Đúng lúc này phía trên tiểu viện của Dương Hàn xuất hiện bảy đạo thân ảnh, khí tức quanh người bọn hắn rất mạnh, một người trong đó khí tức còn mạnh hơn sáu người còn lại cộng vào.
Đây là Gia chủ của Dương gia, Dương Văn Thanh và sáu vị trưởng lão, Dương Văn Minh cũng ở trong đó.
Một khắc trước bọn hắn cảm nhận được linh khí của toàn bộ Dương gia đột nhiên suy giảm, còn bắt đầu hội tụ lại ở đây, nên lập tức bay đến kiểm tra.
Phải biết Dương gia toạ lạc tại trên một đỉnh thiên sơn, cách mặt đất rất xa, xung quanh có vô số các ngọn núi khác bao quanh, vì vậy nên linh khí nơi này cực kỳ dồi dào và nồng đậm, một phần nhờ nguồn linh khí dồi dào này mà Dương gia đã sinh ra vô số thiên kiêu trong tộc.
Nên khi nồng độ linh khí bị suy giảm, đây là một chuyện lớn đối với Dương gia.
Dương Văn Minh thấy nơi này là tiểu viện của con trai mình, thì liền đi đầu bay xuống, sáu người còn lại thấy vậy cũng bay xuống theo sau.
Dương Văn Minh phóng thần thức ra thì thấy được con trai mình đang đau đớn lăng lộn trên giường, hắn liền không nghĩ nhiều, trực tiếp phá cửa xong vào.
Đến tới bên cạnh con trai mình, Dương Văn Minh trên mặt lộ ra vẻ lo lắng, thấy con trai mình sắc mặt trở nên khó coi, hai hàm răng đang cắn chặt lại, hắn không chút do dự, bắt đầu truyền linh khí vào người Dương Hàn để kiểm tra thân thể.
Khi linh khí vừa truyền vào thân thể Dương Hàn, sắc mặt Dương Văn Minh trở nên vô cùng kinh ngạc.
“ Đây là loại khí tức ở bên trong tổ địa lần trước, nhưng tại sao không cường đại bằng?”
Dương Văn Minh không để tâm chuyện này quá lâu, vì hắn nghĩ đây có thể là cơ duyên mà con trai mình nói.
Sau một lúc hắn bắt đầu nhận ra là năng lượng bên trong loại khí kì lạ này đang không ngừng đè ép nhục thân của con trai hắn.
Dương Văn Minh không do dự, lập tức vận dụng linh khí giúp Dương Hàn áp chế loại khí kì lạ này xuống.
Sắc mặt Dương Hàn bắt đầu dãn ra, hắn hai mắt mờ mịt mở ra, khi nhìn thấy cha mình thì lộ ra vẻ ngạc nhiên, cơn đau đớn lúc nãy làm hắn không thể cảm nhận bất kì động tĩnh khác bên ngoài.
“ Phụ thân, tại sao người lại ở đây?”
Dương Hàn vẻ mặt mờ mịt hỏi.
Dương Văn Minh thấy sắc mặt con trai mình trở lại bình thường, trên mặt dãn ra thở ra một hơi, hai mắt ôn hòa nhìn về phía Dương Hàn nói.
“ Linh khí của Dương gia đột ngột suy giảm, khi bọn ta đi tìm nguyên nhân, thì phát hiện linh khí đều hội tụ ở đây.”
Nghe vậy Dương Hàn trên mặt lộ ra nụ cười khó coi, hắn không nghĩ là khi tu luyện lại tạo ra động tĩnh lớn như vậy a.
Xem ra khi tu luyện hắn phải tìm nơi khác, nếu không may hút sạch Dương gia thì là chuyện lớn.
Dương gia muốn khôi phục cũng phải mất một thời gian linh khí mới trở lại như ban đầu, sẽ làm trễ nải các thiên kiêu trong tộc tu luyện đi.
Dương Văn Minh thấy Dương Hàn có biểu lộ như vậy, thì cũng hiểu chuyện gì xảy ra, là do con trai hắn gây ra.
Dương Văn Minh quay người nhìn về phía Dương Văn Thanh đang đứng phía sau hắn.
Dương Hàn thấy vậy cũng nhìn theo ánh mắt của cha mình, thì thấy gia chủ cùng các trưởng lão đều ở trong phòng, hắn liền ngay người ra một lúc, hắn không nghĩ chuyện này lại kinh động đến cả gia chủ và các trường lão trong tộc.
Dương Văn Thanh thấy ánh mắt của Dương Văn Minh nhìn mình, hắn liền hiểu Dương Văn Minh muốn nói gì, hắn trên mặt thần sắc thản nhiên nói.
“ Chuyện này cũng không có gì, tiểu Hàn có tốc độ tu luyện này là chuyện đáng mừng của Dương gia ta.”
Rồi Dương Văn Thanh nhìn về phía Dương Hàn, sắc mặt ôn hòa, miệng nở ra nụ cười.
“ Tiểu Hàn chúc mừng ngươi không những hồi phục tu vi như trước, mà còn tăng lên không ít a.”
Dương Văn Thanh thoại âm vừa rơi xuống, Dương Hàn liền ngẩn người ra, tu vi của hắn chỉ có khai mạch cảnh nhị trọng a, cũng không bằng lúc trước đi.
Dương Hàn trên mặt mộng bức, bắt đầu cảm nhận luồn khí trong cơ thể, hắn chợt nhận ra, là do khí tức quanh người hắn mạnh ngang với nguyên đan cảnh cửu trọng, nên Dương Văn Thanh mới hiểu lầm là hắn đã có tu vi nguyên đan cảnh cửu trọng.
Dương Hàn trên mặt nở ra nụ cười gượng, cũng không giải thích, Dương Văn Thanh tiếp tục nói.
“ Nhưng tiểu Hàn, khi ngươi tu luyện nhớ đừng hút sạch linh khí Dương gia ta a.”
Dương Hàn nghe vậy, sắc mặt càng thêm ngượng ngùng, một tay gãi gãi đầu, trên môi nở ra nụ cười gượng nói.
“ Đại thúc, ta sẽ chú ý.”
Dương Văn Minh thấy mọi chuyện diễn ra như vậy, liền chấp tay hướng Dương Văn Thanh nói.
“ Đa tạ đại ca.”
Khi nghe Dương Văn Minh lên tiếng, các vị trưởng lão ở đây cũng có vài phần kinh ngạc, đại trưởng lão trước đây chưa bao giờ gọi gia chủ là đại ca a, mà người kinh ngạc nhất ở đây là Dương Hàn, hắn là người hiểu rõ cha mình nhất, nên khi nghe cha mình gọi gia chủ là đại ca, biểu lộ vô cùng kinh ngạc, hai mắt mở to.
Từ khi nào mà mối quan hệ giữa cha hắn và Đại thúc đã tốt lên a?
Dương Văn Thanh nghe vậy, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, liền bước tới vổ vai Dương Văn Minh cười cười nói.
“ Đệ đệ, ngươi không cần khách khí với ta, đều là người nhà.”
Dương Văn Minh nghe vậy trong lòng cảm thấy cực kỳ áy náy, hắn trước đây luôn tìm mọi cách để gây khó dễ cho Dương Văn Thanh, nhưng hiện tại Dương Văn Thanh lại không để ý chuyện đó, vẫn luôn xem hắn là đệ đệ.
Dương Văn Thanh nhìn Dương Văn Minh nói.
“ Đệ đệ, hiện tại cũng không có việc gì, chúng ta đi uống vài chén rượu a?.”
Dương Văn Minh trên mặt thần sắc cũng trở nên vui vẻ.
“ Được, hôm nay chúng ta không say không về”
Dương Văn Thanh cùng các trưởng lão bước ra cửa, hắn quay người lại nhìn về phía Dương Hàn, thấy Dương Hàn trên mặt vẫn còn mang theo vẻ kinh ngạc, hắn cũng không để ý nói.
“ Tiểu Hàn, bọn ta cũng không làm phiền ngươi nghỉ ngơi.”
Nói xong Dương Văn Thanh tiện tay đóng cửa phòng lại.
Kẹt~
Tiếng động van lên Dương Hàn mới từ trong kinh ngạc lấy lại tinh thần.
Nhưng đối với Dương Hàn chuyện này cũng là một chuyện tốt, Dương Hàn không để tâm chuyện này quá lâu, hắn vội vàng gọi hệ thống ra.
“ Hệ thống, đã có chuyện gì xảy ra với cơ thể ta?”
Một đạo thanh âm băng lãnh máy móc từ trong não hải của Dương Hàn vang lên.
【 Đinh! Hiện tại do nhục thân của túc chủ không thể gánh chịu được tu vi cao hơn khai mạch cảnh nhất trọng, nên khi túc chủ đột phá đến khai mạch cảnh nhị trọng cơ thể mới không thể gánh chịu nguồn năng lượng đó.】
Nghe xong sắc mặt Dương Hàn bắt đầu trầm xuống, vậy có thể nói cho dù muốn, hắn cũng không thể tu luyện a, nhưng hiện tại hắn cũng không thể làm gì.
Dương Hàn thở dài một hơi, hắn bắt đầu đứng dậy bước ra cửa, hướng phía động phủ tu luyện mà đi, đây là lần đầu hắn tiếp xúc với hỗn độn chi khí, nên chưa thể thích nghi được, cần phải bế quan cũng cố tu vi.
Bất tri bất giác một ngày đi qua.
Một đạo thanh âm băng lãnh vang lên, cắt ngang Dương Hàn đang ngồi trong động phủ cũng cố khí tức của mình.
【 Đinh! Túc chủ có một lần đánh dấu ban thưởng, xác nhận đánh dấu.】
Đạo thanh âm vừa rơi xuống, Dương Hàn hai mắt sáng lên, lần này hãy ra thứ có tác dụng đi a, hắn không do dự nữa liền nói.
“ Xác nhận!”
0