Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 55: Đổi Trắng Thay Đen

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 55: Đổi Trắng Thay Đen


Nhưng không để hắn nghĩ nhiều, Dương Mục trước mắt đã động.

Nhưng lời nói đều là lời nói dối trắng trọn, đổi trắng thay đen.

Vân Yên rét run, nàng nhanh chóng suy nghĩ.

Ở bên cạnh, nhân vật chính của câu chuyện mà hai người đang nói, Thanh Mạn còn chưa hiểu được gì.

là tốt, thì chắc chắn rằng trong thâm tâm của bọn hắn sẽ luôn cho là tốt, còn những gì bọn hắn thấy là xấu, thì bọn hắn lại xuất hiện cái hành động gọi là phản kháng.

"Không được, con không phải đối thủ của hắn."

"Phương pháp mà sư phụ nói đến có phải là âm dương giao hợp??"

Nhưng qua một lúc, vẫn không thấy Thanh Minh trả lời, Dương Mục không còn kiên nhẫn nữa, hắn nói.

"Thanh Minh!!"

Ngoài Thanh Minh ra, nàng không còn lựa chọn nào khác, ít nhiều Thanh Minh không hề xấu, mặc dù có chút biến thái ra thì cái nào cũng tốt, đó là những gì nàng có thể đánh giá.

Cũng giống như một đứa trẻ, những gì bọn hắn thấy

Chương 55: Đổi Trắng Thay Đen

"Tông chủ, lời ngài nói không được đồng nhất cho lắm."

Đợi đến khi Vân Yên đi mất, bên trong đại điện lần nữa lâm vào trong yên tĩnh, thì Dương Mục không khỏi thở dài, nói nhỏ: "Ngươi đừng làm ta thất vọng, nếu không, thì cũng đừng ta không nể tình sư trò."

Thanh Minh bị gọi tên liền giật mình, bên cạnh hai nữ cũng quay sang nhìn hắn.

"Đồ nhi tuân lệnh."

"Hừ, nếu đã vậy thì..." Thanh Mạn lập tức lấy ra thanh kiếm, kể lên cổ của mình, tiếp tục nói: "Không phải ngươi muốn ta sao?? Nếu như ta c·hết thì sẽ thế nào??" (đọc tại Qidian-VP.com)

Dù sao thì cũng quen biết Thanh Minh không được bao lâu, muốn để nàng giải thích chuyện vừa khi nãy thì sợ rằng Thanh Minh nhiều khi sẽ xuất hiện những suy nghĩ khác.

Vân Yên nghe thấy, nhưng không đáp lời, mà cứ thế chạy đi.

"Không, nó là vậy đấy, cả hai đều là nội gián, niệm tình sư trò, ta yêu cầu hắn giao nộp Thanh Mạn để có thể tha cho hắn một mạng, nào ngờ hắn không chịu nghe, đòi bảo hộ cho bằng được." Dương Mục cẩn thận giải thích, nếu không phải vì muốn thu nhận Thanh Minh thì hắn đã không nói nhiều như này.

Một giây sau.

Nhưng lại bị Vân Yên cản lại.

"Thứ lỗi cho đồ nhi, nhưng như vậy là sai trái, hơn nữa, con bé còn là đệ tử của đệ tử, nó cũng là đồ tôn của sư phụ." Vân Yên quay lại, nhìn xem Dương Mục, lớn giọng nói, giọng nói bên trong tràn đầy không muốn.

Với tu sĩ thì, điều mà đáng vui mừng nhất đối với bọn hắn không gì khác chính là tu vi đột phá, đột phá thì mang đến một lượng lớn thọ nguyên, hơn nữa tu vi càng trở nên mạnh, bất cứ ai cũng vậy, Vân Yên cũng vậy không kém.

------------

"Thanh Minh!!"

"Sư phụ, đây rốt cuộc là có chuyện gì??" Thanh Mạn hỏi.

Bên cạnh hai nữ thì tỏ ra lo lắng, lo lắng không phải là thực lực của Thanh Minh, cái lo lắng đây chính là sợ Thanh Minh thật sự giao nộp các nàng.

Nhưng Vân Yên không trả lời.

Thanh Minh thì không lập tức trả lời, hắn nhìn xem Dương Mục, nói.

Vân Yên giật mình, vôi vàng cúi đầu.

Không cần trả lời cũng biết.

Dương Mục nghe xong thì híp mắt lại, lạnh lùng nói: "Thứ không nên biết thì đừng có hỏi." (đọc tại Qidian-VP.com)

Hầu như tất cả mọi người trong tông môn, ngoài trừ tông chủ thì đều tu luyện công pháp tàn quyển.

"Thế nào?? Quyết định của ngươi??" Dương Mục chờ đợi Thanh Minh trả lời.

Nhưng khi để bọn hắn biết được, hiểu được, trải nghiệm được nguyên lý của thế giới thì sao?? Những cái đơn thuần đó sẽ biến mất, thay vào đó là cái cách ứng phó, ứng phó để làm sao có thể sinh tồn tốt trong cái thế giới tàn khốc này.

Dương Mục ánh mắt bên trong tràn đầy thất vọng, đối với Vân Yên, nói: "Ngươi thật khiến ta thất vọng. đáng lý ra, với tiềm lực của ngươi, tương lai đợi đến khi ta thoái vị, ngươi có thể là nữ tông chủ tương lai."

"Vì vậy, chỉ cần ngươi giao nộp bọn hắn, thì những thứ này ngươi đều có thể đạt được."

Chắc hẳn bọn hắn khi đấy sẽ xem nó như không phải một thứ gì tốt, thì khi đó sẽ xuất hiện cái tình trạng gọi là chống đối.

Sau đó, hắn cho Thanh Minh một chưởng vào ngực của Thanh Minh.

Hắn cho đầy là thời cơ để có thể thật sự thu nhận Thanh Minh vào trong tông môn.

"Hửm?? Lựa chọn của ta?? Ta còn chưa----" Thanh Minh đang vẫn có chút khó hiểu về những lời của Dương Mục.

"Không, ta không phải!!" Vân Yên vội đính chính.

"Thật thất vọng, thật đáng thất vọng." Dương Mục phải lặp lại nhiều lần thất vọng để bày tỏ cảm xúc, kèm theo đó là động tác lắc đầu.

Thật ra thì Dương Mục có thể trực tiếp đi đến bắt Thanh Mạn, nhưng vì hắn muốn thử xem độ trung thành của Vân Yên, nếu Vân Yên nghe lời thì tốt, hắn sẽ truyền cho một phần công pháp còn lại, còn nếu không thì...

Lại là lợi ích dụ hoặc.

"Ngươi lại đặt cảm xúc vào bên trong rồi... nếu đã thật không khuyên được thì chỉ có thể trách ta vô tình." Dương Mục càng nói, âm thanh càng lạnh, đến cuối, bên trong không còn chứa bất cứ tình cảm nào.

Thanh Minh không kịp phản ứng, bị ăn một chưởng, đánh bay ra đằng sau, đập vào vách tường mà hắn đã xây không lâu trước đó.

"Tông chủ!! Có chuyện gì phân phó đệ tử sao??" Thanh Minh cúi chào, hỏi.

"Đừng hành động theo tình cảm!!"

Nhìn thấy vậy, Dương Mục lông mày nhảy lên, khó chịu, nói: "Còn không mau đi!!"

Nhưng dù là thầy trò, Dương Mục vẫn không thể nào hiểu hết được Vân Yên.

Hắn vẫn chưa nhanh đến nỗi là mỗi lần xảy ra chuyện là lập tức nghĩ ra phương pháp, cái hắn cần là thời gian.

Vân Yên năm nay mới bao nhiêu? 32 tuổi, muốn để nàng không hành động theo cảm xúc thì rất khó, hơn nữa những thứ nàng học được, chỉ đơn giản chỉ là lý thuyết nói suông, nàng còn chưa từng tiếp xúc, hay gặp phải cái khó khăn, cái sự tà ác của thế giới này.

"Bên cạnh ngươi hai người, là nội gián, nội gián do tông môn khác cài vào nhằm đoạt lấy quyền lực và chiếm vị trí tông chủ của ta, bây giờ ta ra lệnh cho ngươi, bắt lấy bọn hắn và giao nộp lên.” Dương Mục chỉ tay, nói.

Quả thật, Dương Mục không hề hiểu Vân Yên.

Và Vân Yên đang là ở tình trạng như này, và trên hết là, nàng là nữ nhân.

Nàng chỉ biết, có lẽ là vì nàng nên sư phụ của nàng và sư tôn của nàng cãi nhau sống c·hết.

Dương Mục đợi trong đại điện không lâu sau liền biến mất, cho đến khi xuất hiện thì tình hình đã như này.

Thay vì vui mừng và lập tức nhận lệnh thì Vân Yên lại nghi ngờ, đồng thời dựa vào lời nói trước đó của Dương Mục thì nàng có thể suy diễn ra được phần nào phương pháp chữa trị.

Nàng biết nguyên âm đại biểu thế nào cho một nữ tu sĩ, nên nàng càng không đồng tình cách làm của sư phụ mình.

Trở lại hiện tại.

Với tốc độ mắt của Thanh Minh hiện tại, hắn chắc chắn không thể theo kịp chuyển động của Dương Mục.

"Lão già!!! Tên khốn nhà ngươi, dù cho ngươi có là sư phụ của sư phụ, thì ta cũng liều mạng với ngươi!!" Thanh Mạn giận dữ, có ý định muốn lao lên liều mạng với Dương Mục.

Thanh Minh ngược lại không trả lời, mà hắn đang suy tính.

Nhưng...

"Tất nhiên, ta sẽ không để ngươi bị thiệt. Như vậy thì thế nào?? Nếu như ngươi giao nộp bọn hắn, ta sẽ trực tiếp nhận ngươi làm đệ tử chân truyền, ta biết ngươi trong khoảng thời gian này đã cực khổ, đồng thời ngươi hướng đến thân phận cao hơn."

Nhưng nàng không biết phải giải thích như thế nào.

Uy lực của một chưởng đủ mạnh, đủ khiến cho vàng tường đỗ vỡ, đỗ đè lên người Thanh Minh.

Giờ hãy thay thế chút nào, thay vì là bọn trẻ thì thành tu sĩ nhé, sẽ thế nào khi tu sĩ lần đầu nghe được đến âm dương giao hợp, thải âm bổ dương?? Nghe thế nào thì cũng giống một môn tà ác cách thức tu luyện bằng cách hút đi nguyên âm của nữ nhân, bồi bổ cho nam nhân.

"Không, không phải, ta không phải nội gián!!" Vân Yên lần nữa muốn đính chính.

Nói là giao nộp, nhưng thật ra là không cần Thanh Minh động thủ, chỉ cần Thanh Minh nói nguyện ý giao nộp thì Dương Mục sẽ tự tay động thủ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu là đọ lời nói, thì một người là tông chủ, một người là sư muội, thì bên nào sẽ có sức nặng hơn??

Nhưng dù vậy, ít nhiều thì thay vì nhờ giúp đỡ từ những vị sư huynh thì nàng lại quyết định nhờ Thanh Minh.

Dương Minh ngỡ ngàng, không chỉ hắn mà Thanh Mạn và Vân Yên đều vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng Dương Mục lại không nghe lọt vài tai, hắn tiếp tục nói với Thanh Minh.

Dương Mục xuất hiện bên cạnh Thanh Minh, âm thanh băng lãnh, nói: "Đừng trách ta vô tình, có trách, thì hãy trách cho sự lựa chọn ngu dốt."

Đằng xa, Dương Mục, ánh mắt liền đảo, nhìn về hướng Thanh Minh, hắn liền lâm vào suy nghĩ, sau vài giây, hắn lại đối với Thanh Minh, nói.

"Thanh Minh!!"

Đây là cái gốc, cái cốt lõi, cái đơn thuần của mỗi đứa trẻ.

"Ta cũng từng nói với ngươi rằng, đừng để cảm xúc chi phối suy nghĩ nhưng có vẻ như không hề hiểu nhỉ??!!"

"Thanh Minh, cần thận!!" Vân Yên cảnh báo, nàng là người duy nhất có thể đại khái xác định được vị trí của Dương Mục, nhưng...

Nhưng lợi ích dụ hoặc này có chút sai người.

Vân Yên và Thanh Mạn hô lên.

"Vậy ra đó là lựa chọn của ngươi."

Một chưởng này, không bao nhiều lực lượng, nhưng Dương Mục có thể chắc chắn rằng, nó đủ để Thanh Minh c·hết tươi. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Không, ta không phải nội gián." Không chỉ Vân Yên, mà Thanh Mạn cũng muốn đính chính.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 55: Đổi Trắng Thay Đen