Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 16: Trời Trăng Hoa

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: Trời Trăng Hoa


"Nói nhiều quá! G·i·ế·t hết đi" thanh niên kia ra lệnh.

Những người xem chuyện cũng làm thế.

Lúc này.

Bông hoa này rất kì lạ, có 3 cành nhưng hai cành bên thì hình tròn, riêng phần giữa thì là hình bán nguyệt.

Sột sạt!

"Hừ! Sắp c·hết rồi cũng cười được sao? G·i·ế·t hắn không được để việc Hỏa Linh Thảo truyền ra ngoài" tên Trường đầy sát ý nói.

Nhìn Hoả Linh Thảo trên tay hắn cũng không sử dụng, mà đem bán.

"Phù! Cuối cùng cũng xong, hiện tại đã hồi phục được 9 phần, cũng đủ đi tiếp" Nam nắm chặt tay nghĩ.

"Đi qua nhìn một chút!".

Rất đẹp! Thơ mộng!

"Chỉ bằng một mình ngươi mà cũng muốn g·iết chúng ta? Haha" năm người cười to không ngừng.

Từ âm thanh đánh nhau, cách nơi này chỉ có 500m.

Hai người còn lại như cảm nhận được nguy hiểm, rút kiếm ra.

100 tỉ hèn gì bọn hắn lại bịt kĩ như vậy.

Xung quanh cây hoa vẫn còn khoảng 20 người đang đánh nhau.

Nam cũng là một trong số đó, sau nghe được cây hoa bá đạo cỡ nào, nhiều người như vậy thì đảm bảo sẽ xảy ra một cuộc chiến.

"Lại người đánh với người sao? Lại c·ướp đồ à" Nam dịch chuyển tới xem tràng cảnh trước mắt.

"Thân thể rất quen thuộc!".

"Đây không phải là Trời Trăng Hoa sao? Nghe nói nó ban ngày hấp thụ khí dương của mặt trời, buổi tối hấp thụ khí âm của mặt trăng, nên nó được gọi là Trời Trăng Hoa" một người nào đó phát. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ra khỏi động, một đường đi thẳng.

Hắn quyết định, mặc áo choàng đen mình vào để không ai biết mặt hắn.

Một âm thanh nhàn nhạt thoát ra.

Được mấy cây thảo dược với mấy bình hồi phục.

Đều bị Nam g·iết sạch.

Rất nhiều người đã nằm xuống bao quanh cây hoa.

Dù sao hắn cũng mới chập chững bước vào con đường tu hành nên không biết nhiều kiến thức lắm.

Đêm nay mặt trăng rất sáng, chắc có lẽ hôm nay là ngày sáng nhất của mặt trăng.

Chương 16: Trời Trăng Hoa

Nam cũng như vậy, hiếu kì chạy tới.

Nghe xong câu chuyện, mọi người nghe xong ai náy đều nhỏ dãi, đều nghĩ bông hoa này thuộc về mình.

Xong xuôi, Nam chú ý tới gốc cỏ Hoả Linh Thảo Kia.

Phía trước, âm thanh chiến đấu vang lên một đợt rất lớn.

"Các vị đã không nói không được, thế tại hà cũng không nương tay, vậy g·iết hết" Nam cười lạnh nói.

Nam chém ngang kiếm.

"100 tỉ!!" Trong lòng Nam cả kinh.

Trong cửa hàng của hệ thống còn có nhiều nhiều loại hỏa diệm cao cấp hơn mà Nam không đủ điểm mua.

Bởi sau khi người sử dụng nó sinh ra một loại đặc thù năng lực.

Nam sử dụng năng lực không gian của mình, bao phủ hết phạm vi 1km.

Cũng có rất nhiều người khôn ngoan mà ngồi đợi tình hình như nào.

Tìm một cái hang động an toàn Nam chui vào đó bắt đầu dùng thuốc của Thanh Vân Tông hồi phục. (đọc tại Qidian-VP.com)

Có khoảng 10 người lụm đồ của xác c·hết, lụm xong mọi người cũng quay lại chỗ cũ tính toán mình nhặt được gì và quản sát tình hình của 20 người kia.

"Mọi chuyện xong xuôi, giờ tìm kiếm chỗ nào trị thương thôi" Nam băng v·ết t·hương lại nói.

Nam lục đồ hết của bọn họ.

"Hừ! Sao được, ngươi đã thấy và đã biết cây này là gì, sao ta phải thả, ngươi ra nói với những người khác, thì chúng ta còn đường để sống chắc" một trong năm tên nói.

"Mấy huynh đệ, có gì từ từ nói, làm gì mà nóng thế?" Nam cười cười nói.

Sau mười giây, không còn ai trong ba người sống sót.

Bỏ cây cỏ vào trong hệ thống Nam lại đi dạo tiếp.

"Được!" Bốn tên còn lại hô.

Một tia sát ý bao phủ xung quanh, sát ý kia xuất phát từ năm tên kia.

"Chúng tôi sẽ rời khỏi nơi này, gốc Hoả Linh Thảo cũng là các người, nên xin tha mạng cho tôi" một trong ba tên nói.

"Haha, cây Hoả Linh Thảo ít nhất cũng 100 tỉ, sau khi bán cây này thì anh em chúng mình không lo sau này tiền bạc, có thể sống an nhàn rồi" một tên cười lớn nói.

Nó có thể cho các đan sư, để luyện đan.

"Ngươi đã thấy được Hỏa Linh Thảo, chắc chắn người hồi nãy cũng nghe Hỏa Linh Thảo giá trị, ngươi đã biết được, ngươi cho răng ta sẽ cho ngươi sống sót ra ngoài sao?" Tên Trường nói.

Sau khi chém bay đầu Linh.

"Ai?" Một trong năm tên kia nói.

Hoa mọc cũng ở một bãi đất trống nên nhìn rất rõ nhiều người đánh, đánh nhau như nào. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mọi người nhìn ánh sáng trước mắt, ai cũng mê hồn.

Năm t·hi t·hể không trọn vẹn nằm dưới đất.

Lục xót xong Nam thôn phệ hết thì thể bọn họ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nam cảm nhận rất nhiều người đang tới chỗ này.

Bởi họ biết mình yếu, không có cơ hội tranh cùng với người khác, nên chỉ chờ cơ hội này đi lụm đồ n·gười c·hết thôi.

Liên tiếp tiếng la ó vàng vọng nằm ra c·hết

Vừa tới nơi, các người khác cũng mới đáp xuống.

Dường như trong này như một tiểu thế giới vậy, cũng có buổi sáng và buổi tối.

Nghĩ xong Nam sử dụng dịch chuyển mình đi tới.

Mặc dù nó chỉ là lửa cấp thấp, nhưng thập phần trân quý thời bây giờ.

"Nhìn bọn chúng bịt đầu mối kĩ như này, hẳn là cỏ dại kia rất quan trọng" Nam suy nghĩ.

Lấy gốc cỏ này đi bán, tăng tu vi, tích điểm, sau này lấy một hỏa diệm cao cấp cũng không muộn.

Không riêng gì Nam, bọn người xung quanh, cũng đã cảm nhận được điều hiền bí nên cũng chạy tới.

"Đây là cỏ gì?" Nam suy nghĩ.

Còn Nam vẫn lẳng lặng nhìn cười.

Nam nhìn thanh kiếm của mình rồi ngẫm.

Đúng là vì tài nguyên mà bán mạng.

Nam từ từ bước ra cười cười.

Ba cái đầu rơi xuống, mất ý thức.

Bởi hắn nghĩ, Hắn lấy Trời Trăng Hoa lúc nào mà chả được.

Nam cũng lợi tình hình đi mò các t·hi t·hể kia, coi thử có gì hay không.

"Tam Kiếm Thức".

Trong một giây, đem Nam cho bao vây lại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Có ba người ý thức dần dần đánh mất, hơn nữa bọn hắn lần cuối cùng nhìn được một cái rất quen thuộc.

Đi hết gần một ngày, Nam cũng gặp nhiều đoàn, cũng gây hấn với Nam.

Năm tên pháp sư kia đều là Nội Công đỉnh phong, mà ba tên kia đều là trung kỳ, nên không phải là đối thủ của năm người này.

Sau đó dùng kiếm thôn phệ hết xác của bọn họ..

Ngắm xong, từng đoàn người bay tới hoa để hái, nhưng có ai nào để yên, người khác tới, người này tới, dẫn ra xung đột chém g·iết lẫn nhau.

Đó là điều khiển lửa.

"Hử! Có người đang đánh với Quỷ!?" Nam nghĩ.

Bầu không khí đang im lặng thì đột nhiên một tiếng nói phá hư bầu không khí ấy.

Nam thấy được năm tên pháp sư, đang đang vây công ba pháp sư khác, mà sát bên ba người lại có một gốc như là cỏ dại, cỏ dại này lá như đang bị thiêu đốt nhưng nó không bị làm sao cả như thể đó là của nó, nhìn qua là biết vật không đơn giản.

Ầm ầm!

Nam vừa nói xong

"Tôi chỉ đi ngang qua, tôi không làm gì cả" Nam lúng túng nói.

Sau 30 giờ.

Nói xong năm người xong lên hướng ba người.

Ở đây có hơn trăm người, phải nói là nhiều người a.

Mặt trời và mặt trăng.

Liên tiếp mấy ngày g·iết nhiều người như vậy, dần dần quen tay.

Trên đường đi, bỗng có tiếng vang đánh nhau.

Đột nhiên, có một luồng ánh sáng chiếu vào một góc nào đó khiến Nam chú ý.

Thần Cảnh phía trên đều phải nhỏ dãi, thì hoa này bá đạo như nào?

Mặc xong hướng ánh sáng kia tới.

Hai thì thể tách ra làm bốn, rơi xuống đất.

Đó là ánh mắt đầu tiên khi thấy một bông hoa đang được ánh sáng kia chíu xuống.

Hắn tên Trường.

Nghe câu nói của Trường miệng Nam hé cười.

Cuộc chiến kéo dài không ngớt.

Đã hiểu vì sao.

Trên đường đi Nam cũng nhặt không ít thảo, và gặp mấy con Quỷ cũng được Nam giải quyết hết.

Nhìn xem bảng thuộc tính, Nam kinh ngạc.

"C·hết đi! C·hết hết đi, ha ha".

"Đúng đúng, lúc trước ta đọc được một sách cổ nói về loài hoa này, loài hoa này rất khó nở, và không biết năm nào sẽ nở, nó nở một cách ngẫu nhiên nên không ai đoán được, khi nó cảm nhận được thời cơ thích hợp nó sẽ nở, trong cuộc đời của nó hấp thụ không biết bao nhiêu nguyên khí của trời đất, nên cây hoa này chứa rất nhiều linh khí, ngày cả Thần Cảnh phía trên cũng phải thèm, chắc giờ nó đã nở" một đoạn văn dài được ai đó nói.

Nụ cười hắc ám lộ ra, hắn chỉ xem bọn họ đấu tranh chém g·iết lẫn nhau thôi, hắc hắc.

Bỗng Nam đi chuyển.

Nam thấy nhiều người như vậy.

Keng! Keng!

Bởi vì nó chỉ là cấp thấp, Nam không muốn dung hợp.

Dù sao tên kia cũng rất mạnh, Nam chật vật lắm mới thắng được và dùng hết Chân Khí của mình.

Nhưng đã muộn lúc này Nam đã quật ra phía sau.

"Không! Chúng tôi thề, sẽ không nói cho bất cứ ai biết".

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: Trời Trăng Hoa