Hồ Nữ
Dịch Ngũ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 154: Phiên ngoại 3: Lệ Nhi rời khỏi huyễn cảnh
Lâm Vân Phàm lập tức đứng dậy hành đại lễ với Hạo Linh Tiên Tôn,nói: "Miện hạ, cáo từ! Nữ nhi của người, tasẽchăm sócthậttốt."
Lệ Nhi nghĩ vậy, trong lòng bớt thương tâm hơn.
Lâm Vân Phàm do dựmộtchút, bế Lệ Nhi lênnói: "Lệ Nhi, chúng tađithôi."hắnsẽcố gắng chăm sóc tốt cho nàng, dù thực lực của nàng mạnh hơnhắnrất nhiều.
"Thái Hư Huyễn Cảnh cáchmộtkhoảng thời gian lại xuấthiệnở đại lục Ngũ Nguyên, khi đó con trở về." Hạo Linh Tiên Tôn lăngkhônglấy ramộtvòng tay vàng khảm linh thạchnói: "Đây là vòng tay Như Ý, trước kia tới các ảo cảnh, phụ thân lợi dụngsựchênh lệch thời gian của ảo cảnh chế tạo ra, bên trong có ít linh thạch, đan dược và pháp khí. Con và Tuyết Hoa mỗi ngườimộtcái."
"Được." Lệ Nhi thỏa mãnnói, "Ra ngoài, ngươi phải che dấu thân phận của ta,khôngđược để người khác biết ta là thất vĩ thiên hồ."
Đột nhiên nàng cảm nhận ý niệm của phụ thân truyền tới:điđi, con của ta, ta cầu chúc con tâm tưởng được thành, cuối cùng sớm lấy con rể trở về. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nam tử này là ai? Sao Lệ Nhi lại dịu dàng ngoan ngoãn nằmtrênngười ông ta? (đọc tại Qidian-VP.com)
Lệ Nhi sớm biếtrõquyết định củahắnrồi, mình cũng có quyết định, nhưng nghe xong nàng vẫn thương tâm hỏi: "Ta rất thích ngươi, ngươi có thể vì ta mà ở lại huyễn cảnh?"
"khôngcó gì đặc biệt." Lệ Nhinói, "hắnchính làmộtkẻ đầu gỗ, người ta trêu chọc thế nàohắncũng nén giận." Nàng hứa chohắnlinh thạch, linh đan, pháp khí, thậm chí tâm pháp tu luyện, màhắnchỉ hi vọng nàng có thể dẫnhắnđitìm tiểu sư muộihắnhoặc sư phụkhôngthìnóichohắnbiết tình hình của bọn họ.
Hạo Linh Tiên Tôn thỏa mãn gật đầu, "Ngươi mang Lệ Nhi ra ngoài, chỉ cần tới vách núi Thái Nguyên Cung nhảy xuống, là có thể rời khỏi huyễn cảnh." Thái Nguyên Cung kết nối từng ảo cảnh, lúc tu sĩ nhìn thấy Thái Nguyên Cung, vị trí cũng khác nhau.
Lệ Nhi nhìn phụ thân,nói: "Cha, con ra ngoài chơi, nhất đính sớm trở về." Nàng chỉđichơimộtlát, rồisẽdùng pháp trận trong vòng tay Như Ý trở về nhà.
Lệ Nhi là nữ nhi của ông, làmộttay phân tay nước tiểu nuôi lớn, nữ nhi chỉ lắc lắc lỗ tai là ôngđãbiết nữ nhi nghĩ gì muốn gì. Lệ Nhi chú ýmộttu sĩ trẻ tuổi thuần phác như vậy, ôngđãđoán ra tâm tư congái. Lệ Nhi trưởng thành, bắt đầu theo bản năng tìm kiếm đối tượng giao phối thích hợp. Như vậy cũng tốt, Thanh Đồng là hồ ly hoang dã hung hăng càn quấy, ông dạy bảo mấy lầnhắncũngkhôngthay đổi được bản tính,khôngxứng với Lệ Nhi. Lệ Nhi mang dòng máu của ông, có lẽ nên chọn cho nữ nhimộttu sĩ nhân loại kiệt xuất.
"Miện hạ,thậtnhư vây? Lệ Nhi là thiên hồ trân quý,đira ngoàisẽbị nhiều người để ý." Lâm Vân Phàm lập tức hỏi Hạo Linh Tiên Tôn.
Chờ sau khimộtngườimộthồ bàn xong điều kiện, Hạo Linh Tiên Tônnói: "Lâm Vân Phàm, thời giankhôngcòn nhiều, ngươi cần phảiđi." Chờ chút nữa ông còn phải gọi Tuyết Hoa và Hạ Lăng Vân tới.
"Ngu ngốc! Chuyện tốt như vậy người khác cầukhôngđược, ngươi lại từ chối." Lệ Nhi lập tức giận đùng đùng.
"Phụ thân nàng?" Lâm Vân Phàm kinh ngạcnói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thấyhắnquyết định rờiđi, Lệ Nhi lập tứcnói: "Ta và ngươi cũngđi. Ta từnhỏchưa tới đại lục Ngũ Nguyên bao giờ, muốn tới đó."
"khôngthể." Hạo Linh Tiên Tôn nghiêm túcnói, "Đây là quy củ do những người sáng tạo Thái Hư Huyễn Cảnh đặt ra, phụ thânkhôngthể làm trái."
Ông đeo vòng vào tay Lệ Nhinói: "Cái này có thể biến tonhỏtùy ý, vĩnh viễn ởtrêncổ tay conkhôngbị rơi. Vòng tay này lúc chế tác có cho lông hồ ly của con vào, trừ conkhôngai có thể sử dụng. Phụ thân còn bố trímộtpháp trận truyền tốngkhônggian, khi nào con chơi chán, có thể dùng pháp trận trở về, cho nên, con đừng lo lắng cho phụ thân, cứ chơi cho thoải máiđi."
"Lệ Nhi, ta ở bên ngoài có thân nhân, takhôngmuốn rời xa bọn họ." Lâm Vân Phàm ngồi xuống dịu dàngnói. Lệ Nhi là linh sủng của chi chủ Thái Hư Huyễn Cảnh? Thảo nảo nàng có thể tự do ra vào ảo cảnh.
"Phụ thânđãđồng ý." Lệ Nhi uy h**p, "Ta mặc kệ, dù sao ta cũng muốn ra ngoài. Lâm Vân Phàm, ngươi dẵn tađi, hay để tađimộtmình?"
"Ngươi cũngkhôngthểnóicho sư phụ và tiểu sư muội ngươi ta là nữ nhi của chi chủ Thái Hư Huyễn Cảnh. Takhôngthích người khácnóibóngnóigió hỏi ta về bí mật huyễn cảnh." Lệ Nhi lạinói.
"Được." Lâm Vân Phàmnói.hắnđoán chừng Lệ Nhi cũng quấy rối sư phụ và tiểu sư muội, bọn họ biếtrõnàng là thất vĩ thiên hồ.
Lâm Vân Phàm cảm thấy rùng mình sởn gai ốc. Nàng muốn tới đại lục Ngũ Nguyên chơi? Hồ ly thích giày vò người khác muốn tới náo loạn đại lục Ngũ Nguyên?
Lệ Nhi ghé vào khuỷu tay Lâm Vân Phàm, nước mắt lưng tròng nhìn phụ thân, trong lòng thầm hối hận, mìnhkhôngnên rời khỏi phụ thân.
Lệ Nhi nghe vậy, hàm răng khẽ c*n m** d***, chần chừthậtlâunói: "Phụ thân, người coi nhưhắnkhôngqua thí luyện, đểhắntiếp tục trong ảo cảnh đượckhông? Nếuhắnmãi ở trong huyễn cảnh, sớm muộnsẽtấn cấp cửu phẩm Tiên Tôn." Nếu Lâm Vân Phàm rời khỏi huyễn cảnh, nàngsẽvĩnh viễnkhôngnhìn thấyhắn. Thế giới bên ngoài linh khíkhôngđậm đặc bằng huyễn cảnh,nóikhôngchừng chờ đến khi Thái Hư Huyễn Cảnh xuấthiệnlần nữa ở đại lục Ngũ Nguyên, Lâm Vân Phàmđãchết già rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ừ. Chơi vui vẻ đừng để bản thân phải tiếc nuối." Hạo Linh Tiên Tôn gật đầu nhìn nữ nhi,nóivới Lâm Vân Phàm: "Lâm Vân Phàm, nữ nhi của ta giao cho ngươi, ngươi tuyệt đốikhôngđược để nữ nhi của ta tổn thương."
"Phụ thân, nếu conđingười làm sao bây giờ?" Lệ Nhi kinh ngạc hỏi, nàngkhôngnghĩ tới việc tới đại lục Ngũ Nguyên chơi.
Lệ Nhimộtlần nữa dụ dỗhắn: "Chỉ cần ngươi ở lại huyễn cảnh, phụ thân tasẽbồi dưỡng ngươithậttốt."hắnchắcsẽkhôngđồng ý với lời nàng đâu.
Lâm Vân Phàm vui vẻnói: "Miện hạ, ta muốnđi." Miện hạ, đây chính là tôn xưng tôn quý đẳng cấp nhất dành cho cường giả giới tu tiên.
Hạo Linh Tiên Tôn cườinói: "Hài tử trưởng thành cũng nên rời nhà xông xáo. Tađãchuẩn bị chu toàn cho Lệ Nhi, nàngsẽkhôngbị người khác tổn thương." Gặp được nguy hiểmthìtrực tiếp trở về cạnh ông!
"Phụ thân, người tăng độ khó đểhắnkhôngthể thông qua." Lệ Nhi ôm cánh tay phụ thân.
Nàngnóixong, thu lại sáu đuôi, ngụy trang thành linh hồ bình thường. Thiên hồ huyết thống tôn quý, huyết nhục là nguyên liệu luyện đan quý hiếm, nàngkhôngmuốn bị người để ý, cho dù thất phẩm linh hồ cũng rất hiếm.
Lâm Vân Phàm do dựmộtchút kiên trìnói: "Miện hạ, Lệ Nhi, ta vẫn quyết định rời khỏi." Trở thành tiên tôn là ước mơ của tu sĩ, nhưng mà quá trình tu luyện rấtcôđơn tĩnh mịch,hắnsợ hãi,khôngmuốn rời khỏi mọi người trong sư môn.
"Lệ Nhi, gần đây con chú ý rất nhiều tới Lâm Vân Phàm đấy." Hạo Linh Tiên Tôn cười tủm tỉmnói, nhìn dung mạo nữ nhi ngày càng giống thê tử Tuyết Cơ của ông.
"Miện hạ!" Lâm Vân Phàm lập tức bị chấn trụ, cửu phẩm tiên tôn chính là truyền thuyết ở đại lục Ngũ Nguyên, chưamộtai tu luyện thành cửu phẩm, cửu phẩm tiên tôn chính là cường giả cao cấp nhất giới tu tiên, hoàn toàn xứng đáng là miện hạ.
Đúng, nàng phải chơi vui vẻ, sau đó tìmmộtvị hôn phu trở về với phụ thân.
Có lẽ Lệ Nhisẽđại náo đại lục Ngũ Nguyên!
Sau khi Lâm Vân Phàm xuấthiệnở trong Thái Nguyên Cung,hắnthấymộtnam tửanhtuấn tôn quý ngồi ngay ngắntrênbảo tọa ngọc bích, Lệ Nhi ở hình dáng thất vĩ thiên hồ nằmtrênđùi nam tử. Nam tửanhtuấn khẽ v**t v* bộ lông Lệ Nhi, gương mặt mỉm cười.
Lâm Vân Phàm lập tứcnói, "Miện hạ xin thứ cho vãn bối thất lễ."hắnbắt đầu hành lễ ba quỳ chín bái long trọng.
"Chính là chi chủ Thái Hư Huyễn Cảnh." Lệ Nhi kiêu ngạonóira, "Cha ta chính là chi chủ của Thái Hư Huyễn Cảnh, lúc ở đại lục Ngũ Nguyên mọi người đều tôn xưng ông là Hạo Linh Tiên Tôn."
Lâm Vân Phàm trầm ngâmmộtchútnói: "Miện hạ, sư phụ và tiểu sư muội ta cũng thông qua thí luyện? Quyết định của bọn họ như thế nào?" Nếu bọn họ ở lại,hắncũngsẽlưu lại.
"Lệ Nhi, thời gian đóng cửa huyễn cảnh còn lại mấy ngày. Lâm Vân Phàmđãsớm thông qua sát hạch, tasẽđểhắnlựa chọn rời khỏi hoặc ở lại." Hạo Linh Tiên Tônnói. Thái Hư Huyễn Cảnh vận hành có quy luật, trách nhiệm của ông chính là giữ gìn Thái Hư Huyễn Cảnh, quản lí tất cả các sinh linh ở trong huyễn cảnh.
"Người khác? Chính là con phảikhông?" Hạo Linh Tiên Tôn khẽ cườinói. Tính tình Lệ Nhikhônggiống mẫu thân nàng, nhớ năm đó, Tuyết Cơ đối với ông dịu dàng nhiệt tình, giống như Tuyết Hoa và Hạ Lăng Vân lúc này. A... Lệ Nhi ngang ngược là do ông nuông chiều quá.
Lâm Vân Phàm hồi đáp: "Tất nhiên là ở trong Thái Hư Huyễn Cảnh."
Hạo Linh Tiên Tônnói: "Đúng vậy. Đây chính là mục đích mà các Tiên Tôn thượng cổ sáng tạo Thái Hư Huyễn Cảnh. Bây giờ ngươi có hai lựa chọn: Rời khỏi hoặc lưu lại!"
Hạo Linh Tiên Tôn cười hiềnnói: "Yên tâmđichơi. Về sau kiến thức nhiều, gặp nhiều nam tử khác, con mới biết nam nhân như thế nào mới hợp với con." Lâm Vân PHàm và Hạ Lăng Vân đều thông qua thí luyện ông đặc biệt bố trí, ông rất hài lòng, nhưng giờ Lệ Nhi mới chỉ là thích, cho nên ông muốn tạo thêm cơ hội nữa cho nữ nhi, để nữ nhiyêumếnhắn.
Làm sao có thể đểmộtthất vĩ thiên hồ tràn ngập tò mò với mọi thứ, lại còn thích giày vò người khácđira ngoàimộtmình?
"Tađãbiết." Lâm Vân Phàm gật đầunói.
Lệ Nhi lập tức nhảy khỏi đầu gối phụ thân đến trước mặthắn: "Sư phụ ngươi là chi chủmộtcung, có trách nhiệmtrênngười, tiểu sư muội ngươi muốn tìm hiểu thân thế mình, ngươi sao phải rờiđi?" Hừ, nhất định là vì tiểu sư muộihắn!
"khôngđược, tađãtăng độ khó của thí luyện lên rất lớn rồi,khôngthể phá lệ thêm." Hạo Linh Tiên Tôn lắc đầunói.
Lâm Vân Phàm thầm khiếp sợ.hắnkhôngdám chần chừ, chắp taynói, "Tiền bối, linh khí bên trong Thái Hư Huyễn Cảnh đậm và nhiều hơn đại lục Ngũ Nguyên, thí luyện cũng tốt hơn, nguy hiểm cũng nhiều." Còn có tinh linhyêuquái rất chânthật, vô cùng thích hợp để tu sĩ thí luyện chiến đấu.
Chương 154: Phiên ngoại 3: Lệ Nhi rời khỏi huyễn cảnh
Hạo Linh Tiên Tôn gật đầunói, "Vậy ngươi cho rằng, tu sĩ có tư chất ở trong huyễn cảnh dễ tấn cấp lên cửu phẩm hơn hay là ở đại lục Ngũ Nguyên dễ hơn?"
Phất phất tay, ông hiền lànhnói: "đithôiđithôi, ta còn có chuyện."
Hạo Linh Tiên Tôn khẽ gật đầu: "Lâm Vân Phàm, tađãtừng là cửu phẩm tiên tôn ở đại lục Ngũ Nguyên, bây giờ là chi chủ của Thái Hư Huyễn Cảnh, những linh đan ngươi đạt được ở ảo cảnh ddefu là ta tự tay luyện chế, tam vị chân hỏa là công pháp ta nhiều năm đúc kết, chẳng lẽ ngươikhôngtạ lễ màđiđơn giản như vậy?"
"Hừ." Lệ Nhi kiêu ngạo nâng cái cằm tuyết trắng xinh đẹp. Nàng đe dọa, sắc dụ, lợi dụ, nhưng tên Lâm Vân Phàm này dầu muốikhôngăn, cố chấp tu luyện trong ảo cảnh băng tuyết, đối với nàngthìđứng xa mà trông. Hừ, đừng tưởng nàngkhôngbiết, Lâm Vân Phàm coi nàng như làmộttrong bộ phận thí luyện, luyện ý chí chống cự lại sắc đẹp.
"Phụ thân?" Lệ Nhikhôngdám tin nhìn phụ thân.
Hạo Linh Tiên Tônđãbiếtrõquá trình thí luyện củahắntrong huyễn cảnh mỉm cườinói: "Thái Nguyên Cung là trung tâm của Thái Hư Huyễn Cảnh, cũng là nơi sở hữu tất cả ảo cảnh. Chỉ có tu sĩ thông qua các loại thí luyện mới có cơ hội thấy Thái Nguyên Cung. Ta muốn hỏi ngươi, ngươi có pháthiệnThái Hư Huyễn Cảnh và đại lục Ngũ Nguyên có chỗ khác nhau?"
"Lệ Nhi." Lâm Vân Phàm lần đầu tiên đưa tay v**t v* bộ lông hồ ly của nàng, dịu dàngnói: "Lệ Nhi, xin lỗi nàng, nhưng ta vẫn muốn trở vè." Lệ Nhi quấn quýthắn, Lệ Nhi thíchhắn, Lệ Nhi muốnhắnlưu lại, xin phụ thân nàng bồi dưỡnghắn, có lẽ nàngthậtsựthíchhắn, nhưng mà,thậtxin lỗi...
Lâm Vân Phàm lắc đầunói: "Lệ Nhi, ta cũng có chút thích nàng, nhưng ta phải trở về." Lệ Nhi thường xuyên tới ảo cảnh trêu chọchắn, tăng thêm cảm giác vui vẻ cho quá trình thí luyện buồn bã. Nàng chỉ là hiếu kì ham chơi,khôngcó ác ý,hắnbiết tính nàng đơn thuần như vậy saokhôngthích nàng?
Lệ Nhi kích động dập đầu với phụ thân, đôi mắt khẽ ẩm ướt.
"Hai người họ cũng thông qua thí luyện." Hạo Linh Tiên Tôn v**t v* lỗ tai Lệ Nhinói, "Sư phụ ngươi là chi chủmộtcung sau khi hỏi thăm tình hình ngươi và sư muội,hắnlựa chọn rờiđi, tiểu sư muội ngươi còn nhiều điều lo lắng,khôngchút do dự quyết định rời khỏi."
Lâm Vân Phàm vộinói: "Lệ Nhi, để ta đưa nàng ra ngoài." Lệ Nhi thíchthìgiày vòhắn, ngàn vạn lần đừng gây chuyện thị phi khắp nơi.
"Lâm Vân Phàm, chỉ cần ngươi ở lại Thái Hư Huyễn Cảnh, tasẽtoàn lực bồi dưỡng ngươi, để ngươi sớm thành Tiên Tôn vĩnh sinh bất tử." Chi chủ Thái Hư Huyễn Cảnh Hạo Linh Tiên Tôn chậm rãinói, gương mặt tuấn mĩ nở nụ cười tự tin. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phụ thânđãnghĩ cho nàng tất cả!
"Lệ Nhi, nếu con cảm thấyhắntốt, có thể thử theohắnra ngoài." Hạo Linh Tiên Tôn v**t v* đầu nữ nhinói, "Thái Hư Huyễn Cảnh trừ thí luyện ra chẳng còn gì thú vị,khôngthích hợp cho những người trẻ tuổi như con. Hài tử lớn rồi luôn muốn ra ngoài lịch lãm,khôngbằng nhân cơ hội này con tới đại lục Ngũ Nguyên chơiđi." Nhưng trước khi nữ nhi rờiđi, ông cần phải dặn dò cấm nữ nhi tùy tiện tổn thương nhân loại.
Lập tức Lệ Nhi lộ vẻ uể oải, gương mặt u buồn.
Trong lòng Lâm Vân Phàm bỗng thấy khó chịu.hắnổn định tâm thần, ôm quyền khom ngườinóivới nam tử tuấn mĩ ngồitrênngọc bích: "Vãn bối Lâm Vân Phàm bái kiến tiền bối. Trong lúc vô tình vãn bối xâm nhập Thái Nguyên Cung, kính xin tiền bối thứ tội."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.