Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Hồ Nữ

Dịch Ngũ

Chương 153: Phiên ngoại 2: Lệ Nhi, bắt đầu trêu đùa

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 153: Phiên ngoại 2: Lệ Nhi, bắt đầu trêu đùa


Lâm Vân Phàm chỉ thi lễ với nàng.hắnđãđoán được thiếu nữ xinh đẹp này chính là thất vĩ thiên hồ, sao có thể bị nàng dao động?hắnthanh tâm quả d·ụ·c bốn trăm năm, về chữ "sắc" quảthậtkhôngchút hứng thú!

Bất tri bất giác, Lệ Nhi lại để tâm tới Lâm Vân Phàm, người nàng nhiều lần trêu chọc mà chưa có phản ứng gì.

Lâm Vân Phàm sững sờ, sau đónói: "Nàng đẹpkhôngai sánh kịp." Nữ hài tử đứng đắnsẽkhônghỏi người xa lạ như vậy.

Câu trả lời của nàng trong dự liệu của Lâm Vân Phàm,hắnliền hỏi chuyện khác: "cônương, cuối cùng Thái hư huyễn cảnh là thế nào?cônương cũng giống tu sĩ tiến vào huyễn cảnh, hay là vẫn sinh hoạt trong huyễn cảnh?"hắngiả như chưa biết thân phận thiên hồ của nàng.

Lệ Nhi đứng dậy cong khóe miệngnói: "khôngcần. Đừng gọi tiền bối, ta chưa già." Tuy nàng hơn ba nghìn tuổi, nhưng thể xác và tinh thần vẫn còn rất trẻ.

"Này." Lệ Nhi kéo góc áo Lâm Vân Phàm, đáng thươngnói: "Nơi này là băng tuyết, ngươi muốn vứt bỏ ta-mộtcôgáiyếu ớt ở chỗ nàymộtmình?"

Lâm Vân Phàm lập tức kinh ngạc: "cônương cũng muốn thí luyện?"

"Này, ngươi thấy Băng tinh ngọc liêntrênđỉnh núi kiakhông? Ta muốn?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Thiếu nữ này vừa ngây thơ vừa quyến rũ, dung mạo dáng vẻ đủ để cho bất cứ nam nhân khí huyết phương cương phải sôi trào!

"Ngươikhôngthích ta?" Gương mặtnhỏnhắn của Lệ Nhi chực khóc, dung nhan giống như hoa tươi mất nước và ánh sáng.

Chương 153: Phiên ngoại 2: Lệ Nhi, bắt đầu trêu đùa

"cônươngnóiđùa.cônương sinh ra lớn lên ở bên trong Thái hư huyễn cảnh, tuyệtkhôngphải người thường. Tại hạ tu vi nông cạn,khôngthể làm hộ hoa sứ giả." Lâm Vân Phàmnóixong, dùng sức kéo lại góc áo mình.

"cônương, xin đừng khiến tại hạ khó xử." Lâm Vân Phàmnói, vẫnđivề phía trước. Nơi băng tuyết này giống như mãikhôngcó điểm cuối, màhắnvà tiểu sư muội từ khi tiến vào Thái hư huyễn cảnhthìđãmấtđinăng lực ngự kiếm phi hành, chỉ có thểđitừng bướcmột.

Nhưng, nếuđãtiến vào,hắncũng dự đoán được, lúc nàyhắnchỉ cố gắng cầm cự sống lâumộtchút, để khám phá thêm những điều thần bí trong huyễn cảnh.

Trong ảo cảnh băng tuyết, Lâm Vân Phàm bị thương nặng cận kề cái c·h·ế·t đem toàn bộ hỏa linh thạch và đan dượchắncó giao cho Lệ Quân Hoa, bỗng cơn gió thổi tới, Lệ Quân Hoađangtrước mắthắnbiến mất.

"Ta là Lệ Nhi." Lệ Nhi dịu dàngnói, "Dù sao ngươi cũng sắp c·h·ế·t, còn sợ bị người ta hạ độc?"hắncó thể để nàng trêu đùa, thời gian dài buồn chán như vậy, sao nàng đểhắnchết dễ dàng?

Lâm Vân Phàm nghĩ tới đây, chắp taynói: "cônương, tại hạ lần nữa cảm tạ ân cứu mạng, tại hạ muốn tiếp tục thí luyện, nếukhôngcó việc gì, mờicônương tự nhiên." (đọc tại Qidian-VP.com)

Thấy nàngkhônglên tiếng, Lâm Vân Phàm quay ngườikhôngphòng bị bướcđi. Nếu nàng muốn giếthắnthìsẽkhôngcứuhắn, nếu cứuhắntrong thời gian ngắnsẽkhôngtấn cônghắn.

Lệ Nhi cười vớihắn, hỏi: "Ta đẹpkhông?" Gương mặt nàng trắng hồng nụ cười rạng rỡ xen chútyêumị, giống như hoa đào tháng ba khiến lòng người nhộn nhạo.

"Oa, sao ngươi biết là ta? Ha ha hóa ra ngươi sớm đoán được ta là Lệ Nhi rồi. Ha ha ha, Lâm Vân Phàm, lâukhônggặp, xem ra ngươi thí luyện khá tốt."

"Ơn cứu mạng của tiền bối, tại hạ suốt đờikhôngquên." Lâm Vân Phàm cố đứng dậy, ôm quyền thi lễ với Lệ Nhi, sau đó xoay người lấy hỏa linh thạch của mình nâng lên...nói: "Tại hạkhôngcó gì báo đáp tiền bối, chút linh thạch này là tỏ lòng biết ơn." Những... hỏa linh thạch này là toàn bộ linh thạchhắncó, nhưng vị tiền bối này tặng linh đan chohắn, tổng giá trị toàn bộ linh thạch chưa chắc sánh được với linh đan kia.

"Ngươi bị thương." Thiếu nữđitới trước mặthắn, ngồi xuốngnói, "Ăn đan dược này, nội thươngsẽmau chóng tốt lên."nóixong nàng đưamộtviên đan dược tới trước miệng Lâm Vân Phàm.

Chớp chớp đôi mắt hồ ly ngập nước, Lệ Nhi dịu dàng hỏi: "Ngươi thích takhông?" Đôi mắt nàng xoay chuyển, giống như hàng vạn nhu tình.

Lâm Vân Phàm kinh ngạc nhìn. Từ khihắntiến vào Thái hư huyễn cảnh, ngoại trừ gặp tiểu sư muội, về sau còn gặpmộtthất vĩ thiên hồ,thìchưa từng thấymộtvật sống nào khác, thiếu nữ này là...

"Lâm Vân Phàm, ta là thất vĩ thiên hồ đấy, ta rất quen thuộc Thái hư huyễn cảnh, ngươi cần ta giúp đỡ gìkhông?

mộtmùi hương hoa thanh nhã bay tới chóp mũi, Lâm Vân Phàm nghi hoặc đánh giá thiếu nữ trước mắt, hỏi: "Nàng là ai?" Thiếu nữ này gương mặt trái xoan tinh xảo trắng nõn, hàng lông mày lá liễu giống như được bút họa thành, đôi mắt ngập nước hẹp dài, cần cổ trắngnhỏ, hai vai gầy, thân thể mềm mại thướt tha.

Lâm Vân Phàmkhôngbiết nên khóc hay cười. Bọn họ ai yếu ai mạnh? Chỉ cần tu sĩ từ ngũ phẩm ngưng tụ cảm ứng có thể phân biệt được.

Nàngnóiđúng!hắnsắp c·h·ế·t, nàng thậm chíkhôngcần động ngón tay g**t ch*thắn.

"Này, ngươiđithậthả? Chỗ đó rất nguy hiểm, ngươi bây giờkhôngthể bay."

"Tiểu sư muội của tại hạ chỉ là người bình thường,khôngdám so sánh vớicônương." Lâm Vân Phảm tỉnh táonói, trong mắthiệnlên nghi hoặc. Thiếu nữ trước mắthắnlàmộtngười kiêu ngạo, đột nhiênhắnlại nhớ tớimộtngười,không,mộtcon hồ ly. Có lẽ, nàng chính là nó, chỉ là vì sao nó đột nhiên bắt đầu thân mật vớihắn... còn cứuhắn?

hắncẩn thận dò hỏi: "cônương,côbiết tiểu sư muội tại hạđinơi nàokhông,sẽnhận loại thí luyện nào?" Có tàn khốc hơn ảo cảnh băng tuyết này?

"Ngao, nơi này là lãnh địa của thiên hồ ta, tiến vàosẽchết. Nhanh chóng quỳ xuống dập đầu xin tha thứ bản thiên hồ tha ngươi tội c·h·ế·t!"

Nàng chắc chắn là hồ ly!

"Nơi băng tuyết nàykhôngcó sinh vật, ta và ngươi đồng hành,sẽmau quen thân." Lệ Nhinói, cánh môianhđào khẽ cong tạo thànhmộtvòng cung quyến rũ, gương mặt tuyệt mĩ giống như bông hoa được tắm ánh mặt trời.

Lâm Vân Phàm liền tiếp nhận đan dược nàng đưa tới. Đan dược đưa vào miệng, hóa thànhmộtluồng dịch nóng, đắng chát.hắnnuốt nước thuốc vào, nhanh chóng cảm thấy nội thương trong lục phủ ngũ tạng được ấm áp bao phủ, đau đớn giảmđiphân nửa.

"Này, Lâm Vân Phàm, đừngđi, ngươikhôngra khỏi Thái hư huyễn cảnh đâu. Chơi với ta đượckhông, ta có thể cho ngươi rất nhiều linh thạch và đan dược đỉnh cấp." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Cái gì, muốn ta tìm tiểu sư muội và sư phụ giúp ngươi? Takhônglàm!"

Lâm Vân Phàm lập tức lùi ra sau hai bước, trầm giọngnói: "cônương, xin tự trọng." Ánh mắt nàngthậthút hồn người, hết lần này tới lần khác ánh mắt giống tiểu hồ ly, chẳng lẽ nàng chính là thất phẩm thiên hồ?

"Lâm Vân Phàm..."

Quanh thân nàng tràn đầy linh khí phong thủy, tu vi linh lựchắnkhôngthể cảm ứng được. Mạnh hơnhắn, có thể là ngũ phẩm đỉnh phong, hoặc lục phẩm, thậm chí có thể là thất phẩm! (đọc tại Qidian-VP.com)

"Tiểu sư muội, tiểu sư muội..." Lâm Vân Phàm lo lắng gọi, cố gắng ngồi xuống nhìn bốn phía xung quanh. Đây vẫn là ảo cảnh băng tuyết nhưng khung cảnh giống như tiểu sư muội chưa từng xuấthiện, chỉ có điều nhìn dấu chân bên cạnhhắnbiết, tiểu sư muội vừa rồi vẫn ở cùnghắn.

"Ngươikhôngquỳ xuống dập đầu? Hừ, bản thiên hồ ăn ngươi!"

Lâm Vân Phàm nghe xong lời nàng... gương mặtanhtuấn lộ vẻ thất vọng.hắnsẽmãi thí luyện nơi này sao? Ở đây nơi ảo cảnh, đến khi đồ ăn và Tích cốc đan trữ trong túi càn khôn hết,hắnsẽchết.

Phụ thân nàng nhìn trúnghắn, nhất địnhsẽtăng cường độ khó, khiếnhắnvĩnh viễn ở lại Thái hư huyễn cảnh, cho đến lúchắncó năng lực đạp phá hưkhôngphi thăng. Hừ, như vậy rất tốt, nàngsẽcó thêm nhiều thời gian trêu đùahắn, báo thù việchắnđốt bộ lông của nàng.

Lệ Nhi chạy hai bước đuổi kịp,nóimộtcách hùng hồn: "Ta muốnđicùng ngươi!" Thiên hạ này còn có nam nhânkhôngrung động trước nhan sắc của nàng? (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ta thấy nhàm chán, muốn chơi đùa." Lệ Nhinói, ngắm nhìn bốn phía, cảm thấy ảo cảnh băng tuyếtkhôngthích bằng ảo cảnh rừng rậm, nhưng nơi này có tu sĩ linh căn hỏa tinh khiết mà phụ thân coi trọng, cho nên nàng tới đây cứuhắn, thuận tiện kiểm tra xem định lựchắnthế nào.

Lệ Nhikhônggạthắnnói: "Thái hư huyễn cảnh bao gồm nhiều ảo cảnhnhỏ, tất cả tu sĩ và linh sủng tiến vào đều phải tiếp nhận thí luyện. Ta sinh ra ở trong Thái hư huyễn cảnh, ta chưa từng tới đại lục Ngũ Nguyên. Tu sĩ và linh sủng linh căn khác nhau, tính cách khác nhau,sẽtiếp nhận thí luyện khác nhau, tóm lại, các ngươisẽvĩnh viễn ở trong ảo cảnh thí luyện, trừ phi thông qua... những thí luyện kia, mới có cơ hội trở về đại lục Ngũ Nguyên."

"Này, ngươi bị nội thương còn chưa khỏi, ngươi dừng lại nghỉ ngơi chút đượckhông?"

"So với tiểu sư muội của ngươithìsao?" Nàng kiêu ngạo hỏi. Nàng tất nhiên hơn tiểu sư muội củahắnrồi, nàng có thểnói, trong Thái hư huyễn cảnh tất cả tinh linhyêuquái giống cái có thể biến hóakhôngmộtai đẹp hơn nàng.

Lệ Nhi lập tức lộ bản tính ngang ngược, hét lớn: "Ta muốn ngươiđicùng ta, ngươi nhất định phảiđicùng ta!"

Lâm Vân Phàm nghe lờinói: "Vâng,cônương." Vị này tu vi cao hơnhắnrất nhiều, khẳng định lớn tuổi hơnhắncũng chướng mắt hỏa linh thạch củahắn, cho nênhắnđành thu hỏa linh thạch vào túi càn khôn.

"Này, chân ta đau rồi, ngươi dừng lại nghỉ ngơi với ta nhé?"

"Ha, ngươikhôngcần nghi ngờ, tiểu sư muội ngươi thông qua khảo nghiệm của ảo cảnh, bị truyền tống tới ảo cảnh khác." Lâm Vân Phàm nghe được giọng nữ trong trẻo quay đầu nhìn lại, thấymộtthiếu nữ xinh đẹp mặc y phục trắng mái tóc dài mượtđanglặng yênkhôngtiếng độngđitới.

Lâm Vân Phàm hít sâumộthơinói: "cônương, ta vàcôlà người xa lạ,khôngnênnóitới thích haykhông."hắnnăm nay cũng 450 tuổi rồi, tuy tư tưởng vẫn còn trẻ nhưng nhữnghiệntượng sinh lý như... nảy tâm xuânđãsớm rời xahắnrồi.hắnchỉ có thểnóithiếu nữ này xinh đẹp tuyệt luân, tu sĩ định lựckhôngsâusẽdễ dàng bị nàng câu hồn.

Lệ Nhi lập tức ngây ngẩn cả người,hắnkhôngthèm để ý đến nàng?hắnkhôngbị vẻ đẹp của nàng dao độngmộtchút nào sao?

Ta nhàn rỗi chính là nhàn rỗi, thuận tiện chơi đùa với các ngươi.

Trong lòng Lâm Vân Phàm thầm cảnh giác.

"Đồ ngốc, đồ ngốc, ngươi sao lại vìmộtđóa Ngọc Liên màkhôngmuốn sống?"

"Cái gì, báo đáp ân cứu mạng? Quên mình để báo đáp? Ngu xuẩn, đầu gỗ! Takhôngchơi với ngươi nữa, tađivề."

Lệ Nhi cong miệngnói: "Biếtrõ, nhưng takhôngthíchnóicho ngươi."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 153: Phiên ngoại 2: Lệ Nhi, bắt đầu trêu đùa