0
Dương Hàn nhìn gắt gao vào đôi mắt màu băng lam xinh đẹp như sao trời của Phương Hàn Tuyết, tựa như muốn nhìn thấu cô suy nghĩ.
Phương Hàn Tuyết bị nhìn chằm chằm như vậy, vành tai có chút đỏ, lần đầu tiên cô bị một nam tử ở gần nhìn như vậy.
Nhìn một hồi Dương Hàn mới thu hồi lại ánh mắt, quay người đi thần sắc lãnh đạm cùng băng lãnh nói.
“ Ta không biết mục đích thật sự của cô là gì?”
“ Nhưng nếu cô muốn làm hại ta hoặc Dương gia, ta sẽ khiến cô phải trả giá!”
Dương Hàn chỉ kiên kị Phương Hàn Tuyết ở hiện tại, vì hắn chưa đủ sức mạnh.
Nhưng hắn có hệ thống a!
Chỉ cần cho hắn thời gian Phương gia cũng chỉ là một cái nhất tay!
Phương Hàn Tuyết Nghe thấy đạo thanh âm lãnh đạm, không chút tình cảm này, cả người đều đổ mồ hôi, lời uy h·iếp của một đại đế tương lai, thật sự quá đáng sợ.
Trong tương lai nàng cũng không biết kiện đế binh kia có thể giúp mình vượt qua được lôi kiếp hay không, nên nàng cũng không muốn gây thù với một đại đế chân chính.
Phương Hàn Tuyết trái tim liền khẩn trương, chạy theo Dương Hàn muốn giải thích.
“ Hàn công tử, chờ ta một chút!”
Khi cô chạy đến gần Dương Hàn, thì hai chân tựa hồ như không nghe sai khiến, liền lảo đảo đổ người về phía trước, đây là lần đầu trong lòng cô khẩn trương như vậy, nên cũng quên luôn việc vận dụng linh khí để giữ thăng bằng.
Dương Hàn nghe đạo thanh âm này cũng dừng bước chân.
Nhưng khi hắn vừa quay người lại, thì thấy đỉnh đầu của Phương Hàn Tuyết đang đâm thẳng vào bụng mình, sắc mặt biến đến vô cùng ngưng trọng, hiện tại trong đầu hắn chỉ nghĩ là.
C·hết tiệt, cô ta muốn tập sát mình!
Dương Hàn cũng không có đề phòng, hắn cũng không nghĩ đến cô ta lại giám tập sát mình trong địa bàn của Dương gia.
Hai người v·a c·hạm liền ngã xuống mặt đất, Dương Hàn dần dần mở mắt ra, thấy Phương Hàn Tuyết đang nằm trên người mình, đôi mắt hơi hơi ngưng tụ, muốn điều động hỗn độn chi khí trong người đánh ra một quyền.
Nhưng chưa kịp đánh thì Phương Hàn Tuyết vội vàng đứng dậy, trên khuôn mặt tuyệt mỹ đỏ bừng lúng túng nói.
“ Thật sự xin lỗi công tử,!”
“ Ta cũng không cố ý!”
Dương Hàn thấy cô ta không phải tập sát mình, tâm thần cũng hơi hơi thả lỏng, chậm rãi đứng dậy hơi hơi phủi bụi trên quần áo.
“ Không sao!”
Nói xong hắn liền quay người muốn đi.
Phương Hàn Tuyết thấy vậy thì liền nắm lấy cổ tay áo Dương Hàn kéo lại.
“ Công tử chờ đã!”
Dương Hàn hai đầu lông mày hơi hơi nhíu lại.
“ Còn có chuyện gì sao?”
Phương Hàn Tuyết trong lòng cực kỳ khẩn trương, trong đôi mắt xinh đẹp để lộ vẻ lúng túng nói.
“ Chuyện ta nói muốn kết giao bằng hữu với công tử hoàn toàn là thật, chứ không có mục đích gì khác.”
Nghe xong Dương Hàn cũng ngay người ra, hắn càn chấn kinh, cùng ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên hắn thấy Phương Hàn Tuyết, có biểu lộ như vậy, trước đây hắn gặp cô trên mặt lúc nào cũng một bộ lạnh lùng cùng cao lãnh.
Không lẽ kết giao bằng hữu với hắn cô ta có chỗ tốt gì sao?
Thấy biểu lộ của cô ta hắn cũng đã tin mấy phần.
Đúng lúc này, các trường lão của Dương gia cùng gia chủ và Phương gia chủ đi ra cũng thấy cảnh này.
Trong mắt bọn hắn hai người giống như một đôi tình lữ đang thể hiện tình cảm.
Phương Bắc Điền hai mắt như tỏa ra hỏa diễm, giống như bắp cải nhà mình vất vả trồng, bị con heo nào cho ăn mất, nhưng hắn cũng không bọc phát, chuyện tình cảm của con gái mình hắn cũng không thể nhúng tay.
Các trường lão của Dương gia cũng vô cùng ngạc nhiên.
Dương Văn Thanh cùng Dương Văn Minh hai người cũng kinh ngạc không kém.
Không lẽ đây là lí do Phương Bắc Điền mới muốn một mực hợp tác với Dương gia!
Dương Văn Thanh liếc mắt nhìn lại Phương Bắc Điền khuôn mặt đang khó coi cười ha ha.
“ Phương gia chủ sao ngươi không nói sớm, nếu nói ra ta cũng không đề phòng ngươi như vậy.”
Phương Bắc Điền trong lòng đang vô cùng khó chịu, nghe Dương Văn Thanh nói cũng không đáp lại.
Phương Văn Minh trên mặt cũng lộ ra nụ cười, hắn cũng rất kinh ngạc, tuy con trai hắn không nói gì với hắn, nhưng hắn cũng không để ý, đây là chuyện của bọn nhỏ.
Bên kia Phương Hàn Tuyết thấy tất cả các trường lão của Dương gia, Dương gia chủ cùng cha mình đi ra liền lập tức buông tay áo Dương Hàn, sắc mặt càng là đỏ lên.
Phương Bắc Điền thấy vậy cũng là nhìn về phía Dương Văn Thanh vội vàng nói.
“ Nếu đã không còn chuyện gì nữa vậy thì chúng ta cũng cáo từ.”
Nói xong Phương Bắc Điền cũng không chờ Dương Văn Thanh trả lời liền vội vàng rời đi.
Phương Bắc Điền đi ngang qua Dương Hàn, ánh mắt nhìn xuống như muốn ăn tươi nuốt sống Dương Hàn.
Dương Hàn trên mặt lộ vẻ mộng bức.
Hắn cũng không có làm gì a!
Phương Hàn Tuyết thấy cha mình đi, liền nhìn về phía Dương Hàn nhẹ nhàng nói.
“ Vậy ta cũng cáo từ, hẹn gặp lại công tử!”
Nói xong nàng vội vàng đuổi theo cha mình.
Dương Hàn cũng chuẩn bị rời đi, thì đột nhiên bị Dương Văn Minh và Dương Văn Thanh cho chặn đường.
Dương Văn Thanh thần sắc vui vẻ nói.
“ Tiểu Hàn ngươi dấu thật sâu a!”
Nghe Dương Văn Thanh nói, Dương Hàn thần sắc càn là ngốc trệ, trên mặt mờ mịt không hiểu.
Dấu gì a!
Dương Văn Minh bên cạnh cũng là lên tiếng.
“ Xem ra tương lai hai nhà chúng ta cũng là chuẩn bị thông gia.”
Dương Hàn lấy lại tinh thần, hắn chợt hiểu, sắc mặt càn là vội vàng nói.
“ Hiểu lầm a!”
“ Ta và Phương tiểu thư thật sự không có chuyện gì!”
Nghe vậy Dương Văn Minh và Dương Văn Thanh bốn mắt nhìn nhau trên miệng vẫn là cười cười.
Dương Văn Minh truyền âm cho Dương Văn Thanh nói.
“ Nếu Hàn nhi đã muốn giấu thì chúng ta cũng không vạch trần.”
“ Ta cũng có ý này a.”
Dương Văn Thanh nhìn lại Dương Hàn, trên mặt lộ ra vẻ ta hiểu.
“ Được rồi tiểu Hàn ta tin ngươi.”
Dương Hàn nhìn thấy đại thúc vẻ mặt đó, hắn càn là trầm mặt xuống, liền là sốt ruột chuẩn bị giải thích thêm.
Nhưng Dương Văn Minh bên cạnh liền là lên tiếng trước.
“ Đại ca chúng ta còn vài chuyện sự tình trong gia tộc cần giải quyết”
“ Đúng rồi a, vậy tiểu Hàn lần sau gặp.”
Hai người bay đi, để lại Dương Hàn với khuôn mặt mộng bức bên dưới.
Dương Hàn thấy vậy nhẹ nhàng thở ra một hơi, rồi hắn cũng không quan tâm chuyện này nữa.
Hắn lấy ra linh kiếm, hai chân đạp kiếm cũng bay đi.
Trở lại tiểu viện của mình, Dương Hàn bước vào phòng, hắn lấy ra một bình đan dược, bên trong có chứa năm viên cường thể đan thượng phẩm.
Trên đường về, hắn đã tiện thể vào đan đường lấy đan dược, hiện tại hắn cũng chỉ có thể lấy được năm viên đan dược thượng phẩm.
Vì lần trước đó hắn đã lấy mười viên đan dược thượng phẩm, mà đối với đan dược thượng phẩm mỗi tháng hắn cũng chỉ lấy được mười lăm viên.
Dương Hàn đổ đan dược trong bình ra, hắn không chút do dự liền nuốt vào.
Đan dược vào bụng, huyết dịch bắt đầu sôi trào, cơ bắp toàn thân cũng không ngừng nhút nhít, nhưng không mãnh liệt như trước, Dương Hàn cũng không kinh ngạc mấy, chuyện này hắn đã cảm nhận được khi phục dụng đan dược lần trước.
Sử dụng đan dược nhiều lần, dần dần cũng không còn hiệu quả với nhục thân hiện tại của hắn nữa.
Bất tri bất giác hai canh giờ đi qua.
Khi sử dụng đến viên đan dược thứ năm, nhục thân Dương Hàn bắt đầu không tăng được bao nhiêu.