Sau khi sử dụng hết đan dược, nhục thân của Dương Hàn cũng được đề thăng không ít, nhưng với nhục thân hiện tại của hắn đan dược cũng không có tác dụng bao nhiêu.
Theo nhục thân đề thăng, cổ linh khí của Dương Văn Minh trong người Dương Hàn cũng tiêu tan.
Cơ thể Dương Hàn hiện tại, cũng có thể miễn cưỡng gánh chịu cổ hỗn độn chi khí đang không ngừng đè ép cơ bắp cùng xương cốt toàn thân hắn.
Nhưng Dương Hàn cũng phát hiện cổ chi khí này cũng đang không ngừng rèn luyện nhục thân của hắn.
Dương Hàn bất chợt nghĩ ra một ý, hắn lấy trong hệ thống ra giọt hàn băng thánh thủy.
Hàn băng thánh thủy vừa xuất hiện trong tay Dương Hàn, thì hàn khí trong đó không ngừng lan tràn ra, khiến khắp nơi trong phòng Dương Hàn bắt đầu kết thành những lớp băng mỏng.
Hàn khí cuồn cuộn như sóng triều liên tục đánh vào nhục thân của Dương Hàn, khiến sắc mặt hắn hơi hơi đổi.
Với nhục thân hiện tại của hắn vẫn xa xa không đủ để gánh chịu cổ hàn khí khủng bố này.
Nhưng đây cũng là kết quả Dương Hàn mong muốn, hắn liền ngồi xếp bằng trên mặt đất, mặt cho hàn khí không ngừng đóng băng cơ thể.
Thời gian như thôi đưa, mặt trời bắt đầu lên cao, Dương Hàn ngồi xếp bằng trong phòng, trên người lớp băng mỏng ban đầu, giờ đã trở thành những khối băng tinh lớn, mà ngồi bên trong Dương Hàn sắc mặt như biến đến vài phần khó coi.
Hai hàng lông mi nhẹ lây động, bên trên những lớp băng mỏng bắt đầu lã chã rơi xuống, Dương Hàn hai con ngươi mở ra, bên trong lộ ra một vòng kinh hỉ.
Sau một đêm cố gắng gánh chịu cổ hàn khí kinh khủng này và hỗn độn chi khí không ngừng ngao luyện nhục thân của hắn, thì hiện tại nhục thân của Dương Hàn đã được đề thăng rất nhiều.
Dương Hàn khẽ động ý niệm, hàn băng thánh thủy trong tay hắn liền biến mất, trở lại không gian hệ thống.
sau đó hắn bắt đầu bộc phát khí tức như sóng triều không ngừng lan tràn ra, băng tinh quanh người không ngừng nứt vỡ ra từng khối nhỏ sáng lấp lánh, tựa như những ngôi sao trên tinh không, sau đó bóc hơi hoà vào không khí.
Dương Hàn sắc mặt lộ vẻ hài lòng.
Theo nhục thân của Dương Hàn được đề thăng, tu vi của hắn cũng dần được giải phong theo.
Dương Hàn chậm rãi đứng dậy, vương hai đầu vai vận động xương cốt, hắn cảm nhận được khí tức quanh người rất cường đại, trên môi nở ra nụ cười nhàn nhạt.
Tu vi của hắn hiện tại đã là khai mạch cảnh ngũ trọng, nhưng khí tức quanh người phát ra lại tương đương với tử phủ cảnh tam trọng.
Dương Hàn bắt đầu thu liễm lại khí tức, giảm khí tức xuống bằng bới nguyên đan cảnh đỉnh phong.
Tuy hiện tại Dương Hàn chỉ có tu vi khai mạch cảnh ngũ trọng nhưng lại có thể bộc phát ra chiến lực của tử phủ cảnh tam trọng.
“Hệ thống bản trạng thái cá nhân.”
Thoại âm vừa rơi xuống, thì trước mặt Dương Hàn một màn sáng hiển hiện.
【 túc chủ giao diện thuộc tính đã tạo ra! 】
【 túc chủ: Dương Hàn. 】
【 huyết mạch thể chất: Hỗn Độn Thần Thể. 】
【 công pháp thần thông: Cửu Tiêu Kiếm Quyết, Huyền Thiên Kiếm Kinh...】
【 tu vi: Động Thiên cảnh nhất trọng ( 20%). 】
【 v·ũ k·hí: Thái Sát Kiếm】
Dương Hàn thấy tu vi của mình đã khôi phục hai mươi phần trăm, sắc mặt cũng là trở nên vui mừng.
Đúng lúc này một đạo thanh âm máy móc quen thuộc phát ra.
【 Đinh! Túc chủ có một lần đánh dấu ban thưởng, xác nhận đánh dấu.】
Nghe được đạo thanh âm này, hai mắt Dương Hàn lóe sáng.
Không chút do dự nói.
“ Xác nhận!”
【 Đinh! Xác nhận đánh dấu thành công, chút mừng túc chủ thu hoạch được vạn kiếm hợp nhất trận.】
Dương Hàn sắc mặt hơi hơi đổi, hắn cũng không hiểu về trận pháp, nên cũng rất hiếu kỳ về trận pháp này.
Trong tay đột nhiên xuất hiện ra năm thanh kiếm nhỏ được liên kết với nhau, đang chậm rãi xoay tròn trên lòng bàn tay hắn.
Dương Hàn sắc mặt hiếu kỳ ngắm nhìn năm thanh kiếm này.
Đây tựa hồ là kiếm trận a!
Thấy hình dạng của kiếm trận này, sắc mặt Dương Hàn càng là thêm hứng thú.
“ Hệ thống kiếm trận này có tác dụng gì sao?”
Dương Hàn tò mò hỏi hệ thống.
Thoại âm vừa rơi xuống, thì một đạo thanh âm máy móc lập tức vang lên.
【 Đinh! Bắt đầu truyền tải thông tin cho túc chủ】
Khi thanh âm hệ thống vừa vang lên, một cổ thông tin như thủy triều tràn vào đầu Dương Hàn.
Dương Hàn sau khi tiếp nhận cổ thông tin này trong đầu, sắc mặt càn là kinh hỉ.
Thật mạnh, đây là một sát trận a!
Có thể xem là ác chủ bài của Dương Hàn, nhưng kiếm trận này tiêu hao rất nhiều linh khí, tuy trong người Dương Hàn vận chuyển là hỗn độn chi khí, nhưng vẫn có thể sử dụng trận pháp, không những thế còn giúp trận pháp mạnh hơn một cấp độ.
Với lượng hỗn độn chi khí hiện tại trong người, Dương Hàn cũng không thể kích hoạt trận pháp.
Dương Hàn thở dài một hơi, rồi thu hồi kiếm trận vào hệ thống không gian, sau đó sải bước ra ngoài cửa, ánh mặt trời chiếu rọi xuống khuôn mặt tuấn mỹ của hắn, bạch bào theo gió tung bay, sắc mặt hắn bắt đầu lộ vẻ suy tư.
Hiện tại cường thể đan thượng phẩm đã không còn tác dụng với nhục thân của hắn.
Dương Hàn muốn nhanh chóng tăng thực lực lên thì phải tăng cường nhục thân của mình, mà hiện tại phương pháp hắn sử dụng như đêm qua vẫn không đủ, nhục thân của hắn cũng dần dần thích nghi với luồn khí tức hàn khí này.
Đây chỉ là hàn khí do hàn băng thánh thủy phát ra một phần nhỏ, nguồn năng lượng kinh khủng bên trong hắn cũng không dám vận dụng.
Dương Hàn cũng không muốn biến Dương gia thành băng tuyết chi địa a!
Còn hỗn độn chi khí thì chỉ là chậm rãi ngao luyện nhục thân của hắn, phải cần tiêu tốn thời gian.
Trong hệ thống không gian Dương Hàn còn một viên lôi thần châu, nhưng hắn cũng không dám vận dụng viên châu này, lực lượng lôi đình trong đó phát ra thật sự quá cuồn bạo, nếu sơ sảy sẽ là vạn kiếp bất phục.
Đúng lúc này trong đầu Dương Hàn lóe lên.
Đúng rồi a! Hắn còn một lão cha!
Ý nghĩ vừa ra, Dương Hàn không chút do dự lấy linh kiếm của mình ra, hai chân đạp linh kiếm, hóa thành một tia lưu quang, xé rách không khí phóng đi.
Hai canh giờ đi qua.
Dương Hàn sau khi từ chỗ phụ thân của mình đi ra, trên tay hắn cầm theo một chiếc nhẫn trữ vật, chân đạp linh kiếm phóng đi, hắn không trở lại tiểu viện của mình, mà bay thẳng đến động phủ tu luyện.
Đến nơi Dương Hàn sải bước vào động phủ, trên mặt còn mang theo nụ cười.
Tại chỗ phụ thân hắn đã lấy được rất nhiều thứ a!
Động phủ đóng lại, Dương Hàn bắt đầu ngồi xếp bằng trên mặt đất, hắn bắt đầu mang nhẩn trữ vật lấy được chỗ cha mình ra.
Dương Hàn bắt đầu đổ toàn bộ ra ngoài, chỉ thấy trên mặt đất chất đầy linh thảo, linh quả và đan dược cực phẩm dùng để tăng cường nhục thân thành ngọn núi nhỏ.
Sắc mặt Dương Hàn lộ vẻ hài lòng, hắn liền bắt đầu sử dụng.
Bất tri bất giác gần nữa tháng đi qua.
Trong động phủ khắp nơi đều kết thành vô số khối băng dày, giống như một động băng tuyết lạnh lẽo, âm u.
Mà Dương Hàn đang ngồi ở trung tâm động phủ, khắp người đều bị băng tuyết bao phủ tựa như biến thành người tuyết mà trên tay hắn đang bay lơ lửng một giọt nước màu xanh lam không ngừng lan tỏ ra hàn khí.
Người tuyết khẽ động, bên trong Dương Hàn hai mắt nhấm nghiền đang chậm rãi khẽ mở, luồn khí tức bắt đầu cuồn cuộn lan tràn ra, mà băng tuyết trên người Dương Hàn lập tức bốc hơi hoà vào không khí.
Khắp động phủ vô số khối băng tinh lớn không ngừng nổ tung, thành vô số khối băng nhỏ, cũng từ vô số khối băng nhỏ cũng không ngừng nổ tung ra thành những khối nhỏ hơn, tạo ra khung cảnh tựa như một mảnh thiên hà, sau đó cũng liền bốc hơi tan biến trong không khí, lộ ra bên dưới lớp đất đá.
0