0
Đây cũng không phải lần đầu Dương Hàn nhìn thấy cô, nên hắn cũng không ngây người ra trước vẻ đẹp đó, cô là con gái của Phương Bắc Điền, Phương Hàn Tuyết.
Phương Hàn Tuyết đứng hàng thứ ba trong bản thiên kiêu đông vực, có tu vi tử phủ cảnh thất trọng, cô sở hữu Hàn Băng Thánh Thể, ngày cô xuất sinh trên trời liền xuất hiện dị tượng hàn phong gào thét, tuyết hoa bay lượn, bầu trời theo mùa hè liền chuyển sang mùa đông một dạng.
Băng long ngút trời, Băng Phượng bay lượn, băng sương cự viên ngửa mặt lên trời gào thét. . .
Hàng trăm hàng ngàn loại Băng thuộc tính dị thú hư ảnh ở trên không trung tranh nhau hiện lên, cực kỳ kinh động, nên các thế lực khắp nơi đều đến Phương gia để chúc mừng, và muốn thông gia, nhưng Phương gia chủ đều cự tuyệt.
Hai mắt chạm nhau, Phương Hàn Tuyết đôi môi đỏ mọng nở ra nụ cười xinh đẹp như tiên nữ nhìn Dương Hàn.
Dương Hàn thấy vậy hai mắt híp lại, trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc, trước đây Phương Hàn Tuyết khuôn mặt lúc nào cũng lạnh như băng, khi tình cờ gặp hắn cũng chỉ liếc mắt một cái rồi không để ý, nhưng hiện tại lại cười với hắn.
Không lẽ cô ta bị đoạt xá a!
Dương Hàn lập tức di dời ánh mắt cũng không để ý nữa.
Chuyện cô ta có bị đoạt xá hay không cũng không liên quan gì đến hắn!
Phương Hàn Tuyết thấy Dương Hàn quay mặt đi, cô cũng ngây người, cô bắt đầu nghi ngờ nhan sắc của mình.
Cô chưa kịp suy nghĩ gì, thì phụ thân cô lên tiếng.
“ Dương gia chủ hình như có chút hiểu lầm, hôm nay ta đến đây không phải là do bảo vật, mà là bàn chuyện hợp tác a.”
Nghe vậy Dương Văn Thanh hai đầu lông mày dãn ra, trên mặt lộ vẻ hứng thú nói.
“ Phương gia chủ là muốn hợp tác gì a?”
Phương Bắc Điền quay đầu nhìn về phía Phương Hàn Tuyết một cái.
Phương Hàn Tuyết thấy phụ thân nhìn mình thì gật gật đầu.
Hắn thấy vậy thì thở ra một hơi, mấy ngày trước con gái hắn đột nhiên nói với hắn.
Nhất định phải tạo mối quan hệ tốt với Dương gia!
Hắn nghe con gái mình nói vậy trên mặt thần sắc liền trở nên mờ mịt, nhưng hắn hiểu rõ con gái mình làm gì cũng có lí do, hắn muốn hỏi nhưng Phương Hàn Tuyết chỉ nói.
Tin tưởng nàng!
Hắn thấy ánh mắt con gái mình cực kỳ kiên định, cũng không hỏi gì thêm, nên hôm nay hắn mới có mặt ở đây.
Phương Bắc Điền quay đầu lại nhìn lên Dương Văn Thanh nói.
“ Phương gia ta sản nghiệp chủ yếu là Luyện Khí, Còn Dương gia thì có nhiều quặn mỏ huyền thiết, cùng linh thiết, sao chúng ta không mua bán trao đổi với nhau a.”
Nghe xong Dương Văn Thanh trên chủ vị hai mắt híp lại, nếu so mỏ huyền thiết, cùng linh thiết Dương gia hắn chỉ hơn Phương gia không nhiều.
Không cần hợp tác với Dương gia hắn, Phương gia cũng có đủ nguyên liệu a.
Nghĩ đến đây Dương Văn Thanh giọng nói có chút nghi ngờ hỏi.
“ Phương gia cũng không cần hợp tác với chúng ta cũng có đủ nguyên liệu luyện khí đi, tại sao còn muốn hợp tác với Dương gia ta a?”
Sắc mặt Phương Bắc Điền cũng không mấy biến hóa, chuyện này hắn đã chuẩn bị trước.
“ Cũng không giấu gì Dương gia chủ, hiện tại các mỏ quặn linh thiết của Phương gia ta, cũng sắp khai thác hết, nên sắp không đủ nguyên liệu.”
Phương Bắc Điền sắc mặt không mấy biến hóa, đây là lời nói dối của hắn a.
Dương gia và Phương gia sản nghiệp cũng ngang ngang nhau, nên hắn hiện tại cũng không còn cách nào khác ngoài bịa ra một lí do.
Dương Văn Thanh nghe vậy hai đầu lông mày dãn ra, nhưng lại nghĩ đến chuyện gì đó, lông mày cũng nhanh chóng co lại, trên mặt lộ vẻ nghi hoặc, nhìn hướng Phương Bắc Điền hỏi.
“ Tại sao lại chọn Dương gia ta, nếu so quặn linh thiết Lăng gia cùng Trần gia còn nhiều hơn Dương gia ta không ít a?”
Phương Bắc Điền trên mặt lộ ra nụ cười, thản nhiên nói.
“ Chỉ là ta muốn tạo mối quan hệ tốt với Dương gia.”
Thoại âm của Phương Bắc Điền vừa rơi xuống, Dương Văn Thanh trên mặt lộ ra vẻ nghi ngờ, hắn ngồi tại chủ vị suy tư.
Chuyện này cũng không phải chuyện xấu với Dương gia, ngược lại vẫn là chuyện tốt, mặc kệ hắn có mục đích gì?
Còn chuyện tạo mối quan hệ tốt, là hắn thật không tin.
Chỉ cần có ảnh hưởng một chút đến Dương gia, thì hắn liền chấm dứt cuộc hợp tác này!
Nghĩ đến đây Dương Văn Thanh trên mặt dãn ra, nhìn Phương Bắc Điền.
“ Được ta đồng ý.”
Nói xong, Dương Văn Thanh từ trên chủ vị đứng dậy nhìn Phương Bắc Điền nói tiếp.
“ chúng ta đến nơi khác nói chi tiết.”
Phương Bắc Điền nghe vậy cũng không nói gì liền đi theo.
Đúng lúc này một đạo thanh âm mềm mại nhẹ nhàng vang lên.
“ Dương gia chủ, tiểu nữ có thể đi tham quan Dương gia sao?”
Phương Hàn Tuyết vừa nói ra, Dương Văn Thanh quay đầu trên mặt lộ ra nụ cười nói.
“ Có thể a”
Sau đó Dương Văn Thanh liền nhìn về hướng phía Dương Phong.
“ Phong nhi, ngươi đưa Phương tiểu thư thăm quan Dương gia đi.”
Dương Phong nghe vậy sắc mặt cũng không mấy biến hóa.
“ Vâng!”
Nhưng đúng lúc này giọng nói dịu dàng của Phương Hàn Tuyết lại vang lên.
“ Hay là để Hàn thiếu gia dẫn tiểu nữ đi a”
Nghe vậy Dương Hàn đột nhiên ngây người ra, hướng phía Phương Hàn Tuyết nhìn lại, tâm thần tràn đầy nghi hoặc cùng mờ mịt.
Tại sao cô ta lại kêu hắn a?
Không lẽ cô ta có mục đích gì!
Suy nghĩ này trong đầu Dương Hàn càn được cũng cố, một người trước đây luôn tỏ vẻ lạnh lùng với mình, cũng không tiếp xúc nhiều có thể xem là người lạ, bổng nhiên một ngày lại cố gắng muốn thân thiết với mình.
Có đ·ánh c·hết hắn cũng không tin, là không có mục đích gì!
Tất cả người ở đây đều ngây người, ngay cả Phương Bắc Điền cũng xửng sốt không ít, đây là lần đầu tiên hắn nghe con gái mình nói lời này với một nam tử, ánh mắt liền nhìn Dương Hàn.
Ánh mắt hiện lên vẻ cảnh giác.
Không lẽ con gái mình bị tên tiểu tử này hút hồn rồi đi!
Nên mới kêu hắn tạo mối quan hệ tốt với Dương gia a!
Nghĩ đến đây Phương Bắc Điền thần sắc càn là khó coi, nhưng cũng đành thở dài, dù sao chuyện tình cảm của con gái mình là nàng tự quyết định.
Miễn sao nàng vui là được!
Dương Văn Thanh nghe vậy cũng không để ý, cười cười nhìn hướng Dương Hàn nói.
“ Tiểu Hàn, vậy thì ngươi đi đi.”
Nghe vậy Dương Hàn mới lấy lại tinh thần.
“Vâng!”
Hắn cũng không thể từ chối a!
Trên đường trong Dương gia.
Dương Hàn đang dẫn theo Phương Hàn Tuyết, hắn cũng không lên tiếng cứ thế mà đi như vậy.
Phương Hàn Tuyết đôi lông mi dài xinh đẹp chớp chớp, nàng cũng không chịu được sự im lặng này liền lên tiếng.
“ Một tháng sau bí cảnh sẽ mở ra, không biết Dương Hàn công tử có đi sao?”
Dương Hàn trên mặt lộ ra vẻ lạnh lùng như thường đáp lại.
“ Có”
...
Phương Hàn Tuyết thấy Dương Hàn tỏ vẻ không quan tâm mấy, nàng bắt đầu lại nghi ngờ nhan sắc của mình.
Phải biết với dung mạo này có vô số người muốn bắt chuyện với nàng a!
Mà Dương Hàn khi nói chuyện với cô trên mặt không một chút sao động, giống như cũng không muốn nói chuyện với nàng.
Có thể Dương Hàn không gần nữ sắc đi!
Bất quá nàng cũng không để ý
Nghĩ đến đây, tuyệt mỹ dung nhan phía trên, đôi môi đỏ mọng khẽ nở ra nụ cười.
Vì trong tương lai, Dương Hàn sẽ là thiên kiêu trấn áp cả một thời đại, nên cô phải tìm cách kết giao một chút.
Đúng vậy nàng là người trùng sinh.