Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 3: Kẻ thù thật sự.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 3: Kẻ thù thật sự.


Trần Mệnh Trung lập tức không nghe nữa mà ném mạnh tảng đá về sau, sau đó liếc nhìn bộ xương khô mục nát kia. (đọc tại Qidian-VP.com)

.....

Theo như mô tả, Nguyên Khí Thạch, vốn là thiên địa nguyên khí hấp thụ tích tụ mà thành. Mỗi một nguyên thạch đều chứa trong mình một lượng nguyên khí thiên địa nhất định.

"Vâng." Cựu Chính Phong cùng Huyền Minh đồng thời, hành lễ cuối cùng rời đi.

Hư hư hư, ta sống còn có ý nghĩa gì nữa!

Trong mắt để lộ tia máu, người này đích thì chính là gã ma đầu đã đồ sát cả nhà hắn!

"Đó là đương nhiên, sau chuyện này điểm tích lũy của đệ khẳng định có thể mua một viên Nhất Hóa Cảnh." Huyền Minh vui vẻ nói.

Trần Mệnh Trung bỏ quyển sách xuống, chậm rãi đưa tay lấy hòn đá màu xám trắng bên cạnh. Kết quả vừa chạm vào, nó liền bắn ra một hình chiếu.

Trong lòng hắn dâng lên cơn giận khó có thể tả hết, tuy nhiên sau đó nét mặt lại thất vọng.

"Được rồi các vị trưởng lão, chúng ta cùng bàn về phúc địa, Tử Khúc nào!"

Bên trong chủ điện, hình bóng hai người quỳ ở giữa hiện ra.

Lúc này đây gã thở càng thêm nặng nhọc: "Hực thật là không cam tâm, không, ta phải để lại truyền thừa. Để có người đó trả thù thay ta!"

.....

Huyền Minh bên cạnh thì giả vờ buồn nản, cuối đầu trầm mặc.

"Hừ, vậy mà dám gọi ta là ma đạo?"

Tuy nhiên đi được một lúc, vết thường càng thêm nghiêm trọng. Hiên Quáng Lăng sau đó tìm thấy hang động trong thám.

Sau đó hình ảnh tiếp tục chiếu:

Người đang cầu xin là chú Trương, đứng trước chú Trương... vậy mà lại là thanh niên có khuôn mặt lạnh như băng, Cựu Chính Phong.

Bên ngoài sân.

"Khụ khụ, hỡi ngươi có duyên. Nếu đã đến được đây ắt hẳn là duyên phận. Vì vậy, hôm nay ta để lại truyền thừa, cho người sau kế thừa. Chỉ mong trước khi nhận lấy, hãy dập đầu ba cái coi là bái sư...."

"Bẩm trưởng môn, đệ tử trên đường t·ruy s·át. Phát hiện tên ma đầu Hiên Quáng Lăng kia ra tay độc ác, diệt sát hết cả thôn. Cuối cùng chúng đệ tử đã đến không kịp lúc mong người trách phạt!" Cựu Chính Phong quỳ bên trái, vẻ mặt tự trách nói.

Tuy nhiên sau đó hắn lại liên tưởng đến hình ảnh đến hai tên ác ma kia, nghĩ đến bọn chúng trong lòng cười nhạo, hắn khờ khạo, dễ tin người, bị lừa bởi đôi ba câu ha ha ha.

Aaaaaa

"Bẩm trưởng môn, chúng để tử đã cố hết sức. Trên đường t·ruy s·át gã đã dính phải Toái Tâm Chú, tin rằng không thể nào sống qua được. Chỉ là, đệ tử không ngờ vào lúc cuối cùng gã liệu mạng thiêu đốt chân nguyên, Hồn Đăng sợ rằng..." Cựu Chính Phong hổ thẹn tự trách, tường thuật lại mọi chuyện. Đương nhiên trong lời hắn nói có thật có giả, lẫn lộn khó mà phát hiện.

Sau khi chăm chú đọc kỹ, hắn cầm một viên đá phát sáng trên tay. Đây không phải là đá thường, mà tên nó là Nguyên Khí Thạch, gọi tắt là Nguyên Thạch.

....

Trần Mệnh Trung xem xong nét mặt đột nhiên trở nên có thần, sau đó lại lần nữa trở nên phẫn nộ.

Hắn vừa hét vừa chạy, lúc này đây, hắn thật sự muốn giải thoát bản thân!!!

Huyền Minh Cóc.

Sau khi ngã đụng vào bộ xương, tay hắn đè lên phía trên, kích hoạt công năng Lưu Ảnh thạch. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cuối cùng cầm lấy quyển sách, lần nữa đọc kỹ. Qua chuyện này hắn đã học thêm được nhiều thứ...

Mà muốn nâng cao khí huyết trong cơ thể, có rất nhiều cách. Đầu tiên chính là uống huyết khí đan, tắm trong huyết khí tán....

Mà các thuật sư, nếu muốn tu luyện đầu tiên phải biết cách hấp thụ nguyên khí vào trong cơ thể.

Đây là một dòng khí, có màu đỏ tươi của máu.

"Sư huynh, huynh đúng thật là lợi hại, nói dối mà không chút chớp mắt..." Huyền Minh bắt đầu nịnh hót thanh niên đứng cạnh.

Như lời gã kia từng nói, hắn cũng sở hữu tư chất để tu hành, chỉ là không được tốt.

Trần Mệnh Trung ngồi tại chỗ, cẩn thận đọc từng chút, mỗi lần đọc hắn đều cố gắng lĩnh ngộ từng chữ.

"Thật sự phải dùng đến nó ư?"

Vô số cách, tuy nhiên với tài nguyên hiện tại. Trần Mệnh Trung đương nhiên không thể nào sử dụng cách này, vậy nên cách hắn chọn chính là ăn thịt!

Hình ảnh một người trung niên, đang liên tục dập đầu trước một thanh niên để cầu sinh tha mạng.

Luyện Huyết Khí, đây địch thực là một môn công pháp tu hành, có điều những trang đầu không phải là pháp quyết hay kỹ thuật. Mà lại là giới thiệu sơ qua cho người mơi nhập một.

Có lúc hắn b·ị đ·ánh gãy xương, có lúc hắn lại cặn kề với c·ái c·hết. Tuy nhiên! Hắn vẫn vùng vẫy cầu sinh, đứng dậy vượt qua biết bao khó khăn. Đó là vì cái gì?? Vì ai!??

Gã biết rõ đệ tử mình là người thế nào, trong lòng cảm thán: "Chính Phong à, không ngờ sát khí của con ngày càng nặng."

Tuy đã biết rõ sự thật, nhưng gã cũng không có trách móc gì, chỉ giả vờ hỏi. Dù sao so với thiên tài của tông môn, đám người phàm kia có đáng là gì. Huyền giới này chính là tàn khốc như vậy, thực lực được tôn vinh. Các tu hành giả so với phàm nhân mà nói, mạng sống càng đáng quý hơn gấp trăm ngàn.

Sau khi hai người đi, những người trong bóng tối dần xuất hiện.

Sau khi nói xong lời này hình ảnh chợt biến mất.

Trần Mệnh Trung dù sao chỉ mới là thiếu niên trẻ tuổi, chưa trải nhiều, tuy nhiên bây giờ hắn lại nhận thêm một cú sốc. Từ việc ngôi làng bị người diệt sạch, chỉ còn lại một mình bản thân sống sót, đến lúc bản thân hắn lần nữa vực dậy tinh thần muốn trả thù, thì lại phát hiện ra kẻ thù mình căm ghét, động lực sống của mình đ·ã c·hết?

Trần Mệnh Trung vẻ mặt thất thần muốn đứng dậy, dù cho có ngã một cái ý nghĩ muốn c·hết của hắn vẫn không thay đổi. Thời điểm này đây, dù cho cả người hắn va đập vào cục đá cũng không thấy đau kêu la.

Bên hình ảnh là một gã trung niên râu ria rậm rạp, mặc bộ quần áo dính đầy máu, người này mỗi lần nói đều ho ra máu vài lần.

"Không ngờ, sự thật là như vậy." Trần Mệnh Trung quay đầu nhìn cái bộ xương kia.

"Đại tiên tha mạng, đại tiên tha mạng. Tôi trên còn có mẹ già dưới có con thơ."

Núi Thanh Sơn, Huyền Thanh tông.

Phịch một tiếng, hắn dẫm phải cục đá, té ngã vào bộ xương.

"Gã!!!!" Trần Mệnh Trung nhìn lên hình chiếu, sau một lúc nét mặt từ kinh ngạc chợt biến đổi cau mày lại.

"Haiz, cũng không trách các con. Vậy, tên ma đầu thế nào." Ngồi ở chính giữa, một gã trung niên mặt mày điểm tĩnh thở dài.

Mệnh căn thông thường được chia làm năm loại phẩm cấp, lần lượt từ thấp đến cao chính là. Nhất, Nhị, Tam, Tứ, Ngũ!

Mà trong sách có giới thiệu, muốn trở thành tu hành giả, điều kiện tiên quyết chính là có mệnh căn. Chỉ cần có mệnh căn, thuật sư sẽ mở được mệnh hải, bắt đầu hành trình tu luyện của mình.

Sau đó hình ảnh hai người thanh niên mặc áo trắng liên tiếp xuất hiện, hai tên ác ma này. Một người lạnh lùng ra tay không biến sắc, người kia vừa c·hém n·gười vừa hưng phấn... (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần Mệnh Trung liên tưởng đến vẻ mặt cười nhạo, đắc ý của hai người bọn chúng.

Cứ như vậy, hắn liền cảm thấy lạc lõng, động lực duy nhất để giúp hắn sống tiếp đã không còn...

Soat.

Phịch một tiếng, hắn vì tại dưới đất hốc mắt khó mà kiềm lại, không ngừng rơi lệ; "Cha, mẹ, anh, chị, mọi người. Con cuối cùng cũng đã tìm được kẻ thủ ác ra tay với mọi người. Nhưng giờ kẻ đó cũng đ·ã c·hết, con phải làm sao đây!"

Mà luyện huyết khí này cũng tương tự như vậy, mà cũng không giống lắm. Môn công pháp này chính là đem năng lực máu thịt nâng cao đến một mức nhất định, sau đó sẽ dùng nó kết hợp cùng nguyên khí sinh ra một loại năng lượng tên gọi là huyết khí.

Trải qua hai tháng này, hắn đã trưởng thành hơn. Cũng đã suy nghĩ đến, nếu gặp lại gã đánh bại hắn vẫn là điều không thể. Tuy nhiên không vì vậy mà hắn buôn bỏ thù hận, hắn càng thêm quyết tâm. Nhờ động lực đó cùng ý chí kiên cường, hắn đã trải qua các trận chiến giữa nhiều loài thú dữ.

Nói rồi, Hiên Quáng Lăng kích hoạt năng lực, hóa thành đạo quang xuyên thủng bức tường chạy đi.

Cựu Chính Phong cười cười: "Ha ha, đừng nói chuyện này nữa. Đệ cũng mau chóng tăng đến đại thành đi!"

Hiện tại Trần Mệnh Trung không biết bản thân ở phẩm cấp thứ mấy, nhưng dựa vào lời hắn có thể đoán là nhất phẩm, nhị phẩm. Cao lắm cũng có thể là Tam phẩm...

Trong lòng hắn lần nữa dâng lên nhiều cảm xúc, một vui mừng, một thất vọng, một đau đớn,... (đọc tại Qidian-VP.com)

"Hừ, kệ người chứ liên quan gì đến ta" Vẻ mặt Cựu Chính Phong không chút gì là tội lỗi.

Cựu Chính Phong vung kiếm chém vào gã trước mặt, phịch một tiếng Trương Tử Đình đã ngã xuống.

"Ha ha, ha ha ha háaaaa." Trần Mệnh Trung suy nghĩ liên hồi, dòng suy nghĩ chợt dừng lại. Hắn đã điên rồi! Hắn cười điên cuồng, trong miệng lẩm nhẩm, "Ta sống, vì cái gì. Ha ha ha. Ta sống vì cái gì?"

Ăn càng nhiều thịt động vật, đặc biệt là các loài ăn thịt, sẽ có thể bồi bổ máu thịt, tăng cường lượng và chất.

Trần Mệnh Trung vẻ mặt khó tin, lần nữa đọc kỹ nội dung. Kết quả, quyển sách này thật sự là một quyển sách chỉ dẫn tu hành!

Chương 3: Kẻ thù thật sự.

Đột nhiên phốc một tiếng, dưới lòng bàn tay hắn chiếu ra một hình ảnh.

Rắc một tiếng, bộ xương lập tức bị tách ra, không còn nguyên vẹn. Cũng từ trong đó hắn lại phát hiện ra một viên thạch màu xám trắng khác.

Bên trong một hang đá nằm sau thác nước.

Trong mắt hắn nổi đầy gân máu, siếc chặt tay: "Hừ khốn kiếp, các người cứ chờ đó. Ta sẽ trả lại các người gấp ngàn lần!!!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Không gian hang động mặc dù tối đen, nhưng vẫn có một vài tia sáng từ bên ngoài lọt vào. Cùng với bên cạnh Trần Mệnh Trung có rất nhiều viên đá mới phát sáng.

Vì vậy đối với các thuật sư mà nói, dù là chính hay ma, mạng của người phàm chỉ là cỏ ven đường, chỉ có thuật sư mới được xem trọng!

Sau khi đọc bốn năm lần, hắn cũng đã nắm được các bước tu hành. Đầu tiên chính là bồi bổ cơ thể, năng cao sức lực và mọi thứ. Sau đó là chính là bước thứ hai mở mệnh hải!

Trần Mệnh Trung lập tức xoay người, nhắm thẳng cốt đá bên cạnh, không do dự húc đầu lạnh vào.

"Haiz, tu luyện thật khó khăn." Trần Mệnh Trung thở dài, nhìn vào bức tường phía trước, mịt mù như tương lai của bản thân vậy.

Nói thêm một lát trưởng môn Huyền Thanh tông, phất tay: "Các con cũng đã rất vất vã, cứ đến tiêu điểm đường nhận thưởng. Được rồi lui đi"

Sở hữu phẩm cấp càng cao, thiên phú càng mạnh. Tốc độ tu luyện cùng vì thế sẽ nhanh hơn gấp nhiều lần.

Chính là vì để có thể trả thù!! Để có thể g·iết c·hết gã ma đầu s·át h·ại mọi người!!!

Nhưng giờ đây, người mà hắn hận đến thấu xương lại đang nằm trước mắt hắn, hơn nữa lại là một bộ xương trắng, khô mục đã lâu!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 3: Kẻ thù thật sự.