Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 4: Huyết khí, không dễ luyện.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Huyết khí, không dễ luyện.


Nhưng rất nhanh hắn lấy lại tinh thần, bắt đầu quá trình ngưng tụ khí huyết của bản thân.

....

Trần Mệnh Trung nhất thời hô vang, nhưng sau đó lập tức bình tĩnh. Tập chung tinh thần tiếp tục thôi diễn kỹ thuật ngưng tụ khí huyết...

Trong hoàn cảnh hiện tại, đương nhiên hắn không chê bai có đồ ăn. Ngay lập tức há to miệng, cắm chặt vào cái đùi thịt to, cuối cùng hung hăng kéo ra...

Muốn trở thành thuật sư thật sư, cần phải mở ra được mệnh hãi nằm trong cơ thể. Mà muốn mở mệnh hải lại cần phải có mệnh căn, tuy nhiên mệnh căn nào dễ tìm phải trăm người mới có ba, bốn người. Trần Mệnh Trung mặc dù có tư chất tu hành thấp, nhưng dù sao hắn cũng sở hữu mệnh căn, không biết bao nhiều người mơ ước...

Nhoàm nhoàm...

Tuy nhiên nào thuận lợi như vậy...

Sau khi ngâm mình thư giãn, Trần Mệnh Trung thay đồ. Cuối cùng ngồi tại chỗ xếp bằng nhắm mắt, bắt đầu tu luyện.

Mặc dù thất vọng trong lòng, nhưng hắn không từ bỏ vẫn một mực kiên trì săn bắt ăn thịt, bồi bổ máu thịt. Cũng có một đoạn thời gian Trần Mệnh Trung nản chí muốn bỏ cuộc, nhưng khi nhớ lại cảnh tượng thê lương, khuôn mặt đầy máu của cha mẹ anh chị, hắn lại dâng lên lòng căm phẫn tiếp tục tu luyện.

Hắn thở dài, nhìn quyển sách trên tay: "Tự thân tu luyện, quả thật khó khắn. Hơn năm tháng nay kiên trì bồi bổ huyết nhục, tăng cường thịt cơ. Vậy mà đến khi mở ra mệnh hải lại không thở được, đến cả năm giữ ngưng tụ huyết khí còn không thể..."

Vì vậy cách mỗi hai tuần hắn mới sử dụng một viên. Tính theo đó, trong túi nguyên thạch Trần Ngọc Minh vẫn còn lại hơn bốn mươi viên.

Mới đó mà mặt trời đã hạ xuống, màn đêm dần kéo về.

Trần Mệnh Trung năm lần bảy lượt tìm kiếm cơ hội mở ra mệnh hải. Chớp mắt đã trôi qua hơn hai giờ đồng hồ, cuối cùng không thu hoạch được gì, vẻ mặt chứa đầy chán nản và thất vọng.

Ngưng! Ngưng! Ngưng!

Sáng sớm Trần Mệnh Trung tiếp tục tu luyện, sau khi cơ thể hồi phục khỏe mạnh. Bản thân liền quyết tâm ngày hôm nay phải ngưng tụ thành công khí huyết!

Đương nhiên khi mở mệnh hải còn phải chưa phải tất cả, mà là ngưng tạo 'Đỉnh!'

Không biết thời gian trôi qua bao lâu.

...

Một tiếng kinh hô cất lên, Trần Mệnh Trung vẻ mặt hào hứng, hiển nhiên đã thành công: "Thành rồi, ta thật sự ngưng tụ thành huyết khí rồi!"

Trải qua khoảng mười phút không ngưng kiên trì thôi diễn. Đột nhiên, từ cánh tay trái đến bả vai bắt đầu cảm nhận được sự ấp ám. Cuối cùng trở nên nóng hơn.

Trần Mệnh Trung ngồi giữa hang động, khoanh chân nhắm mắt tập trung tinh thần để tu luyện.

.... (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau nhiều lần quan sát rút ra kinh nghiệm, Trần Mệnh Trung không tiếp tục dành thời gian để khai mở mệnh hải, mà tập trung toàn lực vào ngưng khí huyết, đến khi thành công mới bắt đầu mở mệnh hải.

Chương 4: Huyết khí, không dễ luyện.

Đó chính là thông qua nghiền nát thành bột, sau đó đem rải xuống bồn nước. Thông qua ngâm mình tiếp xúc qua da, điều này làm nước có được một ít nguyên khí thiên địa, có trong nguyên khí thạch. Sau mỗi lần tấm rửa ngâm mình, Trần Mệnh Trung đều cảm thấy thân thể tràn đầy sức sống, cơ bắp cũng trở nên cứng cáp hơn. Tuy nhiên cách này lại vô cùng lãng phí tài nguyên!

Trần Mệnh Trung cảm nhận được bên chân trái có phản ứng lập tức càng thêm vui mừng lẫn hưng phấn, "Thì ra cảm giác đột phá lại khiến người ta vui sướng như vậy."

A! (đọc tại Qidian-VP.com)

Tạo! Tạo! Tạo....

"Con hổ này... thật sự quá to rồi, hơn nữa lại là màu nâu lạ mắt, chẳng lẽ..." Phân tích một chút, Trần Mệnh Trung lộ ra vẻ kinh ngạc. Trong đầu không ngừng liên tưởng đến hai từ: "Yêu Thú!"

...

Trần Mệnh Trung đột nhiên thở gấp, ngay lập tức tức ôm lòng ngực, cảm giác khó thở vừa nãy khiến cho hắn kinh ngạc. Sau một lúc, cơn khó thở bắt đầu dịu xuống, cuối cùng trở về trạng thái cũ.

"Được rồi tiếp tục nào." Lấy lại tinh thần, Trần Mệnh Trung tiếp tục nhắm mắt khoanh chân xếp bằng, bắt đầu vận dụng theo chỉ dẫn trong sách nói.

Ngồi hơn ba tiếng đồng hồ, Trần Mệnh Trung lộ vẻ thất vọng tiếp tục ra bên ngoài săn g·iết động vật, bổ xung máu thịt, tăng cường cơ bắp.

Vừa nãy hắn cảm nhận mơ hồ được, bên trong cơ thể từ phần cánh tay phải đến vai, có chung nóng lên. Đây chính là dấu hiệu đầu tiên của việc ngưng tụ thành huyết khí mà trong sách nhắc tới, Huyết Nhục Sôi Sục!

Trong hang động, ngồi bên cạnh đóng lửa.

"Thành công rồi, từ phần tay đến phần vai của hai bên đều đã thành công." Trần Mệnh Trung càng trở nên hưng phấn.

"A!"

Trần Mệnh Trung không bỏ cuộc, trong mắt dâng lên ngọn lửa quyết tâm, bắt đầu vẫn chuyển máu thịt trong cơ thể, len lõi vào từng tế bào, vận dụng pháp quyết tiến hành thôi diễn.

Yêu thú cũng chính là loại động vật thông qua hấp thụ sức mạnh nguyên khí mà tu hành, cũng tương tự như với các thuật sư.

"Được rồi tới đó thôi, không nên quá nóng vội." Trải qua nhiều chuyện, tâm tính Trần Mệnh Trung đã trưởng thành hơn. Hắn biết rõ ràng đó là d·ụ·c tốc bất đạt, vậy nên không dám vội vã làm hỏng việc, mặc dù nói thì thế, nhưng trong lòng lại có chút chán nản...

Sau khi bình tĩnh lại, hắn lần nữa nhắm mắt dò xét sự vật sự việc trong cơ thể. Chỉ thấy mỗi mạch máu, mỗi đường cơ, mỗi tế bào đều có thể theo ý nghĩ của mình mà phân phôi. Cùng lúc này, tại mệnh căn, vết nứt không gian cũng đặc biệt mở rộng. Điều này báo hiệu mệnh hải, sắp được khai mở!

Trong năm tháng qua, ngoài việc mở ra mệnh hải với ngưng tụ huyết khí không có tiến triển còn. Ngược lại kinh nghiệm chiến đấu, săn bắt động vật của hắn ngày một thành thạo hơn, đến nay hắn ra tay săn bắt đã hơn trăm con. Ngoài ra hắn còn tìm ra một cách thực sử dụng nguyên thạch, dù không cần phải hấp thụ.

Ngưng! Ngưng! Ngưng! Ngưng! Ngưng! Ngưng....

Trên đường đi hắn phát hiện ra điều kỳ lạ lập tức núp vào một gốc, cuối cùng từ trong bụi rặm soàn soạt vài tiếng. Từ trong đó một con hổ cao hơn năm, sáu mét từ từ bước ra.

Thiếu niên đang nhắm mắt tĩnh thân, đây chính là thời điểm mấu chốt!

Thời gian thấp thoáng trôi qua từng chút một, mặt trời cùng mặt trăng thay nhau chuyển giao, thoáng chốc đã trôi qua năm tháng, bước vào đầu tháng tám.

Trần Mệnh Trung nét mặt cực hài lòng: "Ài, ngưng tụ khí huyết đã có chút dấu hiệu, chắc chắn rằng không bao lâu nữa là ta có thể trở thành thuật sư, tiến vào cấp 1"

Trong sách có ghi rõ, chỉ khi tại bên trong mệnh hải ngưng tạo thành, một bản mệnh đỉnh của riêng mình mới có thể coi là thật sự bước vào cấp một thuật sư. Nếu không chỉ có thể coi là nữa bước thuật sư, không phải thuật sư chân chín.

Trong sách có giới thiệu sơ qua về các cảnh giới sức mạnh của các thuật sư.

Sau khi ăn xong, hắn bắt đầu đi đến cái bồn tắm gỗ nhỏ, được tìm lấy tại ngôi làng. Mặc dù có chút hư hại, nhưng cũng đã được sữa chữa lại.

Vẫn như thường, đầu tiên Trần Mệnh Trung tập trung tinh thần minh tưởng, bắt đầu tìm kiếm kẽ hở mở ra mệnh hãi....

"Khu vực này có yêu hổ săn bắt, cực nguy hiểm. Vẫn nên tránh tiếp xúc." Suy nghĩ kỹ càng hắn quyết định tạm thời không đến khu vực này nữa, tránh trạm mặt yêu hổ.

Trải qua một ngày mệt mỏi, có thể nói thời điểm này là lúc hạnh phúc nhất của hắn.

Trần Mệnh Trung không chút do dự cởi bỏ quần áo, bắt đầu bước vào ngâm mình thư giản.

Đến bước này, Trần Mệnh Trung càng thêm vui sướng. Từ khi trải qua thảm cảnh kia, đây có lẽ là lần vui nhất của hắn.

Tuy nhiên cảnh giời này quá mơ hồ, không có ghi rõ như cảnh giới siêu phàm.

Ý chí thắp sáng trong tim, dù mặt trời mới mọc, nhưng Trần Mệnh Trung đã bắt đầu thôi diễn ngưng tụ khí huyết.

...

Bên trong hang động, thân ảnh một thiếu niên cao gầy, khuôn mặt bình thường, làn da ngăm đen hiện ra.

Hắn thở dài nhớ lại, gần hơn một năm bản thân mới ngưng tụ thành công liền cảm khái: "Luyện Huyết Khí, quả nhiên không dễ luyện."

Trần Mệnh Trung nhìn cái đùi to dầy đầy thịt, trên tay đã nướng chính. Vẻ mặt hắn lộ ra vài phần mong chờ, mặt dù không thể coi là quá ngon, nhưng vẫn có thể ăn được.

Mệnh Hải!

Cái tên nói lên tất cả, chính là một không gian bản mệnh, xung quanh không gian bao quanh bởi mặt nước, vậy nên được gọi là mệnh hải. Mệnh hải này nằm trong cơ thể, chứa trong một không gian đặc biệt nằm ngoài lục phủ ngũ tạng. Chỉ có thuật sư mới có thể mở mệnh hải, khai phá ra không gian riêng biệt bên trong cơ thể.

Trong sách có nói, một trong những phương pháp giúp ngưng tụ khí huyết nhanh chóng, đó là ăn máu thịt yêu thú. Vì nó một là siêu thú, vượt qua đồng vật bình thường. Vậy nên máu thịt đều là chất bổ rất phù hợp với công pháp Luyện Huyết Khí!

Liên tiếp năm tiếng nữa trôi qua, cuối cùng tại thời khắc mấu chốt nhất, hắn cuối cùng cũng cảm nhận được. Máu thịt bên phía chân phải đang sôi sùng sục, không ngừng dâng lên.

Thừa thắng xông lên trải qua hơn một tiếng đồng hồ thôi diễn kỹ thuật ngưng tụ huyết khí!

Bên trong một hang động, giấu trong dòng thác nhỏ.

Cảnh giới đầu tiên của thuật sư là gọi là Thuật sư cấp 1, tương đối dễ nhớ. Mỗi một cấp lớn lại chia thành bốn thành nhỏ, lần lượt từ thấp đến cao là; Tiểu Thành, Trung Thành, Đại Thành, Cực Thành. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ba mươi phút sau, Trần Mệnh Trung liền dừng lại, vẻ mặt mang chút thất vọng. Hiển nhiên là việc ngưng tụ huyết khí không còn tiến thêm được.

Bên trong hang động, Trần Mệnh Trung thân trên không mặc áo, phía dưới chỉ mặc quần. Hắn đang tu luyện kỹ thuật ngưng tạo khí huyết! (đọc tại Qidian-VP.com)

Mặt trời dần dần leo cao, đạt đến đỉnh điểm. Trưa nắng, không khí cũng bắt đầu thay đổi trở nên nóng bức.

Cuối cùng sau hơn mười mấy phút, con yêu hổ cũng rời đi. Trần Mệnh Trung cẩn thận chờ đợi thêm một lúc, khi đã thật sự chắc chắn hắn mới dám hiện thân.

Lại nói sở hữu mệnh căn là một chuyện, còn việc có thể mở mệnh hải hay không lại là một chuyện khác.

Người này không ai khác là Trần Mệnh Trung, đang thôi diễn ngưng tụ huyết khí vào giai đoạn mấu chốt.

...

Hồng hộc.

....

Trần Mệnh Trung thả lỏng cơ thể, tập trung tinh thần đem máu thịt cuồn cuộn dâng lên, bắt đầu quá trình thôi diễn.

"Ngưng thành rồi!"

Ngưng! Ngưng! Ngưng! Ngưng...

"Hiện tại mình vẫn chưa phải thuật sư, làm thế nào để đánh bại..." Trần Mệnh Trung thở dài, mặc dù thèm muốn thịt của yêu hổ này. Nhưng hắn cũng không ngu, biết bản thân không cách nào đánh lại, chỉ có thể tiếc nuối bỏ qua.

Có điều...

Thời gian thấm thoát trôi đi, tháng 8 trôi qua rất nhanh, mấy chốc đã đến tháng 10.

Tại một tháng trước hắn đã thành công đem toàn bộ máu thịt, trong cơ thể dâng lên cuồn cuộn chuyển sang sôi nóng.

Nắm bắt cảm giác này, Trần Mệnh Trung mong chờ tiếp tục tập trung hết tinh thần, nhớ lại cảm giác ngưng tụ vừa nãy liền tiếp tục ngưng tụ.

"Tiếp tục! Tiếp tục! Sắp ngưng tụ thêm một phần"

Đầu tiên, cấp một đến cấp năm từ thấp đến cao gọi là. Siêu Phàm Cảnh, vượt qua phàm nhân, thoát thai hoán cốt, trở thành người phi thường. Tiếp đến trên cấp năm không còn là thuật sư, mà gọi là tiên sư, trở thành tiên nhân pháp lực cao cường, có thể phi thiên độn địa tung hoành khắp giới...

Lại mất thêm một tháng, để hắn củng cố tất cả vững chất. Để chờ tại thời khắc này!

Trần Mệnh Trung tiếp tục vận dụng công pháp, liên tục minh tưởng...

Trôi qua hơn ba mươi phút, nét mặt hắn đột nhiên nhăn nhó, mồ hôi lạnh trên trán bắt đầu động lại chảy xuống, thấm vào cái quần cũ kỹ có phần rách nát.

Tuy nhiên trôi qua một lúc lâu, hắn liền chậm rãi mở to đôi mắt, sau đó liền thở dài: "Haiz, vẫn chưa được. Tiếp theo là ngưng tụ!"

"Có động tĩnh!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau đó Trần Mệnh Trung không tiếp tục thôi diễn thêm nữa mà bắt đầu dừng lại, để cho cơ thể nghỉ ngơi. Trải qua một ngày mệt mỏi, hắn nằm tại chỗ suy nghĩ linh tinh một lát sau liền th·iếp đi lúc nào không hay.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Huyết khí, không dễ luyện.