Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Hồng Hoang Thiên Đế
Unknown
Chương 346: Có tật thì giật mình!
Nhậm Thường Sơn theo kế hoạch ghé thăm Dược Sơn của Tang gia trước khi đến Thiên Hỏa Đế Quốc.
Lần này ghé thăm, rốt cuộc cao thủ Nhậm gia cũng đã xác định được Tang gia có trồng Âm Hoàng Thảo ở dãy sơn mạch phía Nam, nhưng Nhậm gia chưa vội vạch trần Tang gia.
Bọn họ có lý do để trì hoãn việc này, một là lượng thảo dược mà Tang gia cung cấp cho Nhậm gia là không nhỏ, đột ngột cắt đứt chuỗi cung cấp của Tang gia sẽ có thể dẫn đến sự thiếu hụt dược liệu trong một khoảng thời gian dài, ít nhất là cho đến khi tìm kiếm và bồi dưỡng được một hoặc vài gia tộc khác để thay thế.
Đứt đoạn tích lũy cũng có thể làm Nhậm gia bị tụt hậu so với các thế lực khác về sau, nhất là trong trạng thái chuẩn bị c·hiến t·ranh như bây giờ.
Cho nên bên trên cao tầng của Nhậm gia quyết định giấu nhẹm chuyện này.
Lần này Nhậm Thường Sơn mang theo bái thiếp của Nhậm gia, trực tiếp tiến cung, cho nên hoàng thất đã phái thống soái cấm quân tiếp dẫn y từ biên giới tiến về Hoàng Đô thành, vô cùng trịnh trọng.
Đúng như kỳ vọng của Nhậm gia và Vũ Phàm, sự kiện này càng làm cho những kẻ có dã tâm thêm phần chắc chắn về suy đoán của bọn họ đối với việc thiết lập thế lực của Vũ Phàm ở Hoàng Đô thành.
Tuy nhiên để thêm chắc chắn, một số kẻ đã chọn cách quan sát phản ứng của Nhậm gia trước hành động của Vũ Phàm.
Bên trong mật thất một gia tộc ở hoàng đô, một vị trưởng lão đề xuất:
- Gia chủ, ta có cách này có thể thăm dò Nhậm gia!
Vị gia chủ này khẽ nhíu mày, lão hỏi:
- Là cách gì?
Vị trưởng lão này cao hứng và tự tin nói:
- Chúng ta cho người lan truyền tin đồn, tên tiểu tử họ Khương kia muốn thiết lập thế lực hậu thuẫn hắn ở Thiên Hỏa đế quốc để củng cố quyền lực về sau, nếu hắn tự ý hành động, chắc chắn Nhậm gia sẽ có biện pháp răn đe, và triệu tập hắn về sơn trạch. Dẫu sao hắn chỉ là đệ tử của Kiếm Vương, không phải huyết mạch của Nhậm gia, dã tâm quá lớn tất sẽ bị áp chế như vị Vương giả kia. Hơn nữa, nếu có tin đồn này lan rộng, vị Nhậm gia thiếu chủ Thường Sơn kia, e là sẽ đứng ngồi không yên mà tìm cách quấy phá Khương tiểu tử.
- Hảo ...
- Hảo a ...
Không ít người lên tiếng đồng tình với lão ta, nếu như Vũ Phàm lĩnh mệnh triển khai thế lực ở Thiên Hỏa Đế Quốc, thì Nhậm Thường Sơn tất sẽ có thông tin.
Lợi dụng điểm này để thăm dò, chính là mấu chốt.
- Được, hãy cho người thực hiện ngay đi, vì ta nghe nói, Thường Sơn sẽ đến Đại Thanh đế quốc ngay sau khi kết thúc yến tiệc của công chúa điện hạ.
- Vâng thưa gia chủ!
Lão đáp lời gia chủ, đồng thời khẽ liếc nhìn vị lão tổ đang ở trên cao quan sát kia, xem xem sắc mặt của lão có hài lòng với biểu hiện của hắn hay không.
Nhìn thấy vẻ mặt hài lòng của đối phương, lão như mở cờ trong bụng mà ngồi xuống, trong lòng không ngừng phát mộng.
Bẵng qua mấy ngày, khắp nơi ở Hoàng Đô thành đã bị lấp đầy bởi sự đồn đại về Vũ Phàm.
Cổ Ngưng Băng lo lắng nhìn Vũ Phàm nói:
- Phu quân, lần này, bọn họ có chút quá đáng rồi!
Vũ Phàm cười lớn thành tiếng, hắn nói:
- Đám cáo già này thật là thú vị, nàng nói xem, chúng ta nên làm thế nào đây!
Cổ Ngưng Băng nghĩ nghĩ một lúc rồi nói:
- Trước hết, chúng ta cần phải làm cho giống kẻ có tật thì giật mình, sau đó phối hợp với Nhậm gia một chút!
Vũ Phàm nghe vậy thì nổi lên hứng thú, hắn nói:
- Kẻ có tật thì giật mình?
Cổ Ngưng Băng thấy hắn hứng thú với kế hoạch cuả nàng, nàng liền ghé sát tai hắn mà thì thầm vài câu.
Hai canh giờ đồng hồ sau, bên dưới Lữ Quán Liên Hoa.
Một tên cố ý nói:
- Này ta nghe nói lần này Khương công tử cố ý đến Thiên Hỏa đế quốc, lợi dụng mối quan hệ của Liễu gia mà xây dựng sức ảnh hưởng ở đây a!
Một tên khác phụ họa:
- Để làm cái gì chứ?
- Ầy, cái tên này thật là, Khương công tử là tán tu, nếu bây giờ không lợi dụng thân phận nghĩa huynh của công chúa mà tranh thủ gầy dựng thế lực, sau này lấy gì mà lăn lộn tu chân giới?
- Xùy, ăn bừa nói mò!
- Ngươi, ngốc thật, vậy mà nhìn không ra? Không phải Nhậm gia cử Nhậm Thường Sơn làm đại diện sao?
- Thì lại làm sao?
- Ầy, cái tên này thật là ...
Một tên khác chen ngang, hắn nói tiếp:
- Khương công tử e là không đủ hậu thuẫn, vì vậy mà chạy đến đây trước mấy ngày, mượn Liễu gia giao du trước với các đại thế gia ở Thiên Hỏa Đế Quốc a! Nếu như có Thường Sơn thiếu chủ đi cùng, ngươi nghĩ, người ta sẽ chú ý đến hắn?
Kẻ này cố tình nói to.
Tư Phương Chính nghe đám người này nói chuyện vô cùng khó nghe về Vũ Phàm, trong lòng liền nổi nóng, hắn đặt mạnh chén trà xuống bàn, nhưng vẫn nhịn xuống.
Y theo Vũ Phàm đã lâu, liền biết hành sự cần cẩn trọng, không được nóng nảy.
Bỗng nhiên hắn nghe được truyền âm của Vũ Phàm.
"Giáo huấn bọn chúng!"
Đầu tiên Tư Phương Chính có chút ngạc nhiên cùng khó hiểu, nhưng sau đó nhanh chóng lấy sự tức giận kèm mệnh lệnh của Vũ Phàm mà đi đến chỗ của đám người kia.
BỐP!
Một cái tát như trời giáng lên má của tên mặt nhọn đang ba hoa về Vũ Phàm, làm hắn hộc máu bay ra xa, đụng vào vách gỗ mà rơi xuống như một con mèo bị người ta xách cổ quăng đi, trông vô cùng thê thảm.
Tư Phương Chính gằn giọng.
- Câm cái miệng c·h·ó của ngươi lại! Nếu còn dám đàm tiếu về công tử, ta sẽ chém c·h·ế·t ngươi!
Đám người này sợ sệt ra mặt, vội vàng xin tha:
- Tu sĩ, xin ngài tha mạng, ta cũng chỉ là thuật lại lời đồn thôi a!
- Còn dám giảo biện!
Lục Sở Mộ thuấn di, đạp một cước lên ngực tên vừa lên tiếng, làm hắn gãy mấy cái xương sườn, hộc một ngụm máu lớn, ngất tại đương trường.
Cả Lữ Quán phút chốc trở nên hỗn loạn.
Lão bản vội chạy ra can ngăn.
- Chư vị tu sĩ xin hãy bình tĩnh a! Trong Lữ Quán cấm động thủ a!
Tư Phương Chính dữ tợn nhìn lão, nói một câu:
- Ta biết rồi!
Rồi đùng đùng bỏ đi lên lầu.
Đợi cả đám người Tư Phương Chính khuất tầm nhìn, cả tầng trệt trở nên náo nhiệt, tất cả mọi người liền to nhỏ bàn tán về chuyện này.
Ở trong phủ, vị trưởng lão nọ cười lớn tự đắc với mấy vị huynh đệ
- Ha ha ha, các người thấy gì không? Có tật thì giật mình! Ha ha ha ...
- Ta thấy chưa chắc đâu a!
Vị trưởng lão này bực dọc nói:
- Hừ, ngươi chẳng qua là không muốn công nhận ta mà thôi! Chỉ cần Thường Sơn ra mặt, là chuyện này chắc như đinh đóng cột, ta cá với ngươi, không nay thì mai, Thường Sơn sẽ ra mặt!
- Được, chúng ta liền cá với ngươi!
Trong tiểu viện, đám người này ồn ào một hồi, kẻ thì cược Thường Sơn không ra mặt, kẻ thì cược chiều nay y sẽ đến giáo huấn Vũ Phàm, kẻ thì cược mai y mới hành động