Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 307: Luận Đạo

Chương 307: Luận Đạo


Ở bên ngoài Trung Thổ Thành, bìa rừng phụ cận phía Đông.

Tiếng vó ngựa vang lên không ngừng, con bảo mã thở hồng hộc vì phu xe liên tục thúc ép nó chạy điên cuồng trên con đường mòn.

Bụi bay mù mịt, lá bị bánh xe cuốn theo bay tá lả trên không trung tà tà ở mặt đất.

Mặt tên phu xe trông vô cùng ngưng trọng, chốc chốc hắn lại cẩn thận dùng thần thức quan sát xung quanh, xem xem có ai bám theo hắn hay không.

Dựa theo linh cảm hành nghề trong giới hắc đạo mấy chục năm nay của hắn, hắn cảm giác có điềm không lành, trên trán lấm tấm mồ hôi, hắn khẽ nuốt một ngụm nước bọt.

Roi trên tay càng quất mạnh vào mông con ngựa ở phía trước.

- Ya ... ya ...

"C·hết tiệt mình cần phải nhanh hơn nữa ..."

Bên trong cỗ xe ngựa, có mấy nữ tỳ của yêu tộc, ánh mắt của bọn họ đang vô cùng lo lắng.

Bọn họ là một trong những toán người được phân phó thâm nhập vào bên trong Nhân Tộc Vực.

Nhưng tình hình dạo gần đây vô cùng khó khăn, những toán trước đó liên tục bỏ mình, thành thử ra bọn họ bị áp lực trong tâm lý vô cùng nặng nề.

Dạ Kiếm Đội trinh sát liên tục để lại ám hiệu cho đội ngũ ở phía sau, còn bản thân thì bá·m s·át theo bốn xe ngựa đang di chuyển ở phía trước.

"Quả nhiên Khương công tử tính toán không sai, bọn chúng thật sự lợi dụng thời gian diễn ra trận tỷ võ mà ra tay."

Đội trinh sát của Dạ Kiếm Đội liên tục phát hiện nhiều xe ngựa chở hàng hóa và người ra thành từ nhiều phương hướng, để tránh bỏ sót, bọn họ chia nhau ra theo dõi và để lại dấu vết cho đội ngũ ở phía sau tiếp viện.

Qua một thời gian, năm thành viên tiếp viện của Dạ Kiếm Đội rốt cuộc cũng nhanh chóng tiếp cận bốn cỗ xe ngựa.

Ở bên trong xe ngựa, một nữ nhân lo lắng nói:

- Tiểu thư ...

- Bình tĩnh ... không cần phải hoảng loạn!

...

Bình đài nằm giữa hồ nước mênh mông, gió thổi thoang thoảng tạo nên những gợn sóng lăn tăn không ngừng trên mặt hồ.

Chốc chốc lại có mấy con Linh Ngư lao lên mặt nước đớp mồi, để lại từng đợt rợn sóng hình tròn nho nhỏ ở khắp mặt hồ.

Nhậm Thiên Hành đưa tay ra mời mọi người.

- Chư vị, mời ngồi!

Chỗ này dường như đã được chuẩn bị sẵn từ trước đó, có đầy đủ chỗ ngồi cho cường giả hai phe Nhân Tộc và Thần Thú Tộc.

Phân biệt bên phải là Nhân Tộc, bên trái là Thần Thú Tộc.

Khi các vị trưởng bối đã an vị, thế hệ trẻ mới bắt đầu tiến ra sau lưng bọn họ tìm chỗ ngồi theo đúng thứ bậc của mình.

Ở những sự kiện trọng đại như thế này, lễ nghĩa là việc hết sức quan trọng, phải được tuân thủ vô điều kiện, nếu không sự bị trách phạt không nhẹ.

Vũ Phàm tiến ra sau lưng Nhậm Thiên Hành mà đứng, bởi y là đệ tử chân truyền của lão cũng là đệ tử duy nhất trong môn hộ của lão, vì vậy phải đứng hầu chuyện cùng lão.

Phia bên Tiếu Ngưng Nhi lại có chút khác, nàng chỉ là đệ tử bình thường nên ngồi ở phía xa để nghe các bậc trưởng bối luận đại, còn vị đại sư tỷ thì đứng ở phía sau lưng sư phụ nàng hầu chuyện.

Nên hai người bọn họ tạm thời phải đứng tách nhau.

Chân Hoàng Thiên mặc dù đã trở về sau lưng của phụ thân hắn để đứng, nhưng ánh mắt vẫn không rời khỏi hình ảnh của Tiếu Ngưng Nhi ở phía đối diện.

Dựa trên vị trí của nàng hắn liền biết nàng là đệ tử của Nhậm Phi Phi Nhậm gia.

Các vị trưởng bối ở bên trên bắt đầu luận đạo, không ít đệ tử bên dưới được mở mang tầm mắt trước kiến giải của các bậc trưởng bối.

Nhất là Vũ Phàm, ở trên phương diện tu luyện, hắn trước nay đều là tự thân tìm hiểu, chỉ có kiếm pháp là được lão sư hắn chú trọng bồi dưỡng mà thôi.

Bây giờ nghe trưởng bối các bên luận đạo, hắn liền như mở ra một chân trời mới vậy.

Tích lũy của bậc trưởng bối đi trước quả nhiên vô cùng phong phú.

Lý Trường Ca ngồi bên dưới nghe phía trên luận đạo, hắn thấy mục đích tu tiên ở tinh cầu này hoàn toàn khác so với những gì miêu tả trong tiểu thuyết trước đây.

Cái này có vẻ như có liên hệ với lịch sử và truyền thống của mỗi chủng tộc.

Mà kỳ diệu là cả Nhân Tộc và Thần Thú tộc đều truy cầu sức mạnh đỉnh phong.

Đối với Nhân Tộc, có lẽ do xuất thân thấp hèn thuở khai thiên lập địa, bọn họ phải đấu tranh để giành tự do và tiếng nói, mà chú trọng nâng cao sức mạnh trên nhiều phương diện, để bù đắp thiếu hụt trong thể chất và thiên phú bẩm sinh.

Ngược lại, Thần Thú tộc, thân là thần thú nên tuổi thọ sánh ngang với thiên địa, thứ bọn họ truy cầu lại không phải là trường sinh nữa, là địa vị và tôn nghiêm trong hàng ngũ tu chân.

Chính vì vậy, luận đạo lần này chỉ quan tâm đến hai chủ đề chính, nâng cao tu vi và sức mạnh chiến đấu.

Dù là Nhân Tộc hay Thần Thú Tộc đều chung một quan điểm, tự thân sức mạnh mới là điểm mấu chốt, ngoại vật mà nói, chỉ là nhất thời.

Tuy nhiên đối với ngoại vật, Nhân Tộc lại có lối suy nghĩ khác với Thần Thú Tộc, ngoại vật có thể mang đến điểm đột phá trong chiến đấu, giống như những gì diễn ra trong trận chiến lúc nãy.

Đại năng của Thần Thú Tộc ngoài mặt vẫn duy trì quan điểm sức mạnh thuần túy là duy nhất, nhưng trong thâm tâm lại nghĩ khác.

Nhân Tộc tự thân sức mạnh đã bước lên một tầm cao mới, lại thêm ngoại vật hỗ trợ, nếu bọn họ không chịu thay đổi, sớm hay muộn, địa vị của Thần Thú tộc cũng bị đe dọa.

Chỉ là bọn họ không ngu ngốc đến nỗi, nói ra những lời này cho đối phương nghe thấy mà phòng bị.

Sau khi trở về âm thầm chuẩn bị cho đại chiến sắp tới mới là chân lý.

- Đạo hữu cho rằng việc chuyên tu một thuộc tính là tốt hay hại?

Lúc này bọn họ đã bàn đến việc chuyên tu.

Sở dĩ xưa nay tu sĩ hay yêu thú đều truy cầu tu luyện đầy đủ hệ chân khí trong thiên địa, tuy nhiên dạo gần đây lại bắt đầu xuất hiện những tu sĩ chuyên tu một hệ.

Chính vì vậy mà nó được đưa ra để đàm luận.

- Chuyên tu một hệ, xác thực chiến lực rất mạnh, nhất là khi gặp phải đối thủ bị hệ của bản thân áp chế, tuy nhiên, khi gặp tu sĩ có hệ áp chế bản thân, chân chính là vô cùng thiệt thòi.

Cái này chính là nói trận chiến giữa Vũ Phàm và Chân Diễm An, nàng không chỉ Vũ Phàm khắc chế về phương diện kiếm pháp, mà hệ chân khí cũng bị hắn áp chế.

Nếu so về tu vi và thể chất, Vũ Phàm không thể nào bằng Chân Diễm An được.

Một vị đại năng ủng hộ việc chuyên tu lên tiếng.

- Ta nghĩ chưa hẳn đã là thiệt thòi, chuyên tu một hệ, tốc độ tu luyện cũng nhanh kinh người, điểm khiếm khuyết có thể dùng bảo cụ để bù đắp.

Một vài vị đại năng cũng khẽ gật đầu, nếu như Chân Diễm An cũng như tu sĩ Nhân Tộc, trang bị thêm một số pháp bảo kháng hỏa, có lẽ trận chiến sẽ có một kết quả khác.

Vũ Phàm cũng lâm vào trạng thái suy nghĩ, quả thực, chuyên tu một hệ có thể giúp hắn siêu việt đối thủ cùng cấp bậc, tuy nhiên cũng tồn tại nhược điểm.

Đúng lúc này, thủ hạ của hai bên đều truyền đến tin tức ở bên ngoài Trung Thổ Thành.

Chương 307: Luận Đạo