Hỗn Thế Ma Vương
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 18: Kiếm Đế Quang Trung
"Ông là vua Quang Trung?" Hai người đồng thanh nói to.
Giới thiệu: là con đường dẫn tới trung tâm của thế giới này, cũng là truyền thừa của tiểu thế giới
Một lúc sau...
"Hơn 200 năm, cuối cùng cũng đã tìm được người truyền thừa" giọng từ người trung niên nói ra.
"Mạn phép tiểu nhân xin hỏi, có phải người luyện chế ra đan dược này không ạ?" Quyền cầm đan dược nói.
Trên quần áo của người này dính màu đỏ tươi, tất cả đều là máu.
Thế sao giờ nó lại ở chỗ này??
"Không có gì, nhanh nhanh giải quyết câu đố, rồi đi về" Nam nhàn nhạt cầm trái táo cắn dở nói
Sau ba giây, mọi thứ trở lại bình thường.
Quyền vui mừng, thật không ngờ gặp người luyện ra đan dược này, đan dược này đã cứu mình lần mà bây giờ lại cứu lần hai
Kì thật, sau khi hắn bế quan, thì trời bắt đầu đổ cơn mưa.
Thì phát hiện ra một tấm bia lạ và rất lớn.
"Được rồi! Dọn dẹp xong xuôi rồi, rời khỏi hang này thôi" Nam thở dài nói.
Đúng là một người không biết bỏ cuộc a!
Nam nhìn Quyền say sưa giải đồ cười.
Đi tới gần, hắn thấy một thành niên đang ngồi suy nghĩ gì đó.
Khẳng định liên quan đến việc mở cánh công kia.
"Theo như thông tin mình biết được, thì viên này gọi là linh thạch, chưa rất nhiều thuần túy linh khí" Nam ngó nghiên viên linh thạch này.
Phải nói linh thạch rất hiếm thấy trên địa cầu, các tông môn cũng có mỏ linh thạch, nhưng mỗi năm chỉ thu hoạch được 100 viên, nên nó giá rất cao.
"Cảm ơn tiền bối đã ra tay giúp đỡ" Quyền thành khẩn nói.
"Hử, chỗ này" Quyền thấy điểm lạ ở chỗ này lên thót lên.
Không đúng! Một viên thuốc trân quý như này không thể vung bừa bãi được! Với lại người này biết được hôm đó, trừ khi.....
Hai người nhìn nhau, gật đầu một phát, hướng tới cái quan tài này.
"Sao thế? Đau bụng ị à?" Nam cắn miếng táo tiếp nói.
Nam phải đi chuyển trên cây.
"Đa tạ tiền bối đã cứu hai mạng nhỏ này của tiểu bối" noi xong Quyền quỳ xuống lậy.
Hai ngày này Quyền vẫn quyết tâm giải đố.
Đột nhiên bia đá sáng lên, rồi hiện ra những văn tự kì lạ chiếu vào người Nam.
Dù sao trong này có đủ điều kiện để, thảo dược sinh sôi tốt, chứ không như ở ngoài.
Thanh niên thấy như vậy, khách sáo giới thiệu.
Quyền không nói gì cũng đi vào bên trong.
Quyền lắc lắc đầu rồi cắm đầu suy nghĩ tiếp.
Vết thương này là do Khánh để lại, cứ mỗi đoạn thời gian nó lại tái phát, mỗi khi tái phát Quyền chỉ biết gục ngã cho nỗi đau đi ngang.
Đi trên đường hơn 10 tiếng, nhưng tiếng mưa rơi vẫn rơi tầm tã, khiến đường trở nên khó đi hơn.
Hai ngày sau.
Nghe nói sau khi hắn mua một viên, chỉ còn hai viên đều được tông môn mua lại hết.
Đi tới tấm bia, hắn đi xung quanh để quan sát không có gì bất thường. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiếng kêu kèn kẹt cảnh cửa mở ra.
Nam đeo lên và quan sát. (đọc tại Qidian-VP.com)
Quyền xoay xoay dọc dọc, rồi nó tạo thành một biểu tượng gì đó.
Đi vào bên trong, thì cảnh tượng trước mắt là có một bậc thang trên đó có một chiếc quan tài, xung quanh có bốn cây đuốc.
Nam đang đứng trên cây gốc cổ thụ lớn quan sát xung quanh.
"Lấy kính ra vậy" Nam từ không gian xuất hiện một một đôi kính.
"Người cuối cùng, thụ hoạch không ít thảo dược nhể!!" Nam cười thống khoái.
Thấy người trước mắt trả lời Quyền cũng an tâm, người trước cảnh giới cũng chỉ có Nội Công sơ kỳ nên hắn không phải lo.
Rất nhanh đi tới cuối con đường, Nam thấy một cánh cổng rất lớn.
"Ukm, ta cũng vô tình lạc vô đây, không biết cách ra ngoài, chắc hẳn là giải câu đố này đi, ngươi cứ hãy gọi ta là Ẩn đi" Nam chậm rãi nói.
Đang suy nghĩ, Nam sử dụng dịch chuyển mình đi tới (đọc tại Qidian-VP.com)
Quan sát trước mắt, thì thấy có một hình lớn, giống như một trò chơi xếp hình.
"Chẳng lẽ đã có người khác tới đây trước?" Nam sờ sờ hai ngón tay dính máu của mình.
"Giỏi lắm, đi thôi" Nam nói.
Sử dụng xong Quyền cảm thấy rất khỏe là đằng khác, giống như lúc ban đầu không có chuyện gì xảy ra, các v·ết t·hương nó cũng khép lại.
Rầm!!
Cách vào: lấy máu bôi tấm bia.
Nam thông qua cặp kính cũng đã biết cách giải.
"Viên đan dược này, có tác dụng như ở nhà đấu giá ngươi từng uống, uống nhanh nhanh rồi giải đố tiếp đi" Nam gãi gãi mông nói.
Nam lấy chiếu gói đồ ra, nằm chống tay, tạo ra một thân hình rất gợi cảm.
Âm thanh ấy phát ra từ người mặc áo đen đang lục t·hi t·hể.
Cái gì? Tác dụng như ở phòng đấu giá? Hắn đã từng sử dụng quá để phục hồi kinh mạch, nên hắn biết rõ thuốc này.
Trước mắt chỉ là một người mặc áo choàng che kín mít không thấy rõ mặt mũi.
Quyền gục xuống.
Nam sờ sờ vào v·ết m·áu đó.
"Tại hạ là Ngô Mạnh Quyền, không biết vị huynh đệ trước mắt ắt hẳn cũng vô tình rơi vào nơi này đi? Ta cũng tìm hiểu cũng lâu rồi, cách di nhất chắc chắn trốn khỏi chỗ này chỉ giải câu đố này thôi" Quyền chỉ vào bảng xếp hình nói.
Có thể là nhân vật chính phế vật nghịch thiên a.
Đột nhiên phía dưới quan tài xuất hiện một đạo văn khiến quan tài b·ốc k·hói lên, sương mù dày đặc, khiến hai người không quan sát được quan tài.
Bởi khi Nam đi kiếm thảo dược, vô tình thấy tiếng đánh nhau, nên cũng quan sát nên biết.
"Cuối cùng cũng xong à, lâu thế" Nam ngáp ngáp đi tới.
"Không có, v·ết t·hương cũ tái phát thôi" Quyền trả lời. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dường như Nam cũng biết người đàn ông này, cũng bắt đầu suy nghĩ.
Tí tách tí tách.
Hiện tại hắn còn thiếu 5 thảo dược chất lượng để tạo thành Tụ Khí Trận, nên hắn rất vội vàng tìm kiếm thảo dược.
Nam thấy thế cắn miếng táo rồi hỏi.
Đang đi dần tới, quan tài như cảm ứng được điều gì đó, đột ngột nắp quan tài mở ra, khiến hai người giật mình rút ra v·ũ k·hí của mình.
Nhìn rất hùng vĩ, chiều cao của cánh cổng cao 5m chiều rộng 3m, nên nhìn rất hoành tráng.
Nhìn màu áo Nam hiểu, những vệt máu trước đó là của ai?
Giống như bao hiệu một điều gì đó sắp xảy ra vậy.
Hắn không ngờ Quyền lại giải lâu như vậy, khiến hắn chờ chán c·hết.
Quyền di chuyển câu đố một lúc.
Người thanh niên này là Quyền, bởi vì cơ duyên có duyên với hắn, hắn lết tới bia đá nên máu dính, nên Quyền là người có duyên với truyền thừa này.
Sau khoảng một phút, đột nhiên trong quan tài bước ra một người đàn ông trung niên, khoảng 3x, ăn mặc như thời phong kiến.
Nhưng hắn không giải, bởi vì hắn muốn nhìn xem nhân vật chính giải như nào.
Hiện tại, hắn đang ở đâu đó không rõ.
"Ah, hiểu rồi" tiếng nói vang lớn của Quyền khiến Nam bật dậy.
Quyền đột nhiên ôm bụng kêu đau.
Chỉ xung quanh tối ôm, chỉ có vài cây đuốc làm ánh sáng.
Nhìn dáng vẻ đây có lẽ là một hầm mộ dưới lòng đất.
Đột nhiên không gian bị vặn vẹo trước mắt hắn.
"Chẳng lẽ cơ duyên dành cho người thanh niên này?" Nam nhìn thanh niên có chút quen nghĩ.
Trên đường đi, Nam thấy rất nhiều cảm bẫy đã được kích hoạt.
Lục lọi xong, thôn phệ hết tất cả xác c·hết.
Bỗng nhiên hai người giật mình như nhớ ra gì đó.
Mối lo duy nhất là làm sao để giải câu đố.
Dù sao hắn nhờ hệ thống, nên mới biết cách vào nơi này.
Nam đứng dậy, vẫn tiếp tục tiến về phía trước.
Trong một hàng động nào đó, có rất nhiều xác c·hết ở đây.
Hiện tại trong tay hắn có 53 viên linh thạch, cũng là một con số lớn, trong cái mỏ linh thạch này.
Hắn lặng lẽ đi theo đường mòn, nhìn xuống dưới thì phát hiện có v·ết m·áu lưu lại không lâu.
Rất nhiều mũi tên hay cơ quan đã bị phá hủy.
Nhìn thấy khôi phục ngay lập tức, Quyền vui mừng.
Viên linh thạch này có thể cung cấp được 10000 Exp một viên, coi như cũng khủng bố.
Bất ngờ nhất chính là Quyền, thật không ngờ mấy ngày qua mình giải đố là truyền thừa của nơi này.
Tiếng mưa không ngừng rơi, sấm sét đánh ầm ầm.
Đi ra ngoài hang động thì trời vẫn còn mưa.
Thì ra truyền thừa nằm ở chỗ này, suốt mấy trăm năm không ai tìm được thì cũng phải.
Quan sát kĩ tấm bia, không có gì bất thường.
Mà nhìn người đang ông này quen quen hình như gặp ở đâu rồi thì phải.
Tới bây giờ đã là 15 ngày rồi, nhưng vẫn chưa dứt.
Nói xong hắn không chần chừ uống vào.
Quan sát xung quanh, Nam di chuyển chậm chạm một cách thận trọng, để coi thử có nguy hiểm gì không.
"Đúng vậy" Nam nhàn nhạt nói ra.
Quyền cũng quen, nên chỉ lắc đầu.
Trong phòng, chỉ có mỗi quan tài này mà thôi.
Sau khoảng một giờ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Rầm!!
Nhưng nó tỏa ra một luồng khí bí ẩn nên hắn rất tò mò.
Tim Trung Tâm
Nam đi tới gần thì mới phát hiện.
Cánh cửa hoàn toàn mở ra, tiếng đ·ộng đ·ất cũng dừng lại.
Mà Nam đang đứng ở trong hang động này là một mỏ linh thạch.
Một người xuất hiện trước mắt hai người, khiến hai người bất ngờ.
Hai người quan sát xung quanh, không có gì nguy hiểm.
Quyền thấy vậy, nghĩ người thật lười biếng, không cùng giải câu đố mà cứ nằm lì ra đó.
Còn Nam thì khỏi nói, hắn lấy điện thoại với PSP ra chơi điện tử, có lúc còn là lối ôm sòm, đều là game offline mà phản ứng rất dữ dội.
"Kì lạ, mưa liên tiếp 15 ngày rồi, chẳng lẽ trong này thời tiết như vậy?" Nam nhìn nưa rơi nghĩ.
"Đúng vậy! Ta là Kiếm Đế Quang Trung chủ nhân của truyền thừa này".
Nam lấy ra một viên nhìn như một viên pha lê trong rất đẹp mắt.
Nam nhìn bảng thông tin trước mắt.
Cảm nhận như được ai đó đang ở gần, thanh niên quay người lại.
Đột nhiên nó phát sáng, đang yên lành tự nhiên mặt đất rung chuyển.
"Chắc vậy rồi, đi tìm kiếm tài nguyên tiếp thôi" Nam lắc đầu nói.
Hẳn là tiền bối rất tự tin à.
"Ờ..." Quyền bó tay với tiền bối trước mắt, thờ ơ với tình cảnh bây giờ.
Xột xạc! Xung quanh có tiếng.
Nam cầm thanh kiếm, rạch tay mình, rồi bôi lên tấm bia đá.
Nam cười cười nhìn tình huống trước mắt, sau đó quăng ra viên Liệu Thương Đan Nhị phẩm trước mặt Quyền, dù sao đối với Nam đan dược này cũng đã vô dụng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.