Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 25: [Phần I] Cô ấy nói cô ấy muốn rời đi

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25: [Phần I] Cô ấy nói cô ấy muốn rời đi


…Chịgái lắm tiền này không phải dạng vừađâu nha!

Bản quyền chỉcòn hai ngày nữa làhết thời hạn rồi.

Côthất thần ngồi xoa lưng Bánh Bao Cuộn, lười nhác ngảngười vào sô-pha, vừa nhìn màn hình máy tính, vừa lướt Weibo trênđiện thoại.

Bây giờanh lạiđột nhiên nói nhưvậy khiến côkhông khỏi kinh ngạc, không thểtưởng tượng nổi, côchớp chớp mắt nhìn anh, ngơngác:“Hả?”

Nếu không phải mấy hôm nay rất nhiều phim cùng ra rạp, những minh tinh lớn nhỏ đều nốiđuôi nhau lên hot search thìkhông chừng tin về ĐườngĐinhĐinh cũng lên hot search luôn rồi.

*****

Đúng làcáiđồvôtâm.

Đương nhiên làcôkhông nghe lời, thỉnh thoảng vẫn gọi anh nhưvậy.

_“Nhật kýnữ đại gia”_

*****

Đường Hinh thởdài:“Hiện giờtôi còn không chắc mình cóthểvào tổbiên kịchđó được không, cứtừtừ đi.”

EDITOR: HANNAH

Có điều hôm nay Lục Chi Hành cũng mặc complet, so với lần trước hẹnăn cơm cùng vớiĐường Hinh thì điển trai hơn nhiều. Nhưng mà,đối với gout thẩm mỹcủaĐường Hinh thì Đường Vực vẫnđẹp trai hơn Lục Chi Hành, cólẽdo khíchất cônđồcủaĐườngĐại Vĩkhárõkhiến choĐường Hinh từnhỏ đãthíchđànông mặcáo sơ-mi trắng quầnâuđen, nhất làthêmáo vest complet thìcàng thích.

Đường Vực chợt nhớtới hìnhảnhĐường Hinh hômđócười ngọt ngào, mày càng nhíu chặt, trong lòng lại dâng lên cảm giác bực bội, vừa mới chiều nay cô ấy còn nói muốn thôi việc, nói muốn cùng Lục Chi Hành thực hiện dự án.

Hoắc ThầnĐông nhanh chóngđầu hàng, im miệng ngay tức khắc.

Cao Hằng chần chừnhìn sếp tổng,Đường Hinhđãnghiêng ngườiđi qua anh ta, bước ra ngoài.Đến lúc anh tađi vào, sắc mặt của sếp tổng vẫn không kháhơn,đầu anh ta nhưcăng ra, thận trọng nói:“Sếp tổng, chúng ta phải xuất phát thôi.”

Thực ra cônói gìanhđềuđãnghe rõcả.

Cao Hằng không hiểu vìsao lần nào côcũng nói vềcái kính của anh, thếnhưng vẫn cười cườiđáp:“Cảmơn.”Anh ta nhìn lướt bên trong phòng, thấy sếp tổng sắc mặt cực kỳkhócoiđang nhìn anh và Đường Hinh, biểu cảm rất khótả, xem ra tâm trạngđang xuống dốc không phanh.

“Chưa, sắp rồi.”

Trên màn hình máy tính, camerađang chiếu lướt qua cả đoàn làm phim.Đường Hinh chớp chớp mắt, hai mắt dán chặt vào màn hình, vội bỏBánh Bao Cuộn ra, nhanh tay nhấn chụp màn hình…Xemđi, côlại u mênữa rồi.Đoàn làm phim“Khôngđợi nữa”tiến vào chỗngồi ngay sauđoàn làm phim“Kẻbụiđời”, vịtríghếngồiđềuđã được sắpđặt xong.

KểraĐường Vực nói thếcũng không sai.

Mẹnó!

Hàn Tiêu Tiểuđang cầm cốcđi lấy nước, vừa nhìn thấy cô đãvội vãchạy tới, túm chặt tay côhỏi dồn:“Tôi vừa nghe nói cômuốn rời tổbiên kịch dự án hả, thật hay không thế?”

Lục Chi Hành:“Đường Tâm, hợpđồng tôiđãgửi vào email của côrồi, côcóthểxem qua một chút, nếu không cóvấnđềgìthìchúng ta gặp nhau rồi nói chuyện.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Anh dừng lại một chút, còn muốn nói thêm gì đó.

Trong phòng nghỉcó đểtủquầnáo, còn cóhành lýdựphòng cho những lúcđi công tác khẩn cấp. Anh mởtủquầnáo, lấy ra bộ đồ âuđã đượcđưa tới từhồi sáng, lạnh lùng cởi áo sơ-mi, trongđầu không ngừng hiện lên hìnhảnh côgái nhỏkia mỉm cười nói muốn xin thôi việc.

Hàn Tiêu Tiêu trợn mắt hỏi:“Vìsao thế?”

Cao Hằng lại càng lo lắng, cúiđầu nhìnĐường Hinh nhưng lại thấy côvẫn cực kỳung dungđiềm nhiên.

Đường Hinh dường nhưmới thoát khỏi luồng suy tưcủa bản thân, lấy lại tinh thần,đứng thẳng người nhìn anh, khẽmỉm cười rồi nói:“Vâng, cảmơn sếp tổng. Thực ra anh nóiđúng, vừa nãy tôi cũngđãsuy nghĩrồi.Đúng làcólẽtôi nên rời khỏi Thời Quang.Đợi sau khi kýhợpđồng cùngđạo diễn Lục, tôi sẽxin anh ta cho tôi gia nhập tổbiên kịch, chắc cũng sẽkhông cóvấnđềgì, dùsao thìtôi cũng làtác giảnguyên tác.”

CổhọngĐường Vực nhưnghẹn lại, nuốt không trôi, anh mím mím môi, cụp mắt.

Trước kia côtình nguyệnởlạiđây làbởiởnơi này có Đường Vực, thếnên dùmỗi ngàyở đây chỉcóthểloăng quăng làm chân trànước, côvẫn thấy thật vui vẻ, có đôi lúc cũng rấtđau lòng nhưng phần lớn thời gian côthật sựvui vẻ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đường Hinh bước vào trong thang máy, sức lực nhưbịrút kiệt, mệt mỏi tựa vào thành thang máy, lúc này cômới nhận ra, côvừa nói vớiĐường Vực làcômuốn thôi việc.

Đường Vực thẳng tay ngắt máy, không thèmđể ý đến anh ta.

“Thấy không thích hợp thìrờiđi thôi. Côbiết tôi thích loại kịch bản nhưthếnào mà.” Đường Hinh vỗvai cô ấy, cười tủm tỉm rồi nói:“Tôiđãtiến cửcôvào tổdự án với sếpĐường, không biết cóthuận lợi hay không, tôi nhớcôrất thích thểloại phim dân quốc.”

Lục Chi Hành cườiđáp:“Khôngđược, khókhăn lắm mới tìmđược kịch bản hợpý.”

Đường Vực liếc anh ta một cái sắc lẻm.

Từnhỏ ôngĐườngĐại VĩvàbàChung Lệ đã đạyĐường Hinh làphải tựyêu thương lấy bản thân mình.Đường Hinh cóthểthầm yêuĐường Vực suốt bốn năm, dùkhôngđược anhđáp lại cũng không sao, côthậm chícóthểtìm niềm vui từtrong tình yêu thầm lặng này.

Trong lễtrao giải,“Kẻbụiđời”thuđược nhiều giải thưởng nhất, từnam diễn viên chính xuất sắc nhất vànữdiễn viên phụxuất sắc nhất, cho tới giải biên kịch xuất sắc nhấtđều thuộc về đoàn làm phim này, cả Đường Vực cũngđoạt giải nhàchếtác xuất sắc nhất.

Cao Hằngđangđứng bên ngoài, cóphần sốt ruột, thấy cửađột nhiên mởra thìhơi bất ngờ.

Mẹnóchứ,đúng làchủsao tớvậy.

Nhưng màCao Hằng lại làtrợthủ đắc lực nhất củaĐường Vực, những gì Đường Vực ngầm ra hiệu, trợlýCaođều hiểuđược hết. Thếnên trừkhi Cao Hằng tựdưngđầuóc chập mạch hoặc làphản bội công ty, nếu không thìchắc chắn sẽkhông bị đuổi việc, ngay cảPhótổng nhưanh ta cũng không thể đuổi cậu ta.

Đường Hinh mím môi, nhẹnhàngđáp:“Tôi nói tôi muốn xin thôi việc.”

Phim của Lục Chi Hành cũngđượcđềcử, nhưngđọc bình luận dự đoán trên mạng thìcóvẻsẽkhông cógiải.

“……”

Anh liếc nhìn Cao Hằng rồi quay ngườiđi vào phòng nghỉ.

Đường Vực nhìn côim lặng, mày hơi nhíu lại, sắc mặt cũng hoàhoãn hơn nhưthể đangảo não vìkhi nãy chínhđãlỡlời. Anhđút tay vào túi quần, xoay người, quay lưng vềphía cô.

Buổi tối, cơm nước xong, Bánh Bao Cuộn cũngđã đượcăn no, cômởmáy tính, lên mạng, co chân lên ghếsô-pha chờxem truyền hình trực tiếp lễtrao giải Liên hoan phim. Thời Quang cóhai bộphimđượcđềcử, nhưvậy lát nữa sẽ được nhìn thấyĐường Vực.

Đường Hinh nhìn thấy anh ta, cười tủm tỉm nói:“TrợlýCao bây giờkhôngđeo kínháp tròng nữa sao?Đượcđó.”

Cô ấy nói cô ấy muốn rờiđi.

Cao Hằng nghĩnghĩmột hồi rồi thẳng thắnđáp:“Từlúc sếp mới vềnước chưađược bao lâu thì đãchìnhình trên 5-6 tờbáo giải trí, sếpĐường cóbảo làdạo này tin tìnhái của ngài nhiều quá, bảo ngài bớt bớt lại tí đi.”Anh ta ngừng một chút rồi lại nói tiếp:“Còn có…sếpĐường chắc làkhông thích ngài gọi cô Đường làTiểuĐường Tâmđâu, nghe chẳng khác gìgọi mèo hoang ngoàiđường.”

Cũng cóthểlàanh thực sựkhông thích côdùchỉmột chút.

Đường Vực cảm thấy tim mình giật thót, kinh ngạc hỏi lại:“Em vừa nói gì?”

Đường Hinh liếc quađiện thoạiđểtrên bàn, lại cười bảo anh:“Sếp ngheđiện thoạiđi, chuyện từchức cũng không quágấp, tôi xuống lầu trướcđã.”Nói xong côliền xoay người rờiđi, lúc nàycô thực sự đãquay lưng lại với anh.

Đường Hinh không quayđầu lại, chỉgiữcửa mở rồinói với Cao Hằng:“Tôi xuống lầuđây.”

Đường Hinh vừa cầm lấy tay nắm cửa, nghiêng người quayđầu lại, nhìn anh khóhiểu, hỏi:“Sếp tổng, còn cóviệc gìsao?”

Hoắc ThầnĐông:“……”

Hợpđồng cũngđãsoạn xong. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đường Hinh thoải mái gậtđầuđáp:“Đúng thế, sếpđồngýrồi, sau này vất vảcho mọi người rồi.”

******

Hoắc ThầnĐông hồn nhiên nói chen vào:“Lục Chi Hành, hay làanh nhường một chútđi.”

Đường Hinh gậtđầu:“Thậtđó.”

Cô định khi kýkết hợpđồng sẽthương lượng vềvấnđềnày, dùkhông thểlàm biên kịch chủchốt thì ít nhất côcũng muốn gia nhập vào tổ, dùsao thì đây cũng làtiểu thuyết của cô.

Khôngđúng, phải nói làphải làm sao thìanh mới cóthểthích cô đượcđây?

Nhưng chỉvài giây sau cô ấy lạiủrũ, khuôn mặt tội nghiệp nhìnĐường Hinh, nói:“Không phải cô đãnói sẽmang tôi vào tổbiên kịch của Lục papaà? Sao lại bỏmặc tôiởlạiđây?”

Thay xong bộcomplet màuđen tuyềnđược may thủcông, dáng ngườiĐường Vực dường nhưcao lớn vàtoát ra sựmạnh mẽhơn. Anh mởcửa bước ra ngoài. Hoắc ThầnĐông không biếtđãtới từlúc nào, cũng mặcđồmàuđen,đang dựa vào bàn làm việc nghịch cái bật lửa.

Trong mắtĐường Hinh,Đường Vực làmột người vừa trầm tĩnh lại giỏi kiềm chếcảm xúc. Khiởcông ty,áo sơ-mi của anh luôn cài kín cổ, không thích dùng ngôn ngữmạng, trướcđây côgọi anh là “Đường papa”anh còn sầm mặt dạy dỗcômột hồi, nói khôngđược gọi anh nhưthế.

Đường Vực lập tức nhíu mày, anh hơi cụp mắt, nhìn Lục Chi Hành rồi lạnh lùng nói:“Hiện giờcòn chưa hết thời hạn bản quyền,Đường Hinh cũng không chắc sẽkýhợpđồng với anh.”

Hoắc ThầnĐông nghẹn lời:“Tôi lười chạy qua mà.Định bảo cậu làchuẩn bị đi thôi.”

Liệu cóphải dùcôcóluônởbên anh, anh cũng sẽchẳng bao giờ đểmắtđến côkhông?

Lễtrao giải của Liên hoan phim diễn ra vào lúc 8 giờtối. Hai bộphim của Thời Quang trình chiếu năm ngoáiđềuđượcđềcử, mà Đường Vực với tưcách làCEO vàcũng lànhàchếtác,đương nhiên phải tham gia.

Thực rađây không phải lầnđầu tiênĐường Vực nhận giải thưởng, trên mặt anh cũng không thểhiện cảm xúcđặc biệt vui sướng gìnhưng vẫn córất nhiều người lại gần chúc mừng anh.

Hoắc ThầnĐôngđứng nhưtrời trồng, nhìn theo bóng lưngĐường Vực rồi lại quay qua nhìn vẻmặt nghiêm túc của Cao Hằng, chỉchỉvào mình rồi nói:“Tôi hay thảthính lắmà?”

Cho dùbây giờcôvẫn thích anh muốn chếtđiđược.

“Fan làfan.” Đường Vực cười lạnh, buông một câu:“Còn cậu thìquênđi,đừng cómàthảthính lung tung.”

Lục Chi Hành tựcười nhạo rồi nói:“Tổng giámđốcĐườngđừng trêu chọc tôi, bộ ‘Khôngđợi nữa’hoàn toàn lànhờvào danh tiếng trước kia mớiđược nhưvậy, nội dung bên trong thếnào chắc anh cũng biết, phim rác thôi.”Quay phim rác cũng không phải chuyện gìkhông dám thừa nhận, anh ta nhìnĐường Vực, vẻnhưnhớra chuyện gì, bỗng nhiên cười rồi nói:“Có điều gầnđây tôi lại cócảm hứng trởlại. Thời Quangđể ‘ngâm’bộ ‘Dệt một giấc mộng cho anh’những bốn năm không chừng lại làmay mắn. Dòng phim này trong nước không cónhiều, tôi lại muốn thửsức xem sao.”

Lục Chi Hành cũng theođoàn người tới gần chúc mừng. Anh ta nhìnĐường Vực, cười nói:“Chúc mừng Tổng giámđốcĐường, mắt nhìn của anh vẫn tốt nhưvậy, mấy năm nay phim của Thời Quangđều vào hàng xuất sắc.”

Lúc nàyđãlà3 giờchiều,ánh mặt trờiđãngảvềtây, lớp rèmđược thu lại. Anh nhìn ra hướng cửa sổsátđất trống trải, rũmắt nhìn dòng xe nhộn nhịp bên dưới, bỗng cảm thấyáp lựcđènặngđếnđáng sợ, khiến bàn tay giấu trong túi quần lén lút siết chặt.

Thếnên lúc trước cômới thích anh từcái nhìnđầu tiên.

Đường Vực bực bội ngắt luôn cuộc gọi, vứtđiện thoại trên bàn,đèdưới lòng bàn tay. Anh nhìn cô, giọng nói trầm vànhỏ:“Em thực sựmuốn thôi việc sao?”

Cửa mởra.

Đường Hinh hít một hơi thật sâu rồiđứng dậy bước ra ngoài.

Đường Hinh cho rằng hẳn làanhđang ngại ngùng hoặcđang cân nhắc xem cónênđểcôrời tổbiên kịch hay không.

Nước lạnh vàođến cổhọng, xuốngđến dạdày, làm cảngười cũng bình tĩnh lại.

“……”

Vừa nói xong, bàn tayđãhạxuống, mởtay nắm cửa.

Một giây tiếp theo lại tiếp tục vang lên.

Điện thoại bị Đường Vực siết trong tay lại vang lên tiếng chuông.

Nếu không phải tỏtình bịtừchối, côcũng chưa từng nghĩcómột ngày côvà Đường Vực lạiđiđến bướcđường này.

Cóaiđóhỏi tôi rằng thầm yêu một người suốt bốn năm cócô đơn không, cóchua xót không, tôi suy nghĩthật cẩn thận rồiđáp, cũng cólúc cảm thấy thậtđau lòng nhưng phần lớn thời gianđều thấy rất vui vẻ.

Đường Vực nhìn Lục Chi Hành, khoémiệng khẽnhếch lên,đáp:“Cảmơn,đạo diễn Lục cũng rất khá.”

Yết hầu khẽlayđộng, cảm giácđènén trong lồng ngực không biết nảy sinh từ đâu cũng không cócách nào giải toả, buồn bực muốn c·h·ế·t.

Đường Vực khựng lại, liếc nhìn anh ta, nhíu mày hỏi:“TiểuĐường Tâm.”

Lần trước sau khi dêcon béo“Lắm tiền nhưng không ngu ngốc” ĐườngĐinhĐinhđăng bài give away, sách của côsuýt chút nữa bán hết sạch. Nguyên nhân làdoĐườngĐinhĐinh cófollow qua lại khôngít nghệsĩlớn nhỏtrên Weibo, không chỉthếcòn có Đường Vực vàHoắc ThầnĐông làTổng giámđốc vàPhótổng giámđốc của Thời Quang, khi fan soi ra cũng sốc nặng luôn.

Giờ đây muốn rờiđi làbởiĐường Vực nói hai người họkhông thích hợp.

Đường Vực cực kỳcực kỳhợp gout thẩm mỹcủa cô.

Tiếng chuôngđiện thoạiđãdừng.

Ngày hôm sau,Đường Hinh không cần tới tổdự án thếnên cứngủthẳng cẳng tới lúc tựnhiên tỉnh, vừa tỉnh dậyđãcầmđiện thoại lên xem, phát hiện Lục Chi Hànhđãgửi cho cômột tin nhắn WeChat, hộp email cũng cóthưmới. (đọc tại Qidian-VP.com)

Càng không cam lòng, côcàng muốn phản nghịch. Côkhông muốn c·h·ế·t dí ởchốn này thêm nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ting…

Đường Vực không thèm liếc anh ta màbước thẳng ra cửa.

Anh hít một hơi thật sâu, cầm cốc nước chỉ đầy một nửa trên bàn, ngửađầu uống cạn.

Đường Hinh:“……”

Đường Vực thong thảbỏtay khỏi túi quần, quay lại nhìn cô,đãkhôi phục lại vẻbình tĩnh thường ngày, giọngđiệu khôngđểlộcảm xúc gìnói với cô:“Nếu emđãmuốn rời tổthìcứrờiđi thôi,đợiđến khi nào códự án khác thích hợp…”

Nói không gia hạn hợpđồng thìlập tức không gia hạn, nói muốn rời tổdự án thìlập tức rời tổ,cònđịnh thôi việc nữa.

Sau này khi“Dệt một giấc mộng cho anh”tiến vào giaiđoạn cải biên kịch bản, côcũng sẽkhông do dựmàrời khỏi tổdự án hiện giờ, thếnên nhân lúc dự án vừa mới khởiđộng, côrờiđi sớm cũng tốt.

Đường Vực vàLục Chi Hànhđứng chung một khung hình, một ngườiđi trước một ngườiđi sau. Nhìn hìnhảnh trong video, phong thái củaĐường Vực vừa bìnhđạm vừa lạnh nhạt, còn Lục Chi Hành thìung dung tươi cười.

Hoắc ThầnĐông hừmột tiếng, nhìn thoáng quaĐường Vực ngồi bên cạnh, không ngạiđổthêm dầu vào lửa:“Sếp tổngà, anh nói xem cómuốnđấu một trận hay không? TiểuĐường Tâm thích dịu dàng khôngưa cứng rắn, hay anh cứthửxem…”

Cônói xong thì đi vào văn phòng, bàn chuyện công việc cùng biên kịch chủchốt vàChuĐan một lúc rồi thu dọnđồra về.

Lúc trướcĐường Hinh cũng chưa từng nghĩtới chuyện sẽrời khỏi Thời Quang nhưng giờcôlại hơi daođộng. Cônhìn bóng lưngĐường Vực, cảm thấy ngay cả đỉnhđầu của anh cũngđẹp c·h·ế·t mê điđược, trong lòngđột nhiên trào dâng cảm giác không cam lòng…

“Chính là Đường Hinhđó.”Hoắc ThầnĐông dáng vẻcàlơphất phơcười nói:“Tôi cũng coi nhưlàfan của cô ấyđi, gọi nhưthếrất vui tai.”

Cạch…

Đường Hinh nhẹnhàng gậtđầu, nởnụcười, málúmđồng tiền nhỏxinh lại hiện ra trước mắt anh, côdịu dàng nói:“Tôi muốn làm một bộphim thực sự, so vớiở đây làm chân trànước cho tổdự án thìkhông phải tốt hơn hay sao?”

Hàn Tiêu Tiêu hơi kíchđộng:“Thật sao?”

Hoắc ThầnĐông chậm rãi theo sau, bật cười nói:“Nghe nói vừa rồi TiểuĐường Tâm cótới tìm cậu?”

Hoàng TưNghệcũng ra lấy nước, thấy côthìhỏi:“Đi nói chuyện với sếp tổng thậtà?”

Thực ra lần trước khi côvàLục Chi Hành cùng bàn chuyện bản quyền thìkhôngđềcậpđến vấnđềtổbiên kịch. Nguyên nhân làbởi Lục Chi Hành vẫn cómột tổbiên kịch riêng thường làm việc với anh, hơn nữa chính bản thân cũngđích thân lên kịch bản, cònĐường Hinh chỉlàmột biên kịch nhỏkhông tiếng tăm, Lục Chi Hành không chủ động mời côvào tổ, cô đương nhiên cũng ngại không dám mởlời.

Hàn Tiêu Tiêu quan tâm hỏi:“Hợpđồng còn chưa ký à?”

Hai người im lặng một hồi lâu.

Các fan vẫn luônđoán già đoán non liệuđây cóphải làtài khoản phụcủa nữminh tinh nàođóhay không.

Nhưng từsau khi bịanh từchối, bất kểlàlòng tựtôn hay làtính cáchđã được bồi dưỡng từnhỏ đều không cho phép côtiếp tục lìlợm bám dính lấy anh.

Lục Chi Hành hơi sững người, dựa vào sau ghếnhìnĐường Vực với vẻnghiền ngẫm rồi cười nói:“Đợiđến lúcđólại nói sau, nhưng chắc sẽkhông cóvấnđềgì đâu nhỉ?”

Chương 25: [Phần I] Cô ấy nói cô ấy muốn rời đi

Nếu cóthểanh ta thực sựmuốnđátungđít Cao Hằngđi!

Cửa thang máy mởra.

Đường Vực nhắm mắt, cốlấy lại tinh thần rồi cầmđiện thoại, thấy người gọi tới làHoắc ThầnĐông, anh sốt ruột nghe máy:“Gọi liên tục nhưthếkhông thấy phiềnà?”Hai văn phòngởcùng một tầng, nếu thực sựcóviệc gấp thìchạy quađây luônđi,đúng làthần kinh.

Đường Hinh không nhiều lời, Hàn Tiêu Tiêu cũng không gặng hỏi.

Phải làm sao mới cóthểthích hợpđược chứ?

Bởi vìrất nhiều người chưa từngđược biếtđến cảm giác thích một aiđólànhưthếnào, còn tôi,ít nhất tôi cũngđược nếm trải qua rồi.

Lời vừa thốt ra xong,Đường Vựcđãnhíu mày, nhìn thẳng vàođôi mắtđen láy của côchằm chằm, anh vừađịnh nói gì đóthìtiếng chuôngđiện thoạiđột nhiên vang lên nhưng anh cũng không thèmđể ý.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25: [Phần I] Cô ấy nói cô ấy muốn rời đi