa bắt chước mặc vào.

Hơn nữa, việc trước đó còn cần phải tính sổ sách rõ ràng.

Thanh Mạn cũng chưa thấy ai mặt dày như vậy, đã lời còn làm như là bị thiệt ấy.

Bất ngờ thay, thần thức lần này thật sự quét qua được vài ba người đang đứng ở bên ngoài.

Nhưng vài giây sau, từ trong bụi cây cao bên cạnh xuất hiện ba bóng người, dần dần bước ra.

"Đó là gì??" Vân Yên hỏi, sau đó từ trên giường bước xuống, đi đến gần cửa, nhặt lên xem.

Nhắc đến thay đồ, Vân Yên liền không khỏi đỏ mặt, không chỉ nàng, mà bên cạnh Thanh Mạn cũng vậy.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 52: Đạo Mặt Dày Mới Là Cách Sinh Tồn.