Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 7: Đẫm Máu

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 7: Đẫm Máu


“Như thế là đủ…”

Nó vặn mình, quật đuôi quét ngang. Một nô lệ gần đó bị hất văng như búp bê rách. Hàm nó mở ra, tơ thịt co giật, dính đầy dịch nhầy nhớp nháp. Một tiếng “rắc” vang lên, rồi chỉ còn lại nửa người của kẻ xấu số.

Vài ngày sau, cuộc sống lặp đi lặp lại: đào mỏ, ăn, rồi rèn luyện kiểm soát Soul.

Một cái bóng khổng lồ ập tới. Hắn ta gào lên, nhưng tiếng hét đột ngột bị cắt ngang bởi âm thanh 'rắc' lạnh gáy,Rock Worm đã ngoạm trúng hắn.

Trần Sinh mở đôi mắt đầy tơ máu, theo bản năng sờ cổ, vẫn còn đau âm ỉ sau sự việc tối qua, nhưng không đến mức ảnh hưởng quá nhiều.

Tiếng s·ú·n·g đột ngột vang, đám lính canh phản ứng chậm chạp nhưng vẫn nổ s·ú·n·g. Đ·ạ·n thông thường không xuyên qua lớp da dày, chỉ khiến lũ Rock Worm chậm lại.

“Chân của ta… chân của ta!”

Ánh mắt hắn không tự chủ phải nhìn sang hướng khác,đồng tử co rụt,hệt như ngày hôm đó.

Đây là bữa cơm c·hặt đ·ầu sao? Ai sẽ c·hết? Ai bị đem ra làm mồi?

“Nhìn không thấu thì tránh ra,” hắn tự nhủ. “Tội gì phải đâm đầu vào?”

Một con Rock Worm nhỏ trồi lên từ lòng đất. 'Nhỏ' chỉ là tương đối, vì so với con đã nuốt chửng cái xác tối qua, nó chỉ bằng một phần.

Mỗi khi chúng ngoạm trúng n·ạn n·hân, một tiếng rít chói tai vang lên, tiếp theo là âm thanh khủng kh·iếp của thịt nát xương gãy.

Chứng kiến cảnh đó chân hắn như nhũn ra,Trần Sinh chạy càng nhanh, hình ảnh khắc sâu vào tâm trí hắn như một cơn ác mộng sống động. Hơi thở hắn nghẹn lại, dạ dày quặn lên từng đợt, nhưng hắn không dám dừng. Chỉ cần chậm một giây, người tiếp theo bị nghiền nát… sẽ là hắn.

“Cứu với!”

Đang gõ cuốc chim vào vách đá, vừa thử luân chuyển Soul, thì tiếng la hét đột ngột vang lên

Nhìn vào cái lỗ đen ngòm, hắn thậm chí ảo giác rằng con quái kia sẽ từ dưới đó lao lên, nuốt chửng mình ngay lập tức. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chuông reo báo hiệu một ngày làm việc khổ sai mới bắt đầu.

Hắn để ý đến gã cao gầy, hai mắt bất giác liếc sang hướng kẻ đó.

Trần Sinh đã chạy khá xa, nấp sau một tảng đá lớn, nheo mắt quan sát. Hắn mạo hiểm dừng chân, muốn xem Soul Bearers chiến đấu thế nào.

Có kẻ còn chưa kịp hét lên đã bị lôi tuột vào miệng quái vật, tiếng nhai nhóp nhép vang rõ mồn một giữa những tiếng la hét hoảng loạn.

Nhưng với chiều dài bốn mét và cơ thể to lớn hơn người thường, nó vẫn là một con quái vật đáng sợ. Lớp da dày cộm, xù xì và tiệp màu với môi trường khiến nó khó bị phát hiện. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong lúc chạy, Trần Sinh ngoái lại nhìn, thấy bảy tám con Rock Worm cỡ nhỏ khác cũng trồi lên, t·ấn c·ông một nhóm nô lệ. Vài kẻ xui xẻo bị ngậm nát nửa người, có kẻ mất chân mất tay…

Jack chiến đấu rất thành thục. Đám Rock Worm bò trên mặt đất không thể phát huy tốc độ, và chỉ thấy thanh đao của hắn được bao bọc bởi một lớp màn sáng, chém từ dưới lên, xẻ đôi con Rock Worm mà không cần phải lật bụng nó.

Trước đây, bọn họ chưa bao giờ được ăn no. Nhưng hôm nay, bữa ăn lại đầy đủ, hào phóng đến bất thường. Hắn có thể thấy ánh mắt nghi ngờ của vài nô lệ khác.

Và làm thế nào để chống lại thứ sức mạnh này khi phải đối mặt?hắn có cơ hội nào không?

Lão Berry biến mất ngay sau đêm nhóm nô lệ bị thiêu.

Vừa nghe “Rock Worm,” Trần Sinh lập tức bỏ cuốc, quay đầu bỏ chạy, thậm chí nhanh hơn người khác một nhịp.

Hít sâu vài hơi để trấn tĩnh, hắn hòa vào dòng nô lệ đang lũ lượt ra ngoài.

Hàm Rock Worm khép lại, những hàng răng sắc nhọn như lưỡi cưa xoay tròn, cắm sâu vào cơ thể kẻ xấu số. Máu bắn tung tóe, thịt bị xé vụn, n·ộ·i· ·t·ạ·n·g đỏ lòm lòi ra khỏi khoang bụng bị nghiền nát.

Rồi lại nhìn vài con Rock Worm ăn no nê chui trở về lòng đất,sâu chuỗi các sự kiện hắn bật cười.

Hắn chớp mắt, nhìn lại không có máu, chỉ có bùn đất nhão nhoét. Nhưng cái cảm giác nhớp nháp trên tay hắn... Hệt như tối qua. Hắn nuốt khan. Ta bị làm sao thế này? Ảo giác sao? Hay là..."

Một số con Rock Worm chưa săn mồi được liền uốn éo đuổi theo đám nô lệ đang la hét. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 7: Đẫm Máu

Câu trả lời đến ngay tức khắc. Mặt Trần Sinh tái mét. Chỉ cần ước lượng sơ, miệng lỗ rộng chừng ba mét. Con Rock Worm này hẳn phải khủng kh·iếp đến mức nào. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hiểu rồi,hắn hiểu rồi.

Còn bao nhiêu bí mật đang bị che giấu trong hầm mỏ này?

Dù có thì cũng là dạng Soul-like,c·hết một mạng mất hết.

Soul Bearers tóc bạc cũng xông ra, không bá đạo như Jack nhưng hắn có thể ngưng tụ quả cầu năng lượng to cỡ quả trứng, bắn đi như đ·ạ·n. Độ xuyên phá chẳng khác gì đ·ạ·n xuyên giáp, dễ dàng bắn nổ đầu mấy con Rock Worm.

Rock Worm.

Xem ra Trương quản lý đang rất nôn nóng, hoặc có thứ gì đó ép buộc hắn phải gấp rút. Tất cả nô lệ trong hầm mỏ bị dồn về cùng một hướng, bắt tập trung khai thác.

Quay lại chiến đấu?đùa gì vậy?

Kế hoạch đào tẩu sớm đã bị phát hiện,Trương quản lí e rằng đã dùng nhóm nô lệ đó cho Rock Worm ăn để việc khai thác không bị ảnh hưởng.

Trần Sinh cắn răng, móng tay bấm vào da thịt. Sau những ảo giác đó, hắn quyết định quay lại nơi hôm qua để kiểm tra. Nghe có vẻ nực cười, nhưng hắn cần biết chắc cái xác còn ở đó hay không.

Lão biết gì đó và có lẽ đang âm thầm hành động.

Ta bị sao thế này?

Khoảng thời gian này đào ra toàn đất đá,rõ ràng không phù hợp với logic,đáp án là có thứ gì đó giá trị hơn để Trương quản lí mạo hiểm chống lại cấp trên.

Như một lời thì thầm từ sâu thẳm, hắn bị thôi thúc quay lại nơi đã g·iết người để đối diện, hoặc để xóa bỏ ký ức đêm qua.

Mọi chuyện đang tệ dần. Hắn sẽ c·hết nếu không có quyết định đúng đắn.

Mang xẻng theo, hắn vội bước đến chỗ mình đã g·iết gã nô lệ trung niên. Thế nhưng… cái xác biến mất.

Một nô lệ trượt chân, ngã xuống vũng bùn. Hắn ta vùng vẫy, hét lên cầu cứu, nhưng chẳng ai dừng lại.

Hắn không rõ mấy giờ tiếp theo trôi qua thế nào.Thỉnh thoảng, hắn có cảm giác ai đó đang nhìn chằm chằm, hoặc thoáng thấy một khuôn mặt biến dạng trong đám đông.

Soul Bearer tóc bạc bắn nổ đầu quái vật, ánh mắt lạnh tanh như đang làm một việc tầm thường.

“Rock Worm! Mau chạy đi!”

Cuối cùng, Soul Bearers cao gầy đứng cách xa, cầm s·ú·n·g bắn. Mỗi viên đ·ạ·n được bao phủ trong một lớp màn mỏng, tăng cường uy lực, đủ gây thương tổn cho Rock Worm.

Bất chợt, Trần Sinh nhìn xuống tay, tim hắn hẫng một nhịp khi thấy hai bàn tay dính đầy máu.

Trần Sinh chạy về khu tập trung, đi loanh quanh giữa đám nô lệ, cố tìm kiếm lão Berry,nhưng không thấy lão đâu.

Một lúc sau, có một nô lệ tiến đến gần, giơ cuốc lên. Trần Sinh giật mình, vội né tránh. Vài nô lệ xung quanh nhìn hắn với ánh mắt kỳ lạ, trong khi kẻ vừa giơ cuốc lên chỉ đờ đẫn bổ cuốc vào vách đá, dường như không nhận thức được hành động của mình.

Không… không thể ở lại đây.

Ánh mắt Trần Sinh sáng lên. Hắn thèm khát thứ sức mạnh này. Nếu hắn có được sức mạnh ngang hoặc hơn họ, thì sao?

Một cánh tay đứt lìa rơi xuống, ngón tay co giật trong vũng máu ấm. Tấm xương sườn gãy nát lộ ra từ phần thân bị nghiền nát. Ruột non trơn tuột, kéo dài trên nền đất.

Khu đường hầm này ẩm mốc thấy rõ, bùn đất đào ra ướt nhão, khai thác nửa ngày mà đất đá đã lầy lội như ruộng bùn.

Hắn di chuyển sang một góc khô ráo hơn, dồn sức đào bới, mong cơn mệt mỏi cơ bắp có thể xoa dịu phần nào nỗi bất an trong đầu.

Đây không phải game g·iết quái thăng cấp.

Trong chớp mắt, nửa thân trên của hắn biến mất vào bộ hàm gớm ghiếc. Một cánh tay đứt lìa văng xuống đất, những ngón tay vẫn còn co giật.

Mồ hôi lạnh rịn ra khắp người… Còn gì tệ hơn một con Rock Worm? Chính là một con Rock Worm khổng lồ.

Chẳng còn gì ngoài một cái lỗ to. Dạ dày hắn như xoắn lại, một luồng hơi lạnh chạy dọc sống lưng. Một cái lỗ lớn như vậy… thứ gì đã đào ra?

Cụ thể thế nào, hắn không biết, cũng không muốn biết. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mỗi lúc trở về hắn có thể dùng năng lượng soul để tăng tốc độ,rốt cục theo những gì mà nhóm nô lệ đào tẩu nói,hắn chỉ tìm thấy một ngõ cụt,không có cái gì gọi là lối thoát,chỉ còn lại những mảnh xương vụn và chi chít đường hầm mà Rock Worm đào...

Jack chém xong, nhếch môi cười khinh khỉnh.

Trần Sinh ăn no, rồi bắt chước mấy tiểu thuyết tu tiên, ngồi xếp bằng tĩnh tâm, cố gắng cảm nhận năng lượng Soul. Thứ duy nhất hắn dựa vào lúc này chính là Soul,không ai chỉ dạy, hắn phải tự mày mò. Dù chậm chạp, hắn cũng tiến bộ chút ít.

Đúng lúc này, ba Soul Bearers xuất hiện. Kẻ được gọi là Jack xem ra có Soul tăng cường thể chất, cầm một thanh đao lao đến.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 7: Đẫm Máu