Hệ Thống Thử Nghiệm Hệ Thống
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 63: Khi đó??
Hiện tại Thanh Minh đang giao tiếp với Tiểu 221 bằng ý thức.
"Yên tỷ!!" Thanh Mạn đáp.
Điểm Thử Nghiệm: 11673
Tại Vĩnh Hằng Đại Lục, người phàm là vẫn có, nhưng nếu so sánh với tu sĩ thì lại là cực ít, người phàm chỉ chiếm 1% số lượng.
Nhìn xem hai nữ nhân, Thanh minh lâm vào suy nghĩ, ánh mắt đảo qua trái, rồi lại đảo qua phải, không đứng yên tại một chỗ.
Người đi ra là Vân Yên.
"Ta nói với ngươi này cô nàng!! Sao cứ phải lựa cái bộ dáng này để dịch dung?? Nó có khác gì với ngươi lúc không dịch dung không?? Đặc biệt là cái bộ ngực của ngươi, tại sao dịch dung mà kích cỡ nó lại không thể thay đổi??" Thanh Minh ánh mắt cứ nhìn, nhưng miệng thì trách cứ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thọ nguyên:3 tháng (-70%)
"Mạn muội, trở về rồi sao??"
Họ tên : Thanh Minh
Nhưng có thật là đang nhìn khu vườn không??
Đặc biệt hơn là, phía sau nhà có một cái bể tắm nước nóng lộ thiên, được bao quanh bởi hàng rào gỗ.
「Không!! Thật sự còn có một cách, nhưng phải dựa vào nhân phẩm của ký chủ!!」
Nói đến mua bán, đơn vị mua bán ở đây được tính bằng linh thạch đối với tu sĩ, còn đối với người phàm là vàng.
--------------------
"Đừng có trông chờ, sẽ không bao giờ xảy ra đâu." Một giọng nói khác vang lên, đánh gãy giờ phút chill chill của Thanh Minh.
"Nạp?? Game nạp card à??" Thanh Minh giật mình nói.
"Ta thấy cũng được mà, ít nhiều thì đã có đôi phần khác trước, với lại... nữ nhân ai lại muốn bản thân mình xấu bao giờ?? Còn về chỗ này... ai biết, chắc do thuật dịch dung của ngươi!!"
Tỉ lệ đổi là 1:100, 100 viên Hạ phẩm linh thạch thì mới có thể đổi được 1 viên Trung phẩm. và 100 viên Trung phẩm thì đổi được 1 viên Thượng phẩm.
Thanh Minh chà cằm, nghiêm túc nói: "Thật không hiểu ai lại suy nghĩ ra được cái thuật dịch dung này, có thể nói hắn là thiên tài!! Nhưng như này thì sao ra vườn thu hoạch??"
"Thế thì có đi!!"
Rồi như nhớ đến gì đó, Vân Yên trở nên tò mò hỏi Thanh Minh: "Ngươi khi đó... làm thế nào sống được?? Ta có thể chắc chắn là khi ngươi nhận phải chưởng đó, ý định là phải c·hết rồi, với lại, sao ngươi lại có tiểu na di trận??"
Tại phía đông, ngoài rìa của thôn làng, nơi đó có một căn nhà gạch nhỏ phổ thông, diện tích rơi tầm khoảng 50m2..
Lúc này, trong nhà truyền ra thanh âm của một nữ nhân khác. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lão Nhạc, tên đầy đủ là Mục Nhạc một trong những tu sĩ sống trong thôn, tu vi Tam Đoạn.
"Hôm nay bọn hắn không ở nhà, nghe nói là thiếu đồ nên vào thành để mua rồi." Thanh Mạn trả lời.
Và vẫn là dịch dung thuật bố đời, chừa lại đúng bộ ngực to lại.
Tuy nói là sống sót, nhưng... nói đúng hơn là tìm niềm vui trong cuộc sống mà thôi, sống sót thế nào trong cái thế giới đầy tăm tối này khi chỉ là một người phàm??
"Khi đó?? À... khi đó sao..." Thanh Minh nhớ lại
Hệ thống đang dùng: Ẩn Nhẫn Hệ Thống (6 tháng)
Lúc đó.
Cách Âm Dương Hợp Tông 300km về phía Tây Đông, có một thôn làng .
"Còn cần ngươi phải nói?? Có phương pháp nào không??" Thanh Minh hấp hối nói.
Còn tiểu Cường, tên đầy đủ là Mục Vĩ, cháu của Trần Nhạc, tu vi Nhất Đoạn.
Tu vi: Luyện khí cảnh - Nhất Đoạn (Khoá)
Còn vàng thì... nghe đến vàng thì cứ tưởng là sẽ giàu, nhưng đối với tu chân giới, thì vàng chả khác gì thứ rác rưởi ném đầy đường.
"Ngươi nhìn cái gì??" Với ánh mắt của Thanh Minh, thiếu nữ có chút thấp thỏm
Tắt đi giao diện hệ thống, Thanh Minh đưa ánh mắt nhìn xa xa, dưới bầu trời xanh, mây trắng, là một hàng cây xanh thắm, kèm theo đó là một làn gió nhẹ tươi mát thổi qua, làm cho những cành cây đung đưa theo gió, hiêu hiêu đập vào mặt Thanh Minh.
Điểm ẩn nhẫn: 89
Thanh Minh xoay đầu, nhìn về phía nhà, từ trong nhà đi ra một thiếu nữ, với mái tóc đen mượt, buộc kết hợp với băng đô, đôi mắt hai mí, cái miệng xinh xinh, kết hợp khuôn mặt bầu bĩnh, theo đó là làn da trắng hồng, vóc người thanh mảnh, đầu đội nón lá, mặc trên người cũng là một bộ áo bà ba dành cho nữ, áo trắng quần đen.
Giờ đây, thân phận và xưng hô của hai người đã hoàn toàn thay đổi, dù sao cũng đã có rất nhiều chuyện xảy ra, xưng hô cũng chỉ là một thay đổi nhỏ trong số đó.
Trở lại với thôn làng, tuy không phải là ngôi làng của người phàm, nhưng với tu vi yếu kém như này, thì cũng không khác là bao nhiêu.
Đồ tuy không để lộ quá nhiều, nhưng nó lại khá sát người, nên những bộ phận n·hạy c·ảm đều được tô lên một cách rõ ràng, đặc biệt hơn là phần ngực có chút phóng đại thái quá.
Tuổi: 21
"Mà bỏ qua chuyện đó đi, ngươi đến tìm ta làm gì?? Không phải qua nhà lão Nhạc dạy cho tiểu Vĩ tu luyện sao??"
"Hmm... cũng kha khá, nếu như cuộc sống cứ trôi qua như này thì tốt biết mấy." Thanh Minh nhỏ giọng nói.
Với số lượng như này, người phàm thường trải rộng khắp Vĩnh Hằng Đại Lục, nhưng dù cho là trải dài khắp Vĩnh Hằng Đại Lục thì bọn hắn cũng không được săn đón, luôn bị chia cách với tu sĩ, bị xem như kiến cỏ, có thể bị g·iết bất cứ lúc nào mà không ai để ý đến.
Người ở đây sinh sống chủ yếu bằng nghề chăn nuôi và trồng trọt, săn bắt, tự cung tự cấp, những thứ thiếu thì có thể đi vào trong thành để mua.
Thanh Minh vẫn không rời mắt, nói: "Lạ nhỉ?? Đến màu da còn có thể thay đổi, mà bộ phận đó lại không đổi??"
Thiếu nữ không ai khác là Thanh Mạn, nàng cũng như Thanh Minh, đều dịch dung.
"Đệt!! Như vậy ta phải c·hết sao??"
Hai nữ nhìn thấy dáng vẻ của Thanh Minh như vậy, liền không khỏi che miệng cười.
"Cái gì??" Lời nói của 221 như một tia hi vọng nhỏ nhoi trước mắt Thanh Minh.
Trước mặt Thanh Minh bỗng hiện ra một bản thông báo.
Khí vận: 3,14 (đọc tại Qidian-VP.com)
Người bước ra cũng là một thiếu nữ, với mái tóc đen óng ả, tết kiểu thác nước, đôi mắt long lanh, đôi môi nhỏ nhắn, khuôn mặt trái xoan, làn da trắng nõn nà, vóc người thanh mảnh, cũng là mặc áo bà ba nữ, áo màu xanh dương nhạt và quần đen.
Và Thanh Minh hiện tại đang là vậy.
Tại thôn làng đó, tất cả mọi người bên trong phần lớn đều là tu sĩ, nhưng tu vi lại rất thấp, đều là Luyện Khí Cảnh, thấp nhất là Nhất Đoạn, cao nhất là Ngũ Đoạn
Nghe đến đây, Thanh Minh lông mày không khỏi nhảy hai cái, hắn không thèm nhìn hai nữ nữa, mà nhìn lên trời, bực bội nói: "Ma đầu cái đầu cha bọn hắn, thêm thằng khọm già Dương Mục nữa, chính hắn là người bày cuộc, đến cuối cùng người nhận cuộc lại phải là ta, mai này không g·iết hắn không làm người."
「Ký chủ, ngươi không còn nhiều thời gian để suy nghĩ nữa đâu?? Nhanh chóng quyết định đi.」
「Ký chủ, ngươi sắp c·hết!!」 Tiểu 221 xuất hiện.
Linh thạch có thể được dùng để tu luyện, cũng như được dùng để mua bán trao đổi, Linh thạch được chia làm ba cấp độ, Hạ Trung và Thượng.
Cảm ơn thợ săn dép tổ ong đã đề cử.
「Giới thiệu
Chủng tộc: Con người
Tình trạng cơ thể: Sát khí nhập thân (20% còn đang giảm)」
Lúc này đây, ở trước hiên nhà, một thanh niên trẻ, với nước da ngăm ngăm, mái tóc đen rối bời, vóc dáng cân đối, đôi mắt lờ đờ mặc trên người là bộ áo bà ba nam màu nâu, chân mang dép lê, trên cổ còn khoác lấy cái khăn rằn trắng đen, đang nằm trên cái võng đung đưa, đưa mắt nhìn khu vườn.
Tuy nhỏ, nhưng khu vườn phía trước lại trải rộng không thua kém, trồng rất nhiều loại thực vật khác nhau, bên cạnh là một hồ cá cỡ nhỏ.
Là một khu làng khá nhỏ, dân số không vượt quá 100, phần lớn đều là người già, trẻ nhỏ thì có 20 đứa.
Cơ thể thật của Thanh Minh đ·ã c·hết, với tu sĩ, sau khi tu luyện, khi mà tu sĩ c·hết đi, một phần ý thức, hay nói là linh hồn của bọn hắn, vẫn còn tồn tại trong một khoảng thời gian ngắn, sau đó mới tiến hành đi đầu thai.
---------
"Ngươi đang nghĩ gì vậy??" Bị nhìn liên tục, hai nữ cũng nhận ra được, nên hỏi.
Những người đó cứ mỗi lần vào thành rồi về là tụ lại với nhau bàn chuyện đời.
「Ký chủ có muốn nạp??」
Kỹ năng: Thần thức(1) Kiếm đạo(1)
Nếu như bỏ qua chi tiết hồ tắm nước nóng thì nơi đây không khác gì một căn nhà bình thường cả.
Bên trong nhà còn truyền ra tiếng đánh cầm du dương, nghe rất êm tai.
"Bọn ta cũng không phải người phàm, với lại...." Vân Yên nhìn xem Thanh Minh, rồi không khỏi lắc đầu: "Với lại ngươi nhìn ngươi xem, như này mà người ta gọi ngươi là ma đầu g·iết người không chớp mắt, cái dáng vẻ khi đó của ngươi đâu rồi??"
「Có」 「Không」
Ba tháng sau.
「Không có!! Thương thế của ký chủ đã ở cực hạn, những đan dược cơ bản trong cửa hàng không có cái nào có thể giúp ký chủ!!」 (đọc tại Qidian-VP.com)
Thanh Minh không khỏi nhìn chằm chằm.
Thanh Mạn ngược đầu xuống dưới, nhìn một lượt khắp cơ thể, rồi nói.
Kể từ lúc đến đây, bọn hắn chưa ra khỏi thôn làng bao giờ, nhưng phong thanh hắn nghe được từ những người trong làng là vẫn có.
Vì là kiến cỏ, bọn hắn chỉ có thể tập trung lại với nhau để có thể dễ dàng sống sót hơn.
Công pháp: Âm Dương Quyết (Hạ Phẩm - Tàn Quyển)
Nhìn hắn y hết một thằng nông dân bình thường.
Người này không ai khác là Thanh Minh, hắn dùng thuật dịch dung để cải trang và dùng một thân phận khác để sinh tồn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.