Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 347: Ủy thác trọng sự cho Tần gia

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 347: Ủy thác trọng sự cho Tần gia


Vũ Phàm biến mất như một bóng ma, cảnh giới Kết Đan kỳ giúp hắn sử dụng Độn Thiên thoải mái hơn trước, tốc độ di chuyển cũng cực kỳ nhanh, chẳng mấy chốc hắn đã trở lại Lữ Quán.

Đại trưởng lão nghe vậy trong lòng kích động không thôi, lão cúi rạp người mà cảm tạ Vũ Phàm.

Hắn đi một nước cờ ẩn này, chính là chờ đợi ngày thoát mình, như con cá lóc sa lưới, mượn gai nhọn mà thoát khỏi lão ngư.

Đối với bọn chúng Vũ Phàm như vị thần cứu thế, đem bọn chúng từ địa ngục cứu ra, cho nên vô cùng kính trọng.

Tư Phương Chính chắp hai tay bái kiến Vũ Phàm

- Thiếu chủ, người hãy cẩn thận nghiên cứu toàn bộ những ngọc giản ghi chép về lần hành động này của Nhậm gia ở Thiên Hỏa Đế Quốc, những thứ này rất tốt cho mưu thuật của người về sau, nhất là những đối chiêu của Vũ Phàm.

Chính vì vậy, ngay khi Nhậm Thường Sơn xuất hiện ở Thiên Hỏa Đế Quốc, tất cả thế hệ trẻ của Thiên Hỏa Đế Quốc đều vây quanh hắn mà lấy lòng.

Liên tưởng đến Tửu Tôn Giả động thiên, nàng hỏi hắn:

- Trưởng lão, một trăm đứa trẻ này giao cho Tần gia, nhờ Tần gia dựa theo kiếm phổ này mà huấn luyện bọn họ! Đệ tử Tần gia cũng có thể học! Bên trong cũng có một quyển Lôi hệ công pháp, người Tần gia rất có thiên phú với Lôi linh căn, hãy tận dụng nói!

Chiều cùng ngày, Vũ Phàm bí mật đi ra ngoài thành, đến khu rừng ở phụ cận.

Nhậm Thường Sơn liền nói:

Xác nhận là người mình, Vũ Phàm thở ra một hơi nhẹ nhõm.

- Thiếu chủ, người nghĩ nước cờ tiếp theo chúng ta nên đi như thế nào?

Nhậm Thường Sơn tuy trong lòng có chút đố kỵ, hắn đố kỵ về thiên phú kiếm thuật, vài tài năng mưu thuật của Vũ Phàm được trời phú cho, nhưng hắn vẫn phải thừa nhận năng lực của Vũ Phàm.

- Có điều, hãy hạn chế va chạm với Nhậm Thường Sơn!

Hơn nữa, thân phận Vũ Phàm có chút nhạy cảm, nếu không may hắn lỡ gãy cánh giữa đường, người thiệt thòi vẫn là bọn họ.

Nam cung Hoàng Cung Thiên Hỏa Đế Quốc, khu vực dành cho khách quý của Thiên Hỏa Đế Quốc, một lão giả lên tiếng nhắc nhở Nhậm Thường Sơn.

...

Vũ Phàm và các bậc trưởng bối bên trên nắm rõ tâm lý và suy tính của đám cáo già này, bây giờ, điều hắn đang làm, là dẫn bọn họ đi vào bàn cờ mà Nhậm gia thiết lập.

Gần đến điểm hẹn, Vũ Phàm dừng lại, từ trong Bảo Bảo Oa thả ra một trăm đứa trẻ nhỏ, nhìn bọn chúng giờ đây hồng hào mập mạp lên không ít.

Hắn là mấy ngày qua được ăn no ngủ kỹ không ít a!

- Vậy thiếu chủ dự định sẽ hành động như thế nào?

- Đừng nói ... chỗ này không thích hợp!

Chỉ chưa đến một khắc, có mấy người tiếp cận chỗ hắn.

Lần này ủy thác trọng sự cho Tần gia, hy vọng bọn họ không làm hắn thất vọng, đây là lực lượng thứ hai cũng là nòng cốt của hắn, để hắn có thể thoát khỏi bàn cờ lớn của Kiếm Thánh.

- Vâng thưa sư huynh!

Vũ Phàm, đặt ở trong thế hệ này của hắn, giống như viên ngọc sáng chói lấn át hết thảy những con đom đóm đang lập lòe ở xung quanh.

Bọn chúng thấy Vũ Phàm liền nhao nhao nói:

Bây giờ nàng cũng đã hiểu, vì sao ngày đó hắn lại có thể dễ dàng phong bế Chân Nguyên Giải của nàng như vậy.

Ngay cả Liễu gia cũng không ngoại lệ, bọn họ vẫn phải chân trong chân ngoài, phòng bị trường hợp Vũ Phàm rớt đài.

Lão vui vẻ trong lòng không ít, cách tốt nhất để khắc chế đối thủ chính là dùng kẻ thù của đối thủ phối hợp với mình, Thường Sơn dưới sự chỉ dạy của lão và phụ thân hắn, không ngừng tiến bộ từng ngày.

- Trưởng lão, ngài vất vả rồi!

Lão giả khẽ gật gù, ít ra tên Thường Sơn này cũng có thể dạy, lão nói:

- Công tử!

- Công tử, xin công tử đừng nói như vậy, được hỗ trợ công tử là phúc phận của Tần gia, mấy năm qua, Tần gia nhận ân huệ của công tử không ít, chút việc này có xá gì!

Vũ Phàm lấy tay chạm vào đôi môi đỏ mọng nước của nàng, khẽ gật đầu.

- Các đệ làm tốt lắm! Mấy ngày tới, không cần phải thu liễm, trực tiếp ra tay với đám người này.

Ít ra biết rằng, tương lai về sau, một trăm đứa trẻ này chính là Bách Kiếm Giả chinh phạt thiên hạ cùng Vũ Phàm, mà Tần gia cũng dựa trên cơ sở này mà trở thành thế gia đệ nhất Trung Châu ở Thiên Huyền Đại Lục.

Đặt Vũ Phàm và Nhậm Thường Sơn lên bàn cân, nếu phải lựa chọn, các thế lực tất nhiên sẽ lựa chọn Nhậm Thường Sơn, hắn là chính mạch của Nhậm gia, và cũng là gia chủ tương lai của Nhậm gia, luận về địa vị hay quyền lực tuyệt đối hơn Vũ Phàm.

Một phút sai lầm, cả tộc diệt sát, Diệp gia Trịnh Châu thành ngày trước chính là bài học sâu sắc cho tất cả các thế lực ở Thiên Huyền Đại Lục! (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhậm Thường Sơn cẩn thận suy nghĩ, hắn nói:

Vũ Phàm đột nhiên xuất hiện làm Cổ Ngưng Băng không khỏi giật mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai vị thủ hộ giả tuy phát giác ra khí tức của hắn biến mất, nhưng cũng không quá để ý, bọn họ chỉ cho rằng hắn đang dùng trận pháp mà thôi.

- Vâng thưa sư huynh, chúng đệ đã rõ! (đọc tại Qidian-VP.com)

- Ẩn Lân Cổ Trùng?

Hắn khẽ gật đầu, làm nàng há hốc mồm mà nhìn hắn, hắn thật sự là Cổ Sư, Tu Sĩ song tu.

Nếu khí tức hắn biến mất quá lâu, sẽ có phiền phức không nhỏ.

Bọn họ nhất tề đồng thanh tuân theo lời hắn:

Y quá mức kiệt xuất.

Vũ Phàm lại nói tiếp:

Cổ Ngưng Băng biết mình thất thố, vội cúi đầu, miệng nhỏ nhỏ mà xin lỗi hắn.

Xác nhận không có ai theo đuôi, Vũ Phàm mới chuyển hướng đi về lộ tuyến chính xác để gặp mấy người Tần gia.

Một lão giả cẩn trọng thi lễ với hắn, lão là trưởng lão của Tần gia, Thanh Sơn thành! (đọc tại Qidian-VP.com)

p/s: chuẩn bị đánh nhau nha anh em, đảm bảo lần này sẽ vô cùng máu lửa! (đọc tại Qidian-VP.com)

- Bái kiến sư huynh!

- Công tử, công tử ...

Chương 347: Ủy thác trọng sự cho Tần gia

- Đa tạ công tử! Đa tạ công tử! Tần gia sẽ dốc lòng vì công tử mà phụng sự, Tần gia tuyệt đối sẽ không phụ lòng công tử!

"Cuối cùng cũng đến!"

Lão muốn hướng dẫn Nhậm Thường Sơn, nên cố ý dò hỏi:

Lục Sở Mộ mấp máy tính lên tiếng hỏi hắn, liền bị Vũ Phàm chặn lại:

Vũ Phàm dẫu biết cũng không thể trách bọn họ, đứng đầu một gia tộc, mỗi quyết định của bọn họ, những người đứng đầu gia tộc ảnh hưởng đến rất nhiều sinh mạng, đó không phải là điều đơn giản.

Vũ Phàm gật đầu, dặn dò thêm vài câu, đưa cho bọn họ tài nguyên để bồi dưỡng mấy đứa trẻ này xong liền rời đi.

...

- Chàng lấy được truyền thừa của ...

- Thiên cơ bất khả lộ!

Vũ Phàm khẽ gật đầu, không lời qua tiếng lại với lão nữa, hắn dùng độn thiên và ẩn thân thuật của cổ trùng mà ra đây, tất sẽ bị các vị hộ thủ giả để ý mà tìm kiếm, hắn không có quá nhiều thời gian.

Vũ Phàm tiến đến vỗ vỗ bả vai hắn và Lục Sở Mộ động viên.

- Mục Xích Thành từng có xích mích với Tư Phương Chính dưới trướng của Khương sư huynh, ta dự định sẽ dẫn hắn theo hành động. Vừa hay, hôm nay ta cũng có hẹn với hắn ta!

- Bọn chúng tung tin đồn nhắm vào Khương Chính Hạo sư huynh, chính là muốn xem thử phản ứng của ta và Nhậm gia, cho nên nước cờ tiếp theo, ta cần phải "giáo huấn" Khương sư huynh một chút!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 347: Ủy thác trọng sự cho Tần gia