Khi linh thuyền vừa đáp xuống bên ngoài Dương gia, thì Dương Bảo Đăng cùng Dương Thiên Kiên liền là vội vàng bay lên.
Trên linh thuyền, đám thiên kiêu khi thấy nhị trưởng lão cùng tam trưởng lão, trên mặt cũng không mấy ngạc nhiên, vì bọn hắn cũng đoán được hai vị trưởng lão này muốn làm gì.
Chân vừa đạp xuống linh thuyền, thì Dương Thiên Kiên giọng nói trầm xuống cùng một chút phẩn nộ vội vàng hỏi.
“ Trong bí cảnh là ai g·iết con trai ta!”
Thoại âm vừa rơi xuống, thì trên người hắn cũng bọc phát ra uy áp thánh cảnh, khiến đám thiên kiêu ở đây chưa kịp phản ứng, thì bị một cổ lực lượng kinh khủng đè xuống người, khiến bọn hắn đều là nằm rạp xuống linh thuyền, không thể thở nổi.
Chỉ có Dương Phong cùng Dương Hàn là còn rung rẩy đứng vững, trên mặt bọn hắn thì cũng có chút tái nhợt.
Đứng phía trước, ngũ trưởng lão Dương Khánh thấy vậy, hai đầu lông mày liền hơi hơi nhíu lại, sau đó hắn cũng bọc phát uy áp thánh cảnh ra, ngăn lại Dương Thiên Kiên.
Nhờ Dương Khánh ngăn cản luồng khí tức khủng bố này, mà đám thiên kiêu Dương gia mới có thể thở ra một hơi, sau đó liền vội vàng đứng dậy, trên mặt Dương Hàn cùng Dương Phong cũng là dãn ra.
Dương Khánh nhìn về hướng Dương Thiên Kiên trầm giọng nói.
“ Tam trưởng lão, chuyện con trai ngươi c·hết cũng không liên quan gì đến bọn hắn, tại sao ngươi còn muốn giận cá chém thớt lên thiên kiêu của gia tộc mình”
Nghe vậy Dương Thiên Kiên mới lấy lại tinh thần, vội vàng thu hồi lại khí tức của mình, sau đó hắn có chút áy náy nói.
“ Thật xin lỗi, tại tâm tình của ta bây giờ có chút bất ổn”
Thấy vậy Dương Khánh cũng là thu hồi lại khí tức của mình, sau đó đứng một bên không nói gì.
Lúc này bên trong đám thiên kiêu, có một tên vội vàng lên tiếng.
“ Chuyện tam thiếu gia cùng tứ thiếu c·hết ta cũng không biết, nên ta đi trước”
Nghe vậy đám thiên kiêu trên mặt đang sợ hãi cũng là lấy lại tinh thần, sau đó cũng là nhao nhao kinh hô.
“ Ta cũng không biết”
Nói xong rồi liền vội vàng rời đi, bọn hắn cũng không dám ở lại lâu, vì sợ tam trưởng lão lại bộc phát khí tức thêm lần nữa, Dương Hàn cùng Dương Phong cũng là rời đi, bỏ lại ba vị trưởng lão trên linh thuyền.
Dương Hàn cũng không cảm thấy có lỗi, vì đối với người muốn g·iết mình, hắn cũng sẽ không nhân nhượng.
Sau một hồi lâu, Dương Hàn trở lại tiểu viện nghỉ ngơi một ngày, sau đó chào hỏi cha mình một tiếng, rồi rời đi bế quan, hắn hiện tại đang rất muốn nhanh chóng gia tăng thực lực của mình lên.
Vì khi hắn muốn thi triển ra chiêu thức mạnh, thì đều là tiêu tốn rất nhiều hỗn độn chi lực, mà lượng hỗn độn chi lực trong người thì quá ít.
Dương Hàn hiện tại cũng muốn nhanh chóng luyện hoá Không Thiên Kiếm, nên tâm tình của hắn hiện tại đang rất vội vàng.
Trên đường đi, ánh mặt trời xé ra mây trôi, rủ xuống dưới, gió nhẹ thổi qua phát ra sàn sạt thanh âm, vài sợi tóc trên đầu Dương Hàn cũng là đung đưa theo gió, hai chân hắn đang không ngừng bước nhanh.
Đến trước động phủ, Dương Hàn không do dự sải bước vào trong, sau đó liền ngồi xếp bằng trên mặt đất, hắn lấy toàn bộ linh thảo linh quả có công dụng tăng cường nhục thân đã thu hoạch được trong bí cảnh ra, bắt đầu tu luyện.
Thời gian như thôi đưa, sáu tháng thời gian đi qua.
Dương Hàn ngồi ở giữa động phủ hai mắt nhắm nghiền, đang ổn định khí tức của mình, xung quanh thì có vô số hố sâu cháy đen, tựa như vừa bị thiên lôi đánh xuống, trên người hắn quần áo cũng là cháy đen, còn vô cùng rách rưới.
Trong một tháng đầu, Dương Hàn sau khi phục dụng xong linh thảo cùng linh quả, hắn cảm thấy nhục thân của mình đã tăng lên không ít, nên đã thử lấy lôi thần châu ra, để tiếp tục tăng cường nhục thân.
Nhưng khi hắn vừa lấy ra, lực lượng lôi đình vô cùng cuồn bạo liền lập tức khuếch tán, vô số đạo lôi đình kinh khủng điên cuồn đánh ra bốn phương tám hướng khắp động phủ, tạo nên không ít hố sâu.
Nếu là động phủ bình thường thì hiện tại đã bị lực lượng này cho phá hủy, nhưng động phủ của Dương Hàn thì khác.
Dù sao Dương gia cũng là một trong những gia tộc lớn nhất đông vực, nên tài nguyên dư sức để xây dựng nên một động phủ vô cùng chắc chắn.
Nguồn năng lượng lôi đình khủng bố này đang không ngừng trùng kích lên nhục thân của Dương Hàn, khiến toàn thân hắn lớp da đều bị xé mở, huyết dịch bên trong điên cuồn chảy ra.
Nhìn từ xa Dương Hàn tựa như một huyết nhân.
Nhưng hắn vẫn không thu hồi lại lôi thần châu, mà mặc kệ để cho lôi đình cuồn bạo công kích lên người mình.
Trên mặt Dương Hàn không ngừng vặn vẹo, nhưng hắn cảm nhận được nhục thân vẫn có thể chịu đựng được, v·ết t·hương cũng đang liên tục khôi phục lại.
Dương Hàn không ngừng chịu đựng, cho đến hiện tại sáu tháng đi qua, nhục thân của hắn đã vô cùng cường đại.
Lực lượng lôi đình phát ra từ lôi thần châu, bây giờ cũng không thể làm b·ị t·hương hắn nữa.
Dương Hàn hai đầu lông mi khẽ động, bắt đầu mở mắt ra, hắn đưa tay lên nắm lại thành đấm, cảm nhận được khí tức trên người mình đã tăng lên rất nhiều, trên miệng không khỏi kéo lên một đường cong.
Sau đó Dương Hàn chậm rãi đứng dậy, lấy trong nhẫn trữ vật ra một bộ quần áo khác bắt đầu thay, nhờ có kinh nghiệm trong bí cảnh nên hắn đã chuẩn bị sẵn không ít quần áo.
Thay xong quần áo, Dương Hàn bắt đầu vận động gân cốt của mình, vì ngồi quá lâu nên hắn cũng có chút mệt mỏi.
Nhờ nhục thân đã tăng lên, mà tu vi của Dương Hàn cũng đã tăng lên Tử Phủ Cảnh nhất trọng, nhưng khí tức hắn phát ra lại là Thần Tàng Cảnh đỉnh phong.
Như vậy có thể nói, Dương Hàn tuy chỉ có tu vi Tử Phủ Cảnh nhất trọng, nhưng chiến lực của hắn thì là Thần Tàng Cảnh đỉnh phong.
Dương Hàn trên mặt lộ ra vẻ hài lòng, sau đó hắn liền giảm khí tức của mình xuống tử phủ cảnh nhất trọng, rồi gọi bản trạng thái cá nhân ra.
【 túc chủ giao diện thuộc tính đã tạo ra! 】
【 túc chủ: Dương Hàn. 】
【 huyết mạch thể chất: Hỗn Độn Thần Thể . 】
【 công pháp thần thông: Tinh Hà Kiếm Khí, Cửu Tiêu Kiếm Quyết, Long Thiên Quyền...】
【 tu vi: Động Thiên cảnh nhất trọng( 33%) . 】
【 v·ũ k·hí: Không Thiên Kiếm, Thái Sát Kiếm, Thanh Dương kiếm, Kim Huyền cung...】
Sau khi thấy dòng chữ Không Thiên Kiếm, Dương Hàn mới nhớ ra kiện đế binh này, vì hắn quá tập trung vào gia tăng nhục thân, nên cũng quên mất.
Vừa nhớ ra, hai mắt Dương Hàn không khỏi sáng rực lên, hiện tại ấn ký của Thiên Kỳ Đại Đế đã biến mất, nên kiện đế binh này là vật vô chủ, vì vậy hắn cũng không cần lo lắng gì, sau đó liền vội vàng lấy Không Thiên Kiếm ra, bắt đầu luyện hoá để lại ấn ký của mình.
Sau một hồi lâu, Dương Hàn vẫn không thể để lại ấn ký của mình trên Không Thiên Kiếm, thanh kiếm đang không ngừng phản kháng, khiến hai đầu lông mày hắn không khỏi nhíu chặt lại.
Nhưng Dương Hàn vẫn không từ bỏ, tiếp tục luyện hóa, thoáng chốc một tháng đi qua, hắn vẫn không thể để lại được ấn ký lên Không Thiên Kiếm.
Tuy vậy, Dương Hàn trên mặt vẫn không thay đổi, vì trong một tháng không ngừng luyện hóa, hắn phát hiện ra hỗn độn chi lực của mình đang dần dần ăn mòn lực lượng của thanh kiếm.
Vì vậy nên Dương Hàn vẫn không từ bỏ tiếp tục luyện hóa.
0