Gợi ý
Image of Các Nàng Ủy Thác Thù Lao Không Thích Hợp!

Các Nàng Ủy Thác Thù Lao Không Thích Hợp!

【 Đinh! Chúc mừng ngài mở khóa EX cấp thiên phú —— Người lữ hành 】 Trần Lạc tại hoàn thành một ngàn kiện thường ngày tiểu ủy thác, thành công mở khóa thiên phú của mình. Mở khóa thiên phú sau, hoàn thành ủy thác liền sẽ thu được ban thưởng, bao quát nguyên thạch cùng kỹ năng ban thưởng. 【 Gia đình dụng cụ tinh thông 】, 【 Trăm phần trăm bị không thủ nhập bạch nhận 】, 【 Trăm phần trăm bị hồ ly báo ân 】...... Theo ủy thác hoàn thành càng ngày càng nhiều, trần Lạc trên thân kỳ kỳ quái quái kỹ năng cũng càng ngày càng nhiều. Bất quá, kỹ năng kỳ quái một chút trần Lạc còn có thể tiếp nhận, tối lệnh trần Lạc khổ não kỳ thực là có ít người ủy thác thù lao càng ngày càng không được bình thường...... Mobius, ngươi muốn ta cùng ngươi nghiên cứu? Có thể! Nhưng vì ban thưởng gì lại là một cái ký ức thể? Mưa lành, ngươi muốn ta cùng ngươi tăng ca? Cũng không thành vấn đề, nhưng vì cái gì khen thưởng đặc biệt lại là một cái thất thất? Ngươi cái nào lấy được? “Các nàng cho ủy thác thù lao, thật là càng ngày càng không được bình thường!” Trần Lạc một bên đùa lấy nhặt được tóc hồng hồ ly, một bên chửi bậy.
Cập nhật lần cuối: 01/11/2025
2698 chương

Cá Ướp Muối

Đồng Nhân

Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 37. Vòng tròn của dục vọng và tình yêu

Chương 37. Vòng tròn của dục vọng và tình yêu


Cảm thấy việc này đã không còn cứu vãn được nữa, Quốc quyết định đánh liều, trang bị toàn bộ vật phẩm nguyền rủa lên người để tối đa hoá sức chiến đấu nhằm thử sức một phen với Camellya.


Tất nhiên, một phần cũng là vì cậu muốn xem thử giới hạn của buff [Tâm trí kiên định] nằm ở mức độ nào nữa.


Duy chỉ có một vấn đề.


Từ nãy đến giờ, cậu đã t·ấn c·ông Camellya rất nhiều lần nhưng cô ấy chỉ tránh né chứ không hề đánh trả, mặc dù cô ấy có rất nhiều cơ hội để làm điều đó.


Không thuật thức ma thuật, không hiệu ứng lĩnh vực, chỉ đơn thuần là tránh né và mỉm cười. Điều đó mang đến cho cậu một cảm giác vừa nguy hiểm, vừa rơn hết cả tóc gáy khi nghĩ về việc Camellya muốn làm gì với mình.


Thà rằng Camellya để lộ sự khát dục và khát máu như lần trước, Quốc còn cảm thấy dễ tiếp nhận hơn nhiều. Đằng này... Cô ta đang trở nên quá mức khó đoán, cậu không tài nào đoán ra được cô ta đang nghĩ cái gì trong đầu.


"Anh có cảm thấy chúng ta giống như một cặp đôi đang khiêu vũ hay không?"


Camellya nhìn Quốc, đôi mắt vô hồn ánh lên sự si mê đầy khó hiểu. Sự phân tâm đó đã khiến cô ấy nhận phải vài v·ết t·hương trên cơ thể, tuy vậy có vẻ như cô ấy không hề để tâm đến điều đó.


Thậm chí...


Sự xuất hiện và mùi hương của máu tươi càng khiến cho cô ấy toát lên vẻ đẹp kì lạ của sự điên loạn.


Là một con quỷ thượng cấp, chút v·ết t·hương đó là không đáng kể đối với Camellya. Cô ấy chỉ muốn vờn nhau với Quốc, tùy hứng chạm vào cơ thể của cậu ta, vuốt ve, hôn lấy và thì thầm vào tai cậu những lời đường mật mà cậu không bao giờ muốn nghe từ con quỷ đã từng ăn sống mình.


Khung cảnh chiến đấu này kì khôi thay đã diễn ra đúng như Camellya nói lúc trước... Một màn khiêu vũ đầy lãng mạn của vị máu, xác thịt và những lời thì thầm.


Camellya cười khúc khích, trông giống như rất tận hưởng sát ý mà Quốc đang hướng thẳng về phía mình, thậm chí còn vui vẻ dùng cơ thể tiếp nhận lấy những nhát dao đó, cảm nhận khoái cảm từ sự tổn thương về mặt thể xác.


"Hãy yêu em nữa đi~♡ Mạnh mẽ hơn, mãnh liệt hơn nữa~♡"


Quốc triệt để bó tay.


Có lẽ đối với Camellya lúc này, mọi hành động của cậu kể cả nỗ lực g·iết c·hết cô ấy cũng là minh chứng cho khái niệm tình yêu méo mó nào đó. Chẳng những không có tác dụng gì mà còn mang đến khoái cảm kì quặc cho cô ta.


"Đánh nhau từ nãy đến giờ mà vẫn không có dấu hiệu mất kiểm soát... Công nhận phần thưởng sau khi đánh bại Mastermind xứng đáng với công sức bỏ ra thật"


Ít nhất, đó là những gì cậu thu hoạch được.


Còn bây giờ thì...


"Camellya"


"Eh?"


Camellya đột nhiên ngưng nhảy múa, khuôn mặt tươi cười bỗng chốc đông cứng lại: "Anh vừa gọi tên em?"


"Anh ấy vừa gọi tên mình?"


"Eh?"


"♡?"


"♡♡♡!!!?"


Camellya dùng hai tay dâng mặt, bộ răng nanh sắc nhọn của Quỷ lộ ra, kèm theo đó là hai hàng nước dãi liên tục nhỏ xuống mặt đất.


Đồng thời, cơ thể của cô ấy cũng phản ứng rất rất mạnh. Quốc có thể thấy thân dưới của Camellya đang tiết dịch dữ dội, như thể... Việc được cậu gọi tên mang đến cho cô ấy cơn khoái cảm mãnh liệt hơn bất kì điều gì trên đời.


Quốc biết rõ điều này thực sự không ổn, nhưng mà... Chân tướng vẫn quan trọng hơn: "Trước khi tôi kịp đến đây gặp cô... Là ai đã t·ấn c·ông cô để rồi thành ra nông nỗi này?"


"..."


Quá muộn.


Việc được cậu gọi tên đã thổi bay chút lí trí cuối cùng của Camellya.


[Kẻ địch triển khai lĩnh vực: Rondo of Lust and Love!]


Trước cả khi hệ thống đưa ra hiệu ứng lĩnh vực thì Quốc đã mất ý thức. Những gì còn lại trong đầu cậu trước lúc đó là mùi hương kì lạ lan toả trong không khí... Mà khởi nguồn chắc hẳn chính là Camellya.


[Em yêu anh~♡]


[Em yêu anh~♡]


[Em yêu anh~♡]


[Em yêu anh~♡]


[Em yêu anh~♡]


[Em yêu anh~♡]


[...]


"..."


...


...


[Bạn đã học được kĩ năng: Kháng Mê Hoặc]


Ngay khi dòng thông báo kia hiện lên, Quốc dần dần tỉnh lại tại một nơi hoàn toàn xa lạ. Cậu nằm trên một chiếc giường bằng gỗ, chăn ấm nệm êm đều đầy đủ trên người, ngoài ra trong phòng cứ thoang thoảng một mùi thơm kì lạ, lại quen thuộc với cậu bằng cách nào đó.


Quốc ngồi dậy, chậm rãi rời khỏi giường. Tay chân cậu yếu ớt gầy gò, thậm chí còn xuất hiện rất nhiều vết rạn.


Khi đi qua một chiếc gương được treo trên tường, cậu trố mắt ra nhìn chính bản thân mình trong gương, không cách nào bình tĩnh lại được trước nhân dạng hoàn toàn khác của mình.


Cậu bây giờ đã trở thành một ông chú trung niên đầu hai thứ tóc, da thịt chảy xệ nhăn nheo với những gam màu tối, mặt đầy tàn nhang, kể cả khi đôi mắt vẫn sáng rực rỡ thì gương mặt của cậu vẫn thấm đẫm hương vị phong trần của độ tuổi gần đến xế chiều.


"Chuyện quái gì thế này?"


Cậu hoảng sợ, xem lại những dòng thông báo của hệ thống trước đó.


[Miền Tuyệt Ái - Rondo of Lust and Love: Lĩnh vực chỉ nhắm vào một mục tiêu duy nhất. Bạn bị ép phải tiếp nhận tình yêu của cô ấy bằng cả cơ thể và linh hồn của bạn]


[Xác nhận tình trạng của ngươi chơi: Hôn Mê. Tự động khởi động tính năng gia tốc diễn biến của thế giới]


[Hãy nói lời cảm ơn hệ thống vì đã lo lắng cho tuổi thọ ngoài đời thật của bạn]


Quốc đọc đến đây không khỏi thở phào nhẹ nhõm và nói lời cảm ơn hệ thống.


Nó mà không khởi động tính năng gia tốc thì cậu thực sự c·hết từ lâu rồi!


"...Cơ mà rốt cục là ai đã chăm sóc cho mình từng ấy năm trong cái thế giới này nhỉ? Mình cũng phải cảm ơn người đó mới được"


Quốc đã ôm suy nghĩ tốt đẹp đó cho đến khi cậu bắt đầu cảm thấy hối hận vì nhìn thấy bóng dáng người phụ nữ đang đứng trong bếp.


Camellya.


"..."


"A..."


Camellya như nhận ra ánh nhìn của Quốc. Cô ấy tạm gác lại công việc nấu nướng để chạy đến chỗ cậu, miệng nở một nụ cười toả nắng: "Để em đoán nhé, anh đã "tỉnh dậy" rồi có đúng không? Em vẫn nhớ rõ đôi mắt sáng rực rỡ ấy"


Nụ cười của Camellya sẽ rất đẹp nếu thứ nối tiếp sau đó không phải là một ánh mắt vô hồn. Cô ấy vẫn không thay đổi gì sau từng ấy năm.


Nhưng mà...


Điều gì đã khiến cho một con Quỷ khát tình như cô ta để cậu sống lâu đến như vậy?


Theo lí mà nói, đáng ra... Cậu nên bị xơi tái từ lâu rồi mới đúng!


Mà khoan đã...


Hình như... Cô ta nhận ra cậu đã thoát khỏi sự mê hoặc kéo dài hàng chục năm trời rồi!?


Quốc nhanh chóng triệu hồi các vật phẩm nguyền rủa để sẵn sàng chiến đấu với Camellya, chỉ có điều... Chúng đều bị hỏng cả rồi.


Thời gian đã phá hủy chúng như rất nhiều những thứ khác.


Điều này chứng tỏ tính năng kho lưu trữ của hệ thống không hề có chức năng "đóng băng" thời gian của vật phẩm!


Tức là bây giờ... Cậu hoàn toàn không có khả năng chiến đấu.


"..."


Camellya thấy rõ sự thù địch của đối phương, song ánh mắt của cô ấy vẫn yên tĩnh, không hề cuồng loạn như thuở đầu khi cô ấy dùng mọi cách để chiếm đoạt Quốc cho riêng mình.


"Sớm muộn gì em, anh và cả con gái của chúng ta cũng sẽ c·hết... Vì vậy, việc phải c·hết trong tay anh cũng là một lựa chọn không tồi"


Camellya sẵn sàng chấp nhận c·ái c·hết mà không hề có ý định kháng cự.


Quốc: "..."


Từ từ đã, hình như còn có một thông tin quan trọng hơn!


"Con gái?"


Camellya gật đầu, đôi mắt trống rỗng ngước nhìn Quốc, giống như ánh lên một chút hương vị ấm áp của tình yêu: "Ừm, chúng ta có một đứa con. Việc thụ thai giữa loài Quỷ và con người là rất khó. Em phải mất gần hai chục năm cố gắng mới mang thai được đứa bé đó"


Cạch~


"Vừa nói xong, con bé đã đi chơi về rồi"


Quốc ngây ngốc nhìn về phía cửa chính, tại đó có một bé gái có sừng đang lon ton chạy vào nhà, nhìn cậu bằng ánh mắt hiếu kỳ: "Bố?"


"..."


Nếu xét về tuổi thật, cậu vẫn còn quá trẻ để làm một người cha. Cơ mà... Khi được đứa trẻ này gọi như vậy, bằng cách nào đó, bản năng làm cha trong cậu bắt đầu trỗi dậy một cách cực kì mãnh liệt.


"Bố!"


Đứa trẻ giang rộng đôi cánh nhào vào lòng Quốc, cười khúc khích hôn môi của cậu ta: "Con biết mẹ sẽ không nói dối con mà! Nhất định một ngày nào đó bố sẽ tỉnh dậy để yêu con!"


Đúng thế, là hôn môi.


Đó cũng là khoảnh khắc bản năng làm cha bên trong Quốc bị đóng băng hoàn toàn.


Phải rồi.


Đứa con lai giữa Succubus và nhân loại, lại còn được nuôi dạy bởi một con quỷ đã phát điên và ám ảnh tột cùng bởi tình yêu như Camellya... Làm sao đứa trẻ đó có thể bình thường được cơ chứ?


"Quartz, vẫn chưa đến tối mà, con không nên làm điều đó với bố đâu"


Quartz, đó là tên của đứa trẻ này. Một cái tên đồng âm với cái tên mà cậu đã sử dụng trong Wonderland, đủ để hiểu Camellya dành nhiều tình cảm cho cậu và đứa trẻ đến thế nào.


"Vẫn chưa đến tối... Ý cô là sao?"


"Anh biết đấy, con bé cũng cần ăn để sống... Như một Succubus"


Camellya nhìn Quốc, ánh mắt vẫn trống rỗng như vậy, làm cho nụ cười của cô ấy trở nên đáng sợ hơn gấp tỉ lần: "Đàn ông trên thế giới này đều đ·ã c·hết hết cả rồi... Từ vài chục năm trước, bởi màn sương đỏ mà anh đã từng cố gắng để chống lại. Anh hiểu ý em mà, có phải không?"


"..."


"Bố~♡"


Cô bé ôm chặt lấy cậu, đôi mắt chứa đựng cơn khát tình thuần khiết nhất của một Succubus trẻ tuổi: "Bố sẽ yêu mẹ con con mà đúng chứ?"


"..."


Quá đủ rồi.


Điều này hoàn toàn quá sức chịu đựng của cậu!


Quốc cắn răng, ném đứa trẻ về phía Camellya rồi chạy vụt ra ngoài, chỉ để chứng kiến dáng vẻ hoang tàn của thế giới sau vài chục năm bị tàn phá bởi mầm mống của sự hỗn loạn.


Bầu trời chuyển thành màu đỏ, ánh sáng bị che lấp bởi màn sương đỏ dày đặc. Cậu có thể cảm nhận được hương vị tro tàn qua từng hơi thở, đồng thời... Cậu còn nghe thấy những con quái vật lẩn khuất trong màn sương đã bắt đầu chú ý đến mình.


Tất nhiên, là một Ác Quỷ thượng cấp, Camellya đủ khả năng để dựng nên một rào chắn giúp gia đình ba người họ sống an toàn kể cả khi hiện tại đã là tận thế.


"Anh yêu~♡"


"Bố~♡"


Từ trong nhà, hai mẹ con bước ra, lần lượt ôm lấy cơ thể xơ xác của Quốc, thì thầm vào tai cậu những lời yêu thương mà cậu không bao giờ muốn nghe.


Cậu không muốn biết thêm bất kì điều gì ở lần chạy này nữa. Quá đủ với cậu rồi!


Quốc cắn răng, dùng con dao găm gỉ sét đâm thẳng vào trái tim mình nhân lúc cả hai mẹ con còn chưa kịp phản ứng.


"A-"


"A?"


"Anh yêu/Bố!"


Quốc ngã quỵ xuống đất, nhanh chóng rơi vào trạng thái hấp hối.


"Anh yêu? Tại sao? Tại sao? TẠI SAO!? Tại sao anh lại nhẫn tâm vứt bỏ mẹ con em như vậy? Anh đã luôn là tất cả đối với em, tất cả mọi thứ..."


"Bố... Quartz đã làm gì phật ý bố sao?"


Hai mẹ con hợp sức dùng tất cả những gì họ có để chữa lành trái tim vỡ vụn của Quốc... Tuy vậy, đặc tính nguyền rủa của món v·ũ k·hí này vẫn còn ở đó, trái tim cậu căn bản không có cách nào cứu vãn được.


"Đừng mà... Đừng mà... Đừng c·hết... Em xin anh..."


Lần đầu tiên, Quốc nhìn thấy đôi mắt trống rỗng của Camellya thực sự chứa đựng một cảm xúc nào đó.


Nhưng trớ trêu thay... Thứ cảm xúc quý giá đó lại là sự tuyệt vọng mà cậu mang lại.


Camellya như phát điên. Cô ấy tự đâm thủng ngực trái, dùng tay không móc trái tim của chính mình ra để thay thế cho trái tim đã ngừng đập của Quốc.


Tất nhiên, chuyện đó là hoàn toàn vô nghĩa.


Tầm mắt của Quốc mờ dần, những gì còn lại trước mắt cậu bây giờ chỉ còn là hai khuôn mặt tràn đầy nước mắt và sự tuyệt vọng khôn tả.


"Xin anh đừng bỏ em mà đi..."


"Bố... Quartz xin lỗi, Quartz không biết mình đã làm gì sai cả... Bố hãy nói cho Quartz biết đi, Quartz nhất định sẽ sửa chửa mà..."


"..."


Bằng chút sức lực cuối cùng, Quốc đưa tay lên, chạm vào gò má hồng hào mềm mại của đứa trẻ đang khóc.


"Xin... lỗi..."


Rõ ràng chỉ vài phút trước, cậu bị khủng bố tinh thần, sợ hãi, hoảng loạn và chỉ muốn trốn chạy khỏi cái viễn cảnh tàn khốc và bệnh hoạn này càng sớm càng tốt.


Thế nhưng bằng cách nào đó, vào giây phút cuối đời, khi nhìn thấy sự tuyệt vọng của hai mẹ con... Thật mỉa mai làm sao, cậu lại đang cảm thấy...


Hối hận.


Chương 37. Vòng tròn của dục vọng và tình yêu