Hóa Long Ký
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 21: Trao đổi
“ Ra giá đi!” Một nam tử áo trắng vẫn thờ ơ tựa lưng lên ghế bỗng đứng phắt dậy, nói hệt như gầm.
Mới bắt đầu đã xuất hiện thứ quý hiếm như Hải Đan, những kẻ khác cũng không lấy ra đồ xoàng xĩnh, hết trăm năm thảo dược lại đến khoáng thạch trân quý, bảo bối cứ thi nhau tuôn ra.
“ Con cóc ghẻ nhà ngươi nói nhiều như vậy làm gì! Ta ra giá 2 viên trung phẩm linh thạch.” Một lão ông râu tóc bạc phơ, lưng đeo hồ lô vàng ồm ồm lên tiếng, vừa nghe liền biết quan hệ của người này với Bích Tử không tốt cho lắm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lại nói đối với nhân loại thì hải đan cũng chỉ là vật liệu cao cấp mà thôi nhưng đối với yêu thú thì hải đan chính là loại đan dược tăng tiến tu vi tốt nhất, có thể nói trong mắt chúng yêu nơi đây thì giá trị viên hải đan này thực sự vô cùng lớn.
Nam tử áo trắng họ Thao không cho là đúng: “ Mộc đạo hữu cần gì khiêm tốn như vậy! Chữ chữ nghi trong quyển sách này đều chứa đựng huyền cơ, dù mới đọc vài trang đầu nhưng cũng đủ khiến ta tỉnh ngộ không ít. Chỉ là trên người Thao mỗ lúc này không có công pháp của xà tộc, thế này đi, đạo hữu trước đưa quyển sách này cho ta, ta đảm bảo trong vòng mười ngày sẽ hai tay dâng lên công pháp thích hợp.”
Chương 21: Trao đổi
Có không hiểu, có ngơ ngác, có kích động, đủ kiểu phản ứng.
Bích Tử là mộc thuộc tính yêu thú, có câu thuỷ sinh mộc, viên hải đan trước mắt vô cùng thích hợp với hắn, làm sao có thể trơ mắt nhìn kẻ thù c·ướp mất: “ Hải lão bớt nói đùa, 2 viên trung phẩm linh thạch mà cũng đòi mua được hải đan? Bản yêu ra giá ba viên trung phẩm linh thạch.”
Từng người một theo thứ tự chỗ ngồi đứng lên giao dịch, nửa giờ đồng hồ trôi qua, cuối cùng cũng đến lượt Mộc Hy.
Trong hàng ngũ nhất giai yêu thú, chỉ có những kẻ huyết mạch thượng hạng, cơ duyên không tệ mới có thể ngưng kết ra yêu đan, có thể tưởng tượng được thứ đồ chơi này quý hiếm thế nào, Bích Tử cũng không nói quá. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một trung phẩm linh thạch tương đương với một ngàn hạ phẩm linh thạch, nghĩa là Bích Tử vừa mở miệng liền hét giá 3000 hạ phẩm linh thạch, hành vi này không thể nói không xa hoa.
“ Người trong chăn mới biết chăn có rận, chúng ta cũng không phải luyện phù sư, không hiểu quyển sách quý giá chỗ nào cũng là bình thường.” Ngô Minh tựa như đang trả lời Bích Tử lại tựa như đang tự nhủ.
Người trước ngồi xuống, người sau đứng lên, trao đổi hội cứ thế tiếp diễn.
Bắt được món đồ mình muốn, khoé miệng Ngô Minh không dấu được vẻ vui cười, giao dịch xong hắn không lắm lời mà ngồi xuống.
“ Hừ!...Đúng là đàn gảy tai trâu.” Một trung niên bụng phệ đập bàn, mắng.
Giống như đang muốn cười nhạo tên quỷ nghèo Mộc Hy, nữ nhân mắt rắn bắt chéo chân, lanh lảnh: “ Bích đạo hữu chẳng phải cũng đang nói đùa thôi đó ư? Chút linh thạch vặt vãnh như vậy làm sao có thể mua được thứ hiếm có như hải đan!”
Một nữ tử đồ đen nhăn mặt: “ Hừ! Họ Thao ngươi tại sao đột nhiên lại lắm lời vậy? Mộc đạo hữu, ngoài công pháp thích hợp yêu cầu của đạo hữu ra ta còn nguyện đưa thêm ba ngàn hạ phẩm linh thạch. Tất nhiên trên người ta lúc này cũng không có công pháp của xà tộc nhưng đạo hữu yên tâm, vài ngày sau ta sẽ tự tay đưa tới công pháp thích hợp, đưa tới khi nào đạo hữu hài lòng mới thôi.”
Mộc Hy tất nhiên cũng thèm nhỏ dãi viên hải đan được đem ra trao đổi, tuy nhiên trong túi rỗng tuếch, hắn chỉ có thể thờ ơ ngồi nhìn đám người thi nhau ra giá. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chờ một chút vẫn không thấy kẻ nào ra giá, Ngô Minh rốt cuộc tuyên bố: “ Giao dịch thành công! Một viên nhất giai trung phẩm hải đan đổi lấy ba viên trung phẩm linh thạch cùng một bình Tuỳ Dương Đan.”
Cuốn Phù Lục Chân Giải này thật ra là do Mộc Hy lúc rảnh rỗi viết ra, bên trong ghi lại chút cảm ngộ của hắn đối với công việc vẽ phù. Tuy thứ này đối với Mộc Hy chỉ là giấy lộn nhưng đối với những cấp thấp luyện phù sư nơi đây thật chẳng khác nào thiên thư, bọn hắn kích động cũng là bình thường.
“Bên trong Phù Lục Chân Giải ghi lại cảm ngộ của một vị luyện phù sư lâu năm đối với chế phù chi đạo. Tuy không dám nói quý giá đi đâu nhưng thực rất có ích đối với những luyện phù sư đang gặp khúc mắc. Tại hạ cũng là dốc hết gia tài mới lấy được thứ này vào tay.” Mộc Hy thật thà cười.
Bích Tử dùng chiếc chân trước ngắn đủn gãi cằm, tò mò: “ Quyển sách này dạy vẽ linh phù sao? Nhìn phản ứng Thao huynh thì hẳn rất đáng giá a!”
Chỉ là không phải ngẫu nhiên Ngô Minh nói thẳng rằng muốn đổi lấy trung phẩm linh thạch, tuy nói linh thạch nào cũng là linh thạch nhưng trung phẩm linh thạch có nhiều tác dụng hơn hạ phẩm nhiều, không mấy ai chịu đổi 1 trung phẩm linh thạch lấy 1000 hạ phẩm linh thạch đâu.
Bên cạnh, một người khác đứng lên thế chỗ Ngô Minh, sau khi lấy ra đồ vật muốn trao đổi là một cây pháp khí hình kiếm, người này không nhanh không chậm nói ra điều kiện trao đổi.
“ Không có vị nào ra giá thêm sao? Dù sao thì thứ như hải đan cũng không phải thường thấy tại Ngao Hà phường thị!” Ngô Minh đặt viên hải đan xuống bàn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Liếc mắt nhìn sang Bích Tử đang hậm hực, nàng ta mới chầm chậm nói tiếp: “ Ta ra giá ba viên trung phẩm linh thạch cùng một bình Tuỳ Dương Đan.”
“ Xem ra chư vị đều không có công pháp thích hợp trên người! Thế này đi, các vị có thể nhận sách trước rồi mới đưa công pháp sau. Chỉ là tại hạ bây giờ cũng không cần gấp linh thạch, nếu ai muốn ra giá thêm thì phải dùng bảo bối bảo mệnh. Thế nào?” Không có công pháp nghĩa là không thể tu hành, Mộc Hy thật đang cần gấp một môn công pháp thích hợp, chẳng mấy khi nhiều luyện phù sư tụ tập một chỗ như này, hắn dứt khoát đem ra con bài giấu kín lâu nay, phản ứng của chúng người quả nhiên không tệ.
Người, yêu nơi đây không hẹn mà nhìn vào vị trận pháp sư lạ mặt này, bọn hắn thật có chút chờ mong người này sẽ lấy tra một bộ khí cụ bày trận trân quý nào đó.
“ Tại hạ muốn đổi lấy một bộ huyền cấp công pháp thích hợp cho xà tộc tu luyện, hoả thuộc tính.” Mộc Hy cũng không câu giờ gì, nói thẳng.
Chỉ khổ thân tên quỷ nghèo nào đó, món nào cũng muốn nhưng chẳng đủ tài lực đổi lấy thứ gì.
“ Mọi người trước đọc thử vài trang đầu!” Mộc Hy chẳng có gì là gấp gáp trước những ánh mắt tò mò xung quanh, vừa nói hắn vừa mở ra phong ấn trên mấy trang đầu của cuốn Phù Lục Chân Giải trong tay.
Tiền trao cháo múc, giao dịch được diễn ra ngay tại chỗ.
Trái với suy nghĩ của mọi người, Mộc Hy không nhanh không chậm lấy ra một quyển sách mỏng màu đỏ nhạt, bìa ghi rõ bốn chữ Phù Lục Chân Giải . Quyển sách tuy nhìn cũng có chút hoa mỹ nhưng lại không chứa chút linh khí nào, rõ ràng chỉ là thứ đồ phàm nhân dùng.
Bích Tử nghiến răng ken két, trừng mắt nhìn nữ nhân mắt rắn một lúc rồi cũng chỉ có thể ủ rũ thờ dài, hắn còn chưa phá gia đến độ dùng 4 ngàn hạ phẩm linh thạch mua một viên hải đan.
Tuỳ Dương Đan là đan dương tăng tiến tu vi dành cho luyện khí hậy kỳ sử dụng, giá cả một bình mười viên không dưới một ngàn hạ phẩm linh thạch. Nói cách khác, nữ nhân mắt rắn vừa ra giá 4000 hạ phẩm linh thạch.
Bích Tử nhìn viên hải đan lấp la lấp lánh trước mắt, thèm nhỏ dãi: “ Chà! Chà! Vừa bắt đầu Ngô huynh đã đem ra bảo bối hiếm thấy như vậy, xem ra những đồng đạo còn lại nếu không muốn mất mặt cũng chỉ có thể cắn răng lấy ra thứ đồ yêu thích mà thôi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Dù đối với những kẻ sinh ra đã ngậm thìa vàng nơi đây thì con số này cũng đã rất lớn, không ai tiếp tục lên tiếng.
“ Umm...Vậy là thứ đồ này rất quý giá rồi! Sao ta nhìn vào chỉ thấy đau đầu thôi vậy?” Nhìn thiếu nữ không những đồng ý dùng công pháp thích hợp trao đổi mà còn ra giá thêm ba ngàn hạ phẩm linh thạch, Bích Tử vẫn một bộ không tim không phổi, gãi cằm.
Tất nhiên yêu thú cũng chỉ có thể luyện hóa yêu đan có thuộc tính thích hợp, giống như hoả thuộc tính yêu thú như Mộc Hy không tài nào luyện hóa được viên thuỷ thuộc tính hải đan trước mắt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.