0
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh khiến Dương Hàn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, thì một cỗ đau đớn kịch liệt do đan điền nổ tung trong nháy mắt truyền khắp toàn thân.
Dương Hàn sắc mặt trở nên vặn vẹo, cắn chặt hàm răng, trên thân thể đau đớn kịch liệt khiến ý thức hắn trở nên mơ hồ, sau đó trực tiếp ngất đi.
Linh khí Dương Hàn tiết ra quanh người không hòa vào thiên địa, mà vẩn quay quanh thân hắn.
Không ngừng chuyển hóa thành yêu khí, rồi lại chuyển hóa thành ma khí, cứ liên tục không ngừng chuyển hóa thành các loại khí khác nhau.
Rồi dừng lại ở một loại khí, bên trong nó chứa đựng một nguồn năng lượng khổng lồ, vượt xa mọi loại khí khác.
Đan điền Dương Hàn bắt đầu khôi phục lại, hoá thành một viên hình tròn đen tuyền, bắt đầu hấp thu loại khí quanh thân hắn.
Ầm Ầm Ầm — —!
Theo Dương Hàn hấp thu khí quanh người, tiểu thế giới này run lắc dữ dội, chúng thiên kiêu bắt đầu dừng chém g·iết, trên mặt lộ vẻ lo sợ, đám hung thú sợ hãi chạy tán loạn khắp nơi,mặt đất từng đạo khe rảnh khổng lồ nức ra.
Chúng thiên kiêu hoảng sợ, bay lên trên không thấy bốn phía, mặt đất vô số vết nức ở khắp nơi, như thể phương thiên địa này muốn sụp đổ.
Đám thiên kiêu, trên mặt run rẩy hoảng loạn kêu to.
“ Cửu Tổ cứu mạng!”
Cửu Tổ sắc mặt ngưng trọng không gì sánh được, bắt đầu điều động pháp tắc không gian đưa đám thiên kiêu thuấn di đến tế đàn truyền tống.
Quan tài trên không mở ra, nằm bên trong Cửu Tổ bắt đầu mở mắt, sắc mặt thêm vài phần ngưng trọng thuấn di ra ngoài, bắt đầu toàn lực sử dụng pháp tắc không gian cũng cố phương thiên địa này.
“ Tại sao tiểu thế giới lại có hiện tượng bắt đầu sụp đổ a?”
Bên ngoài thần sơn cũng bắt đầu rung lắc dử dội, đám trưởng lão bên ngoài trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi, trong đôi mắt nhưng là toát ra kinh nghi bất định chi sắc.
“ Trong tiểu thế giới đã sảy ra chuyện gì sao?”
Một vị trưởng lão nói ra.
Dương Văn Minh sắc mặt càng ngưng trọng, trong đôi mắt toát ra vẻ lo lắng, nhìn về phía một đám trưởng lão nói.
“ Đi thông báo cho gia chủ.”
Nghe vậy đám trưởng lão trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên chi sắc.
Phải biết trong gia tộc Đại trưởng lão luôn đối đầu với gia chủ, nên mọi quyết định của đại trưởng lão luôn không để ý tới gia chủ, có thể được xem là gia chủ thứ hai của Dương gia.
Mà bây giờ lại kêu gia chủ đến quyết định, sắc mặt đám trưởng lão ngạc nhiên không quá lâu, một vị trưởng lão trong đó bộc phát tu vi Thánh Cảnh toàn lực phóng đi.
Ông — —
Trưởng lão đi không bao lâu thì thần sơn, trên tế đàn bắt đầu phát sáng, bên trong một đám thiên kiêu chạy ra.
Dương Văn Minh thấy vậy vội vàng tìm kiếm thân ảnh con trai mình, nhưng lại không thấy, hắn bắt lại một tên thiên kiêu hỏi.
“ Con trai ta đâu?”
Tên thiên kiêu trong mặt còn mang theo vẻ sợ hãi lắp bắp nói.
“ Đại trưởng lão, ta ta.. cũng không biết nhị thiếu gia ở đâu!”
Nghe vậy Dương Văn Minh sắc mặt lộ ra vẻ hoảng hốt, ánh mắt càng thêm lo lắng, không chút do dự bay vào tế đàn truyền tống.
Sau bên trong tiểu thế giới, năm luồn khí tức chuẩn đế kinh khủng lan tràn ra, năm vị lão tổ từ Tứ Tổ đến Bát Tổ phóng từ trong quan tài ra, thấy tiểu thế giới đang sụp đổ, sắc mặt cũng trở nên nghiêm trọng, nhìn nhau không nói gì thêm bay về phía Cửu Tổ, trở giúp gia cố tiểu thế giới.
Tiểu thế giới bắt đầu ngưng run lắc, mặt đất các vết nức đang dần dần khép lại.
Tứ Tổ sắc mặt ngưng trọng, trong đôi mắt nhưng là toát ra kinh nghi bất định chi sắc, nhìn về phía Cửu Tổ hỏi.
“ Có chuyện gì xảy ra?”
Cửu Tổ đôi mắt hơi hơi ngưng tụ, sắc mặt vẫn biểu lộ nghiêm trọng.
“ Ta cũng không biết chuyện gì xảy ra!”
Nghe vậy các vị lão tổ sắc mặt lộ ra thêm vài phần khó coi, không biết nguyên nhân tiểu thế giới sụp đổ, nên bọn hắn không thể làm gì được, cũng không thể xác định trong tương lai có xảy ra chuyện tương từ nữa không.
Đây không chỉ là nơi giúp đám thiên kiêu Dương gia lịch luyện, mà còn là tổ địa của Dương gia, nơi các lão tổ ngủ say, khi đại nạn thọ nguyên đến.
Đối với Đại Tổ, Nhị Tổ và Tam Tổ ba vị Đại Đế Cảnh, thì không chỉ là nơi tránh đại nạn, mà còn là nơi trốn tránh Thiên Đạo dò xét.
Đúng lúc này, trên trời từng đạo, từng đạo khe nức như mặt kính vỡ ra rơi xuống, bên trong một luồn khí tức khủng bố đến cực điểm trào ra cuồn cuộn như thủy triều, cuồng phong gào thét, giống như muốn quét sạch phương thiên địa này.
Tóc gáy các vị lão tổ dựng đứng, sắc mặt hơi hơi run lên, ánh mắt lộ ra một vòng vẻ kinh hãi, bản năng nguy hiểm cảnh báo không ngừng, cảm giác áp bách không gì sánh được, đứng tại nguyên chỗ không dám cử động.
Bên trong các khe nứt là một màu đen tuyền, năng lượng trong đó vô cùng hỗn loạn, mọi quy tắc, không gian, thời gian đều không tồn tại, giống như là nơi khởi đầu của vạn vật hoặc cũng có thể là nơi kết thúc của vạn vật.
Ngoài thần sơn phía trên cũng bắt đầu xuất hiện vô số vết nứt không gian, luồn khí tức trong đó trào ra, làm vạn vật run rẩy, thiên địa không ngừng biến sắc.
Dị tượng khủng bố khiến toàn bộ Đông vực chú ý, các cường giả khắp Đông vực, kéo đến Dương gia, nhưng bọn hắn chưa kịp đến gần thì bị một cổ thần thức chuẩn đế cảnh cho ngăn chặn, không dám tiến lên.
Dưới thần sơn Dương Văn Thanh thấy vậy, thu hồi thần thức nhìn lên trời, khí tức trong các khe nứt khiến linh hồn hắn run rẩy sợ hãi, sắc mặt ngưng trọng không gì sánh được.
Bên Trong Tiểu Thế Giới.
Các khe nứt bắt đầu lan rộng ra, rồi hợp lại một chỗ tạo ra khe nứt hình tròn khổng lồ, như muốn nuốt chuẩn phương thiên địa này.
Dương Văn Minh từ trong tế đàn bay ra, thấy khe nứt khổng lồ trên không, trong lòng khẽ chấn động, toàn thân bắt đầu run rẩy, nhưng hắn vẫn cố trấn tĩnh lại, thần thức phóng ra bốn phía tìm kiếm Dương Hàn.
Do khí tức quanh thân Dương Hàn vô cùng hỗn loạn, nên Dương Văn Minh không cách nào phát hiện, hắn bắt đầu bay khắp nơi tìm kiếm.
Đại Tổ, Nhị Tổ và Tam Tổ đang ngủ say, cảm nhận được một luồn khí tức vô cùng đáng sợ, đồng loạt phá quan mà ra, khí tức đại đế cảnh không ngừng phóng ra.
Ba người nhìn thấy trên không, một lổ thủng không gian khổng lồ, bên trong có luồn khí tức đáng sợ không ngừng tiết ra, ba người có tu vi Đại Đế Cảnh, nhưng cũng cảm thấy sợ hãi trước luồn khí tức này, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng.
Ba người nhìn nhau, rồi bay về hướng các lão tổ còn lại, trong hai hơi thở liền xuất hiện trước mặt bọn hắn.
Nhị Tổ thấy sáu vị lão tổ sắc mặt biến đến không gì sánh được trắng bệch, đứng tại nguyên chỗ, sắc mặt ngưng trọng hỏi.
“ Chuyện gì xảy ra?”
Sáu vị lão tổ giật mình, lấy lại tinh thần nhìn về phía Nhị Tổ, Tam Tổ cùng Đại Tổ.
Cửu Tổ sắc mặt có vài phần sợ hãi trả lời.
“ Chúng ta cũng không biết sảy ra chuyện gì a?”
Đại tổ ngẩn đầu nhìn lên lỗ thủng, áo bào tung bay theo gió, trong lòng cảm giác bất lực, bất lực, . . . Tràn đầy tuyệt vọng! Thản nhiên nói.
“ Xem ra trời muốn diệt Dương gia ta a!”
Nghe vậy sắc mặt các vị lão tổ trở nên khó coi, biểu lộ không cam tâm, nhưng cũng không làm gì được.
Bên trong lỗ thủng không gian, một bàn tay khổng lồ đen tuyền vương ra, nắm tại mép lổ thủng không gian, như muốn xé toạc ra, khí tức từ bên trong cuồn cuộn tiết ra ngoài như sóng lớn, cuồn phong càng là gào thét dữ dội.