Huyền Mệnh
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 6: Sủng vật.
....
Hắn hung ác đưa bàn tay tùm vào mồm hổ, bóp chặt để nó há to miệng.
Bên trong hang động mặc dù khá tối, nhưng hiện tại là trưa nắng ánh sáng bên ngoài chiếu xuyên vào các lỗ nhỏ cùng với ánh sáng phát ra từ nguyên thạch.
Cầm trên tay chiếc lá chứa bột độc, cùng với cái bình sứ. Trong lòng Trần Mệnh Trung liền nghĩ đến vài thứ, nhưng sau đó lại lắc đầu: "Bỏ đi nếu làm vậy, thân thể của nó cũng dính độc. Bản thân ăn phải chắc chắn c·hết không nghi ngờ."
....
Tuy nhiên khi đó hắn lại có nghi hoặc, từ ngưng tụ huyết khí mở mệnh hải đều vô cùng tốn thời gian, không ngờ ngưng tụ đỉnh lại nhanh chóng gọn lẹ như vậy.
"Kỳ lạ, sao nó..." Cuối cùng hắn vác thân hồ trở về hang động.
Mấy ngày sau, bên ngoài khu rừng.
Hồng hộc hông hộc.
"Kỳ lạ, độc đan không có tác dụng ư? Hay phải chờ thêm chút nữa."
Nó gầm to một tiếng, hẳn đã nhận ra kẻ thủ ác.
Lúc này bên trong không gian trắng xóa, phía dưới là mặt nước tĩnh lặng như tường. Từ không trung vô số sợi huyết khí như một sợi tóc bắt đầu xuất hiện, những sợi huyết khí này xuất hiện ngày một nhiều hơn. Sau khi đến một mức nhất định, những sợi huyết khí liền tụ tập lại hóa thành một quả cầu đỏ tươi.
Trần Mệnh Trung tập trung tinh thần, trên hai bàn tay cầm sẵn hai viên nguyên thạch phát sáng. Cuối cùng hắn bắt đầu quá trình. Đầu tiên điều động số huyết khí bên trong cơ thể, dẫn dắt chúng tiến vào bên trong mệnh hải.
"Thật sự hiểu!?" Trần Mệnh Trung thời điểm này đã chắc chắn là viên đan trong bình sứ không phải kịch độc, mà là thuốc tốt!
Tuy nhiên dùng loại bột này bôi lên thanh đao nhỏ, ngược lại rất thích hợp.
Trần Mệnh Trung nhìn con thỏ vũng vẫy một lúc, cuối cùng cả người cứng đơ im bặc, xem ra là đ·ã c·hết thật. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Mệnh Trung mắt thấy liền tiến đến gần, sau đó không có ra tay g·iết nó. Vừa nãy hắn đã ăn nó còn chưa tiêu hóa xong, huống hồ...
Hổ đen bị một lực đẩy mạnh, thân thể bay ra sau hơn chục bước. Cuối cùng đập vào thân tay.
"Không sao ta cũng đã tăng thêm nhiều ám vệ, sẽ không có gì bất trắc, giờ ông hãy lui xuống nghỉ ngơi đi"
Nghe thì có vẻ dễ nhưng sự thật lại vô cùng khó khăn, điều động huyết khí vào trong mệnh hải nào phải chuyện dễ. Muốn làm được điều này cần phải có sự điêu luyện trong việc kiểm soát khí huyết, tuần hoàn nó theo ý muốn của bản thân.
Vô số lý do, vậy nên hắn chỉ có thể tự mình ngưng tụ bản mệnh đỉnh.
Nói rồi hắn tiếp tục hấp thụ nguyên thạch, trong cơ thể hắn lần nữa sản xuất thêm nhiều huyết khí.
Hiện tại trước mặt là một cái huyết đỉnh màu đỏ tươi, phía dưới có bốn chân trụ, cao tầm một mét ba, phía hai cạnh đối diện tụ thành hình rồng với phượng hoàng. Trên các rãnh là những hoa văn của hạc cùng nhiều thứ...
Hổ đen lập tức lộ ra vẻ mặt đáng thương, gật gật đầu.
Sau đó Trần Mệnh Trung nhắm mắt cảm nhận, đem ý thức đi vào mệnh hải. Quả nhiên là nhìn thấy huyết đỉnh đã thành.
"Vậy, lão nô xin cáo lui."
"Meo." Hổ đen không dám hung hăng gầm mạnh chỉ kêu lên một tiếng.
Tiếp theo đó, Trần Mệnh Trung liền tưởng tượng trong đầu một cái bản mệnh đỉnh, có bốn trưng trụ, hình trữ nhật xung quanh có các hoa văn. Kỳ thực đây là hình vẻ vài đỉnh đồng trong sách, hắn chỉ cố hình dung lại.
Trần Mệnh Trung tiếp tục cầm lại hai viên mới, sau đó nhắm mắt vận triển khí huyết đưa vào bên trong mệnh hải.
Trở về động, nhìn con hổ đang ngủ, trong đầu Trần Mệnh Trung đây nghi hoặc: "Xem ra đây không phải là độc đan ư? Vậy tại sao con thỏ nhỏ kia lại c·hết."
Trần Mệnh Trung ngồi xổm xuống, thấy con hổ đen nhìn mình với ánh mắt đầy hung ác, nhưng nhưng thân thể nó thì không có nhúc nhích gì.
Nghĩ đến đây hắn liền bỏ qua ý định bắt yêu hổ bằng độc.
Một con hổ lông đen dữ tợn xông đến, dùng cặp vuốt sắc nhọn vồ đến người thiếu niên cao gầy trước mặt.
Trong sách nói rằng có rất nhiều cách tụ đỉnh, ví dụ như có người khác liên tục truyền nguyên khí vào cơ thể bản thân. Như vậy là có thể bỏ qua bước đầu tiền...
Khí thế mạnh mẽ từ trong thân hình của thiếu niên cao gầy tỏa ra, áp lực phát ra kinh người. Khiến nó sợ hãi không dám nói thêm.
...
Chờ đến khi mười phút sau, hổ đen không có chút b·iểu t·ình gì, diễn ra. Nó hung hắn tìm kiếm kẻ thù.
Sau khi trở ra bên ngoài, hắn thử điều động hấp thụ nguyên khí quanh đây, kết quả liền phát hiện. Huyết khí bên trong cơ thể chảy vào rất nhanh, tính toán chỉ cần một đến hai tiếng rưỡi là hoàn toàn lấp đầy.
...
Răng rắc!
Sau đó hắn lại lấy một viên nguyên thạch, hít vào thở ra. Chỉ trong chưa đầy năm phút, nguyên thạch liền hóa cát bụi.
Trần Mệnh Trung nhìn con thỏ rừng màu nâu đen nằm quằn quại kêu gào đau khổ.
....
Nếu không, sau có thể tử dã thú ngu ngốc. Bây giờ liền hiểu tiếng người nói rồi, còn biết nghe lời nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thử nghiệm qua độc đan trong bình, cuối cùng Trần Mệnh Trung xếp bằng bắt đầu ngưng tụ bản mệnh đỉnh.
Tuy nhiên sau đó hắn lại nghĩ đến một khả năng: "Chẳng lẽ phải nuốt vào mới có tác dụng?"
Trong sách có chỉ dẫn, sau khi mở được mệnh hải. Thì bắt đầu điều động huyết khí vào bên trong mệnh hải, cuối cùng là dùng huyết khí ngưng tụ thành đỉnh.
Vô số cách thức khác nhau, tuy nhiên với Trần Mệnh Trung. Những cách thức nêu trên hắn đều không làm được.
Giống như là một tay vẽ hình vuông, một tay vẽ hình tròn. Nhất tâm nhị dùng, một tay làm hai việc.
Trần Mệnh Trung nhìn con hổ đầy hung ác, "Im lặng"
Một cách khác chính là có thủ pháp đặc biệt, không cần bản thân phải tự ngưng tạo bản mệnh đỉnh. Chỉ cần tìm một cái bản mệnh đỉnh, rồi luyện hóa nó...
Mắt thấy nó lao đến, chỉ thấy gã lập tức lùi ra mười bước. Đồng thời vung tay, v·út một tiếng. Cây dao nhỏ lập tức dính vào người con hổ lông đen.
Cuối cùng hắn rút ra kết luận rất rõ ràng, chính là viên thuốc trong bình có độc. Hơn nữa còn là cực độc. Vừa nãy hắn mới chỉ đút một ít bột, được nghiền ra từ viên đan trong bình. Chưa tới ba, bốn phút con thỏ đã kêu thảm rồi c·hết.
Mấy ngày trước sau khi tỉnh dậy, Trần Mệnh Trung vui mừng phát hiện đã thành công ngưng tụ bản mệnh đỉnh. Giờ đây hắn đã thật sự trở thành thuật sư cấp một, tiểu thành.
Sau đó những quả cầu huyết khí, lần lượt từng cái từng cái một di chuyển hóa thành dòng khí dung hợp với cái đỉnh, hợp thành một phần.
Chương 6: Sủng vật.
Bên trong hang động.
"Uống đi." Cuối cùng liền đem toàn bộ bột thuốc đã nghiền lúc trước đó cho vào bên trong.
Trong thời gian này, Trần Mệnh Trung không ăn không ngủ chỉ tập trung ngưng tụ mệnh đỉnh.
Sau đó hắn lại nói một câu khiến cho hổ đen tái mặt: "Vậy... nếu ăn con yêu thú này không biết có hấp thụ được dược lực. Hay bồi bổ huyết nhục không?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Khi vác trên thân Trần Mệnh Trung không thấy nặng nề chút nào. Rõ ràng là khi trở thành thử sư, sức lực mạnh hơn hẳn bình thường.
Hổ đen đau đớn gầm lên, máu xanh phun ra. Nó điên tiết xông đến tuy nhiên, tên cao gầy thiếu niên kia đã chạy mất hút lúc nào không hay.
Đằng này là nhất tâm tam dụng, vừa phải không ngừng sản xuất huyết khí, vừa phải đem huyết khí vào bên trong mệnh hải. Cuối cùng là không ngừng chế tạo bản mệnh đỉnh.
Tuy nhiên! không phải chỉ có duy nhất một cách này.
Như vậy có thể thấy, con đường trở thành thuật sư không phải là chuyện dễ dàng...
....
Grù
Trải qua nhiều lần chắt lọc ra quả cầu huyết khí, hiện tại bên trong mệnh hải đã có hơn hai mươi quả cầu hiển hiện lơ lững giữa không trung. Trong đó cũng có vài quả bắt đầu thất thoát chảy ngược ra lại, tuy nhiên nhìn chung đã có rất nhiều.
Trần Mệnh Trung nhất thời kinh ngạc, rõ ràng lúc trước là hổ mà. Giờ lại thành mèo rồi?
"Phải rồi, lần này ta đã cho tiểu Nhiên đi theo. Hãy chú ý tới nó, nhưng cũng đừng ra tay giúp đỡ. Để nó trải nghiệm một chút..."
Chít chít chít...
"Thành...thành rồi." Hắn mệt mỏi, trên mặt lúc này vẻ vui mừng có phần nhạt nhòa.
Hai canh giờ sau.
Trôi qua thêm mười phút, xác thực độc đan không có tác dụng. Trần Mệt Trung lộ vẻ trầm tư, hắn vốn tưởng có thể dùng cách này để xem thử công hiệu của độc đan, xem ra thật sự không được.
Trần Mệnh Trung tích lũy nhiều như vậy, vì hắn biết rằng làm như vậy khả năng sẽ càng cao hơn.
"Lão Nguyên, chuyến đi lần này rất quan trọng, nhớ phải thật kỹ càng không được sơ xuất."
Nghĩ đến đây trong lòng hắn buồn vui lẫn lộn: "Vậy chẳng phải mình đã uống phí viên thuốc rồi a!"
"Ha ha ha, quả nhiên thuật sư cấp một có sự khác biệt." Trần Mệnh Trung nắm chặt bàn tay vui sướng kêu lên. Bất giác hình bóng hai gã thanh niên mặc đồ trắng hiện ra trước mặt: "Chờ đó đi, ta sẽ trả lại cho các người gấp nhiều lần." Vừa nói trong mắt hắn lóe lên tia sát cơ.
Cuối cùng sau một lúc hắn mới bình tĩnh lại.
Sau đó nữa, khi huyết khí vào bên trong mệnh hải, việc ngưng tụ đỉnh bằng huyết khí càng là khó khăn hơn chục lần. Đầu tiên là toàn tâm toàn trí, đem tinh thần đạt đến sự tập chung cao độ, cùng với sự tưởng tượng phong phú tạo ra bản mệnh đỉnh.
Bên ngoài hang động, dưới đất lúc này rải đầy cát, đây chính là những viên nguyên thạch sau khi bị hấp thụ, hiện tại trên đất chỉ còn lại một túi rưỡi nguyên thạch.
....
Trải qua nhiều lần lặp đi lặp lại, bản mệnh đỉnh từ từ dần thành hình.
Nhìn thấy hổ đen hung hắn lao tới, nó vung mạnh bộ vuốt sắc bén về phía thiếu niên nhân loại đối diện. Trần Mệnh Trung sắc mặt không đổi, chỉ trong khoảng khắc đã tụ huyết khí vào bàn tay, cuối cùng một quyền dũng mãnh đấm tới.
Có thể nhìn rõ hơn, con hổ này bị mất nữa miếng tai bên tai phái, trên người chứa đầy vết tích chiến đấu. Còn có vết tích bị móng suốt cào ra ba vết. Hiển nhiên không phải hắn làm, lúc nãy cùng lắm là hắn chỉ chém nhẹ một nhát tạo thành v·ết t·hương nhỏ để thử nghiệm độc đan. Ngoài ra còn lại đều dùng quyền bao bọc huyết khí phát ra.
Trải qua thời gian dài, mỗi khi sắp thành không biết tại sau mệnh đỉnh liền bị thất thoát chảy ra bên ngoài. Mỗi khi vậy, hắn liền nhanh chống dùng nguyên thành bổ sung. Vô số lần lặp lại thao tác, cuối cùng nguyên thạch chỉ còn lại chưa tới tám mươi viên.
Trước đừng nói đến tưởng tượng hay tinh thần cao độ, nội trong việc dùng huyết khí ngưng tụ đã khó khăn. Một khi huyết khí cạn kiệt phải bổ xung nhanh chống, nếu không mọi công sức sẽ đổ bể, phải ngưng tạo lại từ đầu. Mà việc vừa không ngừng bổ xung khí huyết, vừa tập trung tụ đỉnh lại càng cần sự kiểm soát điêu luyện.
.....
"Lão nô đã rõ, tuyệt đối sẽ cố gắng hết sức của mình."
Huống hồ... (đọc tại Qidian-VP.com)
"Xem ra thật sự trong bình sứ là độc! Cũng phải dù sao nếu là thuốc tốt, bản thân cũng không đến mức thoi thóp để lại truyền thừa."
Hai viên nguyên thạch trên lập tức trở thành màu trắng xám, sau đó liền biến thành cát.
Hổ đen mở mắt tính dậy, đập vào nó là một thiếu niên cao gầy mặc bộ đồ màu nâu đỏ, trên mắt người này không chút nhân tính.
Trầm tư một lúc hắn liền không nghĩ nữa, mà trực tiếp bước ra.
Tại bên ngoài, Trần Mệnh Trung không ngừng thì thào thở dốc, "Không được vẫn quá ít." (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Mệnh Trung khó hiểu chỉ đành quan sát con hổ đen.
....
Trần Mệnh Trung bắt đầu suy nghĩ, nếu ăn nó rất có khả năng sẽ gia tăng khí huyết. Tuy nhiên nếu sau khi ăn mà cảm giác vẫn bình thường, như vậy phải chẳng có chút lãng phí?
Lời này vừa ra, liền làm cho nó sợ mất mật kêu lên thất thanh: "Meo, meo, meo, meo...."
Liên tiếp sau đó xuất hiện ngày càng nhiều huyết khí, cuối cùng tạo ra hơn mười quả cầu huyết khí, kích thước to bằng thao nước.
Nhưng sau đó lại nhìn thấy con hổ nhắm mắt, kiểm tra lại một chút. Hắn kinh ngạc khi phát hiện con hổ chưa c·hết chỉ là đang ngủ.
....
"Hử!" Trần Mệnh Trung phát hiện gì đó, liền nói, "người nghe hiểu lời ta?"
Ngay sau đó liền ngã gục xuống đất, th·iếp đi sau hai ngày một đêm tiêu hao sức lực tu luyện ngưng đỉnh.
Grào!
Sau khi đã có hình ảnh trong đầu, Trần Mệnh Trung vung tay đem huyết khí điều động bắt đầu ngưng tụ bản mệnh đỉnh. Ngay sau một quả cầu lập tức biến dạng, bắt đấu hóa thành hình dạng một nữa cái chân trụ, thấy vậy hắn tiếp tục vận triển huyết khí.
Điều này làm cho hắn cười nhạt một tiếng.
Hắn thở dài một hơi: "Muốn ta tha mạng?"
Như vậy đến khi gặp nguy hiểm, chỉ cần dùng nó để t·ấn c·ông, huyết khí cũng tiết kiệm được một ít.
Nó run rẫy nhưng không cách nào đứng lên được, chỉ đau đớn kêu lên một tiếng.
"Nhưng...tiểu thư"
Hổ đen run rẫy kịch liệt, Trần Mệnh Trung nhìn thấy thì vẻ mặt có đôi phần kỳ lạ.
Thấm thoát trôi qua hơn hai ngày một đêm.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.