Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 59: Trấn Nhiếp

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 59: Trấn Nhiếp


Trở lại bên Thanh Minh.

Nhiều đệ tử nghe thấy cũng liền lao lên như vũ bảo, cơ hôi hiếm có như này, bọn hắn sẽ không bỏ qua.

Hắn không mạnh, nhưng hắn chỉ cần bày tỏ ra tư thái mạnh nhất là có thể.

Ngoài những đệ tử, các vị trưởng lão lần này cũng muốn lao lên.

Nhờ vào hệ thống hắn có thể nhìn hết thông tin của tất cả mọi người ở đây vào trong mắt.

Vân Yên cũng hiểu điều đó, thế là nàng mau chóng đến chỗ của Thanh Mạn, trợ giúp Thanh Mạn ứng phó với một đám đệ tử tu vi cao hơn nàng.

Với thực lực của hai người, và cái cách hai người cùng nhau tác chiến, rất nhanh đám đệ tử đều b·ị đ·ánh đến trọng thương, bay ra ngoài.

Máu tươi theo lưỡi kiếm chảy xuống dưới đất, mùi máu tươi mau chóng được gió thổi đi, thôi bay quanh khắp chiến trường nơi này.

Khi đám đệ tử cũng như là Vũ Bảo đến gần, Thanh Minh muốn ra tay, nhưng không đợi hắn ra tay, thì Thanh Mạn và Vân Yên đã chủ động ra tay trước.

--------

Tuy vậy, hai chữ Trấn Áp này vẫn là chưa đủ, chỉ khi hai người Vân Yên và Thanh Mạn cũng không từ thủ đoạn g·iết đi một vài người thì kết quả mới trở nên hoàn hảo.

"Nhưng như vậy cũng được, g·iết một kẻ mạnh cũng đầy đủ." Thanh Minh thầm nói.

"Như sấm gầm bên tai."

"Chúng ta đã từng gặp nhau sao??" Thanh Minh quay sang hỏi.

“Nếu ta nhớ không nhầm thì Xuân Mặc trưởng lão đã Thuỷ Linh Nhị Phân. Ngài ấy sao có thể bị một đứa Nhất Đoạn đâm xuyên được??”

“Hừ, nói phét không biết ngượng mồm.” Một người trong đó cảm thấy Thanh Minh đang nói láo, hắn khinh thường tột cùng.

"Thanh Minh!!" Người đối diện gọi tên Thanh Minh.

Ngược lại, Thịnh Anh và Mạc Kỳ không có bao nhiêu hành động, mà đứng một bên nhìn xem chuyện vui.

"Ngươi nói cái gì??!!" Cả ba giận dữ, đồng thành hô lên.

Việc Dương Mục không hề giải thích trước cho đám người này là một lý do, cũng vì vậy, chỉ cần khiến bọn hắn sợ thì bọn hắn sẽ không dám làm ra cử động, nhưng hắn cũng không sợ Dương Mục nói ra, biết rồi thì đã thế nào?? Lao lên tìm c·hết sao?? Lợi ích có lớn thế nào đi chăng nữa, không có mạng để dùng thì cũng vô dụng.

Nhiều lời bàn tán bắt đầu xuất hiện, và nó đều xoay quanh mỗi Thanh Minh hiện tại, bọn hắn còn quên mất luôn là ở đây còn có hai người nữa.

Nói xong, sau lưng hắn lập tức xuất hiện thêm ba người, trong đó hai người Thủy Linh Nhị Phân và một người là Thủy Linh Nhất Phân.

"Chưa từng gặp, nhưng phong thanh của ngươi, ta có nghe thấy." Tĩnh Ngục trả lời.

Ngay khi Vân Yên sắp phải chạm mặt người có tu vi cao hơn nàng, thì Thanh Minh ngay lập tức chạy tới bên người nàng, thay nằng đối đầu.

Phát giác được mùi máu tươi trong không khí, đám đệ tử không khỏi dừng lại hành động, đưa ánh mắt nhìn sang hướng của Thanh Minh.

Trận văn trên kiếm gỗ của Thanh Minh không tồn tại vĩnh viễn, nó đều có độ bền, để tránh cho Thanh Minh lãng phí sức mạnh đó vào những đệ tử bình thường này, thì nên để cho Thanh Minh dùng nó, đối phó với những đối thủ mà Vân Yên không xử lý được.

"Ngươi---" Vũ Bảo không giống như hai người khác, không thể giữ được bình tĩnh, vì vậy hắn liền lao lên trước.

Bị một kẻ yếu nhớt khiêu khích, một cường giả như hắn làm sao có thể chịu đựng được, thế là hắn muốn lao lên dạy dỗ Thanh Minh một trận.

Một giây sau, hắn xuất hiện sau lưng người này, và kiếm gỗ của hắn đã đâm xuyên từ lưng qua tim cho đến ngực trước của người này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Kết quả ta thấy đấy, không một ai dám hành động lỗ mãn nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)

「Tĩnh Ngục, Thủy Linh Nhất Phân, 132 tuổi.」

"Vậy sao?? Ta còn có phong thanh sao??"

Chương 59: Trấn Nhiếp

Đây là thứ hắn đang chờ đợi, hai chữ Trấn Áp.

"Không có chuyện gì, vô tư, ngươi hãy qua giúp Thanh Mạn, sau đó tiến sát tới ta, đừng cách xa ta quá, nếu không ta cũng không biết phải xử lý thế nào." Thanh Minh tự tin trả lời và yêu cầu.

Ba người liền trở nên cảnh giác.

Ba người khác thấy vậy liền không hề ngăn cản, vì bọn hắn cũng cảm thấy Thanh Minh quá ngông cuồng, không để ai vào trong mắt.

Mặc dù trước đó đã thấy Thanh Minh g·iết Phùng Lạc nhưng đó cũng chỉ là đánh lén, giờ đây một đối một vãn không lại thì…

Các nàng không muốn Thanh Minh ra tay, vì những gì mà Dương Mục nói phía trước, hai nàng đều nghe thấy.

"Không phải đánh, là bắt giữ." Tĩnh Ngục lắc đầu, xong nói.

“Tại sao lại phải trốn?? Nói thật, nếu ta muốn đi, các người chưa chắc có thể ngăn cản được.” Thanh Minh tự tin, hay nói là ngông cuồng, nói.

“Ta không tin!!”

Cát Dạ bốn người nghe xong thì không khỏi bất ngờ.

Ngoại trừ Thịnh Anh và Mạc Kỳ, hai người bọn hắn vẫn đứng ngoài xem.

Nhưng hắn lại có chút khinh thường.

Đến bây giờ, hắn vẫn không thể tính được trận văn bên trên kiếm gỗ còn trụ được bao lâu, nhưng nếu cứ tiếp tục thế này, thì hai bên sẽ lại rơi vào thế dằng co, bất lợi sẽ dần rơi vào bên hắn mà bên Thanh Minh hai người kia được khôi phục.

"Ta không biết." Tĩnh Ngục lần nữa lắc đầu trả lời "Nhưng nếu như là bọn ta, nhiều khi là có thể."

Thanh Mạn đánh với luyện khí tu sĩ, còn những đệ tử còn lại là do Vân Yên đánh.

Chưa thấy quan tài chưa đỗ lệ, chỉ khi để bọn hắn nhìn thấy và cảm nhận được c·ái c·hết, thì bọn hắn mới biết bản thân yếu kém đến cỡ nào, kiến càng lay cây.

“Có thực lực thì mới dám ngông cuồng, các ngươi thấy ta nói đúng chứ??”

“Đó là ai??”

Ít nhiều thì âm mưu quỷ kế còn có

Nhưng đâu ai biết rằng, đây mới là thứ mà Thanh Minh muốn đến.

Hai người giờ đây, mồ hôi chảy khắp người, thở dốc liên tục, con mệt mỏi đang dần dần ập tới, chả mấy chốc là không thể giao thủ được nữa.

“….” (đọc tại Qidian-VP.com)

Không chỉ Vũ Bảo, những đệ tử khác cũng lao lên.

Cũng nhờ có Vân Yên, áp lực của Thanh Mạn cũng giảm đi đôi chút, nhưng vì số lượng đối địch khá đông, nên dần dần rơi vào thế yếu.

Xoẹt!!!

“Ngươi——“ Ba ngươi đứng ngoài nhìn xem cảnh tượng này với ánh mắt khó tin.

"Bắt ta?? Nói nghe thì dễ đấy, nhưng người chắc rằng có thể bắt được ta sao??"

Thanh Minh sao có thể không biết bọn này đang nghĩ gì, bọn hắn đây là muốn tiêu hao Thanh Mạn và Vân Yên, đến lúc đó sẽ bắt buộc hắn phải ra tay, tiêu hao độ bền của kiếm gỗ.

Thanh Minh lạnh lùng, từ từ rút kiếm ra, theo đó là xác của người này ngã trên đất, không còn dấu hiệu của sự sống, máu tươi chảy dài trên đất.

“Thanh Minh, hãy dừng tay lại đi, các ngươi đã không còn đường trốn nữa rồi, các ngươi cũng không thể chống cự được bao lâu nữa.” Cát Dạ lên tiếng.

Ở đằng xa, Dương Mục cũng nhìn thấy được tình huống, hắn lại tiếp tục ra lệnh: "Lên đi, bắt được, phần thưởng nhân hai, đồng thời trở thành đệ tử chân truyền của ta."

"Ngươi liệu có ổn??" Vân Yên hỏi.

Không ai nhắc nhở cả, đến cả Dương Mục cũng không hề nhắc nhở đám người này về chuyện kiếm gỗ.

Đã là tu sĩ, thì không ai không sợ c·ái c·hết cả, đã trở thành tu sĩ thì chứng tỏ bọn hắn cũng không phải là một người ngu, nếu ngu thì làm sao bọn hắn có thể tồn tại ở cái thế giới tàn khốc này được.

Không ai trả lời.

Thì bị cảnh tượng nơi đó làm cho hết hồn.

“Sao có thể?? Xuân Mặc trưởng lão sao có thể lại bị Thanh Minh đâm xuyên??”

Thanh Minh cũng hiểu ra hành động của hai người nên cũng không tham gia vào trận chiến.

Thủy Linh Nhất Phân thì Thanh Minh đã từng gặp qua, đó là Cát Dạ, trưởng lão trông coi Nhân Các.

Người này lao lên, theo bản năng của một cường giả, hắn khinh thường ra tay toàn lực đối với Thanh Minh, theo hắn, chỉ cần năm phần lực, hắn có thể thoải mái đánh Thanh Minh ra bã.

Mà cũng không thể trách, đã đường đường chính chính giao thủ, nhưng Xuân Mặc lại thua một cách nhanh chóng thì quả thật có chút khó tin.

"Vậy sao. Thế ngươi giờ tính toán làm gì?? Đánh với ta??" Thanh Minh buồn cười hỏi.

Dương Mục câu mày, Thịnh Anh và Mạc Kỳ cũng vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đúng, cứ như thế." Thanh Minh thầm cười trong lòng.

“Có nói phét hay không, ngươi thử chẳng phải là sẽ biết ngay sao??” Thanh Minh khiêu khích.

Nhưng khi người này xắp tiếp xúc với Thanh Minh, thì Thanh Minh bỗng nhiên biến mất.

Nếu như hắn nhìn không lầm thì chỉ có vài người là có thể gây được áp lực lên Vân Yên, những người như này, hắn có thể tự tay xử lý.

Vũ Bảo lao lên, những đệ tử khác lao lên, tứ phía lao lên, muốn đánh quần công.

"Các vị trưởng lão!! Mau chóng bao vây lấy bọn hắn, hợp sức t·ấn c·ông, đừng cho bọn hắn thời gian nghỉ ngơi, đồng thời, mục tiêu chính của các ngươi là hai nữ nội gián kia, nếu Thanh Minh hắn có đứng ra ngăn chặn thì các ngươi chỉ cần bỏ qua hắn, chúng ta hơn bọn hắn về số lượng."

"Để ta!!" Thanh Minh nói.

「Tinh!! G·i·ế·t c·hết Thủy Linh Nhất Phân tu sĩ, nhận 190 điểm thử nghiệm.」 (đọc tại Qidian-VP.com)

Tận dụng thời cơ, Thanh Mạn và Vân Yên trở lại bên người Thanh Minh, đứng sau lưng hắn.

"Hừ, chẳng lẽ ta nói sai sao??" Thanh Minh khinh thường nói

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 59: Trấn Nhiếp