Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 328: Rời khỏi Tang gia!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 328: Rời khỏi Tang gia!


Nhưng chỗ này so với bảo tàng mà Bất Tử Thần Tộc và Tửu Tôn giả để lại cho Vũ Phàm, chẳng đáng là bao, hơn nữa, hắn cũng không có ý định lấy của bọn họ.

Nam tử trung niên cười âm trầm nhìn bóng lưng Tam trưởng lão đang rời khỏi nơi này.

Có lẽ lúc đầu hắn làm khó là cố tình gợi ý để kiếm chút lợi lộc, nghĩ vậy Tang Thiên Trường liền hẹn gặp riêng hắn để nói chuyện.

Trong buổi chiều và buổi sáng ngày tiếp theo, Vũ Phàm cùng Tang gia tiến hành thẩm định thực địa qua một lượt tất cả các dược điền ở bên trong Dược Sơn của Tang gia.

Nhậm gia tất sẽ cử người có chuyên môn đến để điều tra sâu về vấn đề này, hắn không muốn để lọt lưới, dù chỉ là nghi vấn của bản thân.

...

Bọn họ lập tức lên đường tiến đến Hoàng Đô thành, đến đó Vũ Phàm sẽ thông qua trạm tình báo của Nhậm gia về tình hình của Tang gia, cũng như những nghi vấn của hắn.

- Tại hạ chỉ tiếc nuối việc ban nãy, nhưng cũng không thể trách Tang gia ...

Tam trưởng lão cung kính nói tiếp:

- Tiền bối, tiểu tử này liên tục đòi thăm dò khu vực phía Nam không phải là đã phát giác ra điều gì rồi chứ?

Vũ Phàm nghe vậy liền càng quả quyết nói:

- Công tử, ngài còn điều gì chưa hài lòng a?

- Công tử, đi thong thả!

Chương 328: Rời khỏi Tang gia!

- Cho hắn thêm một phần lễ, hắn sớm sẽ quên mấy chuyện này ngay thôi!

Hắn thân là Kết Đan kỳ tu sĩ, lại có thiên giai cổ trùng cộng hưởng, ấy vậy mà nhìn không rõ dãy sơn mạch ở phía này.

Nói rồi lão khẽ phất tay, vô số trân thảo, đan dược quý hiếm cùng với chân khí thạch thượng phẩm liền hiện ra trên bàn, một phần năm chỗ này thôi cũng đủ để một đệ tử Kết Đan kỳ bình thường động tâm.

Tang Thiên Trường sợ hắn phát giác ra điều bất thường liền gặng hỏi lại:

Tam trưởng lão đã tách đoàn từ lúc nãy, lão đi đến hậu viện của lão thủy tổ, nhìn nam nhân trước mặt nói:

Đi một vòng ở phía Nam xong xuôi, cũng đã đến giờ trưa, Tang Thiên Trường thở ra một hơi nhẹ nhõm, mặt mày vui vẻ nói với Vũ Phàm:

Vị nam tử trung niên lúc nãy g·i·ế·t Hoàng Kim Xích Ngô Công liền nói:

- Không hề gì, cùng lắm bọn chúng cũng chỉ nghĩ tới việc xâm phạm thổ nhưỡng của chúng ta, thì bị trừng phạt mà thôi! Nếu thả cổ trùng đó đi về hướng Nam, e là chuyện chúng ta làm sẽ bị phát giác.

- Công tử, phần lễ này là nhã ý của Tang gia muốn kết thiện duyên với công tử, cũng không phải là dùng phần lễ này mà muốn công tử nói tốt cho Tang gia trong báo cáo kiểm định, nên công tử không cần phải đắn đo hay cảm thấy có lỗi về việc này.

Tang Thiên Trường cười xuề xòa nói:

- Công tử, mấy ngày qua người đã vất vả rồi, Tang gia có chút lòng thành muốn gửi đến công tử! (đọc tại Qidian-VP.com)

Vũ Phàm quả quyết khẳng định với nàng, trong mắt có một tia sát ý không nhỏ trong thoáng chốc, nếu quả thực bọn họ cấu kết với Âm Thi Tông, vậy thì lần này, hắn sẽ bắt bọn họ trả cái giá cực đắt cho việc thương tổn Ngưng Băng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lão thấy hắn dứt khoác như vậy cũng không tốn công thêm, trực tiếp tiễn hắn, trong lòng không khỏi hừ lạnh.

Một cái Dược gia mà thôi, không có cái này thì tìm một cái khác thay thế, lý nào lại nhiễu sự như vậy.

Đám người Vũ Phàm sau khi thu xếp xong, liền cáo biệt Tang gia rời đi trước bữa trưa.

Trên dưới Tang gia bây giờ, ai ai cũng mong muốn tống khứ đám người Vũ Phàm đi càng sớm càng tốt, nhưng bên ngoài vẫn thể hiện thiện chí lôi kéo bọn họ nghỉ ngơi ở Tang gia.

Vũ Phàm đứng trên không trung, nhìn bao quát một lượt lần nữa, rồi ánh mắt dừng lại ở dãy sơn mạch ở phía cực nam Dược Sơn.

Càng đi về phía bên này, mùi thơm của đồ ăn càng dào dạt, bữa trưa này của Tang gia, quả thực chuẩn bị vô cùng chu đáo.

- Đồ ăn của Tang gia quả thật là ngon a!

Thấy Vũ Phàm đến gặp lão như ước hẹn, lão liền nghĩ mình đã đúng, lão vui vẻ nói:

Lục Sở Mộ có chút tiếc nuối nói:

"Phu quân, chàng phải bồi thường cho ta ..."

Đến xế trưa, toàn bộ công việc kiểm định đã hoàn tất, Tang gia như trút xuống được gánh nặng, ai nấy cũng thở ra một hơi nhẹ nhõm, nhất là vị Khương công tử mà bọn họ lo lắng mấy ngày qua, cũng biểu hiện sự hài lòng không nhỏ.

Vũ Phàm quay người, nương theo Tang Thiên Trường sóng vai phi hành nói:

Nam tử trung niên này cười cười rồi nói:

- Hừ, ngươi cho rằng một vị Kết Đan kỳ nhỏ nhoi như hắn có thể phát giác ra cái gì? Hóa Thần sơ kỳ e là còn không thể phát hiện ra Âm Hoàng Thảo, nói gì đến hắn? (đọc tại Qidian-VP.com)

- Đa tạ hảo ý của Tang gia chủ, nhưng mà cổ nhân có câu vô công bất thụ lộc, lần này tại hạ đến đây chẳng qua là làm theo công vụ của Nhậm gia, cũng là chức trách phải làm, cũng không có ra sức gì được cho Tang gia, cho nên phần lễ này, tại hạ không dám nhận!

Tam trưởng lão nghe được lão khẳng định như vậy, cũng trút được gánh nặng đè trong lòng, lão nói:

Cả đám nghe thấy vậy liền bật cười.

"Nàng đừng lo, ta sẽ bắt Tang gia trả giá cho điều này!"

- Tiền bối dạy chí phải!

"Hắc hắc!" (đọc tại Qidian-VP.com)

- Vâng thưa tiền bối, có lời này của ngài, tại hạ cũng yên tâm hơn!

Lão khéo léo nói:

Vũ Phàm chợt mỉm cười, hắn ra vẻ tiếc nuối nói:

Tam trưởng lão khom người vái lão, rồi nhanh chóng lui ra ngoài!

Vũ Phàm đáp xuống nền gạch bên dưới, vừa hay cũng là lúc Cổ Ngưng Băng đi từ hậu viện đến, ánh mắt nàng có chút mệt mỏi, vừa thấy Vũ Phàm, ánh mắt liền thêm mấy phần ủy khuất, muốn lập tức chạy đến cáo trạng với hắn.

- Công tử, quả thực là có chút khó a ... cũng đã đến giờ trưa, mời công tử cùng chư vị tiểu huynh đệ đây đến ngự thiện phòng của Tang gia dùng bữa trưa!

Tiểu tử họ Khương này, nếu lão nhớ không lầm thì ngày đó cũng tham gia vào trận càn quét Âm Thi Tông ở Lâm Phong Trấn, nơi mà Mạn Huyết Công Tử bỏ mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nam tử trung niên nói thêm:

- Gia chủ đại nhân, như ta đã có nói vô công bất thụ lộc, mong gia chủ thu lại phần lễ này! Nếu không có việc gì, tại hạ xin phép cáo lui!

Nghĩ vậy lão ta lại cười lạnh trong lòng.

Nói rồi hắn lập tức xoay người rời đi.

Nhưng nàng vẫn giữ được bình tĩnh, từ từ đi đến chỗ của hắn, truyền âm nói:

Tang Thiên Trường mỉm cười thân thiện, câu từ chối này lão nghe qua cũng đã mấy lần, nhưng có ai là không nhận lễ này chứ!

"Giả bộ thanh cao cái gì, tiểu tử c·h·ế·t tiệt này!"

- Cho dù hắn biết đi chăng nữa, cũng không thể cáo trạng, chưa có chứng cứ trong tay, làm sao hắn dám bẩm báo lên trên.

- Tiền bối, ngài làm vậy, e là đánh rắn động rừng a!

- Khương công tử, công tử thấy như thế nào?

Vị nam tử được gọi là tiền bối này, nhếch mép cười nói:

Tang Thiên Trường lúc này cũng đã buông lỏng cảnh giác, vui vẻ trò chuyện với hắn trong suốt quá trình phi hành trở về Ngự Thiện Phòng của Tang gia.

- Đa tạ Tang gia gia chủ đại nhân, ngài quả thực chu đáo!

Vũ Phàm đến đây là muốn xem xem lão giấu gì trong hồ lô mà thôi, hắn chắp tay nói với lão:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 328: Rời khỏi Tang gia!