0
Dương Hàn thấy cảnh tượng giống như tận thế này, trong lòng kinh hãi không gì sánh được, nhưng đúng lúc hắn còn chưa lấy lại tinh thần, thì thể nội kiếm khí như sông lớn chạy xiết mãnh liệt trong cơ thể lan tràn ra, trên không trung bắt đầu ngưng tụ ra vô cùng vô tận kiếm khí sáng chói trải dài, tựa như một dòng sông được hình thành từ vô số ngôi sao sáng lấp lánh.
Dòng sông trùng trùng điệp điệp, mỗi một ngôi sao đều là kiếm khí.
Dương Hàn liền ngây tức khắc nhận ra đây là đế cấp kiếm pháp Tinh Hà Kiếm Khí, hắn trên mặt không khỏi kinh ngạc, sau khi cảm nhận được khí tức khủng bố này.
Đây là tầng thứ năm sao?
Đúng lúc này, bên kia hàng ngàn thanh kiếm được ngưng tụ từ nước, bên trong ẩn chứa Kiếm ý điên cuồng rít gào bắt đầu lao tới thiếu niên đang đứng tại trung tâm.
Hàng ngàn băng tinh hư ảnh dị thú cũng là gào thét điên cuồng lao tới.
Phía trên thiên khung sấm rền nổ vang đánh xuống hơn một trăm đạo lôi long, khiến cho cả một vùng trời tỏ ra ánh sáng vô cùng chói mắt.
Phía dưới hàng trăm quả cầu bằng đất đá được bao phủ bởi lửa, nhiệt độ tỏ ra bóp méo cả không khí, cũng là điên cuồng bay lên.
Dương Hàn thấy cảnh này không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.
Thế công này có thể sống sao?
Nhưng đúng lúc này, Dương Hàn cảm nhận được nhục thân này cũng đang động, hắn thấy được tay đang cầm Không Thiên Kiếm liền đưa lên.
Một giây sau, trên tay chém xuống một kiếm, trùng trùng điệp điệp Tinh Hà Kiếm Khí lao nhanh mãnh liệt, một đạo hung mãnh kiếm khí phóng ra tựa như muốn chém rách cả không gian.
Một kiếm này, cử thế vô song, cực điểm sáng chói một kích, hóa thành mãnh liệt xung kích như muốn chém sạch hết thảy những thứ trước mắt.
Trên đường kiếm qua tựa như tinh hà treo ngược đập xuống, khiến người ta không khỏi cảm thấy sợ hãi.
Kiếm khí sáng chói khủng bố hướng phía thiếu niên mà chém tới.
Tại trung tâm thiếu niên, trường bào màu đen tung bay theo gió, trên mặt cũng không biến sắc, khoé môi liền kéo cao lên, điên cuồng cười ha ha.
“ Tới hay lắm”
Chỉ thấy quanh thân thiếu niên liền xuất hiện một tấm màn màu đen, bao phủ hắn bên trong, tấm màn này không ngừng biến lớn cao hơn trăm trượng, tạo thành một hình cầu đen như mực tựa như một cái hố đen.
Tất cả các đòn t·ấn c·ông lao tới đều là bị khối cầu này cho hấp thu.
Thấy cảnh này Dương Hàn trên mặt là cực kỳ kinh hãi.
Tại trung tâm màn đen hình cầu bắt đầu biến mất lộ ra thân ảnh thiếu niên bên trong, nhưng hiện tại khí tức trên người thì đã tăng lên rất nhiều, hắn không khỏi điên cuồng cười ha ha.
“ Thật ngon a”
Đám đại đế ở đây trên mặt cũng là sợ hãi không gì sánh được.
Thoáng chốc thiếu niên đột nhiên biến mất, khi hắn xuất hiện trở lại thì một quyền đã đục thủng bụng một vị đại đế, lúc này màn đen lại xuất hiện bắt đầu nuốt chửng nhục thân của vị đại đế này.
Khi nuốt xong, khí tức trên người thiếu niên lại tăng lên, hắn cũng không ngừng điên cuồng cười.
Thấy cảnh này Dương Hàn không khỏi rung rẩy sợ hãi.
Đám đại đế ở đây cũng là vô cùng sợ hãi, bọn hắn cũng không do dự nữa dùng toàn lực quay người bỏ chạy.
Khung cảnh trước mặt Dương Hàn cũng là không ngừng thay đổi, vì Thiên Kỳ Đại Đế đang toàn lực dùng pháp tắc không gian không ngừng thuấn di.
Nhưng khi vừa xuất hiện lại một lần nữa, thì Dương Hàn thấy được một cánh tay đâm xuyên bụng, phía trước là khuôn mặt một thiếu niên, trên miệng thì đang điên cuồng cười, đúng lúc này màn đen lại xuất hiện bao phủ tới.
Nhưng Thiên Kỳ Đại Đế nhanh chóng lấy linh hồn thoát ra khỏi nhục thân, sau đó linh hồn liền bám vào Không Thiên Kiếm, hắn sử dụng sức mạnh của thanh kiếm toàn lực thuấn di đi.
Thoáng chốc thanh kiếm mang theo linh hồn của Thiên Kỳ Đại Đế biến mất không thấy gì nữa.
Lúc xuất hiện trở lại, trước mặt đã là một địa phương xa lạ, Dương Hàn hiện tại trên mặt cực kỳ kinh hãi nên cũng không để tâm, khi tiếp xúc gần với thứ màn đen đó hắn mới cảm nhận được một cổ lực lượng cực kỳ khủng bố như muốn nuốt chửng hết thảy.
Đúng lúc này trước mặt Dương Hàn bắt đầu tối sầm lại, khiến hắn mới lấy lại tinh thần.
Dương Hàn cũng không ngạc nhiên, vì hắn có thể cảm nhận được tình trạng hiện tại của Thiên Kỳ Đại Đế cực kỳ suy yếu.
Khi ký ức vừa kết thúc ở đây, Dương Hàn cũng bị đẩy ra ngoài, hắn hiện tại trái tim đang không ngừng chấn động.
Sau một lúc Dương Hàn mới bình phục lại tâm tình, hắn cũng không để tâm chuyện này nữa, rồi bắt đầu thoát ra ngoài.
Bên ngoài tế đàn Dương Hàn hai mắt từ từ mở ra, hắn bắt đầu chậm rãi đứng dậy.
Phương Hàn Tuyết bên cạnh thấy vậy, trên môi liền nở ra nụ cười.
“ Xong rồi sao”
Dương Hàn cũng chỉ mỉm cười gật gật đầu.
“ Thời gian đã trôi qua bao lâu rồi a?”
“ Ta cũng không biết chính xác là bao lâu, có thể là một ngày đi”
Dương Hàn nghe vậy cũng không nói gì, sau đó hắn đi thẳng tới Không Thiên Kiếm đang được cắm giữa tế đàn.
Nhưng khi tay Dương Hàn vừa chạm vào thanh kiếm, thì trên mặt liền lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn hiện tại có thể cảm nhận được mọi ngóc ngách trong bí cảnh như thể là chủ nhân của nơi này.
Hiện tại nếu Dương Hàn muốn cũng có thể ra khỏi bí cảnh hoặc là đưa tất cả mọi người trong này ra ngoài, trên môi hắn không khỏi kéo lên một nụ cười.
Không Thiên Kiếm này còn có thể xem là chìa khóa của bí cảnh a!
Tuy Dương Hàn hiện tại cũng không phải là chủ nhân của Không Thiên Kiếm, nhưng trên người hắn còn sót lại một ít khí tức của Thiên Kỳ Đại Đế, nên cũng chỉ có thể vận dụng thanh kiếm như một chìa khóa.
Nhưng cũng không được lâu, vì ấn ký trên Không Thiên Kiếm theo Thiên Kỳ Đại Đế vẫn lạc sau một ngày cũng sẽ tiêu tan.
Dương Hàn không biết tại sao Không Thiên Kiếm lại trở thành chìa khóa của bí cảnh, trong ký ức của Thiên Kỳ Đại Đế cũng không biết chuyện này, nên hắn cũng không quan tâm.
Điều Dương Hàn để tâm hiện tại là các linh thảo linh quả trong bí cảnh, hiện tại nơi này cũng có thể xem là nhà hắn.
Nhưng đúng lúc này Dương Hàn thông qua Không Thiên Kiếm thấy được một chuyện, nên hai đầu lông mày của hắn không khỏi nhíu chặt lại.
Tại một mảnh rừng, cây cối xung quanh đều là cháy đen, bên dưới mặt đất cũng không có một cọng cỏ nào, bên trong thì có vô số hồ dung nham cùng dòng sông dung nham đang chảy, nhìn nơi này giống như là cực dương chi địa.
Có một nam tử quần áo trên người vô cùng rách rưới, đầu tóc thì rối tung lộn xộn xoã xuống dưới, trên tay thì đang cầm một cây thương dính đầy huyết của hung thú, đang điên cuồng chạy vào nơi này, phía sau thì có vô số hung thú đang đuổi theo.
Người này chính là Dương Phong, từ lúc bước vào bí cảnh thì hắn đã bị đám hung thú này điên cuồng t·ấn c·ông, như thể không s·ợ c·hết, nhưng đều bị một thương cho giải quyết.
Dương Phong lúc đầu cũng không để tâm, nhưng cũng không biết tại sao hung thú càng lúc càng nhiều đến t·ấn c·ông, nên hắn cũng không ngừng g·iết.
Hơn ba ngày đi qua, trên thương của Dương Phong cũng đã dính đầy huyết, nhưng hiện tại hắn vẫn đang điên cuồng vu·ng t·hương g·iết hung thú.
Hắn cũng không thể nghỉ ngơi, vì mỗi lần tìm được một chỗ nghỉ ngơi, thì đều bị đám hung thú này cho tìm được, rồi lại điên cuồng t·ấn c·ông.